Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1214 - Chương 1212. Manh Mối Xuất Hiện

Chương 1212. Manh Mối Xuất Hiện
Chương 1212. Manh Mối Xuất Hiện

“Tôi đã tra xét rồi, nhưng không có bất kỳ manh mối nào.” Mitsui Paint nói tiếp:

“Vụ việc này đã gây nên tổn thất không nhỏ cho gia tộc Mitsui, ngay cả tôi cũng bị khiển trách.”

“Chẳng lẽ các người không có ý định truy cứu sao? Việc này cũng không giống tác phong của gia tộc Mitsui cho lắm.”

“Cho dù muốn truy cứu cũng không có cách nào đâu.”

“Cô chưa thử qua biện pháp ôm cây đợi thỏ sao.”

“Ôm cây đợi thỏ?” Mitsui Paint hỏi: “Tôi có biết đến thành ngữ này, hình như nó nghĩa là chờ đợi một con thỏ.”

“Không phải cô đã ở Hoa Hạ nhiều năm à, sao đến cả thành ngữ như thế này cũng không biết.”

Mitsui Paint cười: “Tôi đã quay về đây rất lâu rồi, chút hiểu biết sâu rộng này không thể nhớ rõ được.”

“Tôi cho rằng, các cô nên lên kế hoạch cho một cuộc giao dịch khác, nói không chừng có thể dẫn dụ đối phương đến.”

Nói vòng vo nhiều như vậy, Lâm Dật cũng bắt đầu đích thân thăm dò.

Nếu gia tộc Mitsui thật sự có ý định như vậy, đối tượng giao dịch của họ phải là người của công ty Hắc Kim.

Nếu không nghĩ đến cách đó, mọi thứ sẽ rất mập mờ.

"Đây đúng là một cách, chúng tôi cũng đã nghĩ đến cách này, nhưng cuối cùng đành phải từ bỏ."

"Có lý do gì đặc biệt sao?"

"Thứ nhất, chúng tôi không còn lợi thế trong giao dịch nữa; thứ hai, nếu chúng tôi dùng đến cách thức này mà đối phương thật sự đến thì phải làm thế nào đây? Như vậy trước hết là tình thế của chúng tôi sẽ càng bị động hơn."

Mitsui Paint vừa lái xe vừa nói:

"Hơn nữa tôi cảm thấy nếu đối phương dám làm gì tôi, chắc chắn hắn phải biết thân phận của tôi. Dù vậy, hắn cũng dám ra tay, có lẽ hắn không sợ gia tộc Mitsui."

Lâm Dật dựa lưng vào ghế, gật đầu phụ họa, thầm nghĩ:

"Người mặc đồ đen mạnh cỡ đó, việc gì phải sợ nhà cô."

Giờ khắc này, cả hai người đều theo đuổi ý nghĩ của riêng mình.

Mitsui Paint có thể khẳng định kẻ lén lút lấy cắp quặng Bath không thể là người của công ty Hắc Kim, nhưng hoàn toàn không phải là không có manh mối gì.

Trong số đó, Mitsui Yuzhi là kẻ tình nghi lớn nhất trong lòng họ.

Kể từ sau cái chết của Mitsui One, ông ta đã tự mình ra ngoài lập môn hộ.

Mà trong tay ông ta còn nắm giữ một nửa kỹ thuật cốt lõi, thậm chí còn có thành phẩm của gen gốc.

Vậy nên người có nhiều khả năng ở trong bóng tối ra tay nhất là ông ta.

Chỉ là không có bằng chứng nên chưa thể vội vàng kết luận được.

“Được rồi, mọi chuyện cũng đã qua, đừng nói đến chuyện đó nữa.” Mitsui Paint cười nói:

"Có nơi nào anh muốn đến không, tôi có thể làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí đưa anh đi thăm quan Tokyo, nhưng những địa điểm vui chơi ở đây đều đã được hiện đại hóa. Nếu thời gian của anh cho phép, tôi có thể đưa anh đi ngắm núi Phú Sĩ."

"Không vội, mấy ngày nữa công ty sẽ có chuyến đi tới núi Phú Sĩ, hôm nay không cần phải gấp gáp đâu."

Đến lúc này, Lâm Dật đã mất đi ý định tiếp tục trò chuyện với Mitsui Paint.

Qua vài lời nói của cô ta, có thể nhận định rằng thời gian gần đây họ không hề có bất cứ giao dịch làm ăn nào với công ty Hắc Kim.

Nói cách khác, không có bất cứ kế hoạch giao dịch nào.

Nếu người mặc đồ đen không xuất hiện, thì quặng Bath cướp được từ nhóm người nọ rất có thể vẫn nằm trong tay Jeffrey.

Về lý thuyết, vẫn còn cơ hội.

Sau khi hiểu ra những vấn đề này, Lâm Dật đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thậm chí còn cảm thấy chuyến đi này là không cần thiết.

Thậm chí anh còn muốn về nhà bán hoa quả.

“Vậy anh có muốn đến thăm công ty của gia tộc Mitsui chúng tôi không?” Mitsui Paint cười nói: “Coi như đang đi khảo sát, nói không chừng về sau có thể hợp tác cùng nhau.”

"Đi thôi, dù sao tôi cũng nhàn rỗi mà."

Lâm Dật tự cảm thấy mình cũng được coi là người có tình có nghĩa rồi, cũng không phải hạng người qua cầu rút ván.

Tuy Mitsui Paint không còn giá trị lợi dụng nhưng cô gái này cũng khá thú vị.

Reng reng reng!

Điện thoại di động của Mitsui Paint đổ chuông vào đúng lúc này.

Lâm Dật liếc nhìn tên người gọi đến, đó là thư ký kiêm trợ lý của cô ta, Higashino Yoshika.

"Có chuyện gì vậy?"

"Cô Mitsui, chúng tôi phát hiện một người từ công ty Hắc Kim đang trên đường đến Tokyo."

"Anh nói cái gì? Người của bọn họ đến rồi!"

Mitsui Paint vội đạp phanh, suýt nữa hất Lâm Dật bay ra ngoài.

"Đờ mờ!"

Mitsui Paint nhìn anh bằng ánh mắt xin lỗi nhưng không nói gì mà tiếp tục nói chuyện với Higashino Yoshika.

"Vừa mới xuống máy bay, chúng tôi đã cử người theo kịp."

"Anh có nhìn thấy người hợp tác với bọn họ không."

“Kẻ chủ mưu phía sau không lộ mặt, bọn họ có tổng cộng năm người, hình như người đi đầu là Alisha.”

“Tôi hiểu rồi.” Mitsui Paint nói: “Tôi đang nghĩ cách, trước hết các anh cứ bám theo, tuyệt đối không được để lộ bản thân.”

"Rõ!"

Cúp điện thoại, vẻ mặt của Mitsui Paint vô cùng nghiêm trọng.

Công ty Hắc Kim là cái thể loại gì cô ta đều nắm rõ, cả địa vị của Alisha trong công ty, cô ta cũng biết rõ.

Nếu không có chuyện quan trọng, Jeffrey không có lí do gì mà cử cô ta đến được.

Cho nên rất có thể cô ta tới nơi này để giao dịch quặng.

Nhưng trong một thời gian ngắn như vậy, chẳng lẽ đã tìm được quặng rồi sao?

Hay là nói, tất cả các dự đoán trước đó đều sai.

Jeffrey quả thật đã làm ăn bất chính, lấy quặng từ tay bọn trộm rồi sau đó đến đây làm giao dịch sao?

Nhưng ở Đảo quốc, không ai ngoại trừ gia tộc Mitsui có đủ tư cách để thực hiện giao dịch như vậy với bọn họ.

"Chẳng lẽ?"

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Mitsui Paint bỗng đờ ra, như thể đang suy nghĩ đến điều gì đó.

"Chẳng lẽ là Mitsui Yuzhi sao?"

Đủ loại nguyên nhân khiến cho Mitsui Paint nghĩ đến khả năng này.

Trên toàn bộ Đảo quốc, ngoại trừ Mitsui Yuzhi thì không ai có khả năng này hết.

Trong lúc Mitsui Paint đang lâm vào trầm tư, Lâm Dật cũng không lên tiếng.

Bởi vì nhĩ lực kinh người, anh có thể nghe được đôi câu vài lời khi hai người nói chuyện.

Tuy không nghe được rõ nội dung cụ thể nhưng mấy từ công ty Hắc Kim thì anh lại nghe rõ mồn một.

Chính vì cuộc điện thoại này mà tâm trạng bình tĩnh của Lâm Dật lại bắt đầu xao động.

Qua giọng điệu và dáng vẻ của Mitsui Paint, có thể đoán được người của công ty Hắc Kim đã đến Đảo quốc này, thậm chí còn xuống máy bay rồi.

Tiếp nữa, những người của công ty Hắc Kim không đến đây để làm ăn với gia tộc Mitsui.

Ngoài chuyện đó ra, đây cũng là điểm quan trọng nhất.

Tuy rằng bọn họ không giao dịch với gia tộc Mitsui, nhưng sự xuất hiện của bọn họ rất có thể gây ảnh hưởng ngầm đến gia tộc Mitsui, nếu không thì Mitsui Paint không thể có biểu hiện này.

Dựa trên những điểm này, trong đầu Lâm Dật cũng sinh ra vài câu hỏi.

Ở Đảo quốc, ngoài gia tộc Mitsui, còn ai có đủ tư cách để giao dịch với công ty Hắc Kim?

Có khi nào vẫn còn tồn tại những đối thủ khác trong bóng tối không?

Nơi này quả thật quá rộng lớn, đủ loại thành phần tổ chức lại vô cùng phức tạp.

Nhưng đây không phải là những vấn đề phải đối mặt bây giờ.

Mitsui Paint gặp vấn đề ở đây, như vậy rất có thể cô ta sẽ để mình đi về và hẹn một ngày khác.

Nếu vậy, sẽ bỏ lỡ manh mối của ngày hôm nay.

Vì thế…

Lâm Dật cầm lấy điện thoại.

"Tối nay anh có hẹn với một người bạn rất quan trọng, nên sẽ không về..."

“Có khi anh cũng không trở về, em đi ngủ sớm nhé.”

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1212.
Bình Luận (0)
Comment