“A? Biệt thự tại Trung Hải sao?”
Nghe nói như thế, không chỉ bác gái trung niên mà các bác các cụ khác đều cảm thấy phấn chấn.
Chủ yếu là biệt thự tại Trung Hải không phải đều hơn tỷ sao?
Tiểu tử này không những lớn lên đẹp trai mà còn có tiền như vậy, giới thiệu cho con gái của mình một chút cũng rất thích hợp.
“Tiểu tử, cậu đang lừa tôi đúng không? Nếu như cậu thật sự có tiền như vậy, tại sao phải chạy tới đây để bán hoa quả?” Bác gái trung niên nói:
“Cho dù cậu có bán 3000 tệ một cân thì cũng không kiếm được chín căn biệt thự. Chúng ta cứ thành thật một chút, không cần phải gạt nhau làm gì.”
Lâm Dật im lặng một lúc rồi cười rộ lên, “Bác nói thế nào thì là thế đó đi.”
Bác gái trung niên bĩu môi, tiểu tử này tuy lớn lên đẹp trai, nhưng miệng lưỡi lại dẻo quẹo, vừa nhìn liền biết không đáng tin cậy.
Hơn nữa còn là người bán hoa quả, không thể giới thiệu cho con gái của mình được.
Những người khác đều gật gật đầu, ý nghĩ không khác với bác gái trung niên là bao.
Nói chuyện không đáng tin cậy, dạng người như này là không thể được.
Sau khi hiểu rõ tình huống đại khái của Lâm Dật, mấy người cũng dần mất hứng thú với anh, chuẩn bị về nhà.
Két két _ _
Két két _ _
Két két _ _
Đúng lúc này, truyền đến từng tiếng thắng xe, người vây xem Lâm Dật tại cửa ra vào đều ào ào quay đầu.
Phát hiện đều là xe sang trọng và siêu xe đang đỗ tại cửa tiểu khu.
Mọi người thấy sững sờ, ngẩn người.
Cho dù là mấy người đã có tuổi như bọn họ cũng có thể đoán được, những xe này hẳn là đều không rẻ.
Lâm Dật tò mò nhìn thoáng qua, đây là phú nhị đại cùng nhau xuống phố sao?
Hay là mấy người bị mình đánh trước đó hiện tại đến đây để gây chuyện?
Cùng lúc đó, người trên xe đều đi xuống, Lâm Dật hầu hết không nhận ra ai cả, nhưng lại nhận ra bốn người trong đó.
Chính là Tùy Cường và ba người xảy ra xung đột với mình ngày hôm qua.
“Lâm tổ trưởng.”
Dư Tư Dĩnh đứng trước mặt Lâm Dật, ngượng ngùng nói.
“Các người tới đây làm gì?”
“Chúng tôi buổi chiều không có nhiệm vụ huấn luyện nên qua đây tìm cậu.” Dư Tư Dĩnh vén tóc một chút, “Tôi muốn nói xin lỗi vì hành động của mình ngày hôm qua.”
“Không cần thiết.”
Lâm Dật không để ý phất phất tay, “Tuy tôi là tổ trưởng, nhưng cũng sẽ không làm khó dễ các người trong bóng tối đâu, chỉ cần thành tích tổng hợp cao, thì có thể gia nhập vào, không cần phải xin lỗi.”
Dư Tư Dĩnh có chút không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ rộng lượng như vậy, khiến cô càng cảm thấy xấu hổ.
“Nhưng cho dù nói thế nào, việc này đều là tôi không đúng, vẫn nên nói lời xin lỗi với cậu.”
“Tôi cũng vậy.”
“Tôi cũng thế.”
Thường Siêu lên tiếng: “Lâm tổ trưởng, chuyện buổi trưa là tôi không đúng, cậu đừng chấp nhặt với tôi.”
“Đúng đúng đúng, đừng chấp nhặt với chúng tôi.” Thường Bằng nói.
