Chương 1336: Ảo Tưởng Không Thực Tế
Chương 1336: Ảo Tưởng Không Thực Tế
“Không chỉ có những thứ đó, còn có một vài thứ của công ty điện tử Mitsui, cháu cảm thấy chắc có một vài thứ dùng được, nên lấy toàn bộ luôn rồi.”
“Những tài liệu cháu mang về này, là thứ không cách nào dùng tiền bạc để đong đếm.”
Lâm Dật he he cười: “Chỉ cần dùng được là được rồi.”
“Giá trị của những thứ này khó có thể định lượng, nếu như giao những thứ này lên trên, ấn tượng cảm quan ở trên đó đối với cháu, nhất định sẽ được đề cao lớn hơn nữa.”
Nói đến đây, Thẩm Thục Nghi sững lại, do dự một hồi nói:
“Bây giờ, ở trước mặt cháu có hai con đường có thể đi, ta có thể giúp cháu giao tài liệu này đến chỗ ông Lục, như thế, quyền phát ngôn trong lữ đoàn Trung Vệ của cháu sẽ càng lớn, có thể khiến cho cháu tiến về phía trước một bước lớn trong giới quyền lợi, thêm vào đó lúc trước cháu lập được hai công trạng hạng nhì, người ở cấp dưới phó bộ, nói chuyện với cháu đều phải khách khí.”
“Con đường thứ hai thì sao?”
“Cháu có thể tiến cử hai người thân tín của cháu, thay cháu đi con đường này của cháu, rồi sau đó cháu ở phía sau kiểm soát toàn bố cục, điều này có thể giúp cháu được giải tỏa, sẽ tự do một chút.”
Nói xong, Thẩm Thục Nghi nghĩ ngợi: “Cá nhân của ta thì kiến nghị là kiểu thứ nhất, nhưng chọn như thế nào phải xem bản thân cháu.”
“Cháu cảm thấy kiểu thứ hai sẽ tốt hơn.”
“Suy nghĩ của cháu là?”
“Nếu như những thứ này, thông qua thay của nhà họ Lương, giao đến tay của ông Lục, thì tương đương sẽ có thêm một người lĩnh công trạng, cháu thì không phải nhỏ mọn, chỉ là như thế thì, nhà họ Thẩm mấy mươi năm trong tương lai, muốn vượt qua nhà họ Lục, thì sẽ không thể nào rồi.”
“Cháu thế mà lại…”
Lời của Lâm Dật, khiến cho Thẩm Thục Nghi vô cùng kinh ngạc.
Nhà họ Lương có thể đạt đến địa vị như ngày hôm nay, trên dưới nhà họ Lương đều vô cùng mãn nguyện, không hề có những suy nghĩ khác.
Nhưng Lâm Dật, dường như không hề mãn nguyện!
“Cháu chỉ là nói mà thôi, nhà họ Lương phát triển cụ thể như thế nào, vẫn phải xem ý của dì Thẩm.”
Lần này, Thẩm Thục Nghi im lặng càng lâu hơn.
Bà thừa nhận, thời khắc này bà đã bị lung lay rồi!
Bà cũng thừa nhận, trước khi sinh lực chưa hoàn toàn suy giảm, dục vọng là không cách nào ngăn cản được!
“Nếu như cháu lựa chọn kiểu thứ hai, bên cạnh có người nào phù hợp không?” Thẩm Thục Nghi nói:
“Cháu có thể gọi mấy người đến, ta kêu chú Lương của cháu chọn rồi sắp xếp, hậu sự từ từ phát triển.”
“Có à.” Lâm Dật cười hi hi nói:
“Cháu cảm thấy Phó bí thư của Trung Hải, khá ổn, tính cách thật thà lương thiện, tư chất thông minh, tài mạo vô song, là một ứng cử viên xuất sắc để đào tạo.”
“Của Trung Hải…”
Thẩm Thục Nghi bị lời của Lâm Dật làm sững sờ, mấy giây sau mới phản ứng lại, nói đến chính là con gái ngốc đó của mình.
“Thằng nhóc thối nhà cháu, bây giờ đang nói là chuyện nghiêm túc, đừng có nói đùa.”
“Thật sự không có nói đùa, cháu thật sự cảm thấy cô ấy khá phù hợp.”
“Tuổi tác của con bé không đủ.”
“Nhưng cháu mới hơn 20 tuổi, bên cạnh cơ bản không có ứng cử viên phù hợp, ngoại trừ cô ấy không có người khác.”
Lâm Dật tính toán kỹ lưỡng một chút, bên cạnh mình để phù hợp yêu cầu, chỉ có ba người.
Trầm Thiên Trác, Vương Thiên Long, Tôn Phú Dư.
Đại ca Trầm là trụ cột của tập đoàn Lăng Vân, bản thân không thể nào buông thả.
Mà Vương Thiên Long và Tôn Phú Dư, ngoại trừ quản lý khách sạn và viết mã vạch ra, chuyên môn lớn nhất chính là giả bộ ra oai và làm màu.
Phái người như thế này ra, hoàn toàn không phù hợp.
Vì vậy ngoại trừ Lương Nhược Hư, bên cạnh bản thân thật sự không có người nào phù hợp.
Nhưng lời của Lâm Dật vừa nói xong, Thẩm Thục Nghi không biểu đạt suy nghĩ của bản thân.
Kim đồng hồ trong văn phòng làm việc, tích tắc tích tắc chuyển động, hai người họ ai cũng không nói gì.
Mặc dù Lương Nhược Hư là người thích hợp với vị trí này nhất, nhưng đây cũng là một cách thăm dò của Lâm Dật.
