Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 124 - Chương 122. Mặc Cho Cậu Xem!

Chương 122. Mặc Cho Cậu Xem!
Chương 122. Mặc Cho Cậu Xem!

"Trời ơi, đó là siêu xe!"

Một tiếng thét kinh hãi không biết của ai vang lên di dời sự chú ý của mọi người.

Khi mọi người nhìn thấy một dàn siêu xe đang tiến đến ai cũng mắt chữ A mồm chữ O mà nhìn!

"Cái này mẹ nó, đây đều là những chiếc xe mà thường ngày chỉ có thể thấy được ở trên mạng!"

Pagani Zonda!

McLaren P1!

Aston Martin V8!

Ferrari 488!

Porsche 911 !

...

"Chuyện gì thế này? Ít nhất cũng có hơn mười chiếc siêu xe đấy. Tập thể con nhà giàu đi ra càng quét đường phố sao?"

"Nhiều xe thể thao như vậy, gộp lại ít nhất cũng được mấy trăm triệu đó!"

"Nào chỉ là mấy trăm triệu, anh xem một chút bảng số xe đi, không phải số liền chính là số may mắn, không nói xe, chỉ cần những bảng số xe này thôi, cũng có thể bán không ít tiền!"

Nhìn thấy mười mấy chiếc siêu xe trước mặt, người xem đều nhìn mà than thở, vội vàng lấy điện thoại ra chụp hình lại.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của họ, những chiếc xe thể thao này đã dừng lại bên cạnh họ khi họ đang chụp hình!

Này, đây là cái gì tình huống gì vậy?

Cửa xe lần lượt mở ra, Lâm Dật và Tần Hán lần lượt xuống xe.

"Trời ơi, người đàn ông kia cũng quá là đẹp trai xuất sắc rồi."

"Mấy người nhìn chân của anh ta kìa, thật dài, chính là không biết cái chân thứ ba có dài không thôi."

"Lâm Dật, cậu đã đến rồi!"

Nhìn thấy Lâm Dật xuống xe, Vương Oánh nhanh chóng chạy tới.

Hôn mê rồi!

Choáng váng!

Nhìn thấy Vương Oánh đứng trước mặt Lâm Dật, bọn họ đều hiểu chuyện gì xảy ra!

Người bạn mà người phụ nữ này nói, chính là cái người đàn ông lái chiếc Pagani kia!

Chỉ là, một người phụ nữ chỉ lái xe máy, như thế nào lại quen biết với phú nhị đại lái siêu xe chứ?

Lẽ nào khẩu vị của phú nhị đại cũng thay đổi?

Bắt đầu yêu thích phụ nữ đã có chồng.

Mà giờ phút này người khó hiểu nhất chính là người đàn ông trung niên.

Thật không ngờ người phụ nữ như vậy lại có thể gọi tới một đoàn con nhà giàu lái siêu xe!

"Tay của chị sao vậy? Sao lại đỏ như vậy?" Lâm Dật hỏi.

"Vừa nãy ông ta động tay động chân với chị, đều là do ông ta nắm." Vương Oánh nói với đôi mắt vừa ngấn lệ.

"Tôi biết chuyện gì đang xảy ra rồi, chị đứng qua một bên chờ tôi chút."

"Ồ, biết rồi."

Bốp!

Lâm Dật còn chưa kịp động thủ, Tần Hán đã đi tới tát cho ông ta một tát.

"Không muốn ở Trung Hải lăn lộn nữa phải không? Dám động thủ với bạn của Tần Hán tôi, có tin hay không tôi cho ông không thể nào ở lại Trung Hải nữa?"

Tê!

Anh ta lại là Tần Hán!

Biết được thân phận thực sự của Tần Hán, tất cả mọi người có mặt đều vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ lại có thể gặp được Ông Hoàng Trung Hải nổi tiếng ở đây chứ!

"Anh, Anh là Tần thiếu gia!"

Người đàn ông trung niên suýt chút nữa đã đi tiểu ra quần.

Tiếng tăm của Tần Hán, như là sấm chớp bên tai ông ta, nếu quả thật đắc tội với anh ta, lấy thủ đoạn và năng lực của anh ta, mình ở Trung Hải liền thật sự không có cách nào ngóc người dậy.

"Tần thiếu gia, anh nguôi giận, tôi vừa nãy quả thật có chút kích động." Người đàn ông trung niên cười theo: "Tôi cũng là bởi vì quá kích động, mới cùng cô ấy động thủ, ngài đại nhân đại lượng, đừng chấp nhặt với tôi được không?."

"Vậy còn không cút!" Tần Hán mắng: "Chờ tôi ở đây mời cơm ông sao?"

"Chuyện này..."

Người đàn ông trung niên vẻ mặt như đưa đám, thật mẹ nó là trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Vốn nghĩ có thể thu phục thiếu phụ trẻ đẹp này, thì chút tổn thất này cũng không coi vào đâu.

Nhưng bây giờ, muốn lấy được người phụ nữ này, chỉ sợ là không có cơ hội rồi, hơn nữa xe của mình cũng bị trầy trụa thành ra như vậy.

Quá mẹ nó khó khăn.

"Chờ một chút."

Lâm Dật hướng về phía Tần Hán nói: "Làm việc gì cũng phải nói lý, trước tiên hỏi rõ tình huống rồi mới nói chuyện sau."

Nói xong, Lâm Dật nhìn Vương Oánh, "Chị Oánh, cụ thể chuyện gì xảy ra, nói cho tôi nghe một chút đi."

"Chị đi mua đồ ở cửa hàng, liền đem khóa xe máy ở dưới gốc cây, nhưng ông ta nói, xe của chị bị gió quét ngã va vào xe của ông ta, yêu cầu chị phải bồi thường tiền cho ông ta." Vương Oánh nói.

"Ừ"

Lâm Dật có chút buồn bực, "Hôm nay nóng như vậy, một chút gió cũng không có, làm sao có khả năng đem xe máy của chị thổi ngã."

"Lâm thiếu, anh nói có phải hay không là cái lão lưu manh này cố ý đem xe máy của chị Oánh chuyển qua đó, muốn lừa bịp chị Oánh hay không?" Lỵ Na lên tiếng phân tích.

"Thật là thú vị, lúc trước đều là người giả bị đụng, hôm nay là xe giả bị đụng, đúng là được mở mang tầm mắt a."

"Đoán chừng là vừa ý chị Oánh lớn lên xinh đẹp, không phải vừa nãy còn động tay động chân hay sao."

"Này đúng thật là không đơn giản." Tần Hán nói: "Phía trước có camera giám sát, để tôi gọi cho một người làm cảnh sát giao thông, để bọn họ cho xem đoạn giám sát ở chỗ này liền biết được chuyện gì đã xảy ra."

Ngay khi lời này được nói ra, người đàn ông trung niên sắc mặt tái nhợt, bất ngờ phát hiện, phía trước đúng là có một cái camera giám sát, chiếu thẳng vào chỗ mình!

Nếu như xem camera giám sát xong, hành đồng của mình không phải sẽ bại lộ sao!

"Tần thiếu gia, nếu đã là bạn của anh, tôi cũng không cần được bồi thường nữa, chính là bị trầy xước sơ thôi, tôi tự mình tìm chỗ sơn sửa lại là được rồi, cũng không phải là chuyện gì quan trọng, quên đi."

"Chậm đã, ông sốt ruột như vậy làm gì." Tần Hán nói:

"Đợi có đoạn ghi hình máy giám sát, nếu như đúng là gió thổi làm hư xe của ông, tôi một phần tiền cũng không thiếu trả cho ông, nhưng nếu như trong này có vấn đề, chúng ta liền phải hảo hảo tâm sự rồi."

Rầm!

Người đàn ông trung niên rùng mình một cái, hai chân mềm nhũn trực tiếp quỳ xuống.

"Tần thiếu gia, tôi biết sai rồi, là tôi thấy sắc nảy lòng tham, cố ý di chuyển xe máy của cô ấy, cầu ngài cho tôi một cơ hội, tôi trên còn có mẹ già dưới còn có con trẻ, ngài không thể tuyệt tình như vậy!"

"Cút mẹ mày đi! Một tên cặn bã như ông, tốt hơn hết là nên đi chết đi." Tần Hán mắng:

"Lão tử đi chơi còn biết trả thù lao, con mẹ nó ông ngược lại tốt, không chỉ còn muốn chơi không, còn muốn để người ta bồi thường tiền, thật mẹ nó là càng già càng lợi hại."

"Lão Tần, anh quen biết nhiều người, việc này anh xử lý đi." Lâm Dật nói.

"Được, cậu mang người đi trước đi, tôi hôm nay khẳng định khiến ông ta khắc ghi không quên được chuyện ngày hôm nay."

Lâm Dật gật đầu, nói: "Chị Oánh, chúng ta đi thôi."

"Xe máy của chị ở đằng kia." Vương Oánh có chút không nỡ bỏ.

"Đừng buồn, có thời gian em mua cho chị một chiếc xe mới."

Lâm Dật mang theo Vương Oánh lên xe, lái Pagani rời đi.

"Chúa ơi, quá tàn bạo rồi." Những người phụ nữ vây xem, hai mắt nổ đom đóm, hâm mộ muốn chết, "Người phụ nữ của mình bị bắt nạt, sau đó mang theo đoàn xe của mình lại đây xử lý, quả thực đây chính tình tiết có trong phim thần tượng mà!"

"Nếu tôi có thể quen biết với phú nhị đại như vậy thì tốt biết mấy."

"Thời đại thay đổi, thiếu phụ đều có thị trường rồi."

"Tôi muốn kết hôn, sau đó được con nhà giàu bao nuôi."

Nhìn bóng lưng Lâm Dật rời đi, Lỵ Na bĩu môi, tự nhủ:

"Xem ra Lâm thiếu ưa thích không phải con gái đàng hoàng, mà là thiếu phụ đàng hoàng!"

...

Trên xe, Lâm Dật lái xe, mang theo Vương Oánh rời đi.

"Bây giờ đi đâu? Còn chưa tới giờ tan làm, đi công ty sao?"

"Chị cố ý xin nghỉ phép ở công ty đi ra ngoài, nên đưa chị về nhà đi."

"Về nhà?" Lâm Dật thắc mắc: "Bình thường mà nói, chị về nhà cũng không đi qua đường Kiến Hưng mà."

"Chị đi mua đồ." Vương Oánh lắc lắc cái túi trên tay, sau đó đem đồ vật bên trong đều lấy ra, "Chính là loại mà cậu thích đó."

"Em thích cái gì? "

Lâm Dật nghiêng đầu liếc nhìn, phát hiện bên trong đều là vớ cao màu đen, hình như còn có nhiều kiểu dáng khác nhau.

"Khụ khụ khặc, chị Oánh thật có lòng."

Vương Oánh cười thần bí, "Khi nào ra ngoài, chị mang cho cậu xem."

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 122.
Bình Luận (0)
Comment