Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1391 - Chương 1389: Đẹp Hơn Phụ Nữ Dư Hàng.

Chương 1389: Đẹp Hơn Phụ Nữ Dư Hàng.
Chương 1389: Đẹp Hơn Phụ Nữ Dư Hàng.
Chương 1389: Đẹp Hơn Phụ Nữ Dư Hàng.




“Còn có chiếc 570!”

Nghe nói như thế, hai mắt của người đàn ông áo hoodie liền tỏa sáng.

Xe này ít nhất cũng hơn một triệu, nếu như lấy được thì sau khi bán cũng có thể được mấy trăm ngàn.

Bọn người Bàng Dũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới một nam một nữ này thế mà lại lái xe tốt như vậy.

“Điều này còn cần phải nói sao, đều giao ra đây cho tôi!” Người đàn ông mặc áo hoodie chỉ Lâm Dật rồi nói.

“Các người chắc chắn dám lấy sao?”

“Tại sao lại không dám?” Người đàn ông mặc áo hoodie nhìn sang đám người Bàng Dũng rồi nói:

“Anh nhìn kết quả của bọn họ là biết, còn có chuyện gì mà tôi không dám làm sao?”

Lâm Dật khẽ đẩy Lương Nhược Hư một chút, để cho cô đứng sang một bên, sau đó tháo đồng hồ và bỏ vào của người đàn ông trước mặt.

“Hiện tại nó là của anh.”

Tim của người đàn ông mặc áo hoodie đập nhanh, anh ta biết cái đồng hồ này không rẻ.

Chỉ cần hoàn thành đơn hàng này thì mình cũng có thể cầm được không ít chỗ tốt!

“Xem ra anh còn thức thời, nếu không một côn của tôi có thể khiến anh nằm xuống tại chỗ!”

Người đàn ông mặc áo hoodie không nghĩ nhiều như vậy, đưa tay lấy đồng hồ từ Lâm Dật.

Đúng lúc này, bỗng nhiên cảm thấy cổ tay bị xiết chặt!

Còn không đợi anh ta kịp phản ứng, một cơn đau đớn bỗng lan khắp toàn thân!

A!

Lâm Dật trở tay nắm lấy cổ tay người đàn ông nọ, cứ thế mà bẻ một góc 90 độ!

Thậm chí còn có thể nghe được tiếng nứt xương!

Bởi vì đau đớn, tay còn bị Lâm Dật nắm, nên người đàn ông áo hoodie chỉ có thể hạ thấp thân thể xuống.

Hô thông!

Lâm Dật không thủ hạ lưu tình, một chân đá lên mặt của anh ta!

A!

Lại là một tiếng hét thảm!

Người đàn ông áo hoodie bay ra ngoài, trên mặt có một dấu giày, ngay cả xương mũi cũng đều lún xuống dưới!

“Anh Lôi!”

Nhìn thấy người đàn ông áo hoodie ngã xuống đất, những người khác liền xông tới.

Bàng Dũng và bọn người Triệu Chấn thì tròng mắt, nhìn Lâm Dật với vẻ không thể tin nổi.

Không ngờ được người đàn ông này thế mà còn dám động thủ.

Chẳng lẽ không sợ bị đánh chết sao?

“Tôi không sao!” Người đàn ông áo hoodie nhe răng nhếch miệng nói:

“Nhanh đánh anh ta cho tôi, hôm nay nhất định phải đánh gãy một chân anh ta!”

Nhận được mệnh lệnh, những người còn lại liền lao lên với vũ khí trên tay!

Lương Nhược Hư lấy khẩu trang của mình ra, đứng sang một bên, không có bất cứ động tĩnh gì.

Cô vẫn có chút lòng tin này.

Ầm!

Một tiếng vang trầm, người xông lên đầu tiên cầm côn sắt mạnh mẽ đập xuống.

Nhưng Lâm Dật lại không tránh, mà là cầm chặt nó ở trong tay.

“Chuyện này...”

Mọi người lại sửng sốt nữa, thế mà còn nắm cả côn sắt!

Lâm Dật nhíu mày, trở tay đoạt lấy côn sắt, sau đó nện vào đầu của đối phương!

Người kia ôm đầu, lúc này đã ngã xuống đất!

“Móa nó, cùng nhau tiến lên!”

Những người còn lại vây quanh Lâm Dật, xông thẳng về phía anh!

Lâm Dật cười một tiếng, cũng nghênh đón lấy!

Lương Nhược Hư lại đứng về phía xa, giống như sợ máu sẽ bắn lên người mình.

Đừng nói là trên tay Lâm Dật còn có vũ khí, cho dù là tay không tấc sắt cũng có thể đem đánh ngã những này người, hoàn toàn không cần lo lắng.

Đúng như Lương Nhược Hư nghĩ, không đến ba phút, mười mấy người đều bị Lâm Dật đánh ngã.

Người đàn ông mặc áo hoodie đen bị đánh trước lại là người bị thương nhẹ nhất.

“Anh ta thế mà...”

Tròng mắt của đám người Bàng Dũng thiếu chút nữa đã rơi xuống, không nghĩ tới Lâm Dật lại mạnh mẽ như vậy.

“Tự mình nhìn lại xem, lúc trước còn nói không giúp người khác. Người ta căn bản là không cần các người giúp đỡ!” Đinh Vi hờn dỗi nói.

Bọn người Bàng Dũng lúng túng không thôi, việc này quá đánh mặt mình mà.

“Nếu như tôi đoán không sai thì hẳn là tên trộm trước gọi các người tới đúng không.” Lâm Dật nói với người đàn ông mặc áo hoodie.

“Không có quan hệ gì với anh ta cả!”

Người đàn ông mặc áo hoodie vô cùng khẩn trương.

Dựa theo quy tắc của đường khẩu, nếu như xảy ra chuyện thì bản thân mình phải tiếp tục chống đỡ, nếu không sau khi ra ngoài sẽ thảm hại hơn!

Hiện tại, anh ta chỉ hy vọng những người này có thể đưa mình đưa vào trại!

Sau đó lấy thế lực của Cửu Sơn Hội tại Dư Hàng thì muốn đưa mình ra là chuyện vô cùng dễ dàng!

“Bây giờ không phải là lúc nói chuyện nghĩa khí, chẳng lẽ không suy nghĩ cho cái mạng nhỏ của mình một chút sao?”

Nói xong, Lâm Dật móc đao giải phẫu trên người ra, “Tôi là một bác sĩ tim mạch, có tin tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết hay không?”

Nhìn thấy dao giải phẫu lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, người đàn ông mặc áo hoodie bị dọa gần chết.

Anh ta dùng cả tay chân để lui về phía sau, vô cùng sợ Lâm Dật.

“Ngoài ra, anh cũng đừng hy vọng tôi sẽ báo cảnh sát.” Lâm Dật nói:

“Hoàn cảnh bị phong bế như thế, chính là một cơ hội tốt để động thủ, các người không chạy được đâu.”

“Anh, anh làm như vậy là phạm pháp!”

Hô thông!

Lâm Dật nhấc chân mạnh mẽ đá vào đầu của người đàn ông mặc áo hoodie.

“Các người tới cướp bóc, hiện tại lại nói với tôi cướp bóc là phạm pháp, không cảm thấy mình rất khôi hài sao?”

Sau khi bị đá một cước, người đàn ông áo hoodie bị đá ra đến mấy mét xa, đầu ong ong hết cả lên, trước mắt đều là ngôi sao, hơn nửa ngày đều không lấy lại tinh thần.

Những đồng bọn còn sót lại nhìn mà sợ mất mật, người đàn ông này rốt cuộc có lai lịch gì.

Thật sự là quá tàn nhẫn!

Quả thực không có xem bọn họ là người!

Lâm Dật đi từng bước một về phía người đàn ông áo hoodie.

Nhìn xuống anh ta từ trên cao:

“Thời gian của tôi có hạn, mau nói đi, tránh cho việc anh lại bị đánh.”

“Là, là anh Cường để cho tôi tới...”

“Chính là tên trộm đồ kia?”

“Là, là anh ấy...”

“Bọn họ đang ở đâu.”

“Đang chờ chúng tôi ở bên ngoài.”

“Mang tôi tới đó.”

“Không...”

“Nghĩ kỹ rồi lại nói tiếp.”

“Được được được, tôi hiện tại sẽ mang anh tới.”

Người đàn ông áo hoodie bò lên, thân thể khom xuống.

Lâm Dật nháy mắt ra hiệu cho Lương Nhược Hư, ba người cùng nhau đi ra ngoài.

...

Trong xe, Trịnh Tân Cương và Mã Cường hút thuốc, vừa cười vừa nói:

“Chờ sau khi hoàn thành đơn hàng này, anh lấy một chút rồi thay cái xe này đi.”

“Tôi không quan tâm lắm đối với mấy thứ này, cảm thấy chiếc Volkswagen kia của tôi rất thoải mái.” Mã Cường gảy khói thuốc, nói:

“Chẳng bằng đi đánh bạc, lại tìm mấy cái cô gái chơi đùa một chút, vừa tiêu dao lại tự tại.”

“Anh đúng là, tôi thật sự là không quản được anh, anh vui là được.”

Mã Cường cười cười, không trả lời, mà đưa mắt nhìn ra bên ngoài.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy, đi vào nhiều người như vậy, sao lâu như vậy mà vẫn chưa ra.”

“Bình thường thôi, đối phương chắc chắn sẽ giãy dụa một chút.” Trịnh Tân Cương nói:

“Hơn nữa, người phụ nữ kia còn có chút bản lĩnh, chắn chắn cần phải tốn chút công sức.”

Mã Cường từ chối cho ý kiến gật đầu, nói:

“Người phụ nữ kia lớn lên đúng là rất xinh đẹp, tôi lăn lộn tại Dư Hàng nhiều năm như vậy mà chưa từng thấy qua người nào đẹp như thế, khiến cho lòng tôi cũng ngứa ngáy.”

“Anh đừng khoa trương có được không, Dư Hàng chúng ta chính là nơi không thiếu mỹ nữ, có mỹ nữ có thể đẹp hơn nơi này của chúng ta sao.”

“Đến lúc đó anh nhìn một chút là biết.” Mã Cường vừa cười vừa nói:

“Tôi cam đoan anh nhìn xong sẽ không nhịn được.”

“Ha ha, vậy chúng ta đánh cược đi.”

“Cược thì cược, ba bình Mao Đài!”

“Không thành vấn đề!”

Đương đương đương ——

Ngay tại lúc hai người đang yy Lương Nhược Hư, chợt nghe có người gõ cửa sổ xe, liền nghiêng đầu nhìn qua.

Bất ngờ phát hiện Lâm Dật đang đứng ở bên ngoài!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment