Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1372 - Chương 1370: Chúng Ta Tìm Một Chỗ Không Người Để Tâm Sự.

Chương 1370: Chúng Ta Tìm Một Chỗ Không Người Để Tâm Sự.
Chương 1370: Chúng Ta Tìm Một Chỗ Không Người Để Tâm Sự.
Chương 1370: Chúng Ta Tìm Một Chỗ Không Người Để Tâm Sự.




Qua ba lần rượu, đồ ăn cũng qua ngũ vị.

Hơn tám giờ tối, bốn người uống hơn hai mươi chai bia, bầu không khí rất hòa hợp.

Reng reng reng _ _

Điện thoại di động của Lâm Dật đột nhiên vang lên, là Tiêu Băng gọi điện thoại tới.

“Anh Lâm, tôi đã đặt xong chỗ tại quầy rượu SOS, anh đang ở chỗ nào, tôi đi qua đón ngươi.”

“Không cần đâu, các người ở đó chờ tôi là được rồi.”

“Vậy được rồi, chúng ta không gặp không về, tôi có chuẩn bị cho anh rất nhiều cô gái xinh đẹp, cam đoan sẽ khiến anh chơi vui vẻ.” Tiêu Băng nhỏ giọng nói ra: “Nhỏ nhất đều là C, rất kích thích!”

“Biết rồi, lát nữa sẽ qua.”

Lâm Dật có chút dở khóc dở cười, mình đúng là không có chút danh tiếng tốt nào tại lữ đoàn Trung Vệ.

“Lão đại, có phải là người bạn kia gọi cho anh không?”

Lâm Dật gật gật đầu, “Bên kia đã chuẩn bị xong, gọi anh qua chơi.”

“Chúng ta uống cũng được rồi, hiện tại liền đi thôi.” Tôn Kiện xoa xoa tay, có chút không đợi nổi nữa.

“Đừng có gấp a, uống nhiều như vậy, để tôi gọi taxi.”

Uống mấy chai như này không có ảnh hưởng gì đối với Lâm Dật cả, nhưng dù sao cũng đang ở Dư Hàng, vẫn nên khiêm tốn một chút.

Sau đó, Lưu Quang Minh gọi tài xế chở dùm, lái Lexus của Lâm Dật đến quán bar SOS.

Là quán bar lớn thứ hai tại Dư Hàng, quy cách của SOS có thể xếp vào hàng đầu trên cả nước.

Đều có thể đánh một trận với OT Yến Kinh.

Lúc này, một chiếc Mercedes-Benz C-Class màu trắng chạy đến trước cửa quán bar.

Mà người lái xe, chính là người mà Lâm Dật đã từng gặp phải, Quách Lộ!

“Thật hay giả vậy, có người lợi hại như vậy sao?” Quách Lộ vừa tìm chỗ đậu vừa gọi điện thoại.

“Đương nhiên, nếu như em có thể kết giao với người như vậy thì chỉ cần một câu của người ta cũng có thể khiến em thăng chức rất nhanh.”

“Em biết rồi, không nói nữa, em nhìn thấy một chỗ đậu, sau khi đỗ xe sẽ đến tìm anh.”

“Được, nhanh một chút.”

Cúp điện thoại, Quách Lộ lái về phía chỗ đậu.

Nhưng vừa muốn đỗ vào thì thấy một chiếc Lexus cướp mất chỗ đỗ xe của mình.

“Uy, còn có chút tố chất nào hay không vậy, đây chính là chỗ mà tôi nhìn trúng đó!”

Quách Lộ tức không nhịn nổi, liền xuống xe lý luận.

Chỗ để xe trước quán bar chật như vậy, nếu như bỏ lỡ thì không biết lúc nào mới có thể tìm được chỗ mới đây.

“Nữ sĩ, thật xin lỗi, tôi chỉ là người lái dùm, việc này cô không nên nói với tôi.”

Lúc này, mấy người Lâm Dật cũng đi xuống từ trên xe, phát hiện người đang kêu gào ầm ĩ kia lại là Quách Lộ!

Nhìn cô ăn mặc phong cách hộp đêm như này, liền biết là tới đây để vui vẻ.

“Anh thế mà lại đến đây!”

Nhìn thấy Lâm Dật, Quách Lộ càng là giận không chỗ phát tiết, thật sự đúng là oan gia ngõ hẹp mà!

“Anh muốn gì, dựa vào đâu mà đoạt chỗ để xe của tôi! Muốn gây khó dễ với tôi đúng không!”

“Ở đây cũng không có viết tên của cô, sao lại thành vị trí đỗ xe của cô rồi?”

“Rõ ràng là tôi nhìn thấy trước!”

“Cô có phải bị bệnh hay không?” Lâm Dật nói:

“Cô nhìn thấy trước thì nó sẽ là của cô sao? Đây là cái logic chết tiệt gì vậy.”

“Tôi nói cho anh, Lâm Dật, tôi đây là nể mặt anh là đồng nghiệp nên mới không muốn xé rách da mặt với anh!”

Quách Lộ chỉ Lâm Dật rồi nói:

“Nơi này là Dư Hàng, không phải huyện Đông Tam, cô không cần giả trang với tôi!”

Thấy hai người cãi nhau túi bụi, hơn nữa còn giống như có quen biết, Tôn Kiện liền khuyên can:

“Lão đại, nếu như các người có quen nhận biết thì bỏ qua đi, chỉ à một chỗ đỗ xe, chúng ta tìm chỗ khác đỗ là được.”

“Tại sao phải muốn chỗ khác, đã đều đỗ vào rồi.”

Nói xong, Lâm Dật phất phất tay, “Đi thôi, đi vào chơi.”

Thấy Lâm Dật không thèm quan tâm đến người phụ nữ kia, mấy người Tôn Kiến cũng không nói gì, chuẩn bị cùng đi vào.

Nhưng trong lòng lại có chút buồn bực.

Lão đại trâu bò như vậy, có cơ hội thì phụ nữ khác muốn dán lên người anh ấy còn không kịp, cô thế mà còn cãi nhau với lão đại, đúng là kỳ hoa.

“Lâm Dật, tôi nói cho anh biết, anh tôi đang ở trong quán bar.” Quách Lộ đứng sau lưng Lâm Dật, nói:

“Nếu bây giờ anh không chịu di chuyển xe thì tôi sẽ gọi điện thoại cho anh tôi!”

“Con mẹ nó cô thích gọi cho ai thì gọi, có quan hệ với tôi cái cọng lông!”

Vốn dĩ Lâm Dật còn không có cảm thấy Quách Lộ có bao nhiêu chán ghét.

Hiện tại xem ra nhìn giống như một kẻ ngu ngốc.

“Có năng lực thì anh đừng đi!”

Nói xong, Quách Lộ bấm gọi cho Quách Chấp.

“Anh, em đang ở cửa quán bar, có mấy người đoạt vị trí đỗ xe của em, còn không nhường cho em, anh mau ra đây xem một chút đi.”

“Anh hiện tại không thể ra được, sẽ bảo hai người đi qua hỗ trợ.”

“Nhanh một chút, phiền muốn chết, em chỉ tới chơi một chuyến mà còn gặp loại chuyện buồn nôn này!”

Nhìn thấy Quách Lộ hung hăng gọi điện thoại, Tôn Kiện cảm thấy có điểm gì đó là lạ.

“Lão đại, em cảm thấy tình thế có chút không đúng, thật giống như là muốn đánh nhau, nếu không chúng ta chờ thêm một lúc?”

“Sợ cái gì, không cần quan tâm đến cô ấy, chúng ta đi vào trước.”

“Ừ ừ, được.”

Thấy Lâm Dật không có ý dừng lại, Quách Lộ ở phía sau chỉ hắn nói:

“Lâm Dật, tôi nói cho anh biết, tôi mặc kệ xe này là của ai, anh đi rồi thì đừng có hối hận!”

“Cô đang uy hiếp tôi sao?”

“Anh đừng có mà trừng mắt với tôi, anh tôi và bạn của anh ấy đang ở bên trong, tôi không sợ anh đâu!”

“Thiểu năng trí tuệ.”

Lâm Dật không quan tâm đến Quách Lộ nữa, mang bọn người Tôn Kiện đi vào quầy bar.

Nhưng mới vừa đi tới cửa quán bar thì thấy hai người, đi ra từ bên trong, bọn họ đụng mặt với nhau.

“Lộ Lộ, đã xảy ra chuyện gì vậy!”

Nhìn thấy Quách Lộ cách đó không xa, một người đàn ông tóc xanh trong đó hỏi.

“Anh Siêu, chính là bốn người bọn họ, đừng để cho bọn họ đi!”

Quách Lộ chỉ Lâm Dật, giống như là đang bắt trộm vậy.

Hả?

Người đàn ông tóc xanh lẩm bẩm một câu, quay đầu nhìn Lâm Dật.

“Người anh em, đã gặp nhau rồi, các người đừng đi.”

“Tìm tôi có việc sao?”

Người đàn ông tóc xanh và đồng bạn của anh ta đi về phía bên ngoài quán bar, sau đó vung tay với Lâm Dật.

“Đến đây người anh em, tôi muốn trò chuyện với anh một chút.”

“A...”

Lâm Dật cười một tiếng, đi về phía hai người, lúc này, Quách Lộ cũng đi tới.

“Anh Siêu, bọn họ đoạt chỗ đậu xe của em, em muốn bọn họ nhường lại, nhưng lại cãi nhau với em.”

Người đàn ông tóc xanh gật gật đầu, nhìn Lâm Dật rồi nói:

“Người anh em, đây cũng không phải là chuyện gì lớn, anh nhường chỗ đậu lại, sau đó nói xin lỗi với em gái tôi thì việc này xem như kết thúc. Đều là ra ngoài đi chơi, không cần thiết gây chuyện không thoải mái, vạn nhất bị thương thì đối với các người cũng không tiện.”

“Đây là cái logic gì vậy?” Lâm Dật hỏi lại:

“Chúng ta đỗ vào đi trước, nhưng lại bởi vì cô ta thấy trước nên là của cô ta sao?”

Người đàn ông tóc xanh nhướng mày nhìn Lâm Dật, “Người anh em, tôi nói cho cậu biết, không phải tôi đang thương lượng với cậu. Cậu chỉ cần làm theo là được rồi, đừng nói nhảm nhiều như vậy.”

“Không được.”

“Trâu bò!” Đầu tóc xanh nam nhân rất phách lối mà nói, sau đó nhìn Quách Lộ, nói:

“Lộ Lộ, em đi vào trước đi, anh của em đang chờ anh ở bên trong đấy, em để chìa khóa xe lại cho anh, lát nữa anh sẽ giúp em đỗ vào.”

“Được, cám ơn anh Siêu.”

“Việc nhỏ.”

Quách Lộ đưa chìa khóa xe cho người đàn ông tóc xanh, sau đó cũng không quan tâm đến Lâm Dật nữa, đi thẳng vào quầy rượu.

Người kia cầm chìa khóa, đốt điếu thuốc, “Người anh em, nơi này nhiều người, chúng ta qua ngõ bên kia trò chuyện đi.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment