“Không đến mức đó đi, mới vậy thôi mà đã khiến cô không thể nào tự kiềm chế rồi?”
“Trước đó tôi đã ái mộ Lâm tiên sinh rồi, nhưng bây giờ tôi lại càng sùng bái anh hơn, tôi thích đàn ông biết nấu ăn.”
“Vậy thì cứ tiếp tục sùng bái đi, người sùng bái tôi nhiều như vậy, cũng không thiếu cô.”
Mitsui Paint cười rộ lên, nụ cười rực rỡ, hồn nhiên xán lạn.
Nhưng Lâm Dật trước sau vẫn luôn mang một tia đề phòng đối với cô.
Một người có thể tự tay giết chết em trai của mình, dạng người này cho dù thế nào cũng đều nguy hiểm.
“Muốn đi xem phim không?” Mitsui Paint đề nghị.
Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Đi thôi, dù sao thời gian cũng còn sớm, trở về cũng không có ý nghĩa.”
“Xác định không cần bồi bạn gái sao? Cô ấy có thể gọi điện thoại giữa chừng hay không?”
“Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp xong hết rồi.” Lâm Dật nói:
“Nếu như ngay cả loại chuyện nhỏ nhặt này đều không giải quyết được, tôi sao có thể hành tẩu giang hồ được.”
Mitsui Paint che miệng cười rộ lên, “Anh đã nói như vậy thì tôi cũng không sợ nữa.”
Hai người lên xe, đi đến rạp chiếu phim.
Lâm Dật buồn bực ngán ngẩm ngồi ở vị trí kế bên tài xế.
Nếu như đêm này, chỉ trôi qua cùng việc ăn cơm và xem phim thì mình sẽ thua lỗ lớn.
Còn phải nghĩ thêm một chút biện pháp, xem có thể moi thêm chút thông tin gì từ trong miệng của Mitsui Paint không.
“Hả”
Ngay lúc Lâm Dật đang nghĩ biện pháp nói lời khách sáo.
Chợt phát hiện đằng sau có một chiếc xe Crown đang đi theo mình.
Ngay từ đầu Lâm Dật còn tưởng rằng đó là ảo giác của mình, sau đó mới phát hiện đúng là có người đang theo dõi.
“Lái chậm một chút, chúng ta bị người ta theo dõi.”
“Hả?”
Mitsui Paint vốn dĩ còn đang vui vẻ, sắc mặt lập tức ngưng lại, trở nên nghiêm túc mà tỉnh táo, điều này khiến cho Lâm Dật tìm về được một chút cảm giác quen thuộc trước đây.
“Chắc chắn sao?”
“Tôi đã lúc nào đoán sai chưa?” Lâm Dật nói:
“Cô bây giờ cần phải suy nghĩ thật kỹ, tại Đảo quốc có người nào dám theo dõi cô không, có phải gần đây đã đắc tội người nào đó hay không?”
“Không có.”
“Người trong nhà cô thì sao? Trong việc cạnh tranh thương nghiệp, chuyện như vậy rất phổ biến.”
“Hẳn là không có khả năng.” Mitsui Paint nói:
“Tập đoàn tài chính của chúng tôi không có đối thủ cạnh tranh trực tiếp tại Đảo quốc, cho nên sẽ không có người theo dõi tôi.”
Sau khi trầm mặc mấy giây, Lâm Dật cố ý nói:
“Không biết cô có còn nhớ hay không, trước đó tại Mỹ, trên chuyến tàu Quantum, chúng ta cũng bị mấy người Mỹ theo dõi, liệu có phải là cùng một bọn hay không?”
Lâm Dật biết, người theo dõi phía sau, căn bản không thể nào là người của công ty Hắc Kim được.
Nói như vậy chỉ là vì để thử Mitsui Paint mà thôi.
“Chuyện này đã qua lâu rồi, qua các lần trao đổi sau đó cũng xem như là đã hoà giải, bọn họ không có khả năng lại đột nhiên làm chuyện này.”
Mitsui Paint dừng xe tại ven đường, nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, phát hiện có một chiếc xe màu đen cũng đang đỗ ở phía sau mười mấy mét. Trong lòng cô bỗng dâng lên một loại dự cảm xấu.
“Cô cảm thấy, người theo dõi cô sẽ là ai? Nếu như không làm rõ được vấn đề này thì sẽ không giải quyết được phiền phức.”
Đây là chuyện mà Lâm Dật muốn biết nhất.
Bởi vì tại Đảo quốc, ngoài gia tộc Mitsui và công ty Hắc Kim ra, chắc chắn phải có một thế lực khác tham dự vào trong chuyện này.
Người theo dõi phía sau rất có thể là đám còn lại.
Mà nhóm người này, vô cùng có khả năng có quan hệ với công ty Hắc Kim
Cho nên hiện tại việc khẩn cấp trước mắt chính là làm rõ vấn đề này, về phần những chuyện khác đều không quan trọng.
“Lâm tiên sinh, đây là chuyện riêng của tôi, rất có thể sẽ gặp nguy hiểm. Tôi không muốn liên lụy đến anh, hiện tại sẽ đưa anh về trước.”
Mitsui Paint có tư tâm của mình, cô không muốn để Lâm Dật dính đến mấy chuyện khác của mình, cho nên muốn đưa anh trở về, sau đó tự mình xử lý chuyện này.
Mà trong lòng của cô cũng đã có manh mối.
Tại Đảo quốc, người dám làm ra loại chuyện này ngoại trừ Mitsui Yushi thì không còn ai khác.
“Nói đùa gì vậy?” Lâm Dật thản nhiên nói:
“Tốt xấu cũng đã quen biết một thời gian dài như vậy, hai chúng ta cũng coi như vừa là địch vừa là bạn. Cô bây giờ gặp phải khó khăn, nếu như tôi cứ đi như thế, không phải sẽ rất khó coi sao? Làm như tôi là người tham sống sợ chết không bằng.”
Mitsui Paint kinh ngạc nhìn Lâm Dật, như có một dòng nước ấm chảy xuôi trong tim.
Nhưng cô cũng không biết, đây chỉ là thói quen của Lâm Dật.
“Nhưng chuyện này không có liên quan gì đến anh, tôi không muốn gây thêm phiền phức cho anh.”
“Tôi đã chọc tới cả cô rồi, còn có chuyện gì phiền phức hơn so với chuyện này sao?” Lâm Dật nói:
“Với lại trên tàu Quantum lần trước, cô hình như cũng không nói là sợ phiền phức, còn lôi kéo tôi làm bảo tiêu cho mình mà.”
Mitsui Paint ngượng ngùng cắn môi một cái.
“Lần trước tôi không phải cố ý, nếu như anh không ở bên cạnh bảo hộ tôi, tôi thật sự sợ bọn họ sẽ động thủ.”
“Cho nên lần này cô cũng không cần suy nghĩ nhiều, cũng không phải là mang theo vũ khí hạt nhân tới, sợ cái gì?”
Mitsui Paint nhìn thoáng qua kính chiếu hậu rồi nói:
“Người theo dõi tôi ở phía sau hẳn là do Nhị gia gia tôi phái tới, cũng chính là Mitsui Yushi, anh hẳn là có biết đúng không.”
“Mitsui Yushi?”
Nghe thấy cái tên này, Lâm Dật vừa cảm thấy quen thuộc lại vừa xa lạ, rất nhanh liền nhớ tới ông ta là ai.
Người đứng thứ hai của trung tâm nghiên cứu dược vật.
Nhưng sau khi mình từ chối ông ta thì đã từ chức khỏi trung tâm nghiên cứu.
Vốn cho rằng tên này sẽ mai danh ẩn tích, không nghĩ tới lại xuất hiện vào lúc này.
“Các người không phải là thân thích sao? Ông ta theo dõi cô làm gì? Chẳng lẽ là muốn giết cô, đoạt quyền soán vị?”
“Từ sau khi Mitsui Heyi chết, ông ta liền rời khỏi gia tộc Mitsui, tuy trong mình cùng chảy một dòng máu, nhưng chúng tôi đã là người của hai phe cánh, thậm chí có thể nói là địch nhân.”
“Ông ta hẳn là không có tư cách kia đi.” Lâm Dật nói:
“Các người là tập đoàn tài phiệt chân chính, ông ta nhiều lắm chỉ được tính là một nhà khoa học, cho dù có tách ra thì cũng không phải cùng một cấp bậc với các người, sao có thể có lá gan làm chuyện này vậy.”
“Mọi chuyện không đơn giản như anh nghĩ đây.” Mitsui Paint vén tóc một chút, nói:
“Lúc trước ông ta là nhà khoa học đứng đầu của phòng thí nghiệm gia tộc, sau khi ông ta rời khỏi đã mang theo một nửa kỹ thuật cốt lõi. Cho dù tại quy mô và thế lực ông ta không có cách nào chống lại gia tộc Mitsui, nhưng trên tay ông ta lại nắm giữ kỹ thuật cốt lõi, không thể coi nhẹ.”
Nghe xong lí do này, Lâm Dật đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.
Chuyện này giống như gia tộc đứng đầu Vương gia và gia tộc thứ hai Lục gia vậy.
Tuy hai đại gia tộc được sắp xếp theo thứ tự, nhưng mức độ cạnh tranh cốt lõi và sức ảnh hưởng của bọn họ đều giống nhau.
Vương gia được mệnh danh là gia tộc đứng đầu, chính là bởi vì bọn họ nắm giữ tập đoàn Chiêu Thương Cục, nhưng đây cũng không phải là yếu tố mấu chốt.
Mà gia tộc Mitsui và Mitsui Yushi cũng vậy.
Trong các cuộc đánh cược càng cao cấp, tiền chỉ là vật thêu hoa trên gấm, chỉ có nắm giữ kỹ thuật cốt lõi mới coi như nắm giữ gốc rễ chân chính.
Mà kỹ thuật cốt lõi trong miệng Mitsui Paint cũng không khó để suy đoán!
Chính là gen nguyên dịch!
------
Dịch: MBMH Translate