"Thuận tiện, có việc gì dì cứ nói."
"Tôi vừa họp xong, nghe nói công ty các cậu xảy ra chuyện, tôi muốn hỏi xem tình hình thế nào."
"Chuyện của Điền Nghiên à?"
"Đúng, hình như công ty của các cậu ở bên Mỹ bị niêm phong, tôi muốn biết có chuyện gì đã xảy ra."
"Cụ thể thế nào thì cháu cũng chưa biết. Người của công ty vừa thông báo cho cháu biết, cháu đang chuẩn bị quay về đây."
"Quay về? Bây giờ cậu đang ở đâu?"
"Cháu đang ở Yến Kinh, xử lý chút chuyện của lữ đoàn Trung Vệ."
"Vậy thì tốt quá, cậu tới công ty của tôi một chuyến, chuyện này cần gặp mặt nói cẩn thận."
"Được."
Lâm Dật đáp một tiếng rồi cúp máy, nhìn về phía Ninh Triệt nói:
"Tôi tạm thời không về, chị cho tôi mượn xe của chị một lát."
Ninh Triệt thoáng ngây người, không biết có chuyện gì xảy ra lại làm cảm xúc của Lâm Dật thay đổi lớn như vậy.
"Được, cậu lấy mà lái."
Một chiếc xe mà thôi, Ninh Triệt cũng không quan tâm, lái đi là được rồi.
Cầm được chìa khóa xe, Lâm Dật không nói nhiều, dựa theo địa chỉ nhớ được, lái xe về phía tập đoàn Hoa Nhuận.
Sau gần một giờ, Lâm Dật đến tập đoàn Hoa Nhuận.
"Chào ngài, xin hỏi ngài tìm ai? Ngài có hẹn trước không?" Lễ tân hỏi.
"Tôi tìm chủ tịch của các cô?"
"Ngài là ngài Lâm Dật ạ?"
"Đúng vậy."
Sau khi biết được thân phận của Lâm Dật, lễ tân giơ tay ra hiệu mời.
"Văn phòng của chủ tịch Thẩm ở tầng trên cùng, sau khi ngài ra khỏi thang máy rẽ trái là đến."
"Được, cảm ơn."
Mấy phút sau, Lâm Dật đến văn phòng của Thẩm Thục Nghi.
Thấy Lâm Dật bước vào, Thẩm Thục Nghi dẫn hắn đến trên sô pha.
"Dì Thẩm, sao dì biết được chuyện này?"
"Cậu đừng hoảng, cô ấy chỉ tạm thời bị bắt giam để tiếp nhận điều tra, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng." Thẩm Thục Nghi nói:
"Tôi đã gọi điện thoại cho bên bộ ngoại giao, bọn họ đang tích cực xử lý chuyện này, nhưng kết quả cụ thể thế nào, vẫn phải chờ thông báo."
"Tôi đoán bên Mỹ sẽ truy tố, nếu không tranh thủ thời gian xử lý thì chuyện sẽ rất khó giải quyết."
"Quả thật có khả năng này, nhưng người của chúng ta cũng không phải tầm thường, sẽ đưa cô ấy bình an trở về thôi."
"Nhưng chuyện này rất kỳ lạ, hình như đột nhiên bị lộ ra."
Thẩm Thục Nghi nhìn Lâm Dật: “Cậu cảm thấy có người ở phía sau tố cáo các cậu à?"
"Đây là suy đoán của cháu, cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì cháu chưa biết." Lâm Dật nói:
"Bình thường, cho dù bên Mỹ nhận thấy chúng ta mua sắm vật tư trên thế giới cũng không thể xử lý theo cách thức cực đoan như vậy, chắc hẳn là nhận thấy được thứ gì ở cấp độ sâu hơn mới phải làm vậy."
"Ý của dì là bọn họ biết được dự án máy Quang Khắc?"
"Có thể, khả năng bị lộ tương đối thấp nhưng hành vi kích động như vậy quả thật rất khó hiểu."
Thẩm Thục Nghi cũng trầm ngâm suy nghĩ. Cho dù chuyện này nhìn như có lý có tình, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ, quả thật có thể phát hiện ra rất nhiều điểm không hợp logic.
Cốc cốc cốc…
Trong lúc hai người đang thương lượng cách xử lý, cửa văn phòng của Thẩm Thục Nghi vang lên tiếng gõ.
"Vào đi."
Thẩm Thục Nghi đáp một tiếng, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi từ bên ngoài bước vào, trên tay còn cầm theo một laptop.
Người đàn ông này tên là Quách Xuân Tường, là Phó tổng giám đốc tập đoàn Hoa Nhuận.
"Là dự án Brazil kia sao? Tôi còn có chuyện khác, đợi lát nữa tôi sẽ qua tìm anh."
"Không phải dự án kia." Quách Xuân Tường nói:
"Chẳng phải trước đó cô có đưa cho tôi một bản danh sách, bảo tôi để ý những công ty trên đó sao? Trong đó có mười lăm công ty tôi không quá coi trọng, nhưng ngay vừa rồi, mười bốn công ty trong đó bị lộ ra một loạt tin tức tiêu cực vòng tài chính không ổn, năng lực nghiên cứu chưa đủ. Trong đó có sáu công ty đã niêm yết trên thị trường, giá cổ phiếu bắt đầu giảm xuống, tình hình rất không lạc quan. Hơn nữa cuối bài, tác giả còn chỉ rõ những công ty này đều do tập đoàn Lăng Vân đầu tư, cho nên công nghệ Long Tâm và Didi đều chịu sự ảnh hưởng ở mức độ khác nhau, trong nháy mắt lại bốc hơi hơn 5 tỷ."
"Hả? Chuyện này còn liên quan đến tập đoàn Lăng Vân à?"
Nghe thấy Lâm Dật nói vậy, Quách Xuân Tường thoáng ngây người, Thẩm Thục Nghi giới thiệu:
"Cậu ấy chính là chủ tịch tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật."
Biết được thân phận của Lâm Dật, Quách Xuân Tường vội vàng giơ tay ra.
"Chào Lâm tổng, tôi ngưỡng mộ đại danh của cậu đã lâu."
"Chào anh, anh khách sáo rồi."
Lâm Dật cũng giơ tay đáp lại: “Anh mới vừa nói chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại còn liên quan tới tập đoàn Lăng Vân?"
"Chuyện là thế này, sau cuộc họp thượng đỉnh về bán dẫn kết thúc, tôi đã bắt đầu để ý tới hơn bốn mươi công ty do cậu đầu tư, chuẩn bị làm báo cáo đánh giá về nghiệp vụ của bọn họ." Thẩm Thục Nghi nói:
"Bây giờ thì hay rồi, báo cáo đánh giá còn chưa làm xong, tất cả đều đã xảy ra chuyện."
Lâm Dật nhận lấy laptop trên tay Quách Xuân Tường, liếc qua nội dung phía trên, phát hiện rất có tính châm chích.
Nói cách khác, chính là nhằm vào tập đoàn Lăng Vân.
"Bây giờ có thể khẳng định, chắn chắn có người ở phía sau giở trò, chơi xấu như thế." Lâm Dật nói:
"Thủ đoạn còn đặc biệt cao minh, một mặt là nước Mỹ, một mặt là trong nước, cũng đủ khiến tôi bể đầu sứt trán."
Thẩm Thục Nghi cũng ý thức được chuyện Lâm Dật nói.
Bất kể là mua vật tư thế giới ở nước Mỹ hay bốn mươi công ty do Lâm Dật âm thầm đầu tư đều là chuyện rất cơ mật.
Nhưng kẻ phía sau kia đều nhận thấy được, quả thật rất không đơn giản.
"Cậu bình tĩnh đã, tôi có thể giúp cậu ép dư luận trong nước xuống, chuyện này cũng không tính là gì, cậu phải nghĩ cách xử lý tốt chuyện bên Mỹ."
"Cháu muốn biết tin tức cụ thể của Điền Nghiên ở bên kia, dì có thể hỏi thăm giúp cháu được không?"
"Để tôi hỏi giúp cậu luôn."
Thẩm Thục Nghi cầm điện thoại lên. Lâm Dật không biết bà ta sẽ gọi điện thoại cho ai.
Quan trọng nhất là phải tìm hiểu rõ vị trí cụ thể của Điền Nghiên và tình hình của bản thân trước.
Mấy phút sau, Thẩm Thục Nghi cúp máy.
"Bởi vì bên Mỹ có thể gọi cô ấy bất cứ lúc nào nên cô bị hạn chế đi lại, vẫn ở trong nhà Gia châu ở Mỹ Gia."
"Được, cảm ơn dì Thẩm." Lâm Dật đứng dậy nói.
"Cậu tính làm gì?"
"Cháu sẽ đi qua Mỹ. Cô ấy là người của cháu, cô ấy xảy ra chuyện, cháu phải dẫn cô ấy về."
"Cậu đùa gì vậy?" Thẩm Thục Nghi đứng lên ngăn cản:
"Cậu là ông chủ phía sau Điền Nghiên, rất có thể chuyện này cũng bị lộ ra rồi. Đến lúc đó chỉ cần một câu nói của bọn họ là có thể bắt cậu lại, điều này có ảnh hưởng không thể phán đoán đối với tập đoàn Lăng Vân và dự án máy Quang Khắc."
"Dì Thẩm yên tâm, trong lòng cháu đã có tính toán. Cháu biết bọn họ là loại người nào, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Vậy cũng không được!"
"Nhưng cháu phải đi." Lâm Dật kiên định nói:
"Nếu dựa vào giao thiệp để giải quyết vấn đề, chẳng biết tới ngày tháng nào mới có đáp án, cháu không thể chờ được lâu như vậy."
Trước đây luôn nghe Lương Nhược Hư nói Lâm Dật là một người rất cố chấp, lần này Thẩm Thục Nghi cuối cùng cũng trực tiếp hiểu được.
Sự cố chấp của hắn không phải là chứng cuồng loạn như những người khác, chỉ là bình tĩnh nói cho bạn biết, tôi muốn làm như vậy, bất kỳ người nào cố gắng ngăn cản hắn đều là kẻ địch của hắn!
------
Dịch: MBMH Translate