Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1337 - Chương 1335: Anh Đây Là Tuyển Người Hay Là Tuyển Phi Tần

Chương 1335: Anh Đây Là Tuyển Người Hay Là Tuyển Phi Tần
Chương 1335: Anh Đây Là Tuyển Người Hay Là Tuyển Phi Tần
Chương 1335: Anh Đây Là Tuyển Người Hay Là Tuyển Phi Tần




3 giờ sáng, máy bay của Lâm Dật, hạ cánh tại sân bay Yến Kinh.

Người của phía quân đội vẫn luôn trực ở đây, để tiếp ứng với mấy người Lâm Dật, bởi vì Paul cũng bị bọn họ dẫn về.

“Cậu xem cái này đi.”

Trên đường trở về khách sạn, Ninh Triệt đưa điện thoại của mình đến trước mặt Lâm Dật.

“Cái gì thế?”

“Cậu xem thì biết ngay.”

Cầm lấy điện thoại của Ninh Triệt, Lâm Dật nhìn lên, phát hiện là tin tức tập đoàn Mitsui công bố.

Mitsui Takaya từ chức chức vị trí Hội trưởng, giao lại cho con gái của ông ta đảm nhiệm.

Lâm Dật nhếch mép cười, không thể không nói Mitsui Takaya cũng là một người thông minh.

Tập đoàn Mitsui xảy ra tin tức xấu lớn như thế, tất nhiên là phải nhận toàn bộ trách nhiệm.

Nhưng vẫn không đến mức phải từ chức nhanh đến như này.

Thay cách nói khác, nếu như ông ta muốn tiếp tục ngồi trên vị trí này, cũng không ai dám nói gì.

Nhưng bên trong, vẫn có một điểm rất quan trọng, chính là phải lên truyền hình xin lỗi!

Nếu như thật sự xin lỗi trước mặt mọi người, vả lại còn là với một doanh nghiệp của Hoa Hạ, vậy thì dân chúng của Nhật Bản nhất định bùng nổ!

Sức ảnh hưởng mang đến, chính là không tiền khoáng hậu(*)!

(*) không tiền khoáng hậu; trước không có, sau này cũng không có, không bao giờ có.

Vậy nên, đúng vào lúc này, ông ta đẩy Mitsui Paint lên trên.

Dựa vào mối quan hệ giữa hai người họ, tất nhiên là không thể nào lại khiến cô ấy xin lỗi.

Mà nguy cơ của trận đấu này, tự nhiên cũng sẽ được miễn trừ rồi.

Chẳng trách có thể nắm giữ tập đoàn Mitsui bao nhiêu năm như vậy, đích thực là một lão hồ ly.

“Thao tác bình thường, không phải kinh ngạc gì cả.” Lâm Dật tùy hứng nói.

“Nhưng nhanh như vậy đã công bố tin tức rồi, Mitsui Takaya cũng khá dứt khoát, một giang sơn lớn như thế, nói từ bỏ liền từ bỏ, là một người quyết đoán.”

Ninh Triệt lấy lại điện thoại: “Tôi là muốn biết, cậu và ông ta đều đã nói cái gì, khiến ông ta bị kích thích không nhỏ à.”

“Tôi nói với ông ta, trên thế giới này, Ultraman(*) không có tồn tại, sau đó thì tinh thần của ông ta liền sụp đổ.”

(*) siêu nhân.

“Phụt…ha ha…”

Nửa đêm nửa hôm, chẳng ai về nhà của mình, tìm đến một khách sạn ở lại.

Bởi vì có người ngoài, Ninh Triệt cũng không đến phòng của Lâm Dật, tự mình ngủ ở phòng mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, mấy người Lâm Dật đến lữ đoàn Trung Vệ, vả lại Chu Tuấn Trì và Ngụy Tuyết đã rời khỏi trước rồi, không nhìn thấy bóng hình đâu cả.

“Biểu hiện không tồi, lần này tôi sẽ ghi nhớ công trạng hạng 3 của nhóm cho các cậu.”

Nhìn thấy mấy người bọn họ bình an trở về, Lưu Hồng cười ha ha nói.

“Chuyện này ông vẫn là đơn độc cảm ơn Lâm Dật đi, chúng tôi chỉ là giúp một chút, cũng không làm cái gì.” Khưu Vũ Lạc nói.

“Tuy rằng cậu ta là người phụ trách, nhưng không có sự giúp đỡ của mấy người, cũng không thể nào thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, vì vậy mọi người đều có phần.”

Nói xong, Lưu Hồng đẩy qua một xấp báo cáo, nói:

“Đây là toàn bộ thành tích huấn luyện, cụ thể thu nhận bao nhiêu người, muốn thu nhận ai, tôi cũng không quyết định nữa, mọi người tự tuyển đi.”

Lâm Dật không có cầm tập báo cáo huấn luyện, quay sang Khưu Vũ Lạc và Ninh Triệt nói:

“Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh đều là của tổ chúng tôi rồi, hai người tuyển chọn đi.”

“Vậy không được, chuyện gì ra chuyện đó.” Ninh Triệt nói:

“Tổ của anh là phải phụ trách nhiệm vụ đặc biệt, tất nhiên phải chọn lựa người có thực lực, bây giờ không phải là lúc khiêm nhường, anh tuyển chọn nhanh lên.”

“Chuyện nhỏ như này thì không cần phải đùn đẩy đâu, đừng lề mề nữa, nhanh chút.”

“Nếu như Lâm Dật để hai người tuyển chọn, vậy hai người chọn đi.” Lưu Hồng đứng ra nói:

“Lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, tôi cũng không thể ngược đãi hai người các cô à.”

“Ông đều đã nói như thế, thì tôi không khách khí nữa.”

Ninh Triệt cầm danh sách tên huấn luyện lên nhìn một lượt.

“Tôi nhớ người tham gia huấn luyện, tổng cộng có hơn 300 người, sao mà chỉ còn lại hơn 120 người vậy?”

“Tôi kể cho bọn họ một chút về lịch sử của lữ đoàn Trung Vệ, lại nói về một vài tính chất nguy hiểm của nhiệm vụ, tại trận có hơn 200 người liền nhụt chí, xin rút lui khỏi huấn luyện.”

“Nếu như nhìn là như thế, thực tế cũng vẫn ổn, chí ít 1/3 số người đã ở lại.” Ninh Triệt nói:

“Tôi nhớ lần huấn luyện trước, hình như chỉ một phần ở lại.”

“Chính xác, tâm tính của những người này, đích thực mạnh hơn thanh niên Yến Kinh một chút, lần này toàn quốc tuyển chọn, tôi đã vô cùng vừa ý rồi.”

“Vậy thì bắt đầu lựa chọn thôi, không có gì phải lề mề nữa cả.”

Ninh Triệt rất hiểu chừng mực, không hề có chọn lựa những người có thành tích huấn luyện tốt nhất.

Trong top 50 người đầu tiên chọn ra khoảng 1/3, tiếp ngay sau đó, Khưu Vũ Lạc cũng chọn ra một phần, nhưng số người được chọn, thì lại ít hơn Ninh Triệt một chút.

Sau cùng, số người của hai đội, duy trì ở mức khoảng 30 người.

Nhưng nằm ngoài dự đoán chính là, Lâm Dật chỉ chọn ra 8 người.

Vả lại ngoại trừ Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh ra, thực lực tổng hợp của 6 người còn lại đều không phải là mạnh nhất, thuộc vào loại mỗi người có đặc biệt riêng.

Lưu Hồng không có nói gì, phương thức tuyển chọn người như thế này, ngược lại cũng phù hợp với phong cách làm việc của Lâm Dật.

Bởi vì hai nữ thành viên được chọn bổ sung, đều có vòng 1(*) là D.

(*) vòng ngực.

“Lâm Dật, không phải là tôi nói cậu, cậu đây là tuyển thành viên tổ hay là tuyển phi tần hả, trong số những cô gái đang huấn luyện, xinh đẹp nhất chính là hai người này, đều để cậu tuyển chọn hết rồi.”

“Nào chỉ có xinh đẹp nhất thôi đâu, kích cỡ cũng là hai người lớn nhất.” Ninh Triệt nói.

“Tôi mạo hiểm nguy hiểm tính mạng, không dễ dàng gì trở thành tổ trưởng, bây giờ trong tay có chút quyền lợi, tôi bắt buộc phải lợi dụng chứ, có lợi ích không chiếm lấy thì đó là thằng ngốc.”

Lưu Hồng chẳng nói được gì bật cười.

“Người giống như cậu mà làm quan, khẳng định sống không quá ba tháng, chính vì tham nhũng mà bị lôi ra bắn chết.”

Lâm Dật vươn vai: “Vậy thì ngài đánh giá tôi cao quá rồi, tôi cảm thấy tôi đến 1 tháng đều không gánh nổi, dù gì tôi cũng là một người không cản nổi mê hoặc.”

“Thằng nhóc như cậu.”

Sau khi cười ha ha tuyển chọn người xong, thì là nghi lễ nhập đội chính thức.

Tiết mục này, sẽ tập trung vào việc giới thiệu các quy tắc và quy định khác nhau trong lữ đoàn Trung Vệ, thuộc về quá trình của tiết mục.

Nhưng trong tiết mục này, cũng tồn tại khả năng có người xin rút lui.

Bởi vì theo thời gian trôi qua, bọn họ sẽ càng hiểu sâu thêm về lữ đoàn Trung Vệ là nơi như thế nào.

Khủng hoảng cũng sẽ dần dần lớn lên trong tim, cứ như thế, thì sẽ nảy sinh suy nghĩ muốn rút lui.

Lâm Dật không có tham gia nghi thức nhập đội, nhưng thông báo rõ ràng, sẽ tham gia hoạt động xây dựng nhóm trong tổ.

Liên quan đến nội dung hoạt động là gì, thì không ai biết được.

Nhưng 8 thành viên mới trong tổ, trong lòng vô cùng kỳ vọng.

Nhân tiện thời gian lữ đoàn Trung Vệ tổ chức nghi thức nhập đội, Lâm Dật lái xe về chỗ của Thẩm Thục Nghi.

“Việc ở bên phía lữ đoàn Trung Vệ, đều xử lý xong rồi?”

Nhìn thấy Lâm Dật bước vào, Thẩm Thục Nghi đặt công việc đang ở trên tay xuống, nói.

“Gần xong rồi, tối hôm qua mới từ Nhật Bản trở về.”

“Nhật Bản? Đi xử lý chuyện của gia tộc Mitsui sao?”

Lâm Dật gật gật đầu: “Cháu mang về chút đồ, dì Thẩm xem như thế nào, xử lý ra làm sao dì quyết định.”

“Mang về thứ gì vậy? Sao thần bí thế?”

Lâm Dật từ trong túi lấy một ổ USB ra, đưa đến trước mặt của Thẩm Thục Nghi.

Thẩm Thục Nghi cắm USB vào máy tính, sau đó thì mở nội dung bên trong ra xem.

Lúc đầu Thẩm Thục Nghi vẫn bình thản như mọi khi, biểu cảm trong chốc lát thì sững sờ ngây người.

“Đây, những thứ này là tài liệu con chip của Hi-tech và công nghiệp nặng Mitsui.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment