Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1381 - Chương 1379: Ưu Tú Đến Bạo!

Chương 1379: Ưu Tú Đến Bạo!
Chương 1379: Ưu Tú Đến Bạo!
Chương 1379: Ưu Tú Đến Bạo!




Lâm Dật nhún vai một cái, lạnh nhạt nói:

"Tôi không thành vấn đề, giải quyết thế nào anh nói là được."

Ngụy Giai Long hài lòng gật đầu, giống như đã đoán trước được kết quả.

"Anh bên này nếu đã không thành vấn đề, tôi liền nói nhiều thêm hai câu, để tránh gây ra phiền phức không đáng có."

"Anh nói đi."

"Thứ nhất, dựa theo quy định của lữ đoàn, đây là chuyện riêng giữa hai người chúng ta, bất luận ai thua ai thắng, cũng không thể có một câu oán hận nào, không thể liên lụy đến những chuyện khác."

"Có thể."

"Thứ hai, nếu như anh thua thì thả người cho tôi."

"Có thể."

Cuộc đối thoại của hai người, khiến cho Bao Văn Quân với Trịnh Bưu và những người khác không hiểu gì.

"Ngụy lão đệ, bọn họ đến cùng là đang nói cái gì?" Bao Văn Quân hỏi:

"Lão đại Ngụy gia các anh cũng đã tới, trực tiếp trừng trị anh ta là được rồi, còn nói nhiều như vậy làm gì."

"Anh Quân, anh có chỗ không biết rồi." Ngụy Triết nói:

"Người này tên là Lâm Dật, anh ta ở Trung Hải có thế lực rất lớn, với Ngụy gia là không phân cao thấp. Cho nên có một số việc, cần sớm phải nói rõ, để tránh khỏi gây ra phiền phức không đáng có, Long ca làm như vậy, cũng là để cho ổn thoả."

"Hóa ra là như vậy." Bao Văn Quân gật đầu nói:

"Tôi trước đó nghe anh Hùng nói, lão đại của Ngụy gia các anh thân thủ rất tốt, nhưng hạt giống nhỏ như vậy cũng không kém, cũng không có vấn đề gì chứ?"

Thông qua giao thủ vừa rồi, Bao Văn Quân biết được trình độ của Lâm Dật đã vượt qua tưởng tượng của anh.

Trong lòng anh đối với anh ta cũng đã sinh ra sợ hãi, dưới cái nhìn của anh, trong những người mình quen biết, không có người nào là đối thủ của anh ta.

"Trình độ của anh Long chân chính như thế nào, tôi cũng không tiện nói." Ngụy Triết nói:

"Nhưng có một lần, trong lúc vô tình tôi nghe được bác cả của tôi nói về chuyện này, nói trình độ của Long ca là bất khả chiến bại ở trong thế giới người bình thường. Dù sao cũng gần như là ý này, trừ phi là gặp phải vài người đặc biệt, nếu không cũng không có ai là đối thủ của anh ấy hết!"

Nhìn thấy Ngụy Triết tự tin như vậy, Bao Văn Quân và những người khác cũng an tâm hơn.

Lão đại Ngụy gia ra tay, lần này khẳng định sẽ không xảy ra vấn đề.

"Các cậu đều nhìn cho thật kỹ, trình độ của Ngụy Giai Long rất cao, có thể nói là đệ nhất cao thủ ở Dư Hàng. Cơ hội hiếm có lần, đều học hỏi một chút."

"Biết rồi anh Quân!

Tạch tạch tạch ...

Ngụy Giai Long rung đùi đắc ý, hoạt động một chút cổ tay, sau đó kéo dài khoảng cách, như một con hổ lao về phía Lâm Dật!

Chỉ là động tác đơn giản này, khiến cho Lâm Dật với Tiêu Băng đều âm thầm giật mình.

Chỉ với một chiêu này, liền có thể nhìn ra trình độ của anh ta không đơn giản, phải cùng tổ bốn Chu Tuấn Trì với Ngụy Tuyết Hoa ngang bằng nhau.

Trong trường hợp tự rèn luyện, không có sự hỗ trợ của lữ đoàn trung vệ, anh ta có thể đạt được trình độ như vậy khi mới ba mươi tuổi. Thiên phú của Ngụy Giai Long không thể nói là không cao được!

Rầm rầm rầm!

Mặc dù thân hình Ngụy Giai Long khổng lồ, nhưng động tác một chút cũng không hệ chậm, hơn nữa sức mạnh cũng kinh người, sức mạnh tổng thể của anh ta rất cao!

Này nếu như ở trong lữ đoàn trung vệ, tối thiểu cũng là nhân vật cấp bậc tổ trưởng.

Lâm Dật trong lòng thầm nghĩ, Trung Quốc thật đúng là tiềm tàng nhân tài mà!

Mấy chục chiêu hạ đến, Ngụy Giai Long tấn công, Lâm Dật phòng thủ, cho nên chiêu thức, đều bị phòng xuống.

Vẻ mặt Ngụy Giai Long lạnh lẽo, không có bất kỳ dè dặt, lấy chân trái làm trục, chân phải như roi dài bình thường đá về hướng Lâm Dật!

"Trời ơi!"

Bao Văn Quân với Trịnh Bưu kinh hô một tiếng!

"Cái này nếu như đá trúng trên người chúng ta, xương cũng phải đứt đoạn mất."

Bao Văn Quân gật đầu, "Người khác đều nói lão đại Ngụy gia thực lực rất mạnh, tôi hiện tại đã biết anh ta lợi hại như thế nào rồi. Nếu như hai chúng tôi đánh nhau, tôi ngay cả ba chiêu cũng không thể kiên trì tới."

Lúc đám người đang còn thán phục, cuộc giao tranh vẫn còn tiếp tục.

Lâm Dật cúi người xuống, tránh thoát được công kích của Ngụy Giai Long.

Mà một chiêu này thất bại, cũng làm cho cảm xúc của Ngụy Giai Long có chấn động.

Đánh lâu như vậy, mà không đem anh ta áp chế xuống được, đối với anh mà nói, đây là một điều vô cùng nhục nhã!

"Anh trở thành tổ trưởng của một tổ, chính là dựa vào bản lĩnh một tay chạy trối chết sao!" Ngụy Giai Long lạnh lùng nói.

"Làm sao có khả năng, tôi chính là nhàn rỗi không chuyện gì, muốn thử một chút tài nghệ của anh mà thôi."

"Thử trình độ của tôi? Anh cảm thấy mình đủ tư cách sao?"

"Những người như các anh, cái gì cũng tốt, chính là không biết khiêm tốn, đều là bộ dạng ngạo mạn như vậy."

"Bởi vì tôi là Ngụy Giai Long, tôi có thực lực!"

"Có mấy cái mao thực lực, tôi chính là không muốn cùng anh nghiêm túc đánh, vậy mà mẹ nó coi lão tử là quả hồng mềm à?"

Đột nhiên trong nháy mắt, khí thế trên người Lâm Dật, bỗng nhiên bắt đầu ác liệt!

Đừng nói đến Ngụy Giai Long đang giao thủ với anh, cho dù là Tiêu Băng đứng ở phía sau cũng đều cảm nhận được rõ ràng!

Tổ trưởng bắt đầu nghiêm túc rồi!

Ngay lúc Ngụy Giai Long vẫn còn đang thất thần, trong nháy mắt Lâm Dật bỗng nhiên nhảy lên, một cước đạp thẳng vào ngực của Ngụy Giai Long!

Phốc!

Người sau rên lên một tiếng, một ngụm máu lớn trào ra khỏi miệng, nặng nề ngã xuống đất!

"Này, điều này sao có thể!"

Nhìn thấy tình cảnh thê thảm của Ngụy Giai Long, tất cả mọi người đều choáng váng!

Ngụy Triết và những người khác cho rằng, với thực lực của Ngụy Giai Long có thể dễ dàng đánh bại được Lâm Dật!

Không nghĩ tới cuối cùng, người ngã xuống vậy mà là anh ta!

"Anh Long!"

Ngụy Triết với Ngụy Vũ chạy tới đầu tiên, đem anh ta đỡ lên, cũng lấy khăn tay giúp anh đem vết máu ở khóe miệng lau khô.

"Anh Long, anh làm sao rồi, có sao không."

"Khụ khụ khục..."

Ngụy Giai Long ho ra vài ngụm máu, mới ổn định lại tình trạng của thân thể.

Nhưng anh giờ khắc này, đã không còn quan tâm đến tình trạng của thân thể của mình nữa.

Ánh mắt nhìn chòng chọc vào Lâm Dật, trên mặt tràn ngập kinh hãi!

"Thực lực của anh làm sao có khả năng còn mạnh hơn tôi!"

"Nếu không như vậy thì làm sao tôi dám làm những chuyện này được? Làm sao có khả năng trở thành tổ trưởng của một tổ được chứ?"

"Nhưng một hai ba là một chuỗi trận chiến bình thường, trình độ tổ trưởng còn không bằng tôi! Mà anh chỉ là được đặc cách cất nhắc lên, không thể mạnh như vậy được!"

"Tôi cũng không biết tại sao, có thể là có chút thiên phú đi." Lâm Dật hờ hững nói:

"Hơn nữa các anh vì cái gì lại nói như vậy, tôi tuổi còn trẻ lên làm tổ trưởng, dựa vào cái gì lại nói tôi là được đặc cách đề bạt? Lẽ nào không thể là vì quá ưu tú ư? huynh đệ, phẩm chất nhỏ."

Tiêu Băng không nhịn được cười rộ lên.

Anh nào chỉ là có ưu tú chứ!

Quả thực là ưu tú đến bạo!

Ngụy Giai Long không hề trả lời, đầu óc trống rỗng, đến bây giờ vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện mình thua Lâm Dật.

"Đi thôi, đừng bởi vì chút chuyện này làm trễ nãi thời gian của tôi."

"Ừ."

Tiêu Băng đi theo Lâm Dật, hướng về ngõ bên ngoài đi ra.

Nhưng khi đi ngang qua Ngụy Giai Long, Lâm Dật ở trên cao nhìn xuống nói:

"Chuyện này liền chấm dứt ở đây, tôi cũng không muốn lãng phí thời gian ở trên người của các anh. Nếu như Ngụy gia các anh lại không biết sống chết, vậy cứ chờ bị xóa tên khỏi thành phố Dư Hàng đi."

Nói xong, Lâm Dật xoay người rời đi, đám người Ngụy Triết sợ hãi đến sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy!

Anh ta là người lăn lộn ở Trung Hải, vậy mà lại có thực lức xóa tên của Ngụy gia!

Anh ta rốt cuộc có lai lịch gì!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment