Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1231 - Chương 1229. Diện Mạo Thật Của Người Áo Đen

Chương 1229. Diện Mạo Thật Của Người Áo Đen
Chương 1229. Diện Mạo Thật Của Người Áo Đen

Người áo đen vẫn trước sau như một, không nói một lời.

Nhưng anh ta lại dùng động tác của mình để biểu đạt ý nghĩ của mình.

Anh ta lui về sau một bước, kéo dài khoảng cách, dường như đang chờ Lâm Dật động thủ!

Mà Lâm Dật cũng giống như thế, đây đã là lần thứ ba mà hai người giao thủ.

Thân hình người áo đen bỗng nhiên chuyển động, thân ảnh chợt lóe, chân phải đột nhiên đạp xuống đất, đạp mạnh một cái, thân thể bộc phát ra khí kình to lớn, nắm đấm phải bay thẳng vào mặt Lâm Dật!

Tuy chiêu thức này rất bình thường, nhưng động tác lại cực nhanh, dó đó lực lượng ẩn chứa trong đó cũng tăng thêm không biết bao nhiêu lần!

Lâm Dật không dám khinh thường, thân thể nhẹ nhàng ngửa ra sau một chút, tay trái đánh trúng khớp khuỷu tay của người áo đen, khiến cho một quyền này bị chếch đi một cách vi diệu.

Nhưng chính là chút điểm nhìn như không đáng chú ý như vậy đã thay đổi quỹ đạo ban đầu của công kích của người áo đen, khiến nó lướt qua bên tai Lâm Dật.

Một kích không thành, nhưng đối với người áo đen mà nói thì cũng không phải là không có thu hoạch!

Đã thành công đến gần Lâm Dật!

Năng lực phản ứng của người áo đen đã đạt đến đỉnh cấp, đầu gối mạnh mẽ nâng lên, động tác không văn vẻ, nhưng thắng ở sự nhanh chuẩn và hung ác.

Lâm Dật bị kinh hãi, cả người chảy mồ hôi lạnh, tay trái đồng thời lùi về, cánh tay phải hạ xuống, cứ thế mà chặn lại một cú lên gối mãnh liệt này!

Ầm!

Một tiếng vang trầm!

Chiêu thức của người áo đen quá cương mãnh, khiến cho cánh tay Lâm Dật run lên!

Nhưng cho dù là như vậy, cũng không hoàn toàn đỡ được!

Uy lực còn lại của cú lên gối lan đến bụng Lâm Dật!

Thấy tình huống không ổn, Lâm Dật nhíu mày, tay trái ẩn dưới, tụ lực chế người!

Mà một chiêu này, dường như đã sử dụng tất cả khí lực, quả thực đã đẩy được cú lên gối mạnh mẽ này trở về, khiến cho người áo đen phải lùi mấy bước!

Cho dù thời gian giao thủ rất ngắn, thậm chí mới chỉ mười giây.

Nhưng trong quá trình cọ xát ra lửa này, bất kỳ một sai lầm nhỏ nào đều sẽ dẫn đến việc Lâm Dật thất bại!

Sau khi kéo dài khoảng cách, người áo đen lập tức lại lao đến!

Hông hơi xoay sang phải, hơi nhấc khuỷu tay trái lên, một cú đấm móc trái hình vòng cung phóng tới Lâm Dật!

Hai lần giao thủ trước đó, hai người đều đến điểm liền dừng, cũng không đến mức phân rõ sống chết.

Nhưng lần này, dường như đều lấy ra hết sự ngoan độc bên trong mình.

Lâm Dật lúc này mới phát hiện, thực lực và kinh nghiệm chiến đấu của người áo đen cao hơn rất nhiều so với tưởng tượng của mình.

Đó chỉ là một chiêu thức rất bình thường, nhưng trước lúc ra chiêu, thân thể người áo đen lại xoay với biên độ lớn, lấy lòng bàn chân trái làm trụ, gót chân xoáy ra ngoài, khiến cho một quyền này giống như là quất roi vậy.

Cánh tay trái của Lâm Dật chùng xuống, tránh thoát công kích của người áo đen!

Sau đó thân thể đột nhiên nghiêng về phía trước mà không hề báo trước, dùng vai cánh tay đụng vào, phản lại quyền này của người áo đen!

Lâm Dật cũng không nghỉ ngơi, xuất quyền nhanh như chớp, đánh như mưa rơi về phía lồng ngực của người áo đen!

Người áo đen lui về phòng thủ, mệt mỏi phòng thủ, không có động tác phòng bị nào!

Mà Lâm Dật cũng bắt được cơ hội ở thời điểm này, một chân đá vào trên bụng của anh ta!

Oanh!

Thân thể người áo đen bay ngược ra ngoài, thân thể giống như đạn pháo nện vào trên Type-R, khiến cho cả thân xe đều rung động theo.

Lâm Dật thở hổn hển, giống như mãnh hổ xuống núi.

Từ khi vừa mới bắt đầu, trong bụng của anh luôn nghẹn một hơi!

Từ đầu đến giờ, chưa từng buông lỏng một chút nào!

Sự ngoan độc bên trong giống như là dung nham mạnh mẽ phun trào, như gió lớn sóng thần, có thể cắn nuốt vạn vật!

Từ sau khi nắm giữ phương thức cận chiến phát lực đan điền, Lâm Dật đã gặp không ít đối thủ muôn hình muôn vẻ.

Nhưng không có người nào khiến anh phải để ở trong lòng!

Duy chỉ có người áo đen này, mới xứng làm đối thủ thực sự của anh!

Đây mới thực sự là người có thể lên đài.

Người áo đen ngọ ngoạy vài cái, bước xuống từ trên xe rồi lập tức đứng vững.

Đây cũng là nơi mà Lâm Dật luôn cảm thấy người này rất quỷ dị.

Tấm mặt nạ kia che hết tất cả biểu cảm của anh ta, hoàn toàn không có cách nào thấy rõ tâm trạng của anh ta lúc này, thậm chí là không phân rõ được trạng thái.

Điều này cũng khiến cho Lâm Dật cảm thấy không nắm chắc.

Bởi vì người áo đen cũng không ngoan độc, rất khó để phân biệt rằng anh ta còn có hành động gì nữa không.

Nhưng lúc này, Lâm Dật chợt phát hiện, trên tay của mình, lại có vết máu đỏ thẫm!

Trong khoảnh khắc, Lâm Dật khẽ giật mình!

Tuy rằng anh đánh rất hung ác, nhưng căn bản sẽ không tạo thành thương tổn bên ngoài nào cả!

Nói cách khác, trên người anh ta vốn đã có vết thương, hơn nữa còn không nhẹ!

Trong quá trình đánh nhau với mình thì vết thương nứt ra, máu tươi nhiễm lên người mình.

Lâm Dật ngẩng đầu nhìn người áo đen đang đứng ở trước mặt một chút, sự thật đúng như mình nghĩ.

Trên quần áo của anh ta quả thực xuất hiện một mảng lớn màu đậm.

Đó là dấu vết bị máu tươi thẩm thấu, ban đầu lúc túc trực luân phiên anh đã thường xuyên nhìn thấy tình huống như vậy.

“A...”

Lâm Dật cười, có chút bất đắc dĩ.

“Vốn cho rằng hôm nay, có thể cùng anh đánh một trận thống khoái, nhưng mà anh đang bị thương, tiếp tục đánh nữa cũng không có ý nghĩa gì cả.”

Người áo đen đứng tại chỗ không nói gì, dừng vài giây đồng hồ, Lâm Dật tiếp tục nói:

“Hôm nay chỉ tới đây thôi, anh bị thương, không thể nào là đối thủ của tôi.”

Lâm Dật nhe răng nhếch miệng, cho dù thân thể đã được cường hóa qua, nhưng cũng đau ghê gớm.

“Thật ra tôi vẫn luôn rất tò mò, anh lớn lên trông như thế nào, có thân phận gì, nếu như lại tiếp tục đánh thì nguyện vọng này của tôi có lẽ đã có thể thực hiện được rồi.”

“Tôi mặc dù không phải là chính nhân quân tử, nhưng cũng không muốn làm một kẻ tiểu nhân, hôm nay tới đây thôi.”

“Tôi tin là sau này chúng ta sẽ còn gặp mặt, nhớ dưỡng thương cho tốt. Đến lúc đó, chúng ta sẽ đánh một trận ra trò, chờ lúc tôi thắng chính là lúc anh phải bỏ mặt nạ xuống.”

Nói xong, Lâm Dật cầm lấy rương rồi quay về trong xe, sau đó quay đầu xe rời đi.

Tảng sáng tinh mơ, mặt trời dần ló dạng ở phía đông.

Ánh sáng mặt trời chiếu lên mặt nạ quỷ dị của người áo đen.

Giờ phút này, tấm mặt nạ chú hề kia dường như cũng không còn quỷ dị nữa.

Nụ cười dường như cũng mang theo độ ấm.

Mà người áo đen vẫn đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn Lâm Dật rời đi, không có bất kỳ hành động nào khác.

Cho đến khi bóng xe biến mất tại điểm cuối chân trời.

Người áo đen quay người đi về xe của mình, dừng xe bên cạnh làn đường khẩn cấp, chậm rãi tháo mặt nạ của mình xuống.

Điều khiến cho người ta bất ngờ chính là, phía dưới mặt nạ lại là một gương mặt thanh tú, làn da trắng nõn, ôn nhuận như ngọc, nhưng bởi vì bị thương cho nên không có chút màu máu nào.

Gương mặt kia, không giống với gò má góc cạnh rõ ràng như Lâm Dật, mà vô cùng nhu hòa, mang theo một chút vẻ đẹp lạnh lùng và âm nhu.

Đẹp đến mức phụ nữ đều cảm thấy ghen ghét.

Người áo đen mặt không thay đổi kéo quần áo của mình ra, trên người có hơn mười vết sẹo lít nha lít nhít.

Nếu như gương mặt kia là vẻ đẹp thịnh thế đến từ thiên đường, vậy thì thân thể lại như tới từ địa ngục.

Lúc này, trên người anh được quấn từng vòng từng vòng băng gạc, nhưng đều đã bị máu tươi nhiễm đỏ.

Người áo đen lấy ra một cây kéo, cắt bỏ băng gạc nhuốm máu, toàn bộ quá trình, vẻ mặt đều không có chút thay đổi nào.

Sau khi cắt bỏ từng tầng băng gạc, lộ ra cơ bụng rắn chắc.

Nhưng phần phong cảnh này cũng không đẹp, bởi vì từ ngực đến bụng dưới của anh ta có một vết sẹo dài.

Chiều dài ước chừng hơn 20 cm!

Đã nứt ra!

Da thịt đã lộ ra bên ngoài, máu thịt đỏ thẫm, nhìn vô cùng ghê người!

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1229.
Bình Luận (0)
Comment