Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1335 - Chương 1333: Cha Đừng Xem Thường Lâm Dật

Chương 1333: Cha Đừng Xem Thường Lâm Dật
Chương 1333: Cha Đừng Xem Thường Lâm Dật
Chương 1333: Cha Đừng Xem Thường Lâm Dật




"Không ngờ cậu lại làm vậy!"

Cơ thể Mitsui Mineyuki càng run rẩy mạnh hơn.

Ông ta còn tưởng đó chẳng qua là một vụ tai nạn giao thông đơn giản, không lại do hắn cố ý sắp xếp!

Sau đó hắn nhân lúc hai bên tranh cãi, để người của mình vào khách sạn trước, cũng hoàn thành bố trí!

Mitsui Mineyuki càng nghĩ càng sợ, cảm giác Lâm Dật giống như một hố đen làm người ta không thể đoán ra được!

Sao trên thế giới lại có người như hắn chứ?

"Đúng rồi, người đối phó cậu là Paul, bọn họ là đám người có thủ đoạn độc ác, sao người cậu dẫn tới có thể là đối thủ của bọn họ được?"

Đây là thắc mắc cuối cùng của Mitsui Mineyuki.

Ông ta biết rõ thực lực của công ty Hắc Kim và Paul đã vượt quá người bình thường, cho dù Lâm Dật có mạnh hơn nữa, cũng không thể nào là đối thủ của người đó!

Vậy hắn làm sao làm được?

Lâm Dật nghiêng người dựa vào trên vách cửa, không chút hoang mang nói:

"Tôi đoán chắc hẳn ông còn chưa biết Alisha bị ai giết chết nhỉ?"

"Hả? Cậu nói vậy là có ý gì?"

"Tôi có thể giết chết Alisha, lại có năng lực thu phục Paul, ông thậm chí còn không hiểu nổi đạo lý này, bị rơi vào tình cảnh hôm nay cũng không phải là ngẫu nhiên." Lâm Dật nhìn Mitsui Mineyuki nói:

"Hơn nữa tôi cũng đoán được mánh khóe nhỏ của các ông, nếu không nắm chắc hoàn toàn, sao tôi có thể tới đây chứ?"

"Alisha thật sự là do cậu giết chết à?"

Tim Mitsui Mineyuki đập mạnh như muốn vọt ra khỏi cổ họng.

Trước đó mình muốn đổ tội cho hắn, không ngờ lại là thật!

Lần này, gia tộc Mitsui lại ngã trong tay hắn rồi!

Mồ hôi lạnh không ngừng đổ ra, làm lưng áo Mitsui Mineyuki ướt sũng.

Tâm tư của Lâm Dật làm ông ta cảm thấy khủng hoảng!

Mình đã đánh giá thấp hắn!

Hắn cũng không phải là một doanh nhân bình thường, phía sau còn có thế lực thậm chí mạnh không kém gì công ty Hắc Kim!

Lần này, gia tộc Mitsui thua triệt để rồi!

Hơn nữa bọn họ còn thua bởi một người trẻ tuổi như vậy!

Lâm Dật đi tới, vỗ nhẹ vào vai Mitsui Mineyuki.

"Mitsui Takaya ở đâu? Vở hài kịch này cũng nên kết thúc rồi."

"Anh ấy… ở nhà của anh ấy..."

"Vậy làm phiền ông đi theo chúng tôi một chuyến."

...

Ở trang viên của gia tộc Mitsui.

Đêm khuya vắng người, trong trang viên đèn đuốc sáng trưng giống như một thành phố không có ban đêm.

Mitsui Takaya đang ở trong phòng sách xem một phần dự án đầu tư có liên quan tới ở Đông Á và Bắc Phi.

Cạch!

Cửa phòng sách bị đẩy ra, Mitsui Paint từ bên ngoài bước vào, trên mặt lộ vẻ tức giận.

Ở đây chỉ có Mitsui Paint là người có thể bước vào phòng sách của Mitsui Takaya mà không hề gõ cửa.

"Sao vậy, sao sắc mặt con tệ vậy?" Mitsui Takaya để tài liệu trên tay xuống nói.

"Cha làm vậy là có ý gì?" Mitsui Paint chất vấn:

"Cha nhốt con lại, sợ phá hỏng chuyện tốt của cha à? Hơn nữa cha còn lấy cả điện thoại của con đi, sợ con mật báo sao?"

"Cha cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi." Mitsui Takaya xúc động nói:

"Con biết rõ Lâm Dật là ai. Cha làm vậy cũng vì lý do an toàn thôi. Nhưng bây giờ mọi vấn đề đều đã được giải quyết, cha sẽ thả con ra."

"Hồ đồ!"

Mitsui Paint nói giống như phát điên.

Cô ta vẫn luôn tao nhã, bình thản chưa bao giờ thất thố như vậy.

"Cũng bởi vì con biết Lâm Dật là ai, con mới không đồng ý cho cha làm như thế!"

"Cha biết, con muốn nói Lâm Dật có rất nhiều con át chủ bài khiến chúng ta khó đề phòng được. Nhưng con phải biết rằng, nếu mưu kế có thể giải quyết được tất cả vấn đề, vậy lại không cần vũ lực nữa." Mitsui Takaya nói:

"Cuộc chiến vùng vịnh năm 91, cuộc chiến tranh I-rắc năm 2003, con thấy nước Mỹ từng nói đạo lý sao? Cao thủ sẽ không nói đạo lý, chỉ có đối thủ cùng cấp bậc mới có tư cách chơi mưu kế, bằng không lại giống như con kiến bị nghiền nát một cách vô tình, cũng giống như bây giờ cha làm với Lâm Dật vậy."

"Mấy ngày trước, cha cũng nói vậy, nhưng kết quả lại không theo ý người." Mitsui Paint hừ lạnh nói, trong giọng điệu còn kèm theo chút giễu cợt.

"Cha thừa nhận Lâm Dật có thể quật khởi trong thời gian ngắn, năng lực của hắn là không thể nghi ngờ. Cha cũng thừa nhận mình thua hắn trong chuyện máy Quang Khắc, nhưng điều đó không thể chứng minh được điều gì. Chênh lệch trên phương diện thực lực là không có cách nào bù đắp."

"Nhưng con muốn nói cho cha biết, Lâm Dật không chỉ giỏi về mưu lược, anh ta còn đánh nhau rất giỏi, gia thần của Mitsui cũng không thể đánh lại được đâu."

"Con yên tâm, chúng ta không cần ra tay, người của công ty Hắc Kim đã tìm tới rồi." Mitsui Takaya nói:

"Con từng quen biết với bọn họ, chắc hẳn cũng biết về Paul."

"Không ngờ Paul cũng tới!"

Nghe được cái tên Paul này, vẻ mặt Mitsui Paint cực kỳ khó coi.

Trong công ty Hắc Kim, anh ta là người có bản lĩnh tốt nhất, bất kể là Jimmy và Alisha đều kém hơn anh ta.

Nếu anh ta tới, vấn đề lại càng gay gắt hơn nhiều.

"Đúng vậy, bọn cha đã âm thầm liên lạc, Lâm Dật có thân phận rất cao trong Hoa Hạ, chúng ta không tiện ra tay, ở đây lại có thể giảm bớt được rất nhiều nguy cơ. Đây cũng là nguyên nhân cha phải giam con lại."

"Cha tưởng làm vậy là có thể giải quyết được Lâm Dật sao ?"

"Nếu không thì sao chứ? Hắn còn có thể có cách nào thoát được à?" Mitsui Takaya hỏi ngược,

"Từ khi hắn xuống máy bay, từng cử chỉ hành động đều nằm trong sự giám sát của chúng ta. Hơn nữa Paul đã âm thầm phục kích thành công, bây giờ con tới nói cho cha biết cơ hội của hắn ở đâu đi?"

"Con không biết." Mitsui Paint bình tĩnh trả lời, gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị:

"Nhưng con muốn nói cho cha biết, lần trước cũng vậy, cha tưởng anh ta đã chết chắc rồi, nhưng cuối cùng anh ta vẫn phản kích thành công. Lần này cũng vậy, Lâm Dật là người rất thần kỳ, anh ta chưa từng thất bại. Con tin tưởng khi đối mặt với cha, kết quả cũng vậy thôi. Cha tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý cho tốt, anh ta không yếu như cha tưởng đâu."

"Cha chờ là được rồi. Thật ra cha rất hi vọng hắn có thể cho cha một sự ngạc nhiên."

Mitsui Takaya mỉm cười gật đầu và lại đeo kính lên: "Nếu con không còn muốn nói chuyện gì khác thì ra ngoài trước đi, cha còn có việc phải làm."

Mitsui Paint hừ một tiếng, cũng không muốn lại tranh luận với cha nữa, xoay người đi ra ngoài.

Nhưng cô ta còn chưa ra ngoài, đã thấy ông quản gia hấp ta hấp tấp chạy tới.

"Ông chủ, Lâm Dật tới rồi!"

"Hắn tới rồi!"

Mitsui Paint thầm giật mình, lại nhìn về phía Mitsui Takaya với ý khiêu khích.

"Con bé ngốc này..."

Mitsui Takaya vừa cười vừa nói:

"Chuyện này là do cha nói với chú con, chờ xử lý Lâm Dật xong lại dẫn hắn qua. Lẽ nào con thật sự tưởng là hắn có năng lực đối phó với người của công ty Hắc Kim? Con đừng ngốc nữa."

Mitsui Takaya nói xong thả tài liệu xuống, đứng dậy nói:

"Không phải con có lòng tin vào hắn sao? Bây giờ con đi với cha qua đó xem người đàn ông mà con coi trọng thế nào!"

"Ông chủ, mọi chuyện không phải như ông nghĩ đâu, Lâm Dật khống chết ông hai, hơn nữa không bị chút vết thương nào, đang ngồi ở trên sô pha dưới tầng chờ ông đấy!"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment