Chương 1349: Thua Thì Hôn Bạn Thân Của Tôi Một Cái.
Chương 1349: Thua Thì Hôn Bạn Thân Của Tôi Một Cái.
“Hả? Bảng số xe này rất trâu bò nha, nhưng sao nghe lại quen tai như vậy nhỉ?” Tôn Kiện thầm nói.
“Đó là xe của anh, không quen tai mới là lạ.” Lâm Dật đứng lên nói: “Anh đi xem một chút xem đã xảy ra chuyện gì.”
“Em cũng đi.”
Lâm Dật phất phất tay, gọi nhân viên phục vụ qua.
“Đó là xe của tôi, có chuyện gì sao?”
“Chào ngài, có thể di chuyển xe của ngài một chút hay không, nó đang cản trở đường của người khác.”
“Chúng tôi đỗ xe trong bãi đậu, sao có thể cản trở đường của người khác được.” Tôn Kiện nói.
“Là như vậy, đối diện xe của các người cũng có một chiếc xe đang đỗ, nên đường mới trở nên hẹp, có chiếc xe đang gây khó dễ, cho nên thì...”
“Được, tôi sẽ đi qua xem một chút.”
“Làm phiền ngài rồi.”
“Không sao cả, lát nữa chúng tôi sẽ quay lại, khoan hãy dọn đồ ”
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, nhìn thấy giữa hai xe có một chiếc BMW s7, giá cả ngang hàng với Lexus của Lâm Dật.
Hơn nữa còn đã được sửa đổi.
Trong xe có hai người phụ nữ, người lái xe để tóc ngắn, dung mạo bình thường.
Người phụ nữ ngồi ghế cạnh tài xế mặc váy không có tay áo, có một gương mặt trứng ngỗng rất đẹp, khiến người ta không kìm lòng được mà nhìn thêm vài lần.
Nhìn thấy Lâm Dật và Tôn Kiện đi ra, ánh mắt của hai người đều rơi xuống trên người Lâm Dật.
Bản năng cho rằng, xe là của Lâm Dật.
Bởi vì giá trị nhan sắc của anh cao hơn người còn lại nhiều.
Đồng thời còn đánh giá Lâm Dật.
Còn trẻ như vậy mà đã lái được xe tốt, hẳn là phú nhị đại.
“Nơi này không phải đủ rồi sao.” Tôn Kiện phun tào một câu, “Đừng nói là xe con, ngay cả SUV đều có thể mà.”
“Bình thường thôi, nữ lái xe mà.”
Lâm Dật cười ha hả, sau đó lên xe của mình, chuẩn bị di chuyển xe.
“Ai ai ai, anh nói vậy là có ý gì, nữ lái xe thì thế nào.”
Nữ chủ xe nói: “Đừng xem thường người khác a.”
“Tôi cũng không có xem thường cô, đây không phải là sự thật à.” Lâm Dật nói.
“Cái gì gọi là sự thật, anh rõ ràng chính là đang xem thường người khác!” Nữ tài xế nói:
“Nếu nói nghiêm trọng một chút thì chính là đang công kích người khác.”
“Chẳng lẽ cô không phải là nữ? Chẳng lẽ cô không phải đang lái xe sao?”
Phốc _ _
Hai câu hỏi liên tiếp của Lâm Dật khiến cho nữ tài xế không trả lời nổi.
“Anh đây là muốn tranh cãi đúng không! Nhanh tránh đường chút đi!”
“Bớt giận, không cần thiết phải tức giận làm gì.” Người phụ nữ ngồi ghế cạnh tài xế an ủi:
“Để anh ta nhường đường lại là được.”
“Tớ mới không thèm tức giận.” Nữ sinh lái xe nói: “Lớn lên đúng là rất đẹp mắt, không nghĩ tới lại là kẻ không ra gì.”
“Cô nói ai đó!” Tôn Kiện nói:
“Kỹ thuật của bản thân mình không được, còn oán trách người khác. Tôi cho cô biết, nhường cô đã là nể tình rồi, không cho cũng là bản phận, có bản lĩnh thì cô tự đi qua. Nếu như đụng phải xe của lão đại, chúng ta sẽ gặp tại sở cảnh sát!”
"Anh rống cái gì mà rống." Nữ sinh lái xe nói:
“Lái Lexus thì cảm thấy mình không tầm thường sao, chỉ có người ngốc nhiều tiền mới mua loại xe kia, đồ nhà quê, không hiểu cái gì cả.”
“Ừm hả?” Tôn Kiện nói:
“Cô có phải bị bệnh hay không vậy, chúng tôi có ý tốt nhường đường cho cô, cô thế mà còn mắng chửi người?”
“Những gì tôi nói đều là sự thật, cũng chỉ có mấy người có tiền không có chỗ xài như các người mới thích mua loại xe này.” Nữ tài xế nói:
“Anh nhìn Dư Hàng bọn tôi xem, có mấy ai lái xe này không? Nếu mà chạy thì ngay cả đuôi xe của tôi các người cũng không nhìn thấy.”
“Nếu cô nói như vậy thì có chút giả trang thái quá.” Lâm Dật nói:
“Chúng ta có thể chạy một vòng, nếu cô thua thì sẽ hôn bạn thân của tôi một cái, cô cảm thấy thế nào?”
Tôn Kiện: Lão đại lợi hại, chúc mấy sinh viên năm nhất bình an.
“Tới thì tới.”
Nữ tài xế nhìn Tôn Kiện, tuy lớn lên xấu xí một chút, nhưng cô không quan tâm.
Chiếc BMW s7 này của mình đã được sửa chữa lại, một chiếc việt dã hỏng của anh ta làm sao có thể chạy lại được mình.
“Nếu như anh thua, thì nói xin lỗi tôi!”
“Được.” Lâm Dật cười nói: “Nếu như thua thì cho cô chiếc xe này luôn cũng được.”
“Vậy chúng ta sẽ chạy vòng quanh con đường này, từ đường Lợi Phong đến đường Bác Áo, sau đó sẽ vòng về từ đường Kim Kê.” Nữ tài xế nói:
“Xem ai nhanh hơn.”
“Tới đi, vừa lúc để tôi tiêu hóa đồ ăn một chút, trở lại còn có sức ăn tiếp.”
“Lên xe.”
Lâm Dật quay người, cùng Tôn Kiện lên xe.
Bọn họ đi từ cửa quán thịt nướng xuống đường chính, hai người đồng thời tăng tốc, lái theo con đường đã định sẵn.
Cho dù không quen với đường xá bên này, nhưng có Tôn Kiện ở đây thì sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
“Lão đại, chuyện này có được không vậy, giữa ban ngày mà đua xe, đây không phải là phạm pháp sao?” Tôn Kiện run như cầy sấy, nói.
“Sợ cái gì, tuy nơi này không phải Trung Hải, nhưng cậu cảm thấy, có người dám bắt anh sao?”
“Ngạch...”
Tôn Kiện nhớ đến Lô Diễm Dân.
Có nhân vật lớn như thế bảo hộ, đoán chừng cũng không ai dám động vào lão đại.
“Mẹ nó, lão đại, chúng ta bị bỏ lại rồi, lái nhanh một chút!”
“Chiếc xe kia của cô ấy đã được sửa đổi, lái nhanh hơn so với chúng ta là bình thường, lát nữa sẽ có thể đuổi kịp.”
“Lão đại, nhất định phải giành chiến thắng a, để cho người phụ nữ kia hôn em một cái, khiến cho cô ta bớt giả bộ một chút.”
“Việc nhỏ thôi.”
Cùng lúc đó, trong chiếc xe s7 phía trước.
“Đình Đình, lái chậm một chút, khu vực thành thị có giới hạn tốc độ.”
Nữ sinh nói chuyện tên là Lý Tự Cẩm, mặc chiếc váy hoa đơn giản, trang điểm trang nhã, trong phong thái thành thục lại mang theo vẻ thanh nhã, vô cùng thanh thuần.
Mà nữ tài xế bên cạnh cô tên là Uông Đình, trong nhà buôn bán trang sức, giả sản hơn trăm triệu.
Tại Dư Hàng có thể xem như là một phú nhị đại nho nhỏ.
Hai người đang theo học nghiên cứu sinh đại học, đều là bạn học, cho nên quan hệ vô cùng tốt.
“Yên tâm, tớ thường xuyên đi trên con đường này, cameras dọc đường không dùng được, không thể bắt được chúng ta đâu.”
Uông Đình tiện tay đốt điếu thuốc, một tay cầm tay lái, tiêu sái thoải mái.
“Nhưng cậu xác định có thể chạy thắng anh ta sao?” Lý Tự Cẩm nói: “Bình thường thì kỹ thuật lái xe của con trai đều sẽ tốt hơn một chút so với con gái.”
“Đó là đại đa số tình huống, từ lúc tớ theo học nghiên cứu sinh đã bắt đầu chơi xe. Nếu như không phải sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn làm hỏng sơn xe, thì tớ có thể đã đi qua chỗ kia rồi.” Uông Đình nói:
“Hơn nữa xe của anh ta chỉ là cái việt dã, muốn vượt qua đã là chuyện rất khó rồi, cộng với động cơ thì lại càng không thể nào so được với xe của tớ Nếu như anh ta có thể chạy thắng tớ thì chính là gặp quỷ.”
“Chủ yếu là tớ thấy nam sinh kia hình như rất tự tin vào mình, có khả năng trình độ cũng không kém.”
“Cậu xem một chút, lúc này liền có thể nhìn ra sự chênh lệch về kinh nghiệm.” Uông Đình nói:
“Trung Hải là nơi có tiền nhất Trung Quốc, cho nên người ở chỗ đó đều đặc biệt thích giả trang. Tớ đã đi qua đó nhiều lần, cho nên thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.” Uông Đình nó:
“Nhìn anh ta như thế liền biết là không phải người chơi xe, chỉ là tên tiểu bạch kiểm không hiểu gì cả, chờ tớ hút xong điếu thuốc này thì sẽ khiến cho anh ta không thể nhìn thấy đuôi xe của tớ.”
“Ha ha, người đẹp, đợi lát nữa khi thực hiện lời hứa, nhớ đánh răng trước, tôi không thích trong miệng nữ sinh có mùi khói thuốc, ha ha...”
Nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng nói chuyện, Uông Đình và Lý Tự Cẩm vội vàng nhìn qua.
Bọn họ bất ngờ phát hiện, Lâm Dật đã đuổi tới!
------
Dịch: MBMH Translate