Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1152 - Chương 1150. Nếu Có Một Ngày Ông Chủ Bị Lừa, Không Có Một Người Phụ Nữ Nào Là Vô Tội

Chương 1150. Nếu Có Một Ngày Ông Chủ Bị Lừa, Không Có Một Người Phụ Nữ Nào Là Vô Tội
Chương 1150. Nếu Có Một Ngày Ông Chủ Bị Lừa, Không Có Một Người Phụ Nữ Nào Là Vô Tội

Két két _ _

Lúc này, Hà Viện Viện đẩy cửa vào từ bên ngoài, trên tay cầm một xấp văn kiện, cô đang cúi đầu lật xem, nên không thấy được hình ảnh hai người ôm nhau.

“Ông chủ, người phía dưới đều đã bắt đầu hành động, trong và ngoài nước...”

Nói được nửa câu, Hà Viện Viện bỗng im lặng.

Bởi vì cô phát hiện, ánh mắt của Lâm Dật nhìn mình không tốt lắm.

“Anh, anh dùng loại ánh mắt này nhìn tôi làm gì, tuy hôm nay tôi mặc váy, nhưng bên trong có mặc quần bảo hộ, anh không thấy được cái gì đâu.”

“Cô làm việc gì trái với lương tâm mà bản thân mình còn không biết sao?”

“A, chuyện này...”

Hà Viện Viện có chút nói lắp, vẻ mặt mất tự nhiên.

“Mấy ngày trước tôi có chút chuyện phiền lòng, nên đã đến quán bar uống rượu với một anh chàng, nhưng sao anh lại biết được việc này?” Hà Viện Viện nói:

“Nhưng tôi cũng nói trước, sau khi uống rượu xong tôi đã đón xe về nhà, không có làm mấy cái chuyện đó. Tôi thật xin lỗi lão Cao.”

“Mẹ nó, còn có thu hoạch ngoài ý muốn?!”

Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan liếc nhau một cái, “Việc này có chút thú vị.”

“Ừm hả? Cái gì mà thu hoạch ngoài ý muốn?”

Hà Viện Viện sửng sốt, “Tôi dựa vào, chẳng lẽ các người không phải đang nói về việc này sao? Con bà nó, anh đang hố tôi.”

“Trước đó hai chúng ta không phải đã chuyển 1,7 tỷ ra ngoài sao, chị đã nói với Lâm Dật.” Kỷ Khuynh Nhan lộ vẻ tức giận, nói.

“Thì ra là chuyện này.” Hà Viện Viện thở phào một cái, vỗ vỗ ngực, nói:

“Ông chủ thấy thế nào, tôi lấy ra được 1.7 tỷ cho anh, không phải tôi khoác lác đâu, nhưng nhìn khắp toàn Trung Quốc, cho dù là toàn thế giới, cũng không có mấy người có bản lĩnh này đâu.”

“Vậy tôi nên thăng chức cho cô hay là tăng lương đây?”

“Chuyện này thì không cần đâu. Tôi rất hài lòng với vị trí CFO này, không cần thiết phải ngang hàng với anh Kỳ.” Hà Viện Viện ho khan vài tiếng, “Nhưng mà, tôi chợt nhớ tới, tôi còn có những chuyện khác, không nghe anh nói nữa, đi trước đây.”

“Cô cút trở lại cho tôi!”

Lâm Dật mắng một câu, “Dám chuyển của lão tử 1.7 tỷ, hiện tại tôi thật sự rất muốn ném cô xuống.”

“Được, được rồi, hai người đừng ồn ào nữa.” Kỷ Khuynh Nhan nói:

“Việc này là em làm chủ, chẳng lẽ anh còn muốn ném em xuống sao, thật là.”

“Làm sao có thể, có muốn vứt bỏ thì cũng là Hà Viện Viện, em gầy như vậy, gió thổi qua liền bay, không giống với Hà Viện Viện, rơi trên mặt đất còn có thể tạo thành cái hố.”

“Mẹ nó, lão nương không có mập như vậy!”

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, nói chuyện chính đi.” Lâm Dật nói:

“Phía dưới sắp xếp thế nào rồi, thủy quân hẳn là đã bắt đầu làm việc rồi đúng không.”

“Bạo rồi, hiệu quả tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng của chúng ta.” Hà Viện Viện nói:

“Rất nhiều người đều đang ăn dưa này, nhiệt độ trên mạng cũng đang dần tăng lên. Thậm chí có người còn gán cho bọn họ cái mũ bán nước, chuyện này tôi cũng chưa từng nghĩ tới. Mức độ phức tạp và cường độ truyền bá đều vượt qua tưởng tượng và dự kiến của tôi, hiệu quả cuối cùng có khả năng sẽ còn lớn hơn so với trong tưởng tượng của chúng ta.”

“Đã đến bước này rồi, nghĩ gì cũng đều vô dụng, cứ yên tâm to gan mà làm, dù sao cũng không có chứng cứ thực chất nói là chúng ta làm, chỉ cần có thể qua mắt được những quần chúng ăn dưa là được.”

“Dù sao tôi cũng không sợ gì cả, cho dù như thế nào thì tôi vẫn còn có lão Cao, vẫn có thể ăn ngon uống say.”

“Như thế xem ra lão Kỳ đúng là có chút đáng thương, đến bây giờ vẫn cô đơn một mình.”

“Em cảm thấy Điền tổng cũng không tệ, giới thiệu cô ấy cho anh Kỳ thì thế nào?” Kỷ Khuynh Nhan nói.

“Muốn tìm đối tượng cho anh Kỳ vẫn nên xuống tay từ tổng công ty khác thì hơn.” Hà Viện Viện nói:

“Hiện tại toàn bộ tập đoàn Lăng Vân, từ phụ nữ 40 tuổi đã có chồng cho đến thạc sĩ hơn 20 tuổi, lấy ra một người bất kỳ thì đều như thiếu nữ hoài xuân trước mặt ông chủ. Người đàn ông khác không thể lọt được vào mắt của bọn họ đâu, cho nên việc này nên ra tay từ người của công ty khác.”

Ánh mắt của Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật không tốt lắm, “Anh ở công ty còn rất được hoan nghênh.”

“Vậy cũng không sai, nếu có một ngày ông chủ bị lừa, em dám cam đoan, không có một người phụ nữ nào là vô tội.”

Gương mặt Kỷ Khuynh Nhan trở nên lạnh lùng.

Lâm Dật:…

Mẹ nó!

“Chuyện này anh cũng không muốn mà, một tháng anh cũng tới công ty không được mấy lần, không có quan hệ gì với anh cả.”

“Cắt.”

...

Yến Kinh, đại viện Bộ Ủy.

Lúc rạng sáng, hầu hết mọi người đều đã tiến vào mộng đẹp.

Triệu Quốc Bình cũng giống như vậy.

Reng reng reng _

Điện thoại Huawei đặt ở đầu giường đột nhiên vang lên, trong màn đêm yên lặng lại lộ vẻ cực kỳ bất ngờ.

Nhưng nó vang lên một hồi lâu vẫn không người tiếp, cho đến khi ngắt máy.

Không đến một giây đồng hồ sau, điện thoại lại vang lên một lần nữa, nhưng Triệu Quốc Bình vẫn còn đang ngủ say.

Cho đến lần thứ ba, Triệu Quốc Bình mới đột nhiên ngồi dậy từ trên giường, sắc mặt khó coi, mồ hôi lạnh chảy dọc bên trán.

Ông ta có hai cái điện thoại di động, cái thường dùng thường sẽ đặt ở chế độ máy bay vào khoảng mười một giờ đêm, để tránh người khác quấy rầy mình nghỉ ngơi. Nhưng cái còn lại thì quanh năm đều không tắt máy, chỉ có người thân cận nhất của mình biết số.

Dưới tình huống đặc thù, mới có người gọi đến số điện thoại di động này.

Cho nên mỗi một lần, chỉ cần điện thoại này vang lên, Triệu Quốc Bình đều sẽ sợ mất mật, lo nghĩ bất an.

Bởi vì dưới tình huống bình thường, nếu như là xảy ra chuyện tốt thì sẽ không ai gọi cho mình gấp như vậy, trừ khi là gặp chuyện xấu.

Triệu Quốc Bình vội vàng cầm điện thoại di động lên, phát hiện người gọi điện thoại tới là trợ lý của mình, sau khi bình phục một chút mới nhận điện thoại.

“Triệu tổng, đã xảy ra chuyện, bên phía Mỹ không trừng trị Lâm Dật, cậu ta đã trở về nước, với lại còn hướng mũi giáo về phía chúng ta.”

Giọng nói của trợ lý như kêu trời kêu đất, giống như nếu không nói nhanh một chút thì mình sẽ không có cơ hội nói nữa.

Triệu Quốc Bình cảm thấy mông lung, ngây ngẩn cả người, mất một khoảng thời gian dài mới phản ứng lại được.

“Điều này không có khả năng, chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ như vậy, với lại cậu ta còn phạm vào chuyện lớn như thế, nước Mỹ không có khả năng sẽ buông tha!”

“Tôi cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, nhưng cậu ta quả thực đã trở về, tin tức đang kéo đến ùn ùn trên internet, Vương gia và Hàn gia cũng bị liên lụy, mọi chuyện đã không thể vãn hồi.”

“Gửi cho tôi xem một chút, nhanh lên.”

“Được.”

Trợ lý cúp điện thoại, sau đó gửi tất cả tin tức trên mạng qua cho Triệu Quốc Bình.

Nhìn thấy mấy tin tức ùn ùn kéo đến kia, cả người Triệu Quốc Bình đều choáng váng.

...

Lúc rạng sáng, giao thông Yến Kinh vẫn đông nghịt như cũ.

Có công tử nhà giàu ăn chơi hàng đêm, mang theo bạn gái về khách sạn.

Cũng có người rời khỏi hộp đêm, tham gia trận chiến thứ hai.

Những công nhân làm việc theo chỉ tiêu 9-9-6(*) thì đang mệt mỏi lái xe về nhà.

(*)Tên gọi bắt nguồn từ yêu cầu của nó rằng nhân viên làm việc từ 9:00 sáng đến 9:00 tối, 6 ngày mỗi tuần; tức là 72 giờ mỗi tuần.

Đương nhiên, trong này cũng có quan to quyền quý, vừa mới kết thúc hết xã giao, đang trên đường về nhà, mà Hàn Kim Lôi và Phó Á Huệ chính là một trong số đó.

Hai người mới vừa ăn cơm cùng với người của Vương gia, thảo luận về chuyện của Lâm Dật, chuẩn bị nuốt trọn sản nghiệp dưới tay anh.

“Chuyện bên Mỹ thế nào rồi, vẫn còn chưa tuyên án sao?” Phó Á Huệ nhìn đồng hồ, “Hiện tại bên Mỹ cũng khoảng một giờ rồi.”

“Lý Chấn bên kia nói mọi chuyện đều rất thuận lợi, nhưng Lâm Dật vẫn chưa từ bỏ, anh đoán nếu không có Lương gia chống đỡ ở phía sau thì hiện tại cậu ta đã xong rồi.”

“Lương gia cũng thật sự là đủ vướng bận, chẳng lẽ bọn họ còn không nhìn ra tình thế bây giờ sao, vì một Lâm Dật mà đối nghịch với tam đại gia tộc chúng ta, Thẩm Thục Nghi không giống với người ngu xuẩn vậy.”

“Dù sao năm đó, cô ấy và Tần Ánh Nguyệt cũng là bạn cũ, Lâm Dật lại là con của cô ấy, tất nhiên sẽ dốc toàn lực giúp đỡ.” Hàn Kim Lôi nói:

“Nhưng mà như vậy đều vô dụng, chuyện này bọn họ căn bản là không có chút phần thắng nào.”

“Nói như thế cũng không sai, nhưng cho dù là Lâm Dật hay là Thẩm Thục Nghi thì chúng ta đều không thể xem thường.”

“Em yên tâm đi, anh vừa rồi đã liên hệ với Lý Chấn, anh ta nói với anh, Lâm Dật còn đang giãy dụa bên đó. Những chuyện bên Mỹ đã được chuẩn bị kỹ càng, cho dù sau đó có đầy đủ lý do và chứng cứ hay không thì cậu ta đều sẽ bị bắt. Tập đoàn Lăng Vân của cậu ta chắc chắn sẽ xong đời, chúng ta chuẩn bị tiếp nhận nó là được.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1150.
Bình Luận (0)
Comment