Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 123 - Chương 121. Cậu Chơi Liên Minh À?

Chương 121. Cậu Chơi Liên Minh À?
Chương 121. Cậu Chơi Liên Minh À?

"Ai nói cho cô biết là tôi thích kiểu đàng hoàng?"

"Lần trước em đến nhà hàng thịt nướng của Tần thiếu, thấy người phụ nữ bên cạnh anh, không phải là người đàng hoàng sao?" Lỵ Na nũng nịu nói.

"Cô cũng thật là có tâm, cái này mà cũng chú ý tới." Lâm Dật cười nói.

"Hai người các ngươi chú ý một chút, nếu như đều không nhịn được, liền đến khách sạn ngâm mình, nếu có thể nhịn được, liền đến chạy vài vòng đi." Tần Hán nói.

"Một tên bại tướng dưới tay tôi, cũng đừng ở đó mà kêu gào."

Sau đó, Lâm Dật nhờ người lái chiếc Pagani của mình ra.

Sau nhiều vòng đấu, Tần Hán hoàn toàn bị đánh bại, không thắng được một lần.

"Thật mẹ nó biến thái, lão tử lái P1 cải tiến rõ ràng đều không thể thắng chiếc Pagani của cậu."

"Lái không tệ, kỹ thuật đã có tiến bộ." vỗ vai Tần Hán, Lâm Dật nói một cách nghiêm túc.

"Giả bộ ít thôi, tôi luyện thêm mấy tháng nữa, nhất định sẽ đánh bại được cậu."

"Vậy tôi chờ đó."

"Đúng rồi, anh muốn nói với cậu chuyện này." Tần Hán nhỏ giọng nói: "Lykan của cậu có thể cho anh mượn mấy ngày không?"

"Không phải chứ, đường đường là thiếu gia nổi tiếng nhất Trung Hải, vậy mà đi mượn xe người khác? Thật là mất mặt."

"Cho dù tôi là thiếu gia Trung Hải, cũng mẹ nó chưa lái qua Lykan hơn 60 triệu!" Tần Hán nhổ nước bọt nói.

"Được rồi, hai chúng ta quan hệ tốt như vậy, tôi sẽ cho anh mức giá rẻ chút, 1000 tệ một ngày, đủ trượng nghĩa chưa?."

"Đủ cái cộng lông á, cậu đều đã nói quan hệ chúng ta tốt rồi, lại còn để ý đến tiền của anh, cũng tổn thương cảm tình quá rồi."

"Đừng đề cập đến cảm tình, như vậy sẽ làm thương tổn đến tiền đó."

"Mẹ nó, cậu sao có thể như vậy với anh chứ?."

"Tiền bạc phân minh ái tình dứt khoát, một việc quy một việc."

"Vậy có thể mặc cả hay không?"

"Được, tôi cho anh cơ hội trả giá đấy, nói một con số đi." Lâm Dật nói.

Tần Hán duỗi ra một ngón tay "Mỗi ngày một tệ."

"Mẹ kiếp, con mẹ nó anh chơi liên minh à? Một đao chém tôi 999 "

"Đưa tiền cho cậu là tốt lắm rồi." Tần Hán nói: "Việc này quyết định như vậy đi, qua mấy ngày nữa anh đến chỗ cậu lấy xe mượn lái mấy ngày."

"Được, khi nào dùng thì gọi điện cho tôi."

Mấy người bạn của Tần Hán, âm thầm tạc lưỡi, trong lòng có rất nhiều suy đoán về Lâm Dật.

Vị lão đại này đến cùng của cải hùng hậu đến mức nào? thậm chí ngay cả Tần thiếu gia cũng phải hỏi anh ta mượn xe lái.

Thật mẹ nó trâu bò!

Leng keng leng keng ——

Ngay lúc hai người đang nói chuyện, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là Vương Oánh gọi tới.

Lâm Dật cũng đoán được mục đích của cuộc gọi này, trong buổi họp báo ngày hôm qua, hai người đã hẹn nhau hôm nay đi ăn cơm, chắc chị ấy lại gọi điện nhắc nhở mình chuyện đi ăn cơm đây mà.

"Chị Oánh."

"Tiểu Dật, cậu đang bận rộn hả?"

Hả?

Từ giọng nói của Vương Oánh, Lâm Dật nghe thấy có gì đó không ổn, có chút hoảng sợ.

"Làm sao vậy chị Oánh, xảy ra chuyện gì sao?"

"Chị đang đi xe máy về nhà thì va phải một chiếc ô tô, chị không biết bồi thường bao nhiêu tiền, cậu có thể qua xem giúp chị được không?."

"Chị đang ở đâu? Có bị thương hay không?"

"Chị không bị thương, nhưng xe bị ngã vào xe của người khác." Vương Oánh lo lắng nói: "Ngay tại đường Kiến Hưng, đối diện quảng trường âm nhạc."

"Được, em biết rồi, bây giờ em qua ngay."

"Làm sao vậy? Có chuyện gì à?"

Cúp điện thoại, thấy vẻ mặt Lâm Dật không đúng lắm, Tần Hán hỏi.

"Một người bạn của tôi có chút chuyện, xe máy của cô ấy với xe khác va vào nhau, gọi tôi tới nhìn xem." Lâm Dật nói: "Có vẻ đối phương bên kia rất hung hăng, trong điện thoại mà tôi còn nghe thấy bọn họ một mực hùng hùng hổ hổ."

“Mợ nó, thật là có ý tứ." Tần Hán nói ra: "Khi dễ bạn của cậu, cũng coi như là bắt nạt bạn của anh, anh đi cùng với cậu."

"Anh nếu như nhàn rỗi vậy thì cùng đi cũng được."

Nói xong, Lâm Dật tự mình lái xe Pagani, Tần Hán lái chiếc McLaren P1 của mình, cùng những người khác lái xe về phía đường Kiến Hưng.

...

Đối diện quảng trường m Nhạc, có một đám người đang vây quanh để xem vụ tai nạn.

"Cô làm cái trò gì vậy? Đi vào mua đồ, sao không đem xe khóa kỹ, nhìn xem nó đè xe tôi thành như thế nào."

Một người đàn ông trung niên kêu ầm lên: "Đây là xe tôi mới mua, giá khoảng hơn 500 ngàn đấy, cô hôm nay nếu không cho tôi một lời giải thích rõ ràng, thì cũng đừng hòng nghĩ có thể đi được!"

Vẻ mặt Vương Oánh tràn đầy lo lắng nhưng vẫn cố gắng phân trần, "Anh gào cái mà gào, đừng cho rằng giọng anh lớn thì tôi sẽ sợ anh à, tôi bồi thường tiền cho anh không phải là được rồi sao."

Vương Oánh cũng có chút buồn bực, mình đi mua đồ ở cửa hàng bên cạnh.

Lúc đi vào, rõ ràng xe đã được khóa kỹ rồi, hơn nữa hôm nay gió cũng không lớn, làm sao có khả năng ngã đè lên xe của người khác như vậy được.

"Cô cho rằng bồi thường tiền liền có thể xong việc sao?" Người đàn ông trung niên nói: "Chiếc xe của tôi hơn 500 ngàn là chiếc BMW đời 5, một người lái xe máy như cô, đền được sao!"

"Tôi biết xe của anh cũng không hề rẻ, nhưng anh đừng nghĩ đến việc lừa người khác, đợi lát nữa bạn của tôi đến, đến lúc đó tôi khẳng định cho anh một lời giải thích."

Mặc dù trong lòng cô còn nghi ngờ, nhưng Vương Oánh cũng không chuẩn bị trốn tránh trách nhiệm của mình, chỉ bất quá phải đợi Lâm Dật đến, cậu ta nói làm thế nào, mình liền làm thế đó.

Không thể để cho ông ta rao giá trên trời được.

"Cho dù bạn của cô đến cũng vô dụng." Người đàn ông trung niên nói.

"Người có cùng cấp độ giống như cô, biết định giá xe BMW bị hư hỏng như thế nào sao? Làm xước một mảng lớn như vậy, không có 10 vạn 8 vạn thì cũng đừng có hòng tôi bỏ qua!"

Híz-khà-zzz ——

Nghe đến đây, mọi người chung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh, dồn dập chỉ chỉ trỏ trỏ.

"Này không phải rõ ràng là lừa người sao? Cho dù BMW đời 5 có đắt đi nữa, cũng không cần bồi nhiều tiền như vậy."

"Khả năng dùng là nước sơn nhập khẩu, rồi thêm vào 4S giá cả hơi đắt, cũng có khả năng tốn kém nhiều tiền như vậy."

"Cô gái này thật đáng thương, nếu như cô ấy có thể bồi thường được số tiền nhiều như vậy, cũng không cần lái xe máy rồi."

Vẻ mặt của Vương Oánh càng trở nên lo lắng, cô không hiểu lắm về xe, nếu quả thật phải bồi thường nhiều tiền như vậy, cô phải trả bằng tất cả tiền để dành của mình.

"Vị tiểu thư này, nhiều tiền như vậy, tôi đoán chừng cô cũng không đền nổi, tôi có một biện pháp giải quyết như này, cô có muốn hay không nghe một chút." Người đàn ông trung niên cười híp mắt nói.

"Biện pháp gì?"

"Gần đây tôi mới mở một công ty, vẫn đang cần một thư ký, nếu như cô đồng ý đến làm việc với tôi. Tiền bồi thường xe, có thể từ từ trừ vào tiền lương, cô cảm thấy như thế nào?"

Người đàn ông trung niên nói xong cũng cảm thấy phục chính mình, ông ta chắc chắn người phụ nữ trẻ đẹp trước mặt sẽ không từ chối.

Bởi vì cô ta căn bản không đền nổi nhiều tiền như vậy!

Không có lựa chọn nào khác!

Nghĩ tới đây, khóe miệng người đàn ông trung niên hiện lên ý cười nồng đậm.

Chính mình cũng quá may mắn, đang đi trên đường đến công ty, gặp phải một cực phẩm như thế.

Cũng may mình đầu óc nhạy bén, cố tình di chuyển chiếc xe máy của cô ta xuống, mặc dù có chút làm xe của mình bị thương tổn, nhưng có thể đổi đến một người phụ nữ trẻ đẹp như vậy, vẫn là rất đáng giá!

"Ông nghĩ thì hay lắm! Lão lưu manh!" Vương Oánh mắng một câu!

"Lại dám mắng tôi!" Người đàn ông trung niên nghiêm mặt nói: "Cô có tin hay không tôi bây giờ liền báo cảnh sát, đem cô đến đồn công an!"

"Ông ít ở đó mà hù dọa người khác đi, chờ bạn của tôi tới, tự nhiên sẽ xử lý chuyện này!"

"Lão tử không có thời gian lãng phí cùng cô ở đây, cô bây giờ nếu không bồi thường tiền cho tôi, liền đi với tôi đến đồn công an!"

Người đàn ông trung niên trong lòng đắc ý, chính mình quen biết giám đốc sở cảnh sát, chỉ cần đưa cô ta đi được, liền đại công cáo thành!

"Ông thả tôi ra! Đừng có mà động tay động chân!"

"Tôi liền động tay động chân đấy, cô có thể làm gì được tôi!"

Đúng lúc này, tiếng gầm động cơ truyền đến, khiến cho người vây xem đều bị hù dọa không nhẹ.

"Ông trời ơi, là siêu xe đó!"

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 121.
Bình Luận (0)
Comment