Chương 1328: Người Của Tổ 4 ra, Không Có Khả Năng Thua?
Chương 1328: Người Của Tổ 4 ra, Không Có Khả Năng Thua?
Đứng ở trên bậc thang, Lưu Hồng hài lòng gật đầu.
Lúc trước còn bên trong cuộc thử huấn, đúng là hai người đều biểu thị qua muốn gia nhập vào tổ một.
Mà ở thời điểm này, bọn họ vẫn kiên trì ý nghĩ của mình, không có lựa chọn gia nhập vào tổ 4.
Theo trình độ nào đó mà nhìn nhận, đây cũng là một loại trung thành.
Mà Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt, cũng vô cùng hài lòng đối với biểu hiện của hai người.
Đều là nhân tài đáng giá.
Chu Tuấn Trì sắc mặt u ám, đây là câu trả lời mà hắn hoàn toàn không nghĩ tới.
Hắn thấy, cho dù hai người có từ chối, cũng sẽ không dứt khoát như thế, thật sự không ngờ rằng sẽ trực tiếp như vậy.
"A..."
Chu Tuấn Trì cười lạnh một tiếng, bên trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường.
"Lâm tổ trưởng thật sự là lợi hại, cuộc thử huấn còn chưa có kết thúc, mà có thể để cho thủ hạ khăng khăng một mực, thật là khiến người ta phải bội phục."
"Thật ra tôi cũng không làm cái gì."
Lâm Dật cười nói:
"Có thể là do anh lớn lên quá xấu, cho nên họ đối với anh không có hứng thú, chỉ đơn giản như vậy thôi."
Một đám người tham gia thử huấn đều cố nén ý cười.
Lâm tổ trưởng thật sự là treo, thế mà đều mặc xác người của tổ 4.
Nhưng những người tham gia thử huấn này cũng không phải là người ngu.
Trong mơ hồ, bọn họ cũng đoán được, mối quan hệ giữa Lâm tổ trưởng cùng với người gọi là Chu Tuấn Trì, khả năng không tốt lắm.
Nếu không cũng không có khả năng nói như vậy.
Chu Tuấn Trì nghiêng đầu nhìn sang Lâm Dật, trong mắt lộ ra một vệt tức giận.
Nhưng bởi vì nguyên nhân có Lưu Hồng ở đây, nên hắn cũng ẩn giấu đi rất tốt, lại đem ánh mắt dừng lại ở trên thân Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh.
"Mặc dù nói hai người đều đến cấp D, nhưng cũng không phải là nhất định có thể đi vào được lữ đoàn Trung Vệ, vừa vặn hiện tại tôi có thời gian, nên giúp Lâm tổ trưởng thử trình độ của hai người một chút. Nếu như không qua được cửa này của tôi, vậy thì không được tham gia vào lữ đoàn Trung Vệ."
Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt nhăn lông mày lại.
Chu Tuấn Trì đã đạt đến cấp D đỉnh phong, năng lực chiến đấu có thể ngang bằng với Lâm Dật.
Mà Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh đều thuộc về mức độ vừa bước vào đến cấp D, coi như hai người cùng nhau động thủ, cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn.
"Ngài muốn luận bàn với chúng tôi sao?"
Tùy Cường không kiêu ngạo không tự ti hỏi.
Trên mặt còn lộ ra một vẻ hưng phấn!
Ở bên cạnh Dư Tư Dĩnh cũng giống như vậy, toát ra chiến ý nồng đậm!
Chu Tuấn Trì đứng chắp tay,
"Hai người các cậu biểu hiện vẫn được, cho nên hôm nay tôi thao luyện cho hai người. Nhưng mà bất kể nói thế nào, tôi cũng là người cũ của lữ đoàn Trung Vệ, hơn nữa còn luôn ở cố định tại tổ 4, nếu như cứ như vậy đánh cùng với hai người, sẽ không tránh được bị người ngoài nói là lấy lớn hiếp nhỏ, vì vậy dứt khoát chấp hai người một cánh tay."
"Nhường ra một cánh tay?"
Tùy Cường nói ra:
"Không cần thiết, ngài có thể xuất ra toàn bộ thực lực!"
"Quyền cước không có mắt, nếu như tôi xuất ra toàn bộ thực lực, làm hai người bị thương thì sẽ không tốt."
Chu Tuấn Trì cười ha hả nói.
"Này họ Chu kia."
Lâm Dật nói ra.
"Cậu đang kêu ai đấy?!"
Chu Tuấn Trì lạnh giọng nói.
"Đương nhiên là bảo anh."
Lâm Dật vừa cười vừa nói:
"Tôi là tổ trưởng, anh là tổ viên, cấp bậc của tôi cao hơn anh một số, gọi anh như vậy cũng không có phạm lỗi đi."
Chu Tuấn Trì hơi híp mắt lại, ánh mắt âm trầm.
"Cậu tốt nhất là chú ý nói chuyện phân tấc!"
Lâm Dật nhún vai,
"Tôi cảm thấy không có gì không ổn."
"Hừ, có phải cậu cảm thấy trình độ của hai người kia không được, khả năng ngay cả một tay của tôi cũng không đánh lại nổi, cho nên muốn ngăn trở tôi phải không?"
"Điều đó thì không phải, tôi vẫn thừa hiểu trình độ của bọn họ, tuy rằng không đánh lại tôi, nhưng thu thập anh thì đầy đủ."
Lâm Dật nói ra:
"Nhưng ở nơi đây, lúc này có hơn ba trăm người đều muốn gia nhập vào tổ một, đúng lúc anh cũng ở chỗ này, vậy thì đồng thời cùng giúp tôi thao luyện đi."
"Đồng thời cùng thao luyện?"
Chu Tuấn Trì liếc mắt nói:
"Cậu cho là tôi rất nhàn sao? Nhiều người như vậy, thao luyện đến trời tối cũng không thể xong hết được!"
Đứng ở một bên, Ngụy Tuyết cũng liếc nhìn Lâm Dật một chút. Nếu quả thật muốn Chu Tuấn Trì giúp đỡ thao luyện, những người này đều sẽ bị hắn đánh ngã.
Anh ta đang suy nghĩ gì vậy?
Ninh Triệt đảo đôi mắt to đi lòng vòng.
Mặc dù còn không biết muốn xảy ra chuyện gì, nhưng thao tác cợt nhả của Lâm Dật sẽ lập tức ập tới.
Con hàng trang bức Chu Tuấn Trì này chỉ sợ muốn phế.
"Tôi biết thời gian của anh rất quý giá, không có nhiều tinh lực như vậy để lãng phí, tự nhiên không có khả năng để anh thao luyện riêng cho từng cái từng người."
Lâm Dật nghiêng người sang, nói với hơn 300 người tham gia thử huấn ở trong sân huấn luyện:
"Trên chiến trường, có người gây thương tổn đến chiến hữu của các người, các người sẽ làm thế nào!"
"Nợ máu trả bằng máu!"
"Không tệ!"
Lâm Dật rất ra vẻ gật đầu, hài lòng nói:
"Hiện tại, gã họ Chu này muốn thao luyện chiến hữu của các người, đó là một cơ hội tốt ngàn năm một thuở. Nếu như có thể đạt được hắn chỉ đạo, vậy thì trình độ của các người nhất định sẽ phát triển mạnh mẽ!"
"Cho nên hiện tại, đoàn người cũng đừng có lãng phí thời gian nữa, cùng lên đi. Cho dù hôm nay thua cũng không mất mặt, nhưng nếu như may mắn chiến thắng, tôi sẽ chọn lựa ra người có biểu hiện ưu tú, cho phép ngoại lệ gia nhập vào tổ một. Được rồi, bây giờ thì lập tức động thủ đi!"
Ninh Triệt: ? ? ?
Coi như trình độ cá nhân của Chu Tuấn Trì rất cao, nhưng tổng cộng số người tham gia thử huấn có tới hơn 300 người.
Xem như trình độ cá nhân không bằng Chu Tuấn Trì, nhưng nhiều người như vậy cùng tiến lên, cũng có thể đánh hắn tới hoài nghi nhân sinh.
Khưu Vũ Lạc: Thật sự là thao tác cợt nhả khó lường.
Lâm Dật làm cho đám người phía dưới rục rịch!
Đều hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm Chu Tuấn Trì.
Người sau thì gương mặt đổ mồ hôi lạnh, cũng theo bản năng lùi về phía sau mấy bước!
"Lâm Dật, cậu muốn làm gì?!"
"Tôi phải cám ơn anh đấy, còn muốn giúp đỡ thao luyện những người này nữa,...Chờ sau khi anh thao luyện cho những người này hiểu ra, tôi sẽ thu xếp một trận đấu cẩn thận với anh."
"Cậu!"
"Còn đều thất thần ra làm gì chứ?!"
Lâm Dật nói ra:
"Cơ hội tốt như vậy còn không mau tranh thủ, nguyên một đám đều không muốn vào tổ một sao?"
"Muốn!"
"Vậy sao còn chưa động thủ?!"
"Vâng!"
Lâm Dật ra lệnh một tiếng, hơn 300 người tham gia thử huấn hô hào phần phật hướng lao về phía Chu Tuấn Trì!
Chu Tuấn Trì biến sắc, vội vàng chạy tới địa phương trống trải!
Nếu như hắn bị bắt được, kiểu gì bản thân cũng phải thụ thương!
"Chậc chậc chậc, người của tổ 4 ra ngoài cũng không phải đều giống nhau, thật sự là chạy nhanh, những loại chân ngắn như chúng ta cũng không chạy lại được."
"Lâm Dật, cậu làm thế này thì có gì tài ba, mau chóng bảo bọn họ dừng lại!"
"Dừng lại để làm gì? Dù sao cũng là người của tổ 4 ra ngoài, thực lực xuất chúng, nhanh nhanh để cho chúng tôi được kiến thức năng lực của anh một chút, cho bọn họ học một khóa học thật tốt."
"Con mẹ nó, cậu gọi nhiều người đến như vậy, thì tính toán gì?!"
Chu Tuấn Trì mắng:
"Nếu cậu không phục, thì chỉ hai chúng ta đơn độc thao luyện!"
"Con người anh thật đầy đủ có ý tứ, ngay cả những người tham gia thử huấn này cũng không đánh lại, mà còn muốn động thủ với tôi?"
"Sợ thì cứ việc nói thẳng, tìm nhiều lý do như vậy làm gì."
"Anh tốt nhất đừng làm chuyện điên rồ."
Lâm Dật cười ha hả nói.
"Không dám?"
"Không không không, tôi chỉ sợ một cú đấm đem anh đánh chết."
"Mẹ nó, ít nói lời vô dụng đi, có bản lĩnh thì hai chúng ta đi ra luyện một chút, nếu cậu bị thua, thì mẹ nó cúc cung xin lỗi cho tôi!"
Lâm Dật nhếch miệng lên, mang theo ý cười khó có thể nắm lấy.
"Vậy nếu anh bị thua thì sao?"
"Tôi không có khả năng bị thua! Người của tổ 4 ra ngoài, không có khả năng bị đánh bại bởi người của ba tổ khác!"
---------------
Dịch: MBMH Translate