Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1384 - Chương 1382: Tây Hồ Không Bằng Em.

Chương 1382: Tây Hồ Không Bằng Em.
Chương 1382: Tây Hồ Không Bằng Em.
Chương 1382: Tây Hồ Không Bằng Em.




“Nếu như em có tâm trạng ăn dấm thì đã không cần làm khác, sớm đã bị chua chết rồi.”

“Lúc này mới giống phụ nữ độc lập của thời đại mới, mặc kệ không hỏi không ăn dấm, quả thực chính là mẫu mực của phụ nữ thời đại mới, đợi buổi tối lúc ăn cơm, anh phải kính em một ly mới được.”

“Mau mau cút, chỉ biết nói nhảm với em.” Lương Nhược Hư lại bóp Lâm Dật một chút, “Dù sao em cũng đã đến đây rồi, buổi chiều nghe anh sắp xếp, nhanh mang em ra ngoài chơi.”

“Việc nhỏ, cứ để anh lo.”

“Em muốn thay quần áo, không cho anh nhìn lén.”

“Đang tốt thay quần áo làm gì?”

“Vừa rồi bàn chuyện làm ăn nên em mặc đồ lao động, hiện tại muốn ra ngoài chơi, đương nhiên phải thay quần áo của mình rồi.”

Nói xong, Lương Nhược Hư lấy bộ quần áo khác của mình ra.

Một đôi AJ 6 màu đỏ thẫm, quần bò ngắn màu xanh lam, cùng với áo lụa mỏng.

Dù còn chưa mặc lên người nhưng đều có thể cảm thấy tinh thần thanh xuân phấn chấn.

“Quần của em có phải là quá ngắn hay không?”

“Ra đường không phải đều mặc như vậy sao.”

Nói xong, Lương Nhược Hư còn chỉ nữ sinh ngoài xe, quả thực có nhiều người đều để lộ đùi.

“Người khác là người khác, em là em, chân đẹp như vậy, nếu để cho người khác thấy được, chẳng phải anh sẽ thua lỗ sao.”

“Anh cũng thật là.” Lương Nhược Hư che miệng cười rộ lên, “Đây chỉ là một cái quần rất bình thường, không nên suy nghĩ nhiều.”

“Vậy cái áo thì sao? Em mặc vào anh xem một chút.”

“Áo thì càng không thành vấn đề, tay áo dài chín phần, ngay cả bả vai cũng không có lộ.”

“Anh muốn xem có xuyên thấu hay không, lỡ như thấy áo lót bên trong thì làm sao.”

Lương Nhược Hư đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cười đến phóng đãng.

Bình thường nhìn thì khôn ngoan, không nghĩ tới ở thời điểm này lại trở thành một thiếu niên trung nhị, thật sự là không có biện pháp nào mà.

“Yên tâm đi, em là con gái, rất có kinh nghiệm.” Lương Nhược Hư nói:

“Chiếc áo này mặc dù là lụa mỏng, nhưng mà không xuyên thấu chút nào, hơn nữa đồ lót của em màu trắng, cầm kính lúp cũng không thể thấy.”

“Vậy anh an tâm rồi.”

Lương Nhược Hư dở khóc dở cười lắc đầu, “Thật sự là không có biện pháp nào với anh.”

Nói xong, Lương Nhược Hư bắt đầu thay quần áo, toàn bộ động tác vô cùng phần tự nhiên, thật giống như một đôi vợ chồng nhỏ, không để ý nhiều chuyện như vậy.

Lâm Dật lái xe, đưa Lương Nhược Hư đến bên Tây Hồ.

Sau khi tìm nơi đỗ xe, hai người cùng nhau xuống xe.

Vừa xuống xe, họ đã thu hút không ít ánh mắt, nhưng hai người cũng không quan tâm, dường như đã thành thói quen.

Hai người chậm rãi đi về Tây Hồ, Lương Nhược Hư kìm lòng không được mà khoác cánh tay Lâm Dật.

Đối với cô mà nói, dạng này thời gian quá hiếm có.

Có lẽ cả đời này, khả năng cũng không được mấy lần.

Cô không muốn lãng phí, càng không muốn cô phụ.

Hai người chậm rãi đi tới Tây Hồ.

Lâm Dật biết, lấy xuất thân và tính cách của Lương Nhược Hư chẳn hẳn là đã từng đến danh lam thắng cảnh nổi tiếng cả nước này rồi.

Nhưng cho tới bây giờ anh chưa từng theo đuổi qua cô gái nào, cũng không nghiên cứu những điểm công lược nào, cho nên chỉ có thể đi lung tung.

Lương Nhược Hư cũng rất thấu tình đạt lý, không có phun tào Lâm Dật.

Bởi vì người bên cạnh không giống nhau, phong cảnh cũng trở nên không giống nhau.

Tháng tám hàng năm đều là cao điểm mùa du lịch, phía Tây Hồ khắp nơi đều là người, có nam có nữ, già trẻ lớn bé, tất cả đều không hẹn mà cùng cầm điện thoại di động chụp ảnh, muốn ghi lại thời khắc mỹ lệ này.

Mà lúc này Lâm Dật và Lương Nhược Hư, cũng trở thành một đôi nam nữ bình thường trong làn người.

“Trước đó hẳn là em đã từng tới nơi này rồi hay không, có phải cảm thấy không có ý nghĩa gì cả?” Lâm Dật hỏi.

“Tại sao lại nói như vậy?”

“Cảm giác như em không có tâm tình gì cả.”

“Lần đầu tiên em đến cũng là như vậy.” Lương Nhược Hư nói:

“Nhưng em cảm thấy, anh có vẻ hào hứng hơn em.”

“Bởi vì đây là lần đầu tiên anh tới đây.” Lâm Dật nói.

“Hả!” Lương Nhược Hư cảm thấy ngoài ý muốn, nói: “Lừa gạt ai vậy, sao anh có thể là lần đầu tiên đến đây được.”

“Bởi vì trước kia nghèo nên chỉ có thể suy nghĩ một chút về những nơi như này.” Lâm Dật hơi xúc động, nói:

“Nhưng sau khi thành lập tập đoàn Lăng Vân, cũng không có nhiều thời gian như vậy, cho nên nơi mà anh từng đi cũng không nhiều.”

Lương Nhược Hư nhìn người đàn ông bên cạnh, “Cũng bởi vì khi đó nghèo nên mới chờ mong đối những nơi như này, đúng không?”

“Đương nhiên.” Lâm Dật trả lời, “Loại tâm tình này, những kẻ có tiền giống bọn em chắc chắn là không hiểu. Khi đó, anh chỉ muốn sau này kiếm tiền rồi mang cha mẹ tới dạo một vòng, ngắm phong cảnh. Nhưng cuối cùng vẫn chưa thực hiện được, nhưng mà bây giờ tới đây hình như cũng không có cảm giác gì, tâm trạng bình thản đi không ít.”

“Bởi vì anh có tiền nên ánh mắt nhìn mọi vật đều sẽ khác, cảm giác mà Tây Hồ mang đến cho anh cũng không đẹp như vậy.”

“Lời này không đúng, cũng không phải là anh mắt của anh đã thay đổi, mà chính là bên cạnh anh còn cảnh đẹp hơn Tây Hồ, so sánh thì nó còn thua chị kém em.”

Bị Lâm Dật nói như vậy, gương mặt Lương Nhược Hư đỏ lên.

“Bản lĩnh lừa người này của anh thật sự là không có mấy người có thể vượt qua.”

Nói thì nói như thế, nhưng trong lòng Lương Nhược Hư vẫn rất đắc ý.

“A, phía trước có một đám người đang vây lại, chúng ta đi qua đó nhìn một chút xem.”

“Đi thôi, dù sao cũng đến đây để chơi.”

Lương Nhược Hư vừa đi vừa ngẩng đầu về phía trước.

Phát hiện là một máy bán hàng tự động.

Rất nhiều cặp đôi trẻ tuổi đều vây ở bên cạnh.

“Tựa như là mở hộp, đồ vật bên trong hình như chính là đồ trang điểm.”

Lâm Dật nhìn thoáng qua cái máy, đúng như Lương Nhược Hư nói, đồ vật trong danh sách liệt kê đều là đồ trang điểm, mà còn rất nhiều đồ còn là của nhãn hiệu lớn.

Giá cả cũng rất gần gũi, 100 tệ một lần, nếu như có thể mở được những hàng xa xỉ kia thì chắc chắn sẽ kiếm lớn, nhưng nếu mở được phổ thông, vậy thì phải bồi thường.

Lâm Dật cảm thấy, ông chủ vẫn rất có đầu óc buôn bán.

Hiện tại là cao điểm mùa du lịch, mục tiêu thị trường là nữ, muốn kiếm tiền không khó.

“Em muốn mở một cái.” Lương Nhược Hư nhìn Lâm Dật nói.

“Thứ này chính là một cách lừa người trá hình, lấy 100 tệ kia mua kem ăn không ngon sao?”

“Nói cũng đúng.”

Lấy độ trưởng thành của Lương Nhược Hư thì cô cũng không quan tâm đến chuyện này lắm.

Nếu như Lâm Dật nguyện ý để cô chơi, cô sẽ không để ý mà chơi một hồi. Nhưng nếu Lâm Dật không muốn cô chơi, cô cũng cảm thấy không quan trọng.

“Vậy được rồi, nghe anh.”

Mà lúc này, có một đôi tình nhân bởi vì chuyện này mà xảy ra tranh cãi.

“Anh yêu, em cũng muốn chơi cái này.”

“Vừa rồi người anh em kia không phải đã nói rồi sao, thứ này chính là gạt người, chơi cũng là lãng phí tiền, dùng tiền mua mấy cái kem không phải tốt hơn sao.”

Nữ sinh có chút không vui, tức giận đến dậm chân.

“Sao chuyện gì anh cũng nhìn người khác vậy, nếu như anh đẹp trai như anh chàng kia thì em sẽ không chơi!”

Nam sinh cũng tức giận.

“Em sao lại không nói bạn gái của người ta, lớn lên xinh đẹp lại còn nghe lời đâu, nói không chơi thì không chơi.” Nam sinh nói:

“Nếu như em mà xinh đẹp như bạn gái người thì dù có táng gia bại sản anh cũng chơi với em.”

“Anh thế mà nói em như vậy, chia tay!”

Lâm Dật:???

Lương Nhược Hư:???

Chúng tôi không phải là cố ý nha.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment