Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1398 - Chương 1396: Chấn Kinh Toàn Trường.

Chương 1396: Chấn Kinh Toàn Trường.
Chương 1396: Chấn Kinh Toàn Trường.
Chương 1396: Chấn Kinh Toàn Trường.




"Tốt, hiện tại người đều đã đủ, buổi họp tiếp tục đi.”

Người nói chuyện, là người đứng thứ hai huyện Đông Tam - Vu Triều Hỉ, là người chủ trì mọi việc trong huyện.

Bao gồm cả buổi họp này cũng vậy.

Ngoài ra, người đứng thứ nhất Vương Vận Giang đang ngồi ở ghế chính bên cạnh, dự thính buổi họp này.

“Cảnh tổng, dựa theo lời vừa rồi, đất đai có thể cho đến 500 ngàn một mẫu, đây là giá thấp nhất mà chúng tôi có thể đưa ra.” Vu Triều Hỉ nói:

“Ngoài ra, chúng tôi có thể bật đèn xanh tại một số chỗ, toàn lực phối hợp với các người để hoàn thành hạng mục này.”

Nói xong, Vu Triều Hỉ gọi Chu Phong lên.

“Cảnh tổng, đây là chủ nhiệm văn phòng phát triển của huyện chúng tôi, nghiệp vụ sau này sẽ do cậu ấy toàn quyền kết nối với các người.”

Người trong phòng họp đều không nói chuyện, cũng đều biết dụng ý của Vu Triều Hỉ là gì.

Chu Phong là cháu ngoại của ông ta, đây là đang trải đường cho anh ta.

Chu Phong khách sao đứng lên, “Cảnh tổng, đợi đến lúc hạng mục hoàn thành, tôi sẽ nghĩ biện pháp, xin cho các người thêm chút chính sách. Các người đến huyện Đông Tam đầu tư, tuyệt đối sẽ không sai đâu.”

“Nhưng lấy tình huống của huyện Đông Tam, cái giá 500 ngàn một mẫu này cũng không tính là thấp. Chúng tôi có chút không tiếp nhận nổi cái giá này.” Cảnh Tuấn Huy nói.

Nếu như không phải Lâm Dật lên tiếng, tập đoàn Triều Dương cả đời cũng sẽ không tới nơi này để đầu tư.

Cho nên lúc thu hồi luôn hi vọng có thể càng thấp càng tốt.

“Chuyện này...”

Người trong phòng họp đều có chút khó xử, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, nhỏ giọng thương lượng biện pháp giải quyết.

Đây đã là giá tiền thấp nhất mà bọn họ có thể đưa ra, thực sự không thể lại thấp hơn nữa.

“Cảnh tổng, xét theo tình huống trước mắt thì ưu đãi mà chúng tôi có thể đưa ra, cũng chỉ có thế.” Chu Phong nói:

“Nhưng ngài yên tâm, chúng tôi sẽ tích cực tiến hành chiêu thương thu hút đầu tư, sau này sẽ càng ngày càng tốt, khẳng định sẽ không thua thiệt khi đầu tư vào đây đâu!”

“Vậy bây giờ, kế hoạch chiêu thương trong huyện có chút manh mối nào chưa?” Cảnh Tuấn Huy hỏi.

“Cái này...”

Chu Phong dừng một chút, “Chúng tôi đã đưa chuyện này vào danh sách quan trọng, hơn nữa còn làm rất nhiều chuyện để giúp đỡ chính sách, tin rằng lần chiêu thương này sẽ nhận được phản hồi rất tốt.”

Trên mặt Cảnh Tuấn Huy vẫn không có chút biểu cảm nào, bình tĩnh nói:

“Như vậy, nói cách khác thì việc chiêu thương còn chưa bắt đầu, chúng tôi lần này đầu tư vào có thể xem như một ván cược, đúng hay không?”

Lời nói của Cảnh Tuấn Huy khiến cho tất cả mọi người đều ngồi không yên.

Đây là không hài lòng với điều kiện mà huyện đưa ra a!

Vu Triều Hỉ và Chu Phong liếc nhau một cái, trong mắt đều lộ ra lo lắng và bất đắc dĩ.

Bởi vì đây là chính sách tốt nhất mà bọn họ có thể đưa ra.

Đã nhiều năm như vậy, trong huyện cuối cùng đã đợi được một lần ra dáng đầu tư, nếu cứ bỏ lỡ như vậy thì thật là đáng tiếc.

Theo bản năng, Chu Phong nhìn thoáng qua Vương Vận Giang, phát hiện sắc mặt của ông ta không phải là rất dễ nhìn.

Hiển nhiên là không hài lòng đối với biểu hiện của mình.

Sự viện trợ lần thứ hai của tập đoàn Lăng Vân đã để lại chút cái nhìn không tốt về mình.

Nếu như lần này lại làm hư thì con đường tương lai của mình khả năng sẽ có nguy hiểm.

Cảnh Tuấn Huy cũng không muốn hùng hổ dọa người như vậy, nhưng bởi vì vừa rồi Chu Phong có thái độ đối với Lâm Dật, khiến cho anh phê bình kín đáo, muốn cho những người trước mắt này một chút áp lực.

Nhưng ở thời điểm này, Vu Triều Hỉ trong cái khó ló cái khôn, dùng ánh mắt còn lại liếc Lâm Dật một chút, Chu Phong phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt liền hiểu ý của ông, vỗ bàn một cái rồi nói:

“Lâm Dật, anh làm việc như thế nào vậy!”

