Chương 1368: Chương Trình Có Vấn Đề.
Chương 1368: Chương Trình Có Vấn Đề.
“Chúng em đang thiết kế một chương trình văn phòng, phía giao diện thanh toán lại bị Bug, sửa một ngày cũng không xong, còn đang tìm chuyên gia từ các công ty tới để xử lý đây.” Tôn Kiện nói:
“Em đang chờ bọn họ xử lý xong, sau đó chỉnh lý lại lần cuối.”
Lâm Dật quay đầu nhìn qua, phát hiện những người đang xử lý Bug kia còn đang không ngừng cãi lộn, hình như không tìm được phương án giải quyết hợp lý.
“Anh thấy với tình trạng hiện tại dường như không thể giải quyết được trong thời gian ngắn.”
“Vừa rồi em có hỏi, nói trong vòng nửa giờ là có thể giải quyết vấn đề, trong nửa giờ còn lại sẽ đủ cho em làm việc.” Tôn Kiện nói:
“Nếu trong nửa giờ này mà làm không cẩn thận, em cũng không chờ bọn họ nữa, hai chúng ta sẽ đi ăn cơm.”
“Không có gì.” Lâm Dật nói: “Công việc quan trọng.”
“Nếu như cứ làm mãi không xong, em cũng không thể cứ ở lại đây chờ bọn họ được.”
“Nhìn xem tình huống đã rồi nói sau.”
Tôn Kiện gật gật đầu, “Lão đại, mới mấy ngày không thấy, sao cảm thấy anh gầy đi vậy.”
“Mỗi ngày đều ra ngoài làm việc, không gầy mới là lạ.”
“Vậy em sẽ tìm một chỗ, sắp xếp cho anh một bữa thật kỹ.”
“Cũng không phải là người ngoài, người nào mời mà không giống nhau sao.” Lâm Dật cười nói.
“U Lâm tổng!”
Nghe thấy có người nói chuyện, Lâm Dật quay đầu, phát hiện là hai đối tác khác.
Lý Thanh Nguyên và Lưu Quang Minh.
“Không có làm phiền các người đi.” Lâm Dật vừa cười vừa nói.
“Sao có thể nói là làm phiền được, chúng tôi vui mừng còn không kịp đây.” Lý Thanh Nguyên thụ sủng nhược kinh nói:
“Nhưng sao anh lại không nói sớm, tôi sẽ xuống dưới đón anh.”
“Cũng không phải là nhân vật quan trọng gì, không cần thiết phải đón tiếp.”
“Lâm tổng, ngài đúng là thật biết nói đùa, đừng nói là tại Trung Hải, cho dù là nhìn khắp toàn bộ Trung Quốc cũng không mấy người lớn hơn anh. Anh có thể tới nơi này của chúng tôi, tuyệt đối là vinh hạnh cho kẻ hèn này.”
“Quá khách sáo rồi.” Lâm Dật cười nói.
“Lần trước anh đến, là lão Tôn sắp xếp, lần này đến lượt tôi, dù sao cũng phải để tôi thể hiện vị trí chủ nhà, ngài ngàn vạn không thể từ chối.”
Lý Thanh Nguyên nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Tôi thấy thời gian cũng không còn nhiều lắm, hiện tại liền đi thôi.”
Lâm Dật chỉ vào nhóm phát triển cách đó không xa.
“Công ty còn có việc cần làm, ông chủ mà đi thì không biết sẽ thành chuyện gì đây, công việc quan trọng, đừng chậm trễ chuyện chính.”
“Tôi đoán là không thể làm xong được trong thời gian ngắn.” Lý Thanh Nguyên nói:
“Tôi tìm một kỹ sư từ bên ngoài về, lúc trước là kỹ sư của kỹ thuật Xí Nga, bây giờ vẫn còn chưa lý giải được đầu mối, thật là khiến người tức giận mà.”
“Em cũng nghĩ như vậy, cho nên cũng đừng đợi nữa, hiện tại cớ đi thôi.” Tôn Kiện nói.
“Đừng có vội, tôi đi qua nhìn một chút xem đã xảy ra chuyện gì, dù sao cũng đang nhàn rỗi.” Lâm Dật nói.
“Hả?” Tôn Kiện sửng sốt một chút, “Lão đại, anh còn hiểu những thứ này sao?”
“Hiểu sơ sơ một hai.”
“Nhanh nhanh nhanh, vậy nhanh qua xem một chút đi, làm xong sớm thì nghỉ sớm.”
Nhìn thấy Lâm Dật muốn giúp đỡ, Lý Thanh Nguyên và Lưu Quang Minh đều không ai ngăn cản.
Đại lão giá trị trăm tỷ chủ động muốn giúp đỡ, trước không quan tâm tới việc có thể giải quyết vấn đề hay không, người ta đã nguyện ý lãng phí thời gián trên người của mình, đây chính là vinh hạnh vô cùng lớn.
“Tới tới tới, đều nhường đường một chút, để Lâm tổng nhìn xem là mao bệnh gì.” Lưu Quang Minh hét lớn.
Nhìn thấy lão bản mang một người lạ tới, hơn mười lập trình viên đều đứng về phía sau theo bản năng.
Ánh mắt đang dò xét Lâm Dật.
Đây là tới để giải quyết vấn đề sao?
Còn trẻ như vậy, trình độ có thể cao bao nhiêu?
Chương trình Bug khẩn cấp như vậy, đã không còn thời gian thử lại phương diện sai, nếu không không biết lúc nào mới có thể tan ca.
“Lý tổng, người này là?”
Người nói chuyện hơn bốn mươi tuổi, nhìn rất đơn giản, tóc rất thưa thớt, điển hình cho hình tượng đàn ông khoa học tự nhiên.
“Các người gọi anh ấy Lâm tổng là được, đều có xuất thân kỹ thuật, chuẩn bị xem xét chương trình Bug.”
“Lý tổng, đã sắp có manh mối, không cần để người ta làm đâu.” Kỹ sư nói.
“Thật sao.” Lý Thanh Nguyên nói:
“Vậy còn bao lâu nữa là có thể làm tốt?”
“Nhiều nhất là mười phút đồng hồ!”
“Vậy được, anh làm trước đi.”
Kỹ sư gật gật đầu, sau đó xoay người lại gõ không ngừng lên máy tính, từng hàng dấu hiệu nhảy ra, thủ pháp tương đối thành thục.
Lý Thanh Nguyên cười nhìn về phía Lâm Dật, “Lâm tổng, phía trên vừa lúc nhàn rỗi không chuyện gì, anh có chỉ đạo cho chúng tôi làm việc không?”
Lâm Dật ở bên cạnh cẩn thận nhìn, thản nhiên nói:
“Mã này có vấn đề, tuy có thể sửa chữa vấn đề cửa sổ thanh toán, nhưng tương ứng, sẽ có thể ảnh hưởng tới tốc độ kết nối mạng, khiến cho người dùng bình thường không có cách nào đăng nhập.”
“Ừm hả?”
Vốn dĩ Lý Thanh Nguyên chỉ là thuận miệng hỏi một chút, để bày tỏ sự coi trọng của mình đối với Lâm Dật.
Không nghĩ tới còn thật sự hỏi ra vấn đề.
“Cậu đang nói cái gì?!”
Không giống như Lý Thanh Nguyên, tên kia kỹ sư hỏi ngược lại:
“Tôi đã làm tại Xí Nga tám năm, đã xử lý vô số chương trình to nhỏ, cậu cảm thấy mình có quyền lên tiếng hơn so với tôi sao?”
Lâm Dật cười, cũng không tranh luận.
“Coi như là tôi nhìn lầm đi,anh cứ tiếp tục.”
Mấy lập trình viên trẻ tuổi trong công ty đều không biết vô tình hay cố ý mà nhìn qua Lâm Dật một chút.
Trình độ của Trương Công thì không có gì phải nói, có kỹ thuật, quả thực là vô cùng thần kỳ, mở ra một mảnh đất trời mới cho mình, anh ta thế mà còn ở đây thắc mắc?
Đây không phải là người ngoài hành chỉ huy người trong nghề sao?
Làm kỹ thuật sợ nhất chính là gặp phải dạng người này, cũng không biết ông chủ nghĩ như thế nào nữa.
Tên kỹ sư cũng không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng, liền quay đầu gõ các mã vào máy tính.
Mấy phút đồng hồ sau, kỹ sư nhấn nút Enter, như trút được gánh nặng, nói:
“Đều làm tốt rồi, các người chạy chương trình một lần xem.”
“Tôi thử xem.”
Lưu Quang Minh nói xong thì ngồi xuống trước mặt máy tính, chạy chương trình một lần nữa.
Sau mấy phút đồng hồ, như trút được gánh nặng nói:
“OK, một chút vấn đề cũng không có!”
Người trong công ty đều reo hò, nếu như không giải quyết được vấn đề này thì hôm nay sẽ không ai được tan ca mất.
“Lão Tôn, công việc trên tay anh giao cho người khác tới làm đi, dọn dẹp một chút, chúng ta đi ăn cơm thôi.” Lý Thanh Nguyên nói.
“Tôi sớm thì chuẩn bị xong, đi nhanh đi.”
“Trước đừng có gấp.” Lâm Dật nói:
“Các người cầm điện thoại, tự mình đăng nhập vào phần mềm này, nhìn xem thao tác thực tế có vấn đề gì hay không.”
Kỹ sư nhìn Lâm Dật một chút, vẻ mặt có chút khó coi.
“Cậu đây là có ý gì, chẳng lẽ còn nghi ngờ chương trình có vấn đề sao?”
“Thử một chút đi, để phòng ngừa vạn nhất.”
Người khác có thể không xem lời nói của Lâm Dật ra gì, nhưng Lý Thanh Nguyên và Lưu Quang Minh biết thân phận của anh, liền vội vàng cầm lên điện thoại di động, đã vận hành chương trình của mình nên không dám không nghe.
Chuyện này không nhìn thì không biết, nhưng xem thì lại bị giật mình.
Bình thường thì chỉ cần vài giây là có thể vào app, nhưng hôm nay phải đợi hơn nửa phút mới miễn cưỡng vào được.
Mà lúc ấn mở những chức năng khác, tốc độ cũng vô cùng chậm!
Không thể nghi ngờ, chắc chắn là phần mềm đã xảy ra vấn đề!
“Trương Công, tôi muốn biết chuyện này là sao?” Lý Thanh Nguyên chất vấn.
------
Dịch: MBMH Translate