Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1162 - Chương 1160. Phượng Vũ Cửu Thiên

Chương 1160. Phượng Vũ Cửu Thiên
Chương 1160. Phượng Vũ Cửu Thiên

Trương Hòa Bình dáng vẻ lưu manh đi tới, khi thấy Nhan Từ quay đầu, vẻ mặt lập tức trở nên khẩn trương.

Khí tràng này mặc dù là vô hình, nhưng cậu lại có thể cảm nhận được một cách chân thật.

Chỉ là đôi chân dài kia của Nhan Từ, khiến cậu khẩn trương đến mức không thèm hút thuốc nữa.

“Đi nhanh lên một chút.”

Giọng nói của Cao Cường Khuê khiến cho Trương Hòa Bình tỉnh táo hơn không ít.

“Chú Cao, tìm cháu có chuyện gì sao?” Trương Hòa Bình hỏi dò.

Bỗng nhiên xuất hiện một đại mỹ nữ, khiến cho Trương Hòa Bình có chút khẩn trương, cảm thấy hôm nay tìm mình hẳn là có liên quan đến cô ấy.

“Hai vị này là đạo diễn tổ tiết mục, muốn quay một số tiết mục tại thôn Hoan Hỉ, cần phải có người phối hợp, chú chuẩn bị giới thiệu cháu qua đó.”

“Giới thiệu cháu sao?” Trương Hòa Bình lui về sau hai bước, “Cháu ngoại trừ trộm cắp thì không biết cái gì cả, không phải tìm cháu để làm mấy tiết mục pháp lý đó chứ?”

Lâm Dật và Nhan Từ đều bị chọc cười.

Xem ra cũng là người có tế bào hài hước, nếu như tìm cậu ấy đến quay tiết mục, cũng rất thích hợp.

“Quay chương trình pháp lý gì chứ, đừng nói bậy.” Cao Cường Khuê nói:

“Bọn họ muốn quay một số tiết mục liên quan tới cuộc sống nông thôn, nhưng cần phải có người phối hợp, con trai chú nói cháu từng thấy qua việc đời, nên mới giới thiệu cháu qua đây.”

“Nếu như chú đã nói như vậy, vậy thì cháu cũng không khiêm tốn nữa.” Trương Hòa Bình đứng thẳng lưng, nói:

“Dù sao cháu cũng là người duy nhất của trấn chúng ta đến Diba, những người khác đúng là không thể so được với cháu.”

“Cháu đừng chỉ nói ngoài miệng, thể hiện chút năng lực của mình đi, vừa lúc đạo diễn cũng đang ở chỗ này. Nếu như cháu biểu hiện tốt, nói không chừng sẽ giữ cháu lại.”

“Lời này có thật không?” Trương Hòa Bình nhìn Nhan Từ, nói.

“Là thật.” Nhan Từ cười đáp lại.

“Vậy tôi sẽ biểu diễn tài nghệ cho cô xem.”

“Tài nghệ gì?”

“Phượng Vũ Cửu Thiên!”

Lâm Dật:???

Tại trấn Tứ Phương nho nhỏ này lại còn ẩn giấu một quý tộc?

Không hổ là trấn Tứ Phương Ngọa Long, hiện tại ngay cả cậu ấy cũng đã xuất hiện, chắc hẳn cách Phượng Sồ cũng sẽ không còn quá xa.

Sau khi biết Trương Hòa Bình muốn biểu diễn Phượng Vũ Cửu Thiên, vẻ mặt của mấy người lại hoàn toàn không giống nhau.

Lâm Dật là kinh ngạc.

Nhan Từ là chờ mong.

Bởi vì cô xuất thân trong gia đình thư hương, căn bản cũng không biết Phượng Vũ Cửu Thiên là cái gì.

Cao Cường Khuê thì là một mặt mờ mịt.

Phượng Vũ Cửu Thiên là thứ gì vậy?

Đại ương ca hay là hát Nhị nhân chuyển(cát kịch)?

Chỉ có Cao Hạo Vũ là thành kính.

Đã hơn nửa năm rồi, Phượng Vũ Cửu Thiên của Trương Hòa Bình cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt thế nhân.

“Các người đừng có gấp, vì đạt được hiệu quả tốt nhất, tôi cần chuẩn bị một chút. Điều đáng tiếc nuối duy nhất, chính là trời còn chưa tối, nếu không hiệu quả sẽ càng tốt hơn.”

“Tiểu tử đừng có mà dây dưa nữa, cẩn thận chú đá cháu.”

“Chú Cao đừng có gấp, cháu làm vậy không phải cũng là vì tìm kiếm sự hoàn mỹ sao.” Trương Hòa Bình giẫm tắt điếu thuốc, “Các người chờ tôi một lát, tôi đem xe gắn máy tới.”

“Cháu đưa xe gắn máy tới làm gì, cũng không phải để cháu biểu diễn đặc kỹ.”

“Đừng có gấp, nếu không có xe máy, thì hiệu quả tiết mục sẽ kém đi một nửa.”

Trương Hòa Bình không có giải thích thêm nữa, vội vã đi ra ngoài, đẩy xe máy của mình vào.

Lâm Dật và Nhan Từ cũng không biết cậu ấy muốn làm gì.

Nhưng mấy phút đồng hồ sau, Trương Hòa Bình đã cho bọn họ biết đáp án.

Bởi vì trong hộp đựng pin của xe điện chứa một cái loa nhỏ, sau khi kết nối với điện thoại di động, âm nhạc sống động khiến cho Lâm Dật và Nhan Từ đứng thẳng lên.

“Đừng có gấp, tôi lại chuẩn bị thêm chút đạo cụ, lập tức sẽ bắt đầu.”

Nói xong, Trương Hòa Bình chạy tới sau bếp, khi cậu trở về một lần nữa thì trên người cũng không có gì thay đổi, trên tay cũng không cầm thứ gì, chỉ có túi quần phình lên, biên cạnh còn dính không ít tro bụi màu trắng.

“Khụ khụ khụ...”

Sau khi chuẩn bị hoàn tất, Trương Hòa Bình hắng giọng một cái.

“Đều đã chuẩn bị xong chưa, tôi sắp bắt đầu biểu diễn.”

“Đã chuẩn bị xong!” Cao Hạo Vũ kích động nói.

Lâm Dật nhìn cậu một cái.

Thì ra Phượng Sồ ở chỗ này.

Trương Hòa Bình đi đến bên cạnh xe điện của mình, bật loa lần nữa.

DJ chói tai khiến cho Nhan Từ cảm thấy hỗn độn.

m nhạc sống động giống như là ma dược, đẩy Trương Hòa Bình vào đến một loại trạng thái u buồn.

“Các vị hương thân, tôi là MC Hòa Bình tới từ trấn Tứ Phương, hôm nay thì để tôi tới nói với các người, chỉ có đàn ông biết nhảy Phượng Vũ Cửu Thiên mới có thể bách chiến bách thắng!”

Trương Hòa Bình tiêu sái bỏ tay vào túi quần, sau đó lấy bột mì được lấy ra từ phòng bếp, ném vào giữa không trung.

Tràng diện bắt đầu mất khống chế.

“Cố lên! Cố lên!”

Đây là tiếng hét tới từ Phượng Sồ.

Lúc này vẻ mặt của Trương Hòa Bình cực kỳ cao ngạo, giống như một quý tộc đi tới đường cùng, khinh thường mọi việc trên thế gian.

Một giây sau, Trương Hòa Bình bắt đầu động, nhảy Phượng Vũ Cửu Thiên thuộc về mình.

Đầu tiên là một Thái Không Bộ rất không tiêu chuẩn, tiếp theo là lăn lộn hai vòng xoáy Thomas tại chỗ.

m nhạc sống động cùng với bột mì bay múa đầy trời, Trương Hòa Bình như quên mình.

Dường như thế giới này đều là sân khấu của một mình cậu.

Dưới khả năng cực hạn đã xác minh lời nói vừa rồi của cậu.

Chỉ có đàn ông biết nhảy Phượng Vũ Cửu Thiên mới có thể bách chiến bách thắng.

Mà lúc này Nhan Từ đã nhìn đến ngây người.

Cô cảm thấy mình đúng là không hiểu gì về trào lưu và thời thượng.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1160.
Bình Luận (0)
Comment