Chuyện của bản thân và Kỷ Khuynh Nhan, Thẩm Thục Nghi khẳng định là biết rồi.
Mối quan hệ không rõ ràng với Lương Nhược Hư, bà ấy tất nhiên cũng nắm rõ.
Vì vậy bây giờ, đến lúc bản thân phải qua cửa ải rồi!
Chỉ cần Thẩm Thục Nghi đồng ý, thì biểu thị rằng bà ấy sẽ mắt nhắm mắt mở, sẽ không can dự quá nhiều.
Nếu như từ chối, vậy thì vẫn sẽ là một câu khó!
“Đồ trước hết để ở chỗ ta, chuyện này không phải chuyện nhỏ, việc bị liên quan quá lớn, ta trở về sẽ suy nghĩ suy nghĩ.”
“Được, đằng nào cũng không vội gì.” Lâm Dật tỏ vẻ cái gì cũng không hiểu, cười hì hì nói:
“Vậy thì cháu đi trước đây, không làm phiền dì Thẩm nữa.”
“Được, ta không tiễn cháu.”
“Cháu nào dám làm phiền dì Thẩm tiễn cháu, tự cháu đi là được rồi.”
Lâm Dật cười hì hì đi ra khỏi văn phòng làm việc của Thẩm Thục Nghi, tâm trạng rất vui.
Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan này, Thẩm Thục Nghi không có từ chối ngay lập tức, điều này chính là một tín hiệu tốt.
Suy nghĩ chính là đại biểu cho còn cơ hội!
Còn cơ hội tức là có khả năng thương lượng!
Sau này thêm chút thúc đẩy, chuyện này như thế gần xong rồi.
Thế nhưng chuyện này, vẫn nên vui mừng vì Thẩm Thục Nghi sinh ra trong giới này.
Trong thế giới của dân thường, chuyện như thế này, là khẳng định không được phép.
Nhưng ở trong giới tầng lớp trên, loại chuyện này là rất thường gặp, chuyện của mình chỉ là chuyện nhỏ, đều không tính là chuyện.
Bây giờ, phía nhà họ Lương có thể yên tâm được rồi, những thứ còn lại thì phải nghĩ cách thôi, xem phía Kỷ Khuynh Nhan làm sao giải quyết.
Nghĩ tới đây, Lâm Dật không ngừng gãi đầu.
Lúc trước chuyện của Lý Sở Hàm, sau khi Kỷ Khuynh Nhan biết được, phản ứng không hề nhỏ.
Vì vậy vẫn không quá dễ xử lý.
Nhưng ưu điểm lớn nhất kiểu người như Lâm Dật chính là, rất hiểu để khuyên răn bản thân, chuyện nào nghĩ không rõ ràng thì không nghĩ nữa.
Dù sao tình hình phía bên nhà họ Lương vẫn là rất cởi mở.
“Chặc chặc chặc…tối nay bắt buộc phải uống chút, tiếp sau đó thì ăn mừng đại bảo kiếm mới được.”
Hơn 4 giờ chiều, nghi thức nhập đội của lữ đoàn Trung Vệ kết thúc.
Ba tổ tự dẫn dắt đội viên của mình, ra ngoài ăn bữa cơm, xem như là để làm quen.
Dù sao sau này, là người phải cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu, vẫn nên quen thân nhau một chút.
Sau khi ăn xong bữa tối, Lâm Dật còn dẫn mấy người Tùy Cường và Dư Tư Dĩnh đến suối nước nóng Thủy Bao, gọi đến phục vụ phong cách đại bảo kiếm VIP, xinh đẹp mỹ miều là hoạt động được xây dựng trong tổ.
Lâm Dật vốn nghĩ rằng, kiểu hoạt động giống như đại bảo kiếm này, mấy tên đàn ông trong tổ sẽ rất vui vẻ.
Không ngờ tới mấy cô gái trong tổ, cũng cao hứng vô cùng, con ngươi đều sắp rơi lên trên người của Lâm Dật rồi.
Dư Tư Dĩnh còn ổn, miễn cưỡng có thể giữ vững lập trường, nhưng còn lại La Kỳ và Tiếu Băng, không ngừng liếm môi liếm mép, hận không thể hạ gục Lâm Dật tại chỗ.
Vẻ đẹp của hai cô gái, mỗi người một vẻ.
Phong cách của La Kỳ, có chút giống với Dư Tư Dĩnh, dáng đi đều mang kiểu chị đại, ở trước mặt người ngoài thì giống như băng giá, còn ở trước mặt của Lâm Dật thì giống như nữ lưu manh.
Ngược lại Tiếu Băng, có cảm giác giống như em gái hàng xóm.
Mặc dù dáng người không tính là cao, nhưng tỉ lệ cơ thể lại khá ổn, đặc biệt là cái được gọi là tỉ lệ vàng vòng eo và hông, khiến phụ nữ như La Kỳ nhìn đều rất ngưỡng mộ.
“Hai người các cô chú ý chút được không, chí ít cũng là tổ trưởng của chúng ta, làm thế nào cũng phải cho chút tôn trọng cơ bản chứ.” Một nam thành viên Trương Siêu Việt nói.
“Cơ bắp của tổ trưởng Lâm đẹp như vậy, ai không tham lam chứ.” La Kỳ nói.
“Với thực lực của hai người các cô, chắc chắn không đủ cho tổ trưởng Lâm dùng trước nửa đêm, vậy nên không nên ôm những ảo tưởng không thực tế đó.” Trương Siêu Việt nói.
------
Dịch: MBMH Translate