Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1189 - Chương 1187. Tôi Sẽ Không Phát Điện Với Người Mình Không Thích

Chương 1187. Tôi Sẽ Không Phát Điện Với Người Mình Không Thích
Chương 1187. Tôi Sẽ Không Phát Điện Với Người Mình Không Thích

Khưu Vũ Lạc liếc Lâm Dật một chút, cũng không nói gì thêm.

Trong toàn bộ lữ đoàn Trung Vệ, người dám nói ra những lời này, làm ra loại chuyện này, cũng chỉ có một mình Lâm Dật.

Nhưng nhìn vẻ mặt của những người này, nếu Lâm Dật đã nói như vậy, đương nhiên là có thực lực của cậu ấy.

Dù sao lúc bàn giao của các tổ trưởng khác, cũng chỉ có Lưu lão đại và Tào lão đại có mặt, không có khả năng kinh động đến Lục lão tiên sinh.

Hai người làm xong thủ tục bàn giao, hội nghị cũng tiến vào phân đoạn cuối cùng.

Đó là tổng kết và quy hoạch cụ thể.

Nhưng ở trong mắt Lâm Dật, những thứ này cơ bản đều là đang nói lời vô nghĩa.

Bởi vì chuyện lớn xưa nay không bao giờ nói trong buổi họp cả.

Ước chừng nửa giờ sau, hội nghị kết thúc, nhân viên tham dự lục tục rời đi.

Nhưng Lâm Dật, Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt lại đến văn phòng Lưu Hồng, bởi vì có việc muốn tìm bọn họ.

Lại qua hơn 20 phút, Lưu Hồng đi vào từ bên ngoài, hướng về phía Lâm Dật nói:

“Tiểu tử cậu cũng thật là, Vương Miện người ta đã chủ động bắt tay với cậu rồi, cậu thế mà không quan tâm đến cậu ấy. Cậu có biết lúc đó cục diện có bao nhiêu xấu hổ hay không.”

“Ai bảo anh ta thích giả trang, thật sự là nhìn không nổi.”

“Tôi cũng ít nhiều nghe qua chuyện giữa hai người, nhưng dù sao cũng đã qua rồi, vẫn nên rộng lượng một chút.”

“Không có gì cả, tôi chính là một người hẹp hòi, suýt chút nữa tôi đã bị anh ta hại chết, hôm nay như vậy đã coi như là khách sáo lắm rồi.”

Lưu Hồng cười lắc đầu, mình thật sự không quản nổi tính khí này của Lâm Dật.

“Được rồi, không nói nữa, gọi ba người lại đây chủ yếu là có chuyện liên quan tới đội ngũ của các người.”

“Lại muốn nhận người à?”

“Đúng là có quyết định này.” Lưu Hồng nói:

“Ngoài Ngô Hán Quyền và Thôi Trường Triết, những người khác trong tổ một cũng gửi đơn từ chức cho tôi, không một ai ở lại.”

“Đi hết sao?”

“Không sai.” Lưu Hồng nói:

“Bọn họ cho rằng Lâm Dật dùng thủ đoạn không đứng đắn để ép Vương Miện đi, cộng với việc bọn họ từng sóng vai chiến đấu đã nhiều năm, sau lưng còn kết nghĩa bạn bè. Cho nên lần này, tất cả đều từ chức theo Vương Miện.”

“Vậy nhiệm vụ của tổ một tại đảo Tilia thì sao, nếu như tất cả đều từ chức, nhiệm vụ bên kia phải làm sao bây giờ?”

“Chuyện này thì không cần phải lo lắng, nhiệm vụ của tổ một vốn cũng không quan trọng, tôi đã giao cho tổ 4 tiếp nhận, có đám lão gia hỏa kia chống đỡ, mọi chuyện sẽ không mất khống chế.”

Lâm Dật sờ cằm, từ lâu đã nghe nói lữ đoàn Trung Vệ có bốn tổ thuộc hàng ngũ chiến đấu.

Nhưng anh đã gặp được người từ tổ một đến tổ ba, duy chỉ có người của tổ 4 là như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chưa từng gặp qua người nào cả. Đoán rằng trong bốn tổ, bọn họ mới thật sự là át chủ bài, là tồn tại giống như rường cột.

“Nhưng mấy tháng trước, vừa mới tiến hành huấn luyện thử, hơn nữa hiệu quả còn rất thất bại, nếu như lại mở thêm một đợt, hiệu quả cũng sẽ không quá tốt.” Ninh Triệt nói.

“Lúc họp chúng tôi đã nói chuyện này rồi, quyết định bỏ phương thức chiêu mộ trước đây, tiến hành theo phương thức trưng binh cả nước.”

“Trưng binh cả nước sao?” Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đều kinh ngạc:

“Lần này chuẩn bị buông bỏ hạn chế sao?”

“Không buông cũng không được.” Lưu Hồng nói: “Người của tổ hai tổ ba các người đã không có mấy, mà tổ một lại càng không, chỉ có một mình Lâm Dật. Nếu như không thể bổ sung nhân lực kịp thời, lữ đoàn Trung Vệ sẽ đứt.”

“Ngoài ra, lần này chuẩn bị mở rộng thêm người đối với tổ hai và tổ ba, mỗi tổ mở rộng đến ba mươi người.”

“Không được!”

Không đợi Lâm Dật nói gì, Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đã cùng lên tiếng.

“Hả?”

Hành động của hai người làm cho Lưu Hồng sững sờ, “Đây hình như là lần đầu tiên hai người có chung ý kiến.”

“Chúng tôi cảm thấy, thà thiếu còn hơn là ẩu.”

Lưu Hồng nở nụ cười, lấy ra ba điếu thuốc, đưa cho Ninh Triệt một điếu, cũng đưa cho Lâm Dật một điếu.

Nhưng Lâm Dật lại phất phất tay, không nhận.

Lưu Hồng cũng không nghĩ nhiều, tự mình hút.

“Lúc trước nhận người, cơ bản đều là chọn người trong Yến Kinh, cho nên người huấn luyện thử hầu như đều đến từ Yến Kinh. Cho dù ngẫu nhiên có người ngoài tỉnh, cũng là chiến hữu cũ của chúng ta đề cử tới, cho nên lữ đoàn Trung Vệ còn đang ở trong trạng thái phong bế.” Lưu Hồng gảy tàn thuốc,

“Nếu như lần này buông bỏ quy tắc huấn luyện thử thì sẽ có nhiều người tới hơn, cũng sẽ có người có trình độ cao tới, có lẽ kết quả sẽ vượt qua tưởng tượng của các người.”

“Nhưng phương thức tu hành của chúng ta vốn là tiểu chúng, người có thể hiểu loại phương thức phát lực này hầu như đều tập trung ở Yến Kinh, cho dù có trưng binh cả nước thì hiệu quả cũng chưa chắc sẽ tốt.” Khưu Vũ Lạc nói.

“Cô thì sao?” Lưu Hồng nhìn Ninh Triệt hỏi.

Ninh Triệt nhún vai, “Tôi cũng cảm thấy như vậy.”

Lưu Hồng nhìn về phía Lâm Dật, nói:

“Cậu ấy cũng không phải người Yến Kinh, người ta còn là ông chủ công ty tay trắng lập nghiệp. Tài phú mà hai nhà các người tích lũy nhiều năm như vậy cũng không nhiều như người ta, trình độ cũng không cao hơn người ta. Mà người ta cũng không phải người Yến Kinh, hơn nữa còn là cô nhi, việc này giải thích thế nào đây?”

Lâm Dật:…

Ngài là đang khen tôi hay là mắng tôi đây?.

Tôi tài giỏi như vậy, không phải là bởi vì tôi là thiên tài, là bởi vì tôi có hack!

“Với lại, các người nhìn nhận vấn đề quá phiến diện và hạn chế rồi. Cả nước cũng không phải chỉ có Yến Kinh mới loại phương thức tu luyện này. Qua nhiều năm như vậy, những người đi ra từ lữ đoàn Trung Vệ cũng đều khai chi tán diệp ở khắp nơi, nuôi dưỡng không ít nhân tài, cho nên tôi rất có lòng tin đối với lần chiêu mộ trong cả nước này.”

Lời nói của Lưu Hồng khiến cho hai người đều á khẩu không trả lời được.

Hình như vô cùng có lý a.

“Lần này ngoại trừ trưng binh bên ngoài thì còn nới lỏng hạn chế tuổi tác đến bốn mươi tuổi, cho nên lần huấn luyện thử này xem như khơi dòng cho lữ đoàn Trung Vệ, hy vọng sẽ có kết quả tốt.”

“Vậy cứ chọn người ưu tú, dù sao tôi có tiêu chuẩn dùng người của riêng mình. Nếu như ưu tú thì chiêu nhiều cũng không thành vấn đề, nhưng nếu không được thì tôi cũng không thể cầm cho đủ số.” Khưu Vũ Lạc nói.

“Tôi hiểu ý của cô, cho nên mới dự kiến nhiều người như vậy, cụ thể chọn bao nhiêu người thì còn phải nhìn tình huống phía sau đã, cũng không phải làm ngay bây giờ.”

“Vậy lúc nào sẽ tiến hành chuyện này?” Ninh Triệt hỏi.

“Gần đây đã chuẩn bị bắt tay vào làm.” Lưu Hồng nói:

“Nhưng mà việc này cũng không phải trọng điểm gần đây, tổ một có hai người bị bắt, khoáng thạch Buss còn bị đoạt đi. Đây mới là chuyện mà hiện tại chúng ta cần quan tâm.”

Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt gật gật đầu, quả thực phải bắt tay vào xử lý chuyện này ngay.

Theo bản năng, hai người rất ăn ý mà nhìn về phía Lâm Dật.

Vốn dĩ chuyện này do Vương Miện phụ trách, nhưng anh ta đã từ chức, đương nhiên là rơi xuống trên người Lâm Dật.

“Tôi có một vấn đề muốn hỏi.” Lâm Dật nói:

“Nếu như hai người kia còn sống, cũng sẽ từ chức theo bọn người Vương Miện sao?”

Lưu Hồng khẽ nhíu mày, “Chuyện cậu cần quan tâm không phải việc này, mà là xử lý chuyện này như thế nào.”

“Tôi nghĩ chuyện này có lẽ có chút không hợp ý.” Lâm Dật chỉ Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt, nói:

“Nếu như là hai người bọn họ bị bắt, tôi chắc chắn sẽ đi báo thù. Nhưng bây giờ lại để cho tôi đi thay cho hai người không muốn làm, thậm chí nếu sống sót sẽ còn bất hoà với tôi, tôi quả thực không có hào hứng đi báo thù lắm. Xin lỗi, tôi không phải là máy phát điện, sẽ không phát điện với người mình không thích.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1187.
Bình Luận (0)
Comment