Tình huống này khiến những người khác đều sửng sốt.

Việc này thì có quan hệ gì với Lâm Dật?

Sao lại chỉ đầu mâu đến trên người anh ta rồi?

“Có lời thì anh nói thẳng, không cần che che giấu giấu.” Lâm Dật thấp giọng nói.

Chu Phong cũng không có khách sáo, bắt đầu chỉ trích:

“Trong đoạn thời gian gần đây, chuyện chiêu thương trong huyện đều do anh phụ trách. Lúc này đã qua bao lâu rồi mà còn không có bất cứ động tĩnh gì, tự anh nói một chút, có phải là do anh thất trách hay không!”

Lý Khánh Khải chau mày, cảm thấy Chu Phong có chút quá mức.

Tuy chuyện chiêu thương đã để Lâm Dật phụ trách, nhưng tính toán ra thì vẫn còn chưa được một tuần lễ đây.

Hơn nữa mọi người đều biết tình huống của huyện Đông Tam, sao có thể có hiệu quả nhanh như vậy được.

Nhưng ở thời điểm này, ông cũng không tiện nói gì.

Nếu như xảy ra vấn đề, nhất định phải tìm một người đội nồi, Lâm Dật chính là người đứng mũi chịu sào!

Nếu không lãnh đạo lớn mà trách tội xuống thì sự phát triển của ông cũng có ảnh hưởng.

Sắc mặt Chu Phong lạnh lùng, dáng vẻ như muốn hỏi tội Lâm Dật.

Cố gắng đẩy hết trách nhiệm cho Lâm Dật, không có quan hệ gì với mình.

“Ai nói tôi không có thành tích gì? Không hiểu thì không nên nói lung tung có được không, còn có người ngoài ở chỗ này đây, không cảm thấy rất mất mặt sao?”

Lời này vừa nói ra khiến cho ánh mắt của người trong đều nhìn về Lâm Dật, không nghĩ tới anh ta sẽ cứng rắn với Chu Phong, cũng không nghĩ tới anh ta thật sự có thành tích.

Vương Vận Giang nhìn về phía Lâm Dật, trong mắt tràn đầy chờ mong.

Vẻ mặt Chu Phong lại có chút xấu hổ, “Anh làm được cái gì rồi? Báo cáo với Cảnh tổng một chút đi.”

“Hạng mục chip của tập đoàn Lăng Vân Trung Hải muốn xây dựng một trung tâm sản nghiệp Chip ở chỗ này, địa điểm nằm tại chỗ giao nhau của ba thành phố, tiền đầu tư giai đoạn đầu của kế hoạch là 20 tỷ, hạng mục này có đủ hay không?”

Tê!

20 tỷ!

Nghe thấy con số này, trong phòng họp đều yên tĩnh, cảm giác như đang nói mơ giữa ban ngày vậy.

“Anh nói cái gì? Anh kéo được một khoản đầu tư 20 tỷ sao?”

“Đầu tư trong kỳ đầu là 20 tỷ, còn có đầu tư kỳ sau nữa, tổng giá trị hẳn là sẽ vượt qua 50 tỷ.” Lâm Dật nói:

“Ngoài ra, công ty của anh ta cũng sẽ lần lượt đầu tư xây dựng, dự đoán tổng giá trị sẽ vượt qua 100 tỷ, phỏng đoán cẩn thận thì có thể giải quyết được vấn đề việc làm cho từ ba đến năm mươi nghìn người, không biết Chu chủ nhiệm có hài lòng hay không?”

“Chuyện này...”

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, cảm thấy đầu ong ong trực hưởng.

Đây chính là đầu tư 100 tỷ đó nha, bọn họ nằm mơ cũng không có nghĩ tới, chuyện tốt này lại rơi xuống trên đầu huyện Đông Tam.

“Quả thực, quả thực thật sự không tệ.”

Lâm Dật không có phản ứng lại Chu Phong, mà nói với đám người Cảnh Tuấn Huy:

“Tôi còn cho các người một chút ưu đãi, khu đất thương nghiệp trong huyện sẽ được tính với giá 290 ngàn một mẫu, ngoài ra còn có chính sách bảo hộ riêng, không để cho các công ty bất động sản khác tiến vào, các người cảm thấy thế nào?”

“290 ngàn một mẫu!”

“Chính sách bảo hộ!”

Từng tin tức một cái rồi lại một cái như nổ tung, người trong phòng họp lần nữa bị chấn động, ngay cả Vu Triều Hỉ cũng không thể bình tĩnh.

Chính mình thân là người đứng thứ hai, mới có thể đưa ra điều kiện ưu đãi 500 ngàn một mẫu, vậy mà cậu ta có thể cho đến 290 ngàn một mẫu!

Đồng thời còn có chính sách bảo hộ!

Cậu ta rốt cuộc là đàm phán từ đâu?!

Vương Vận Giang cũng giống như thế, mình cũng không có năng lực làm được, sao cậu ta lại làm được?

“Điều kiện mà Lâm chủ nhiệm đưa ra thực sự nhiều hơn so với các người.” Cảnh Tuấn Huy nhìn Vu Triêu Hỉ và Chu Phong, dụng ý không cần nói cũng biết.

“Chuyện này...”

Hai người lúng túng ngồi trên ghế, khẩn trương như có đinh trên ghế.

Ở giữa chênh nhau đến 210 ngàn, lãnh đạo lớn còn không phải tưởng rằng mình nuốt riêng sao?

Tên đáng chết này!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment