Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1273 - Chương 1271. Tiểu Tử Ngốc Này Nói Nhảm Gì Đó

Chương 1271. Tiểu Tử Ngốc Này Nói Nhảm Gì Đó
Chương 1271. Tiểu Tử Ngốc Này Nói Nhảm Gì Đó

“Tôi cũng đã nghe nói qua chuyện này.” Triệu Lôi cười, vừa vén tóc vừa nói:

“Nhưng tổng giám đốc của bọn họ hình như là một nhân vật rất thần bí, người bình thường đều không gặp được, nghiệp vụ của công ty cơ bản đều do Phó tổng giám đốc cấp cao Kỳ tổng phụ trách.”

“Đúng là như vậy, ngài ấy có toàn quyền phụ trách chuyện của tập đoàn Lăng Vân. Nếu như không lấy được đầu tư tốt bên chúng tôi thì cô có thể đến tập đoàn Lăng Vân bên kia thử một chút.”

“Mã tổng, không gạt ngài, chúng tôi trước đó đã gửi bản kế hoạch qua, nhưng người ta vẫn chưa trả lời, có thể là không có hứng thú, nên tôi đã từ bỏ.”

Triệu Lôi cũng biết tập đoàn Lăng Vân, là công ty dẫn đầu về Internet và chất bán dẫn.

Bởi vì chỉ lăn lộn về hai lĩnh vực này, cho nên ưu thế của tập đoàn Lăng Vân tại phương diện này lớn hơn so với tập đoàn Hoa Nhuận.

Nhưng người ta căn bản là chướng mắt tập đoàn quy mô nhỏ như Hoa Tư.

Đương nhiên là không có khả năng quan tâm đến mình.

“Cô cũng đừng nản lòng, chúng tôi vẫn rất coi trọng hạng mục này, dù sao cũng mạnh hơn so với việc không có người đầu tư.” Mã Hiểu Bình cười nói:

“Cô là bạn của lão Tôn, tôi cũng không xem cô là người ngoài, chúng ta đến căn tin ăn chút gì đó đi, đều là đầu bếp cấp năm sao, trình độ cũng không tệ.”

“Vậy tôi cũng không khách sáo với Mã tổng nữa.”

Hai người đi về phía trong phòng ăn, chuẩn bị giải quyết bữa trưa.

Nhưng còn đi chưa được mấy bước, thì bắt gặp Thẩm Thục Nghi đăng cơm ở bên trong.

“Trời ạ, Thẩm tổng thế mà lại tới đây ăn cơm?”

Nhìn thấy Thẩm Thục Nghi, Mã Hiểu Bình cảm thấy rất kinh ngạc.

Thẩm tổng tuy cũng thường xuyên ăn cơm ở công ty, nhưng dưới tình huống bình thường, đều để thư ký đưa cơm về.

Vẫn là lần đầu thấy ngài ấy ăn cơm tại căn tin.

“Thẩm tổng?”

Triệu Lôi nhìn qua, “Người phụ nữ tóc xoăn kia chính là Thẩm tổng sao.”

Mã Hiểu Bình gật gật đầu, “Không nhìn thấy thì thôi, nhưng đúng lúc gặp thì chúng ta cũng nên đi qua chào hỏi một chút.”

“Được.”

Triệu Lôi có chút khẩn trương.

Đây chính là người phụ nữ đứng đầu giới kinh doanh Trung Quốc, là hình mẫu mà tất cả phụ nữ theo đuổi.

Hôm nay có thể may mắn nhìn thấy ngài ấy, tuyệt đối là vinh hạnh của mình.

“Người kia...”

Trong lòng Triệu Lôi lẩm bẩm một câu.

Bởi vì ngoài Thẩm Thục Nghi, cô còn chứng kiến bóng dáng Lâm Dật.

Cảm thấy nhìn rất quen mắt, có chút giống với người giao thức ăn ngoài kia.

Nghĩ đến đây, Triệu Lôi âm thầm lắc đầu.

Một người đưa nước đưa quả, làm sao có thể có tư cách ngồi ăn cơm cùng một chỗ với Thẩm tổng danh tiếng lẫy lừng được.

Quá hoang đường.

Hai người đều chỉnh sửa lại quần áo trên người một chút rồi đi về phía Thẩm Thục Nghi.

“Thẩm tổng, ngài cũng ăn cơm ở đây sao.”

Thẩm Thục Nghi ngẩng đầu, phát hiện là bộ phận quản lý đầu tư - Mã Hiểu Bình, sau đó gật đầu một cái, nói:

“Vừa bàn xong chuyện sao?”

“Vị này là tổng giám đốc tập đoàn Hoa Tư - Triệu Lôi, vừa mới bàn xong chuyện đầu tư, nên tới đây ăn bữa cơm.”

“Triệu Lôi?”

Lâm Dật lẩm bẩm một câu, thấy cái tên này có chút quen tai, liền quay đầu nhìn thoáng qua.

Ngoài ý muốn phát hiện, chính là người phụ nữ váy đỏ mà mình vừa mới gặp trong thang máy.

“Thế, thế mà lại là cậu?!”

Khi nhìn thấy Lâm Dật, Triệu Lôi cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.

Nằm mơ đều không nghĩ tới, người cùng ngồi ăn cơm với Thẩm Thục Nghi lại là cậu ta.

“Quả thật có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lại gặp mặt ở đây.”

Mã Hiểu Bình nhìn thoáng qua hai người, “Lâm tổng, các người có quen biết sao?”

Bởi vì lúc trước đã từng gặp qua Lâm Dật, cho nên Mã Hiểu Bình biết anh là ai.

“Vừa rồi gặp trong thang máy một lần.” Lâm Dật vừa cười vừa nói.

“Vậy thật đúng là vừa lúc.”

Mã Hiểu Bình nhường một bước cho người bên cạnh, nói với Triệu Lôi:

“Triệu tổng, tôi giới thiệu cho ngài một chút, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Lăng Vân, Lâm Dật.”

Nói xong, lại giới thiệu cho Lâm Dật nói:

“Lâm tổng, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Hoa Tư, Triệu Lôi.”

“Tôi biết, vừa rồi cô ấy còn đưa danh thiếp cho tôi.”

“Thì ra là như vậy, vậy thì lại càng đúng lúc.” Mã Hiểu Bình cười nói.

“Lâm, Lâm tổng, chào ngài.”

Triệu Lôi đưa tay ra, cảm thấy mình có chút ngớ ngẩn.

Tổng giám đốc thần bí của tập đoàn Lăng Vân vậy mà lại xuất hiện ở đây.

Cô cảm thấy chuyện là có chút mơ hồ.

Đường đường là tổng giám đốc giá trị mấy trăm tỷ vậy mà còn quá trẻ!

Chuyện quan trọng nhất chính là, mình vừa rồi vậy mà cho rằng cậu ấy nhân viên giao đồ ăn?!

Trong đầu thế mà lại còn có loại suy nghĩ không thực tế kia?!

Nếu như có thể, Triệu Lôi thật muốn đập đầu chết đi cho rồi.

Không thể đánh vào người đang tươi cười, Lâm Dật cũng đưa tay ra, bắt tay với Triệu Lôi một chút.

“Thẩm tổng, chúng tôi sẽ không quấy rầy ngài dùng cơm, nên đi trước đây.”

“Được rồi, đi đi.” Thẩm Thục Nghi cười nói:

“Hôm nay cá ngừ ca-li không tệ, các người nhớ nếm thử.”

“Được, cảm ơn Thẩm tổng.”

Sau khi chào hỏi, Mã Hiểu Bình và Triệu Lôi liền rời đi.

“Chuyện này là thế nào? Cô còn quen biết Lâm tổng sao?”

Triệu Lôi hận không thể tìm một chỗ để chui vào, vô cùng xấu hổ.

“Ai, đừng nói nữa, tôi chỉ muốn tìm một chỗ đâm đầu vào thôi, việc này quá mất mặt.”

“Cũng không phải là người ngoài, cô giấu diếm với tôi làm gì, nói cho tôi một chút xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Mã Hiểu Bình rất bát quái mà hỏi.

Triệu Lôi không còn cách nào khác đành đem chuyện vừa mới xảy ra trong thang máy nói qua với Mã Hiểu Bình.

Mã Hiểu Bình đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó liền cười ha ha.

“Cô đúng là rất được đó nha, thế mà lại đưa ra yêu cầu như vậy đối với Lâm tổng.”

“Tôi cũng đã 35 rồi, đã trưởng thành, thật vất vả mới nhìn thấy một người thuận mắt, cho nên liền muốn chủ động một chút. Ai có thể nghĩ tới cậu ấy lại có thân phận cao như vậy.”

“Cô nói cũng đúng, việc này quả thực không thể trách cô. Vẻ ngoài của Lâm tổng đúng là người xuất chúng nhất mà tôi đã từng gặp qua. Nhưng mà tốt nhất cô đừng để cho Thẩm tổng biết chuyện này, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện.”

“Hả?!”

Triệu Lôi cảm thấy khó hiệu, “Cậu ấy và Thẩm tổng dù thế nào cũng sẽ không phải là loại quan hệ kia...”

“Suy nghĩ lung tung gì đó, Thẩm tổng và chồng ngài ấy chính là vợ chồng tình thâm, làm sao có thể làm ra loại chuyện đó được.” Mã Hiểu Bình nói:

“Tôi nghe được tin tức ngầm nói rằng Lâm tổng đang qua lại với con gái Thẩm tổng, tuy còn chưa xác định thật giả, nhưng hẳn là không sai đâu.”

“Thì ra là như vậy.” Triệu Lôi nói:

“Vậy thì rất xứng đôi, đều là người rất ưu tú.”

“Đó là đương nhiên.”

“Nhưng vừa rồi đúng thật là xấu hổ.” Triệu Lôi che ngực, “Mất mặt lớn như vậy, tôi cảm thấy đã không còn mặt mũi để lăn lộn trong vòng này nữa.”

“Chuyện này có tính là gì, cô đừng tự chính suy nghĩ lung tung nữa, tôi lại cảm thấy đây là một cơ hội.” Mã Hiểu Bình nói:

“Đợi lát nữa hai chúng ta ăn nhanh một chút, sau khi ăn xong cô đi xuống nhà xe ngồi đợi. Thấy Lâm tổng đi ra thì cô liền đi tới nói chuyện đầu tư với ngài ấy. Cơ hội đều là do mình giành lấy, không chừng còn có thể thành công. Đến lúc đó tập đoàn Lăng Vân sẽ ném ở phía trước, chúng tôi bổ sung ở phía sau, các người không phải sẽ lấy được nhiều tiền hơn sao.”

“Vậy thì tốt, tôi sẽ làm theo lời cô nói.”

...

Một bên khác, Thẩm Thục Nghi mở miệng hỏi:

“Con muốn đầu tư vào tập đoàn Hoa Tư kia sao?”

“Không phải, vừa rồi gặp phải trong thang máy, có vẻ như là có ý với con, còn đưa danh thiếp cho con nữa.”

Nếu như có thể thì Tần Ánh Nguyệt rất muốn đá cho Lâm Dật một đá.

Thẩm Thục Nghi vẫn còn đang ở đây, tiểu tử ngốc này nói lung tung gì đấy.

------

Dịch: MBMH Translate

Hết chương 1271.
Bình Luận (0)
Comment