“Tôi không có thời gian quan tâm đến mấy chuyện của các người. Nếu như không có việc gì thì đi nhanh một chút, đừng làm phiền tôi bán hoa quả.”
“Cậu đừng bán nữa, tôi mua hết là được, 200 ngàn có đủ không?”
Vì để biểu đạt áy náy nên Dư Tư Dĩnh mới nói vậy.
“Tôi thiếu chút tiền ấy sao, tới bán hoa quả chính là để thể nghiệm cuộc sống, đừng làm loạn thêm nữa, đi ra chỗ khác đi.”
“Tiểu tử, người ta muốn mua hoa quả của cậu, sao lại không bán chứ. Hơn nữa người ta còn muốn bỏ 200 ngàn mua toàn bộ, đây không phải phát tài rồi sao.”
“Tôi cũng không thiếu chút 200 ngàn này.”
“Không thiếu? Lời này có ý gì?”
“Bác à, cậu ấy là tổ trưởng của chúng tôi, nghe nói giá trị con người hơn trăm tỷ, quả thực không thiếu chút tiền ấy.”
“Giá trị bản thân hơn trăm tỷ...”
Nhóm mấy người già đều ngây ngẩn cả người.
Phú hào giá trị hơn trăm tỷ thế mà lại chạy tới đây bán hoa quả?
Nhưng bọn họ cũng không nghi ngờ thân phận thật sự của Lâm Dật.
Mấy người này đều lái xe sang trọng, cả đám đều chủ động đến tìm cậu ta, hơn nữa lúc nói chuyện còn hạ mình.
Đoán chừng thật sự là kẻ có tiền tới để thể nghiệm cuộc sống.
Lâm Dật im lặng.
Mồm miệng của cô gái này cũng quá nhanh, đã làm lộ thân phận của mình.
“Được rồi, được rồi, không có việc gì thì đi đi.”
“Cậu chấp nhận lời xin lỗi của tôi rồi sao?”
“Tôi căn bản không để chuyện này ở trong lòng, cô thấy tôi giống người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?”
Mặt Dư Tư Dĩnh cuối cùng cũng giãn ra, cô mỉm cười, cúi đầu với Lâm Dật.
“Vậy tôi sẽ đi trước, không quấy rầy cậu nữa.”
“Chờ chút...”
Lúc này, lại có bốn năm cái nữ sinh vọt lên.
“Lâm tổ trưởng, tôi cup D, có thể tiến vào tổ một hay không?”
“Tôi là F, hiện tại là trình độ cấp E, có phải là có thể miễn thi hay không?”
“Hả? Có phải là có người đã nói gì đó với các người rồi hay không?”
“Ninh tổ trưởng nói, không có cup D thì không có tư cách vào tổ một, cho nên chúng tôi tới tìm anh để huấn luyện thử.”
“Hả? Vậy thì các người phải đến khu vực huấn luyện, đến tìm tôi làm gì.”
“Để anh thử lớn nhỏ một chút a, tuyệt đối là cup F, mà lại vô cùng tự nhiên.”
Dư Tư Dĩnh im lặng, Ninh tổ trưởng chỉ là thuận miệng nói, loại chuyện này sao có thể trở thành tiêu chuẩn lựa chọn được.
Vẫn phải dựa vào thực lực.
“Ngạch... Chuyện này sẽ có thêm điểm ngoài định mức, nhưng chủ yếu nhất, vẫn là lấy thành tích huấn luyện thử làm chủ. Các người cố gắng chuẩn bị cho huấn luyện đi, chuyện này rõ như ban ngày, không thể thay đổi.”
“Vậy chúng ta có thể lén làm buổi tối.” Nữ sinh cup F nói.
“Buổi tối không được, tôi đã hẹn Ninh tổ trưởng ăn cơm rồi.”
“Thì ra là như vậy, vậy chỉ có thể hẹn sau.”
“Tôi nhớ ra rồi! Ninh tổ trưởng cũng là D! Hơn nữa dáng vẻ còn rất đẹp!”
Lời này vừa nói ra, mấy nữ sinh lập tức dùng một loại ánh mắt khác để nhìn Lâm Dật.
“Nếu như tôi nói, hai chúng ta không có quan hệ gì, các người sẽ tin sao?”
“Làm sao có thể, Lâm tổ trưởng đừng đùa nữa, nhưng mà tôi cũng không sao cả, thích nhất chính là quy tắc ngầm.”
Lâm Dật:…
“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, đi mau đi mau, đừng chậm trễ việc buôn bán của tôi.”
“Vậy tôi đi trước a, hôm nào lại hẹn sau.”
Lâm Dật hạ lệnh đuổi khách, những người khác cũng không dám ở lại lâu.
Bọn họ lần lượt lên xe rời đi.
Sau khi mọi người rời đi, Lâm Dật coi như đã có thể an tâm bán hoa quả, nhưng lại phát hiện không khí xung quanh có chút không đúng.
“Tiểu tử, cậu thật sự có hơn trăm tỷ sao?” Bác gái trung niên vừa rồi lên tiếng.
“Chưa tính qua con số cụ thể, nhưng chắc chắn là có hơn trăm tỷ.”
Sau khi nghe được đáp án chắc chắn, ánh mắt của mọi người đều sáng lên.
“Tiểu tử, cậu xem một chút, đây là ảnh chụp của con gái tôi, thạc sĩ của 211.”
“Còn có con gái tôi, tiến sĩ 985, là bác sĩ tại Hiệp Hòa.”
“Con của tôi là...”
Lâm Dật:???
Loại chuyện như xem mắt này, không cần con của mấy người đến tham gia náo nhiệt sao!
“Ngừng ngừng ngừng!”
Lâm Dật bảo mọi người dừng lại.
“Tôi đã kết hôn rồi, các người đừng nghĩ đến chuyện giới thiệu đối tượng nữa.”
“Thì ra đã kết hôn rồi.”
Mọi người lập tức mất đi sự nhiệt tình, hậm hực rời khỏi quầy trái cây.
Nhưng đi một chút lại ngoảnh lại, thầm than đáng tiếc.
Bởi vì giá cả đã ghi rõ ràng, rất nhiều người đều tới xem một chút, nhưng có rất ít người mua.
Nhưng mà tỷ lệ thành giao lại là rất cao, chỉ cần là tới hỏi thì sau đó đều sẽ mua một chút.
Dù sao, giá trị nhan sắc vẫn còn đó!
Bởi vì làm ăn không tốt, Lâm Dật liền cầm điện thoại di động chơi game cùng bạn cùng phòng đại học, dùng nó để giết thời gian.
“Trương Tùng, cậu làm cái lông gì vậy, nhanh đi ngăn cản giúp lão Ngũ một chút.”
“Mẹ nó, lão đại để cậu đến ngăn cản giúp tôi chứ không phải để cậu đến cho người ta giết a!” Lão Ngũ đang phòng ngủ cũng phải lên tiếng.
Lâm Dật cảm thấy thao tác này của Trương Tùng thật sự đã học được tinh túy của Tô Cách.
“Tôi không kéo cậu nữa, tôi sẽ giới thiệu một đại thần cho cậu. Cô ấy tên là Tô Cách, dưới sự chỉ huy dưới của cô ấy có thể đưa cậu lên Vương giả trong vòng vài phút.”
“Lâm tiên sinh?!”
Sau khi trò chơi kết thúc, ngay tại lúc Lâm Dật mắng Trương Tùng, chợt nghe có tiếng nói chuyện.
Ngẩng đầu thì phát hiện, là nữ minh tinh tên Triệu Thi Kỳ kia.
------
Dịch: MBMH Translate