Chương 1366: Đúng Là Biết Giả Trang.
Chương 1366: Đúng Là Biết Giả Trang.
Ánh mắt của Lý Khánh Khải và Lý Tự Cẩm đều sáng rực nhìn về phía Lâm Dật.
“Xác định có hi vọng sao?”
“Chắc là vậy đi, trước đừng có gấp, từ từ sẽ đến thôi.”
“Tiểu tử cậu đúng là rất được, tình huống của huyện Đông Tam đều đã như này thế mà cậu còn có thể nghiên cứu được còn đường mới, quả thật không tệ.”
Nói xong, Lý Khánh Khải nhìn Lý Tự Cẩm nói:
“Tiểu Lý, Tiểu Lâm nói chuyện này có hy vọng, đến lúc đó hai người sẽ phụ trách việc này, cố gắng làm ra chút thành tích.”
“Anh Lý, không cần gióng trống khua chiêng như vậy đi.” Chu Phong nói:
“Anh cũng biết tình huống của huyện Đông Tam, sao có thể chiêu đến thương được.”
“Cũng không thể nói là hoàn toàn không có hy vọng, nếu như gặp được may mắn thì sao.” Lý Khánh Khải nói:
“Chỉ cần có cơ hội, chúng ta đều phải thử một lần, nếu không huyện Đông Tam mãi mãi sẽ không phát triển nổi.”
“Nói như thế cũng không sai, nhưng tôi cảm thấy, việc này cũng không cần phải để Tự Cẩm đi theo.”
Lý Khánh Khải nghe ra được hàm ý trong lời nói của Chu Phong, cộng với biểu hiện lúc sáng của cậu, liền hỏi:
“Cậu tìm Tiểu Lý có việc gì sao?”
Chu Phong cười cười, “Là như vậy, vừa rồi tôi mới nhận được điện thoại từ tập đoàn Lăng Vân Trung Hải, quỹ ngân sách bọn họ chuẩn bị tiến hành viện trợ lần thứ hai đối với huyện Đông Tam, tổng giá trị lên đến 1 triệu. Tôi muốn Tự Cẩm đi tiếp đón cùng tôi, phụ trách chuyện giúp đỡ người nghèo lần này.”
“Thế mà còn có viện trợ cho người nghèo lần hai sao!”
Nghe được tin tức này, Lý Khánh Khải đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là kinh hỉ.
Ông cũng tham dự lần giúp đỡ người nghèo năm ngoái.
Quỹ ngân sách Lăng Vân một lần liền ném cho 900 ngàn tệ và vật tư, vốn cho rằng đó chỉ là một lần duy nhất, không nghĩ tới còn có lần thứ hai.
“Vốn là không có lần thứ hai, nhưng tôi gần đây có liên hệ với bọn họ mấy lần, nói một chút về tình huống huyện Đông Tam, nên người ta mới đồng ý tiến hành viện trợ lần nữa.” Chu Phong cảm thán một tiếng,
“Anh không biết, tôi đã phải tốn nhiều sức lực thế nào đâu, tóc cũng muốn bạc trắng luôn.”
“Tới tới tới, Chu chủ nhiệm uống ly nước trước, chuyện này vốn là công việc của chúng ta, bây giờ lại khiến cậu phiền lòng, vất vả vất vả rồi.”
“Không khổ cực, đều là chuyện mà tôi nên làm.” Chu Phong vừa cười vừa nói:
“Đều là vì lợi ích của huyện.”
Lâm Dật chỉ im lặng.
Người tên là Chu Phong thật sự là biết cách giả trang.
Bên phía ngân sách rõ ràng là biết mình ở đây, nên mới tiến hành giúp đỡ người nghèo lần thứ hai.
Anh ta thế mà lại nhân cơ hội này đề giả trang, đúng là lợi hại.
“Lời này có lý.” Lý Khánh Khải nhìn Lý Tự Cẩm, nói:
“Tiểu Lý, vậy cô sẽ đi phụ trách chuyện đi tiếp đãi lần này, có chỗ nào không hiểu thì hỏi Chu chủ nhiệm, nhớ phối hợp với cậu ấy hoàn thành tốt chuyện này.”
Lý Tự Cẩm nhíu mày, “Chuyện chiêu thương mới vừa cất bước, còn có rất nhiều chuyện cần làm, một mình anh Lâm có lẽ sẽ rất bận bịu.”
“Không phải còn có tôi đây sao.” Lý Khánh Khải vừa cười vừa nói:
“Hơn nữa người ta còn là viện trợ lần thứ hai, chúng ta đương nhiên phải cử đại biểu đi, cho nên cô đi đi.”
“Ừm.”
Lý Tự Cẩm không tình nguyện gật gật đầu, Lý Khánh Khải đã nói như vậy, cô cũng không có cách nào từ chối.
Lâm Dật im lặng lắc đầu, trong lòng thầm thở dài.
Bản thân mình bỏ tiền, lại để cho người khác giả trang, thật sự là đã ăn phải thiệt thòi mà.
“Lý chủ nhiệm, vậy tôi đành mượn tạm cô ấy vậy.” Chu Phong nói.
“Không thành vấn đề.”
Lý Tự Cẩm nhẹ cắn môi, “Anh Lý, anh Lâm, ngày mai người của quỹ ngân sách Lăng Vân sẽ đến, việc này sẽ kết thúc trong mấy ngày, rất nhanh là có thể trở về.”
“Không có việc gì cả, không vội, cứ đi đi.”
Hai người một trước một sau rời đi, Lý Khánh Khải cười nói:
“Mấy ngày này cậu vất vả một chút, tự mình xử lý việc này đi.”
Lâm Dật gật gật đầu, “Dù sao cũng làm được, không thành vấn đề.”
Sáng ngày thứ hai, Lâm Dật không vôi đi làm.
Mà ở trong khách sạn, tổ chức hội nghị video với người của tập đoàn Lăng Vân.
Nội dung chủ yếu của hội nghị, dĩ nhiên chính là chuyện đầu tư xây dựng.
Nhưng trọng tâm của hội nghị cũng không phải là vấn đề “Có thể xây hay không”, mà lại làm thế nào để đạt được lợi nhuận lớn nhất.
Dù sao mấy giám đốc điều hành này đều là người thành tinh.
Chuyện mà đại Boss muốn làm, nếu ai dám làm trái làm thì đó chính là không cần việc nữa.
Buổi họp kéo dài mở ba giờ, trong đó thứ nòng cốt nhất cũng chính là hai chữ.
Chính sách!
Đây chính là yếu tố xem có thể mở rộng lợi nhuận hay không!
Sau khi cân nhắc hơn thiệt, Lâm Dật cảm thấy, việc này còn phải trò chuyện với Lương Nhược Hư hoặc là Lô Diễm Dân.
Nhìn nhìn bên trên có suy nghĩ gì không.
Sau khi họp xong, Lâm Dật thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tới phòng làm việc.
...
Lúc này trong ký túc xá vô cùng náo nhiệt.
Mặc dù là tiếp đãi Lăng Vân tập đoàn người, nhưng quy cách bày ra lại vô cùng cao.
Hơn nữa nhìn còn giống như đang mở cuộc họp, một số lãnh đạo quan trọng cũng đều lần lượt có mặt và trò chuyện.
Vô cùng chính thức.
Mà người chủ trì hội nghị chính là Chu Phong.
“Triệu tổng, ngài có thể đến huyện Đông Tam lần nữa, chúng tôi rất cảm thấy vinh hạnh.” Chu Phong khách khí nói:
“Tôi đã đặt chỗ, chúng ta đi ăn một chút gì đi, cũng để cho chúng tôi thực hiện đạo làm chủ.”
“Ăn cơm thì không cần đâu, chúng ta còn phải đi xuống phía dưới thôn trấn, nếu không trong lòng sẽ không rõ.” Triệu Linh nói.
“Lời này rất đúng, nhưng cũng đã giờ này rồi, vẫn nên cơm ăn cơm trước thì hơn.” Chu Phong nói:
“Nếu không các người đến chỗ khác cũng phải ăn, hơn nữa tôi còn đã chuẩn bị xong, Triệu tổng ngài xem...”
Triệu Linh nghĩ một lúc, cũng không nói nhiều nữa.
“Vậy được rồi, làm phiền Chu chủ nhiệm vậy.”
“Đều là chuyện mà chúng tôi nên làm.” Chu Phong làm một động tác mời, “Cảm ơn các người còn không kịp đây, sao có thể nói là phiền phức được.”
Nhìn thấy Triệu Linh đồng ý ở lại, Lý Khánh Khải ở phía sau cảm thán một câu, sau đó giơ ngón tay cái lên.
“Năng lực của Chu chủ nhiệm ở trong huyện chúng ta đúng là không có mấy người có thể sánh bằng.”
“Quả thực không đơn giản.” Chủ nhiệm chiêu thương, Vương Lập Quân nói:
“Vô thanh vô tức đã kéo tới được một khoản tiền viện trợ người nghèo lớn như vậy. Đây cũng là một trong chiến tích của cậu ấy.”
“Theo tôi thấy, không đến mấy năm, cậu ấy có thể được điều vào thành phố, tiền đồ vô lượng a.”
Nói xong, Lý Khánh Khải nhìn Lý Tự Cẩm nói:
“Tiểu Lý, mấy ngày này cô được điều tạm đến chỗ bọn họ nhớ thông minh linh hoạt một chút, học hỏi người ta nhiều vào, như vậy sẽ rất có lợi đối với sự phát triển trong tương lai của côt.”
Lý Tự Cẩm chỉ gật một chút, nhưng lại không cảm thấy nhiệt tình lắm.
Năng lực của Chu Phong quả thực rất mạnh, nhưng cô lại không quá ưa thích loại người quá lộ liễu kia.
Nếu như không phải vì quan hệ công việc, khả năng hai người cũng sẽ không có thời gian gặp nhau.
Quách Lộ đứng bên cạnh Vương Lập Quân thì lại rất hưởng ứng.
Tuy giá trị nhan sắc không được như Lâm Dật, nhưng lại rất thông minh, biết nỗ lực theo phương hướng nào, mạnh hơn nhiều so với Lâm Dật!
Có thể lấy được tiền mới xem như là chiến tích!
Anh ấy cũng không chạy đi chiêu thương giống như ruồi bọ không đầu, não đúng là có bệnh!
“A, Tiểu Lâm cậu đã đến.”
Lúc mọi người ở đây đi ra ngoài, Lý Khánh Khải nhìn thấy Lâm Dật tiến vào từ bên ngoài.
“Buổi sáng có chút việc, giờ mới tới.” Lâm Dật thuận miệng trả lời, cũng nhìn thấy bọn người Triệu Linh.
“Lâm chủ nhiệm, tôi tìm anh cả một buổi sáng, cuối cùng cũng nhìn thấy anh.”
------
Dịch: MBMH Translate