Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1371 - Chương 1369: Hoàng Đế Và Thái Tử, Ai Lớn Hơn?

Chương 1369: Hoàng Đế Và Thái Tử, Ai Lớn Hơn?
Chương 1369: Hoàng Đế Và Thái Tử, Ai Lớn Hơn?
Chương 1369: Hoàng Đế Và Thái Tử, Ai Lớn Hơn?




Nhìn thấy vấn đề phía trên phần mềm, kỹ sư họ Trương cũng có chút mơ hồ.

Bởi vì anh ta hoàn toàn không nghĩ tới, sẽ xuất hiện vấn đề như vậy.

“Không thể nào, tôi đã kiểm tra lại chương trình rất nhiều lần, một chút Bug cũng không có, không có khả năng xuất hiện loại chuyện này!”

“Vừa rồi không phải đã nói cho anh biết, chương trình tự có vấn đề, sẽ ảnh hưởng đến sự kết nối mạng của phần mềm, hiện tại đã tin chưa.”

“Chuyện này...”

Lúc này ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người Lâm Dật.

Anh ta có thể phát hiện vấn đề từ lúc mới bắt đầu nhất, chắc chắn biết rõ nên giải quyết như thế nào!

“Lão đại anh cũng quá trâu bò rồi, vậy mà có thể nhìn ra loại vấn đề này?” Tôn Kiện nói:

“Có thể giúp đỡ giải quyết một chút không.”

Dù sao cũng là đối tác của mình, sinh phẩm công ty xảy ra vấn đề, anh cũng gấp.

“Vấn đề không lớn, để anh thử một chút.”

Nhìn thấy Lâm Dật đi tới, kỹ sư họ Trương lui về sau hai bước.

Lâm Dật mở chương trình biên dịch ra, một tay gõ bàn phím, giống như đang đàn Piano, tốc độ nhanh đến mức khiến người ta hoa mắt.

Thậm chí người khác còn không thấy rõ anh viết cái gì, chỉ thấy một loạt mã đã được gõ xong.

Bọn người Lý Thanh Nguyên và Lưu Quang Minh chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, trong miệng có thể nhét được một quả táo!

Đường đường là một ông chủ lớn giá trị con người hơn trăm tỷ, lại có kỹ thuật như vậy!

Quả thực khiến cho người ta không thể tin nổi!

Sau mười mấy phút, Lâm Dật nhấn nút Enter.

“Xong việc rồi, cho người chạy lại một chút đi.”

“Lão Lưu nhanh đi.” Lý Thanh Nguyên thúc giục.

Lưu Quang Minh tiến lên, chạy lại chương trình một lần nữa.

“Không có vấn đề, chúng ta lại chạy thử phần mềm một chút.”

Lần này, tất cả mọi người đều lấy điện thoại di động ra, ấn mở phần mềm của mình.

Phát hiện không chỉ đã giải quyết được vấn đề cửa sổ thanh toán, mà các vấn đề kết nối phần mềm cũng biến mất, hoạt động bình thường, không có bất kỳ độ trễ nào.

Hơn nữa tốc độ vận hành dường như còn nhanh hơn so với lúc trước không ít.

“Ngọa tào, lão đại anh thực sự quá trâu bò, tôi thật sự muốn quỳ bái anh luôn.”

“Cũng không có gì khó cả, đừng đột nhiên hét lên như vậy.” Lâm Dật vừa cười vừa nói:

“Thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ăn cơm thôi, anh cũng đói ròi.”

“Hiện tại sẽ đi ngay.”

Lý Thanh Nguyên rất hào phóng, tìm nhà hàng hải sản cấp bậc rất cao, một bữa cơm không đến 8000 tệ thì sẽ rất xấu hổ.

Reng reng reng _ _

Tại lúc ăn cơm, điện thoại di động của Lâm Dật vang lên, là Tiêu Băng gọi tới.

“Tổ trưởng, tôi đang ở Trung Hải, có thời gian tiếp đãi tôi một chút hay không?”

“Hả? Đang tốt, sao lại chạy đến Trung Hải rồi?”

“Nhà chúng tôi có chút chuyện kinh doanh, nên mẹ phái tôi qua.” Tiêu Băng cười hì hì, nói:

“Vừa lúc có thể hẹn một chút, hôm nay tôi không vội trở về, có thể qua đêm tại Trung Hải.”

“Vậy thì thật là không khéo, tôi đang ở Dư Hàng, không ở Trung Hải.”

“A? Anh đang ở tại Dư Hàng sao?”

“Cũng đã đến đây được mấy ngày rồi, vẫn luôn không đi.”

“Sao còn không gọi điện thoại cho tôi sớm một chút.” Tiêu Băng nói:

“Nếu như anh không ở Trung Hải, tôi cũng không thèm đi, anh chờ tôi, tôi bây giờ sẽ qua đó.”

“Được, lát nữa sẽ liên lạc sau.”

Tiêu Băng cười hắc hắc, “Buổi tối mang tôi đến hộp đêm tốt nhất Dư Hàng, như vậy thú vị hơn nhiều so với Trung Hải.”

Lâm Dật cười cười, “Được, cô sắp xếp đi, dù sao buổi tối tôi cũng không có việc gì.”

Sau khi cúp điện thoại, Tôn Kiện hỏi:

“Lão đại, người nào gọi điện thoại cho anh vậy, nghe giọng thì hình như là em gái nào đó.”

“Đúng là em gái, lát nữa tìm anh đi ra ngoài chơi, nếu như cậu không có việc gì thì đi cùng đi.”

“Lâm tổng, phụ nữ có thể lọt vào mắt anh thì hẳn chất lượng rất cao đúng không.” Lý Thanh Nguyên hỏi.

“Quả thực cũng không tệ lắm.” Lâm Dật cười nói.

“Ha ha, vậy chúng tôi chắc chắn sẽ học được thêm kiến thức.”

Tuy đây là lần thứ nhất bọn họ uống rượu cùng nhau, nhưng bầu không khí lại vô cùng hòa hợp, liên tiếp nâng ly cạn chén, uống đến quên cả trời đất.

...

Trung Hải, một chiếc Bentley màu đen chạy về phía Dư Hàng.

“Băng Băng, là có bạn quan trọng đến sao.”

Người nói chuyện chính là tài xế, nhưng lại không giống với mấy tài xế trung niên khác, ngược lại rất trẻ trung, chừng ba mươi tuổi, tóc tai cắt tỉ mỉ, ăn mặc cũng rất sành điệu.

Ngồi cạnh ghế tài xế là Tiêu Băng, nhìn càng giống với quan hệ bạn bè hơn.

Tên của người đàn ông là Quách Chấp, giống như Tiêu Băng, đều là người Dư Hàng, điều kiện gia đình cũng rất không tệ.

Nhưng so với gia tộc đứng đầu như Tiêu Băng thì còn có chênh lệch rất lớn.

Từ rất lâu rồi, anh ta vẫn luôn đi theo sau lưng Tiêu Băng, hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của mỹ nhân.

Như vậy thì địa vị của anh ta tại Dư Hàng sẽ có thể nâng cao hơn một bước.

Chỉ là anh ta còn không biết, bên ngoài Tiêu Băng là con gái nhà giàu, nhưng bên trong còn là thành viên của lữ đoàn Trung Vệ.

Giữa hai người có một khoảng cách khó có thể lấp đầy.

Căn bản không có khả năng cùng xuất hiện một lúc.

Đối với Tiêu Băng mà nói, Quách Chấp chỉ là một tài xế miễn phí đuổi không đi mà thôi.

“Tôi có một người bạn tốt, vốn muốn đến Trung Hải tìm anh ấy chơi, không có nghĩ tới anh ấy lại đến Dư Hàng, đúng thật là.”

Vẻ mặt của Quách Chấp có chút không tình nguyện, nhưng vẫn vừa cười vừa nói:

“Người có thể lọt vào mắt cô hẳn là đều không tầm thường đúng không.”

“Nào chỉ là không tầm thường.” Tiêu Băng cười rộ lên, “Anh ấy chính là thổ hoàng đế tại Trung Hải, không ai dám trêu chọc cả.”

“Thổ hoàng đế sao?”

Vẻ mặt của Quách Chấp có chút ngoài ý muốn, Trung Hải chính là trung tâm kinh tế của Trung Quốc, có vai trò quan trọng không thể thay thế, Dư Hàng hoàn toàn không thể sánh bằng.

Mà người kia, thế mà có thể được xưng là thổ hoàng đế tại chỗ như Trung Hải.

Năng lực và trình độ chắc chắn đều không phải bình thường.

“Tôi nhớ rằng thái tử gia Trung Hải là Tần Hán, chẳng lẽ người kia còn lợi hại hơn so với Tần Hán sao?”

“Vậy anh suy nghĩ một chút, hoàng đế và thái tử, ai lợi hại hơn?”

Tần Hán:???

“Người như vậy thì quả thật nên kết giao một chút.” Quách Chấp nói:

“Người này có nhân mạch mạnh mẽ, nói không chừng lúc nào đó có thể dùng đến.”

Tiêu Băng gật gật đầu, tán đồng với cách nói của Quách Chấp.

Hiện tại Tiêu gia đang cạnh tranh nhiệm vụ đường sắt cao tốc tại Trung Hải với Ngụy gia, nếu như Lâm lão đại có thể giúp một chút thì sẽ rất tốt.

“Lái nhanh một chút, tôi gọi cuộc điện thoại SOS, để bọn họ giữ phòng lại.”

Quách Chấp đạp chân ga, tốc độ xe lên đến 150.

“Người kia có sở thích gì không, chúng ta có cần chuẩn bị một chút không?”

“Sở thích sao? Anh ấy thích nữ sinh có số đo lớn.” Tiêu Băng nở nụ cười, nói xong còn ưỡn ngực, “Không sai biệt lắm chính là giống như tôi đây.”

“Xem ra đàn ông có tiền cũng không thể ngoại lệ a.”

“Nam nhân đến chết đều là thiếu niên nha.” Tiêu Băng nói:

“Đúng rồi, tôi nhớ được rằng anh có một em gái, vóc dáng hình như cũng không tệ, có muốn gọi đến chơi đùa một chút hay không?”

“Đúng thật là vậy, hôm nay nó nghỉ, hẳn là có thể trở về, đợi lát nữa tôi sẽ gọi điện thoại.”

Quách Chấp cảm thấy đó là một cơ hội.

Nghe giọng điệu của Tiêu Băng liền biết hai người hẳn là không có quan hệ gì.

Nếu như em gái của mình đi, nói không chừng còn có thể được coi trọng.

Dù sao khẩu vị giữa người với người không giống nhau, đây đều là chuyện không thể nói chính xác được.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment