Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1175 - Chương 1173. Hoàn Toàn Xem Kỹ Thuật Của Anh

Chương 1173. Hoàn Toàn Xem Kỹ Thuật Của Anh
Chương 1173. Hoàn Toàn Xem Kỹ Thuật Của Anh

Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Thẩm Thục Nghi, Lâm Dật bĩu môi. Tốn nhiều sức lực như vậy mà nhà họ Vương vẫn duy trì sức chiến đấu mạnh mẽ, điều này ít nhiều ngoài dự đoán của Lâm Dật.

Nhưng anh lại có nhận thức mới về gia tộc hàng đầu Hoa Hạ này.

Suy nghĩ của mình lúc trước quả thật có chút phiến diện. Thực lực và nền tảng của nhà họ Vương còn mạnh hơn mình tưởng.

Mà trong quá trình này, nhà họ Lương cũng thể hiện ra chút năng lực.

Chà chà chà...

Lâm Dật khẽ xoa cằm, lẩm bẩm:

"Lúc trước mọi người đều nói nước Yến kinh sâu, hôm nay mình mới thật sự thấy được."

Reng reng reng…

Cúp máy không bao lâu, điện thoại của Lâm Dật lại đổ chuông.

Lần này là Nhan Từ gọi tới.

"Anh làm gì vậy? Có rảnh không?"

"Net Yiyun nói cho chúng ta biết, khi một người phụ nữ hỏi đối phương anh đang làm gì thế, cũng là đang nói cho anh biết tôi đang nhớ anh."

"Ha ha ha…" Nhan Từ cười ra tiếng: “Anh hiểu vậy, tôi cũng không có ý kiến."

"Anh đang lái xe, chuẩn bị tới thôn Hoan Hỉ." Lâm Dật không tiếp tục đề tài vừa rồi: “Em có việc gì cứ nói đi."

"Anh bán hết trái cây chưa?"

"Hôm qua đã bán xong, anh chuẩn bị về trong thôn xem thử."

"Vậy thì tốt, em đang ở thôn Hoan Hỉ đây, cũng không phải chuyện gì lớn, chờ gặp anh rồi nói cũng được."

"Giờ đang ban ngày ban mặt, không phải em có ý nghĩ đó chứ?"

"Anh đừng nói nhảm nữa, em có chuyện tìm anh đấy."

"Lẽ nào thảo luận vấn đề sinh vật do tế bào kết hợp không tính là chuyện quan trọng à?"

"Dừng, em lười để ý tới anh, lái xe trên đường cẩn thận."

Nhan Từ nói xong lại cúp máy, Lâm Dật tăng tốc lái về phía thôn Hoan Hỉ.

Đến nhà ở thôn Hoan Hỉ, Lâm Dật phát hiện có thêm một bàn làm việc, phía trên có một cái laptop, Nhan Từ đeo kính gọng đen đang gõ không ngừng.

Ngoại trừ buổi tối đầu tiên, Nhan Từ lái xe trở về Trung Hải, mấy buổi tối tiếp theo đều ở đây.

Bởi vì hiện trường đang thi công, cô sẽ qua kiểm tra xem xét tiến độ vào ban ngày, buổi tối trở về vội viết tài liệu, bận bù đầu.

Mặc dù có hơi sợ và không quen nhưng cô vẫn kiên trì.

"Em tìm anh có chuyện gì vậy?"

"Em dự định sẽ mở buổi mời gọi đầu tư vào ngay kia, tính đặt chỗ ở khách sạn Bán Đảo của anh."

Nhan Từ cười híp mắt nói: "Phí thuê địa điểm một trăm nghìn, có được không?"

"Em trả tiền à?"

"Cái gì nên trả vẫn phải trả, cũng không thể dùng không của anh được, em cũng là một người sĩ diện."

"Nếu em nói vậy, chúng ta phải tính cẩn thận một lần." Lâm Dật nói:

"Lấy quy mô của khách sạn Bán Đảo, nếu em muốn thuê địa điểm, tối thiểu phải 150000 một phòng, em cho một trăm nghìn có phải hơi ít không?"

"Chẳng phải chúng ta quen thân à, dù sao anh cũng phải giảm giá cho em chứ?"

"Con người em quá là tiêu chuẩn kép, vừa rồi còn nói phải giải quyết việc chung, bây giờ lại xin anh giảm giá, ôi đúng là phụ nữ."

Nhan Từ trợn trừng mắt: “Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, nếu có khó khăn thì anh giải quyết, tôi mặc kệ."

"Thật ra giảm giá cũng được, nhưng dù sao em cũng phải thể hiện một chút chứ? Anh cũng đâu phải làm từ thiện."

"Anh muốn em thể hiện thế nào, cứ nói đi."

"Ban ngày ban mặt, trời đất quang đãng, làm một thanh niên tốt năm nói, bốn đẹp, ba yêu, ban ngày nói chuyện này không thích hợp lắm, chờ buổi tối lại nói sau."

"Buổi tối nói cũng được, nhưng em có chuyện phải nói cho anh biết. Buổi tối dễ khóa nước, có thể sẽ bỏ lỡ vài chuyện."

Mẹ nó, còn có thể lái xe trên đường đất trong thôn à?

"Vậy bây giờ thì sao?"

Nhan Từ chớp chớp mắt nhìn phía Lâm Dật, ánh mắt đầy quyến rũ, giống như Bạch Cốt Tinh câu hồn.

"Bây giờ nguồn nước dồi dào, nếu thật sự không nghĩ cách quản lý, có thể sẽ vỡ đê."

"Mẹ nó, em đang khiêu chiến với lòng kiên nhẫn của ông đây sao?"

"Anh nói xem?"

Nhan Từ cũng không biết tại sao mình lại biến thành như vậy.

Ba mươi năm đầu cũng không cảm thấy điều này có gì cần thiết cho cuộc sống.

Thậm chí cảm thấy cả đời mình có thể không cần tới điều này.

Nhưng kể từ sau tối hôm đó, Nhan Từ dường như mở ra chiếc hộp Pandora.

Cảm giác này đã ăn sâu vào tận xương tủy, không thể cứu vãn được nữa.

Lâm Dật cũng không dây dưa, ôm ngang lấy thắt lưng của Nhan Từ.

Nhưng Nhan Từ lại giãy ra, thay đổi động tác của mình, hai tay ôm cổ anh, bắp đùi thon dài quấn lên trên lưng anh.

"Em trêu anh thôi, đừng hồ đồ, bây giờ đang ban ngày ban mặt, nói không chừng sẽ có người qua bất cứ lúc nào. Nếu bây giờ bị người ta nhìn thấy, anh bảo em còn mặt mũi nào nhìn người khác."

"Anh sợ muộn quá ngắt nước, gạo sống lại không thể nấu thành cơm."

"Dừng, anh cũng đâu phải cậu bé mười bảy mười tám tuổi, em nói vậy mà anh cũng tin à?" Nhan Từ hờn dỗi nói:

"Nước có cắt hay không còn không phải do anh quyết định sao."

"Chuyện này còn liên quan tới anh sao?"

"Đương nhiên rồi, phải xem kỹ thuật của anh thế nào."

"Bà nội ơi, yêu quý sinh mạng, rời xa thiếu phụ."

Nhan Từ từ trên người Lâm Dật trượt xuống: “Anh đi làm việc của anh đi, em còn vội làm bản kế hoạch, không đi cùng anh được."

Hắn vỗ nhẹ vào mông Nhan Từ: “Em đi làm việc của em đi."

Nhan Từ quay lại trước bàn làm việc, tiếp tục lo chuyện của mình.

Lâm Dật lôi ống nước trong nhà ra, chuẩn bị dọn dẹp chuồng lợn, sau đó tưới nước cho vườn rau và nhà kính.

Sau khi tưới nước xong, Lâm Dật hái rau trong vườn, chuẩn bị lấy về tặng cho mọi người.

Về phần con heo nái trong chuồng, anh tính nuôi thêm một thời gian nữa, chờ làm xong nghề nông dân sẽ giết.

Khi Lâm Dật làm xong những chuyện này, đã hơn một giờ trưa.

Anh quay đầu phát hiện ra Nhan Từ đang cười tủm tỉm nhìn mình.

"Nếu không biết trước về thân phận của anh, nhìn dáng vẻ anh làm việc, em tưởng anh là nông dân thật đấy."

"Làm gì thì phải chân thật, không có cách nào, anh vẫn luôn yêu cầu cao về chính mình như vậy."

"Nói anh béo anh còn lắc người à?" Nhan Từ mỉm cười nói:

"Nhanh đi ăn cơm thôi, anh sắp chết đói rồi."

"Đi thôi, đúng lúc em cũng vừa xong việc."

Lâm Dật lái xe, chở Nhan Từ lên trấn, tìm một quán cơm vẫn tính là sạch sẽ để giải quyết bữa trưa, sau đó lái xe quay về thôn Hoan Hỉ.

"Vừa rồi còn bận trong vườn, không chú ý tới bên này, tiến độ của các em rất nhanh, hình như cũng sắp làm xong rồi."

Ở gần ao cá, Nhan Từ quây một mảnh đất rộng hơn bốn trăm mét vuông, dựng hai căn nhà gỗ nhỏ, lại quây riêng ra một mảnh vườn rau, đã có hơi thở và bóng dáng thôn quê.

"Những căn nhà này đều đơn giản, cho nên tốc độ thi công sẽ nhanh hơn, chắc hẳn chỉ mất ba đến năm ngày, trang trí bối cảnh bên trong và bên ngoài cũng sắp hoàn thành, chỉ chuẩn bị thêm một chút là có thể bắt đầu quay."

"Thật sự không hổ danh là đạo diễn Nhan, làm việc sạch sẽ gọn gàng, mạnh mẽ quyết đoán, anh xem trọng em."

"Miệng lưỡi của anh thật biết lừa người, nói riêng về năng lực cá nhân, em còn kém anh vạn dặm đấy."

"Cũng không thể nói vậy được, em vẫn có ưu điểm của mình. Trong những người phụ nữ mà anh đã từng gặp, em là người tương đối lợi hại đấy."

"Dừng, em chỉ được tính là một trong những người có kỹ thuật tương đối lợi hại thôi à?"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1173.
Bình Luận (0)
Comment