Triệu Thi Kỳ đeo khẩu trang và kính râm, mặc quần Jean màu xanh và giày cao gót.
Mái tóc dài màu đen được búi tròn, đeo túi xách Prada màu nâu nhạt, gọn gàng.
Mặc dù mặt che kín, nhưng Lâm Dật vẫn lập tức nhận ra cô ta, bởi vì giọng nói quá quen thuộc.
Nhưng Lâm Dật vẫn hơi bất ngờ khi nhìn thấy cô ta ở đây.
Nhưng suy nghĩ một lát, các cô chút ngôi sao, bình thường đều là chạy khắp nơi.
Hơn nữa Yến Kinh và Trung Hải là hai thành phố sầm uất nhất của Hoa Hạ, rất nhiều minh tinh đều mua nhà, đăng ký hộ khẩu ở đây.
Có thể nhìn thấy cô ta ở đây cũng là bình thường.
Triệu Thi Kỳ đi tới trước mặt hắn, tháo kính râm xuống, trên gương mặt không giấu được vẻ ngạc nhiên.
"Chẳng phải anh ở Trung Hải à? Sao còn tới Yến Kinh bán trái cây?"
"Tôi tới Yến Kinh làm chút chuyện, lại thuận tiện đưa trái cây đến đây."
"Vậy thì thật trùng hợp, nhà tôi ở đây." Triệu Thi Kỳ nhìn trái cây trước mặt Lâm Dật nói:
"Tôi còn muốn mười cân, tùy tiện gói lại cho tôi là được rồi."
"Cô mua nhiều như vậy có thể ăn hết không?"
"Nếu tôi không ăn hết, sẽ làm hoa quả đóng hộp." Triệu Thi Kỳ nói:
"Trái cây của anh thật sự rất tuyệt, sau khi ăn xong da tôi tốt hơn nhiều, rất nhiều người đều cho rằng tôi dùng mỹ phẩm gì đó. Sau đó tôi lại giới thiệu trái cây của anh cho các cô ấy. Bây giờ anh tới Yến kinh, nói không chừng sẽ có người tới mua đồ của anh."
"Vậy thì cám ơn cô, tôi gói lại giúp cô luôn."
"Ừ."
Triệu Thi Kỳ mua mười cân, lại có ba mươi nghìn vào tài khoản, cộng thêm 180 nghìn bồi thường trước đó, vậy đã là 210 nghìn, chỉ cần lại bán thêm mấy chục nghìn là hoàn thành nhiệm vụ ở giai đoạn này.
"Cô là Triệu Thi Kỳ à?"
Vào lúc Lâm Dật đang gói hoa quả lại, đột nhiên có người hét lên một tiếng giống như nhìn thấy giống loài kỳ lạ nào đó.
Lâm Dật nghìn qua, thấy người nói chuyện là một cô gái khoảng hai mươi tuổi đang nhìn Triệu Thi Kỳ với vẻ vô cùng kích động.
Vừa nhìn là biết fan hâm mộ của cô ta.
"Đúng là tôi."
Triệu Thi Kỳ mỉm cười gật đầu, đối mặt với fan hâm mộ, Triệu Thi Kỳ vẫn luôn rất thân thiết.
Nhưng đây là thời gian cá nhân của mình, cô ta cũng không hy vọng mình bị làm phiền.
Chỉ là không có cách nào, vào giới giải trí, ai cũng có thể đắc tội, chỉ không thể đắc tội fan hâm mộ.
"Ôi trời ơi, thật sự là cô!"
Sau khi xác nhận thân phận của Triệu Thi Kỳ, fan hâm mộ nữ lập tức bước tới chào: “Tôi rất thích phim do cô đóng, có thể nhờ cô ký tên chụp ảnh chung được sao?"
"Không thành vấn đề."
Triệu Thi Kỳ không keo kiệt, vô cùng hào phóng.
Không chỉ một người.
Triệu Thi Kỳ xuất hiện giống như một quả bom hẹn giờ, lập tức làm mọi người ở đó nổ tung.
Thấy cô ta ở đây, càng lúc càng có nhiều người xông tới, lập tức thành hiện trường truy đuổi ngôi sao quy mô lớn.
"Cô có thể ký tên cho tôi không?"
"Tôi muốn chụp ảnh chung với cô được không?"
"Tôi nghe nói cô có bộ phim mới sắp được trình chiếu, có thật không?"
"Có người nói, cô đang hẹn hò với Ngô Văn Tuấn, có đúng không?"
"Bộ phim tiếp theo sẽ hợp tác..."
Hết câu hỏi này tới câu hỏi khác trút xuống như bom B-52 vậy.
Fan hâm mộ cuồng nhiệt cầm điện thoại điên cuồng chụp Triệu Thi Kỳ.
Lâm Dật nghẹn lời. Những người này bị thần kinh à?
Chỉ là một ngôi sao thôi, bọn họ có cần điên cuồng như vậy không?
Lương Kim Minh ngủ với minh tinh nữ mỗi ngày cũng được đấy.
Triệu Thi Kỳ bối rối, cũng không để ý tới chuyện kí tên cho người khác nữa, vội vàng đeo kính râm lên, trốn ra phía sau Lâm Dật.
Địch lùi ta tiến, Triệu Thi Kỳ lùi về phía sau, những fan hâm mộ cuồng nhiệt lại đuổi theo.
"Này này, các người đứng xa ra, đừng ảnh hưởng tới chuyện buôn bán của tôi!"
"Anh gào gì chứ? Ai thèm chỗ này của anh. Một tên bán trái cây thối tha, lăn xa ra, đừng làm ảnh hưởng chúng tôi chụp ảnh chung với Triệu Thi Kỳ!"
"Đúng, mau cút đi, nếu không tôi đập quán của anh đấy!"
"Anh Lâm, giúp tôi với."
Triệu Thi Kỳ trốn sau lưng Lâm Dật khẽ nói.
Cô ta không muốn làm phiền Lâm Dật, nhưng xung quanh đã bị vây chặt, muốn vào khu chung cư cũng khó.
Lâm Dật cũng hết cách, chỉ vì bán chút hoa quả còn phải làm vệ sĩ miễn phí, cũng là đủ thiệt thòi.
"Có phải anh không hiểu tiếng người không? Mau tránh ra, đừng làm chậm trễ chuyện của chúng tôi!"
"Các người không thấy cô ấy không muốn kí tên, chụp ảnh chung à? Không có chút mắt nhìn nào sao?"
"Anh đừng đứng đó nói bậy! Sao cô ấy có thể không muốn chụp ảnh chung với chúng tôi!"
"Nhưng bây giờ là thời gian cá nhân, các người đang làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của cô ấy."
"Ảnh hưởng hay không thì liên quan gì tới anh? Anh có tin tôi đập quầy của anh không?" Fan hâm mộ cuồng nhiệt nam nói.
"Nếu anh dám đập, tôi bảo đảm sẽ cho anh nằm xuống."
Lần này, Lâm Dật sẽ không để cho bọn họ tùy tiện ra tay.
Nhìn mặc ăn mặc trang điểm của bọn họ là biết toàn dân chúng bình thường, trái cây của mình đắt như vậy, tất nhiên không đền nổi.
Cho nên không thể để cho bọn họ ra tay.
"Mẹ nó, anh tưởng tôi không dám à? Mẹ nó, hôm nay ông đây lật gian hàng của anh!"
Vù bịch!
Vào lúc đối phương sắp ra tay, Lâm Dật đá qua!
Người đó kêu lên một tiếng thảm thiết, cơ thể bay ra ngoài, đồng thời đập ngã cả người phía sau.
Thấy Lâm Dật ra tay đánh người, hơn trăm số fan hâm mộ đều sửng sốt.
Không tới người bán trái cây này còn biết võ!
"Mẹ, chúng ta cùng đánh hắn!"
Người bị đánh ngã xuống đất bò dậy, hô một tiếng, các fan hâm mộ nam đều nổi giận.
Hắn chỉ là một gã bán trái cây, quyết không thể để hắn làm hỏng việc!
"Tất cả dừng tay cho tôi!"
Vào Lâm Dật chuẩn bị ra tay, chợt nghe một tiếng quát lớn vang lên!
Ba mươi mấy bảo vệ lao từ trong khu chung cư ra, trên tay cầm dùi cui, tách đám đông, chắn trước mặt Lâm Dật và Triệu Thi Kỳ.
"Tất cả cút đi, đây không phải nơi cho các người dương oai!"
Khải Toàn Thành là khu chung cư cao cấp ở Yến kinh, bảo vệ ở đây tất nhiên không phải là người bình thường.
Ai nấy đều giỏi võ, khí thế trên người cũng hơn hẳn người thường.
Trong nháy mắt, bọn họ đã trấn áp được những fan hâm mộ mất đi lý trí.
"Tất cả đều cút cho tôi!"
Hơn trăm fan hâm mộ bị dọa cho lùi về phía sau, không dám tùy tiện ra tay.
Lâm Dật đưa túi trái cây cho Triệu Thi Kỳ: “Cô đi trước đi."
"Lát nữa tôi sẽ chuyển tiền cho đạo diễn Nhan, nhờ cô ấy chuyển cho anh."
"Không vội."
Bởi vì Triệu Thi Kỳ là người sống ở đây, bảo vệ nhận ra cô ta nên rút ra hai người đưa cô ta về.
Thấy Triệu Thi Kỳ rời đi, những fan hâm mộ căm giận bất bình cũng dần dần khôi phục lại lý trí.
"Các người chờ đấy, tôi sẽ kiện tất cả các người!"
Ném lại câu uy hiếp, những người hâm mộ lần lượt rời đi, quầy trái cây của Lâm Dật cũng yên tĩnh trở lại.
Nhưng vào lúc này, xung quanh có không ít người tập trung xem náo nhiệt.
Hơn nữa bọn họ đều ăn mặc rất thời thượng, vừa nhìn đã biết là đắt tiền, càng giống như với hộ gia đình sống ở đây hơn. Bọn họ đều chú ý tới Lâm Dật.
"Ngôi sao vừa rồi tên là Triệu Thi Kỳ hình như mua trái cây của hắn. Chất lượng thế nào vậy? Chắc hẳn không tệ nhỉ?"
------
Dịch: MBMH Translate