“Vẫn là cô hiểu tôi.” Lâm Dật nói:
“Lúc tổ một nhận người, tôi mãnh liệt đề nghị nên đặt số đo ba vòng vào trong phạm vi khảo hạch, hơn nữa giá trị nhan sắc không thể thấp hơn 95 điểm.”
Lưu Hồng cũng cảm thấy đau đầu, “Nhìn điệu bộ này của cậu xem, chẳng lẽ sau này tổ một chỉ nhận phụ nữ?”
“Có cái gì không được sao, anh không nên xem thường nữ đồng chí a.”
“Đừng nói bậy bạ.” Lưu Hồng nói:
“Đàn ông và phụ nữ trời sinh đã có ưu điểm và khuyết điểm khác nhau, lúc thi hành nhiệm vụ phối hợp với nhau sẽ cân bằng hơn.”
“Không cần, nhiệm vụ để tôi làm, bọn họ chỉ cần đứng sau cổ vũ cho tôi là được.”
“Nếu như đổi thành Bikini, lực chiến đấu lực có thể sẽ tăng gấp đôi.” Ninh Triệt hào hứng nói:
“Lần trước chúng tôi làm nhiệm vụ tiếp ứng, tôi và Vũ Lạc mặc Bikini, Lâm Dật phải gọi là cực kỳ uy mãnh.”
Khưu Vũ Lạc:…
“Ngừng ngừng ngừng, đừng nói lung tung nữa, kế hoạch nhận người cứ tiến hành như ban đầu đi.” Lưu Hồng nói:
“Nhưng mà chuyện này tôi đã nói qua với hai người bọn họ rồi, người thông qua huấn luyện sẽ do tổ một các người chọn trước. Hai người bọn họ cũng không ý kiến, cậu không cần cố kỵ nhiều như vậy.”
“Đừng, tôi thật sự cảm thấy không cần thiết, chọn nhiều người trâu bò như vậy cũng không dùng đến.” Lâm Dật nói:
“Cả đám đều cảm thấy mình tài giỏi, rất khó quản lý, chọn theo bình thường là được rồi, nếu bên phía Lục lão có ý kiến, tôi sẽ qua nói lại với ngài ấy.”
“Vậy được rồi, ba người nhớ quan sát huấn luyện thử trong ba ngày này, muốn chọn người nào thì tự các người quyết định, tôi sẽ không nhúng tay vào.”
“Tôi chỉ đến đây để nhìn một chút, buổi chiều còn phải đi bán hoa quả nữa, chờ khi bán xong thì tôi sẽ đến.”
Nếu như có thể mà nói, Lưu Hồng thật sự muốn cho Lâm Dật một cước.
“Bán hoa quả quan trọng như vậy sao?”
“Thật sự rất quan trọng, tôi muốn tự lực cánh sinh.”
Lưu Hồng xoa xoa huyệt thái dương, thật sự là không có biện pháp nào với Lâm Dật.
Buổi trưa, Lâm Dật nhìn qua thành tích huấn luyện thử buổi sáng một chút.
Trình độ tổng thể cao hơn lần trước không ít, nhất là Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh, có thể xem như là hạc giữa bầy gà.
Lần chiêu mộ cả nước này vẫn rất có hiệu quả.
Nhưng sau đó có thể lưu lại bao nhiêu thì lại không chắc.
“Buổi chiều cậu đến đâu bán hoa quả vậy?” Ninh Triệt hỏi.
“Thành Khải Hoàn, nghe nói nơi đó đều là kẻ có tiền, nếu không bán kịp thì sợ rằng chúng sẽ thối nát mất.” Lâm Dật vừa ăn vừa nói: “Cô có việc gì sao?”
“Còn có mười mấy người, hôm nay huấn luyện xong, tôi sẽ đến tìm cậu. Tôi phát hiện một quán đồ nướng Đông Bắc rất ngon, buổi tối chúng ta đi uống một chút.” Ninh Triệt nháy mắt nói:
“Thận nhà bọn họ ăn cực kỳ ngon, tôi dẫn cậu đi bồi bổ.”
“Vậy thì tốt, tôi phải ăn một miệng mới được.”
Lưu Hồng nhìn sang hai người.
“Đừng nói tôi không nhắc nhở các người, uống một chút thì được, nhưng đừng làm mấy chuyện khác.”
“Yên tâm, trong túi tôi có thuốc, loại chuyện này sẽ không xảy ra ở trên người tôi đâu.”
Lưu Hồng yên lặng ăn bữa cơm.
Đây con mẹ nó đều là một đám thủ hạ gây rối.
Sau khi ăn xong, Lâm Dật lên tiếng chào hỏi với ba người, sau đó lái xe đến thành Khải Hoàn mà Lương Nhược Hư nói, chuẩn bị bán hoa quả.
Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện đã một giờ rưỡi chiều, buổi huấn luyện thử chiều cũng nên bắt đầu rồi.
Hai người đi ra ngoài, hơn ba trăm người tham gia huấn luyện đều đang đứng chung một chỗ.
Nhưng nếu tính toán lại thì phát hiện đã ít hơn một chút.
Bởi vì phần lớn người tới tham gia huấn luyện thử đều đã kết thúc, cho nên sẽ không trở lại.
Trở về cũng chỉ xem náo nhiệt, cũng không cần thiết.
Sau khi tập hợp xong, tất cả mọi người nhón chân, nhìn qua về phía trước, lại không phát hiện bóng người của Lâm Dật.
Mọi người vô cùng tò mò về vị tổ trưởng tổ một quái vật này.
Chỉ là Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt lại không quan tâm đến chuyện này, chỉ lo chuẩn bị cho buổi huấn luyện thử.
Nhưng tại lúc này, Dư Tư Dĩnh đứng dậy.
“Khưu tổ trưởng, Ninh tổ trưởng, Lâm tổ trưởng có ở đây không?”
Giữa trưa lúc ăn cơm, cô đã suy đi nghĩ lại, thấy thế nào cũng không thích hợp, cần phải nói xin lỗi với Lâm Dật.
Dù sao sau này, mình còn muốn đến tổ một để phát triển, xảy ra chuyện không hay với lãnh đạo cũng không phải là hành động sáng suốt.
Hơn nữa, lấy trình độ của cậu ấy, muốn muốn thu thập mình nhất định là chuyện dễ như trở bàn tay.
Dưới tình huống không biết thân phận của nhau, hôm qua cậu ấy lại không động thủ, xem như đã khoan dung với mình lắm rồi.
Cho nên cho dù mình có mục đích gì thì cũng nên đi tìm cậu ấy để nói lời xin lỗi.
Về phần buổi huấn luyện chiều cũng không có chuyện của mình, ở lại cũng là xem náo nhiệt, không cần phải lãng phí thời gian.
“Cô biết Lâm Dật?” Khưu Vũ Lạc cảm thấy ngoài ý muốn.
“Chúng tôi có gặp lúc giữa trưa, cho nên tôi có mấy lời muốn nói với cậu ấy.”
Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt đánh giá Dư Tư Dĩnh từ trên xuống dưới một chút.
Bọn họ vô cùng có ấn tượng với cô ấy, dù sao cũng là một trong hai tuyền thủ cấp D duy nhất.
Nhưng vừa gặp qua một lần, đã muốn đi tìm Lâm Dật, đây có phải là quá nhanh rồi hay không?
Khưu Vũ Lạc bất đắc dĩ lắc đầu.
Cho dù có một ngày, Lâm Dật trở thành tra nam không ra gì thì cũng không thể oán niệm cậu ấy được.
Đều là mấy người phụ nữ này tạo thành.
Giống như là tuyết lở, không có một bông tuyết nào là vô tội.
“Cô đi tìm cậu ấy cũng vô dụng.” Ninh Triệt nói:
“Lâm tổ trưởng chướng mắt những phụ nữ từ cup D trở xuống, cô đừng lãng phí thời gian đi tìm cậu ấy nữa, làm chút chuyện chính đi.”
Nói xong, Ninh Triệt còn ưỡn ngực, giống như là nói, tôi thì phù hợp.
“Ừm hả?”
Hơn ba trăm người đầu tiên là yên lặng vài giây đồng hồ.
Sau đó mười mấy người phụ nữ trong đó phát ra tiếng ầm ĩ rung trời.
“Tôi là D!”
“Tôi cũng là D!”
“Đều nhường một chút, tôi là E!”
“E thì nhằm nhò gì a, tôi là F! Người nào dám đoạt Lâm tổ trưởng với tôi!”
Nhìn mấy người phụ nữ này đều lâm vào điên cuồng, Khưu Vũ Lạc ngây ngẩn cả người.
“Lần, lần này trình độ đều cao như vậy sao? Ngay cả F cũng có rồi? Uống thuốc kích thích sao?”
Dư Tư Dĩnh cúi đầu nhìn một chút, chẳng lẽ B thì không có không gian sinh tồn sao?
“Ninh tổ trưởng, cô hiểu lầm rồi, tôi là có chút những chuyện khác, muốn tìm Lâm tổ trưởng, có thể để tôi gặp một chút không?”
“Lữ đoàn Trung Vệ không có nhiều quy củ như vậy, gặp mặt gì đó cũng không quan trọng. Nhưng Lâm Dật không ở đây, hôm nay muốn gặp là chuyện không thể nào, qua mấy ngày nữa rồi lại nói sau đi.”
“Vậy cậu ấy ở đâu, tôi có thể đi tìm.”
“Đến thành Khải Hoàn bán hoa quả rồi, cô đến đó hẳn là có thể tìm được cậu ấy.”
“Cảm ơn Ninh tổ trưởng.”
Sau khi biết được chỗ của Lâm Dật, Dư Tư Dĩnh quay người đi ra ngoài, anh em nhà họ Thường cũng đi theo phía sau cô, muốn đi xin lỗi Lâm Dật.
“Con bà nó, tôi cũng đi!” Một nữ sinh cup D nói: “Tôi phải vào tổ một!”
“Tôi cũng đi! Tôi là F, nhất định có thể vào được tổ một!”
“Tôi dựa vào, mấy người phụ nữ này quá không biết xấu hổ, tại sao lại muốn đi hết vậy.”
Nhìn thấy hơn mười người phụ nữ và mấy người đàn ông đều chạy ra ngoài.
Ninh Triệt gãi đầu một cái, “Lâm Dật đúng là có phúc hưởng.”
------
Dịch: MBMH Translate