“Con mẹ nó, cậu!”
“Đứng lại!”
Tần Nghiêm Lĩnh tính tình nóng nảy định xông về phía Lâm Dật, nhưng lại bị Tần Anh Long gọi lại.
Tần Nghiêm Lĩnh tỉnh táo lại, dừng lại.
Anh cũng biết, mình không phải là đối thủ của Lâm Dật, bây giờ không phải là lúc xúc động.
Tần Anh Long đi từng bước về phía Lâm Dật.
“Tiểu tử, có gan đấy, Tần Anh Long tôi ở đây mà cũng dám nói như vậy. Cậu có phải cho rằng có Thẩm Thục Nghi ở đây thì tôi sẽ không dám động thủ đúng không.”
“Tôi không có ý nghĩ dựa vào người khác.” Lâm Dật hoạt động cổ tay một chút, “Nếu ông muốn ra mặt thay hai cho người bọn họ, vừa lúc nơi này không có ai, cứ động thủ là được.”
“Anh Tần, anh đã lớn như vậy, nếu như động thủ với tiểu bối thì sẽ làm mất thân phận.” Thẩm Thục Nghi cười nói.
“Cậu ta phá hỏng chuyện của Tần gia chúng tôi, chẳng lẽ tôi không được quản việc này sao.”
“Đương nhiên là có thể quản rồi, nhưng chuyện của tiểu bối thì nên để cho bọn chúng tự giải quyết, anh cũng không cần phải động thủ.” Thẩm Thục Nghi nói:
“Tốt xấu gì tại Yến Kinh, anh cũng là nhân vật có tiếng tăm, nếu như nhúng tay vào chuyện của bọn chúng thì sẽ rất mất thể diện.”
"Cô hình như đã hiểu lầm, đây cũng không phải là chuyện giữa tiểu bối bọn họ, mà là chuyện của Tần gia chúng tôi, tôi đương nhiên là phải quản rồi!”
Thái độ lúc đối mặt với Lâm Dật và Thẩm Thục Nghi của Tần Anh Long lại hoàn toàn khác biệt.
Đối với Lâm Dật có thể nói là kiêu ngạo, thậm chí là có chút không giảng đạo lý.
Nhưng lúc đối mặt Thẩm Thục Nghi thì phải kiên nhẫn hơn nhiều.
“Nếu như là chuyện của Tần gia, vậy anh cũng không nên tìm Lâm Dật, đơn độc tìm Ánh Nguyệt càng thêm không đúng, nên tìm Lâm Cảnh Chiến mới đúng.”
Lâm Cảnh Chiến...
Lâm Dật mặc niệm.
Nghe thấy cái tên Lâm Cảnh Chiến này, thân thể của Tần Anh Long run lên một cái.
“Đây là chuyện của Tần gia chúng tôi, muốn xử lý như thế nào cũng là chuyện của chúng tôi. Cô quản lý tốt tập đoàn Hoa Nhuận và chuyện nhà họ Lương là được, hy vọng cô không nên xen vào.”
“Chuyện này sao có thể gọi là xen vào được.” Thẩm Thục Nghi cười nói:
“Quan hệ giữa Lâm Dật và con gái tôi rất tốt, tôi đương nhiên là không thể nhìn nó bị bắt nạt được, anh nói có đúng hay không?”
Tần Anh Long nhăn mày, sắc mặt của hai anh em nhà họ Tần cũng không được tốt lắm.
Nếu như Thẩm Thục Nghi muốn nhúng tay vào chuyện này, hôm nay sẽ không thể động thủ được.
Người phụ nữ này đúng là tên trộm gà!
Hôm qua không ra mặt quản việc này, hôm nay bác cả tới lại bắt đầu khoa tay múa chân, thật sự là buồn nôn!
“Cô khẳng định muốn như vậy sao!”
“Đúng vậy!”
Trên trán Tần Anh Long bắt đầu nổi gân xanh, lửa giận đã đốt tới trên đỉnh đầu.
“Được!”
Tần Anh Long không những không giận mà còn cười, “Cô đã mở miệng, thì tôi đương nhiên là phải cho cô mặt mũi này rồi.”
Nói xong, Tần Anh Long nhìn Lâm Dật, cũng đưa tay ra, “Chúng ta cũng coi như là không đánh không quen biết, bắt tay cái đi.”
Lâm Dật nhướng mày nhìn sang.
Rõ ràng là đang thăm dò.
Nhưng Lâm Dật vẫn đưa tay ra.
Tại khoảnh khắc tay hai người tiếp xúc!
Lâm Dật cảm thấy có một cỗ lực lượng khổng lồ truyền đến từ tay Tần Anh Long!
Mà chuyện này cũng nằm trong dự liệu của Lâm Dật.
Khóe miệng Tần Nghiêm Lĩnh lộ ra ý cười.
Tuy Thẩm Thục Nghi ở đây, mình không có cách nào động thủ, nhưng Lâm Dật cũng đừng mong có thể thoát thân!
Lấy trình độ cấp C của đại bá, muốn thu thập anh ta là chuyện dễ như trở bàn tay!
Mà Tần Anh Long và Tần Nghiêm Phú cũng nghĩ như vậy.
Nhưng sự thật, lại không giống với suy nghĩ của ba người!
Đột nhiên!
Ngay tại lúc Tần Anh Long cho là mình đã thành công, bỗng nhiên cảm nhận được, có một cỗ lực lượng cường đại truyền đến từ bàn tay Lâm Dật!
Thậm chí ngang với trình độ của mình!
“Chuyện này sao có thể!”
Trong lòng Tần Anh Long bắt đầu nhấc lên sóng to gió lớn!
Cậu ta chỉ là cấp D sao có thể có được sức lực lớn như vậy chứ!
Hai người đồng thời phát lực, âm thầm phân cao thấp, thậm chí bằng mắt thường đều có thể nhận ra sức lực của hai người lớn đến đâu.
Anh em nhà họ Tần chỉ biết nhìn nhau.
Biểu hiện của Lâm Dật hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của bọn họ!
Vậy mà có thể kiên trì lâu như vậy trên tay bác cả, sao có thể làm được!
Căn bản sẽ không chịu được mới đúng!
“Đều đã là người lớn rồi, còn chơi loại trò này, cũng quá nhàm chán rồi.” Lâm Dật nói:
“Khó trách mấy năm này Tần gia vẫn không thể phát triển nổi, đúng là nực cười.”
“Cậu!”
“Anh Tần, chúng tôi phải đi rồi, anh bắt tay cũng hơi lâu rồi đó.” Thẩm Thục Nghi nói.
“Hừ!”
Tần Anh Long hừ lạnh, buông lỏng tay Lâm Dật ra, nhưng cảm giác đau đớn chỗ gan bàn tay vẫn còn.
“Chúng tôi đi trước, khi nào rảnh sẽ nói chuyện sau.”
Thẩm Thục Nghi mang theo Lâm Dật lên xe, sau đó nghênh ngang lái xe rời đi.
“Mẹ nó, lực tay này cũng thật là lớn.”
Lâm Dật vừa lái xe vừa vẫy tay, cố gắng để cho máu lưu thông một chút.
Nếu như Lâm Dật chỉ đơn thuần là cấp D, chắc chắn sẽ kiên trì không nổi.
May ra còn có khen thưởng, cơ năng tự cường hóa, nếu không thì sẽ trực tiếp nằm ngang.
“Ông ấy cũng coi như là tiền bối trong lữ đoàn Trung Vệ, trình độ đương nhiên là không kém, cùng một nhóm với lãnh đạo của con. Con có thể kiên trì nổi, đã không tệ rồi.” Thẩm Thục Nghi nở nụ cười,
“Nhưng cho dù nói thế nào thì ông ấy cũng cậu ruột của con, sao có thể nói như vậy được chứ.”
“Con không quan tâm ông ta là ai.”
“Dừng xe lại một chút đi, chậm một chút cũng được, đừng cố chịu đựng.”
“Không sao cả, lát nữa sẽ tốt thôi.”
...
Cùng lúc đó, ba người Tần gia cũng về tới trên xe của chính mình.
Tần Anh Long cũng lắc lắc tay của mình, lực lượng kinh khủng của Lâm Dật khiến cho ông ta có chút chịu không nổi.
“Cha, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy, cậu ta chịu đựng được sao?”
“Không phải là chịu đựng được, mà là khí lực của cậu ta cũng không nhỏ, vượt xa cấp D, hai người các con thua cũng không oan.”
“Nhưng người đã đến cấp C, sao có thể có người dùng sức để chống lại được.”
“Cha cũng không biết.” Tần Anh Long híp mắt nói:
“Tiểu tử này là quái thai, trong thế hệ trẻ tuổi tại Yến Kinh, ngoại trừ Vương Miện, đoán chừng không có người có thể chống lại cậu ta.”
“Về sau còn tìm cậu ta nữa không?” Tần Nghiêm Phú hỏi.
“Để sau hãy nói vậy, bối cảnh của cậu ta rất cứng, không có cách nào động đến cậu ta cả.” Tần Anh Long nói:
“Cha biết trong lòng hai con cảm thấy không phục, nhưng không có mệnh lệnh của cha thì không ai được xúc động, Vương gia và Hàn gia trước đó chính là minh chứng tốt nhất.”
“Đã Biết.”
...
Gulfstream G650.
Sau khi lên máy bay, Tần Ánh Nguyệt vẫn luôn nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, nụ cười trên khóe miệng chưa từng dừng lại.
Bỗng nhiên, giống như là nghĩ đến chuyện gì, Tần Ánh Nguyệt lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số kỳ lại.
“Em trở về rồi sao?”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói lười biếng.
Hiện tại là hơn 10 giờ sáng Yến Kinh, nhưng ở Dubai thì mới hơn sáu giờ sáng, chênh lệch bốn giờ, rất nhiều người còn chưa thức dậy.
Mà người đang nói chuyện, chính là cha của Lâm Dật, Lâm Cảnh Chiến!
“Em chuẩn sang chỗ anh.” Tần Ánh Nguyệt cười ôn nhu:
“Anh đoán lần này em về Yến Kinh gặp được ai nào?”
------
Dịch: MBMH Translate