Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1399 - Chương 1397: Di Chuyển Mục Tiêu.

Chương 1397: Di Chuyển Mục Tiêu.
Chương 1397: Di Chuyển Mục Tiêu.
Chương 1397: Di Chuyển Mục Tiêu.




“Lâm chủ nhiệm, việc này làm không tệ.” Vương Vận Giang mở miệng nói.

“Cám ơn lãnh đạo.”

Vương Vận Giang hài lòng gật đầu, “Cảnh tổng, hiện tại ngài cảm thấy thế nào?”

“Rất hài lòng, nhưng chúng tôi còn phải trở về báo lại với lãnh đạo một chút về tình huống bên này, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, việc này cứ tạm quyết vậy đi.”

“Vậy thì tốt, hôm nay sẽ tạm dừng tại đây, tôi sẽ sắp xếp một bàn trong huyện, hôm nay nhất định phải uống một chén.”

“Vậy thì chúng tôi cung kính không bằng tuân mệnh.”

Sau khi tan họp, mọi người lần lượt rời đi, Vương Oánh ném cho Lâm Dật một ánh mắt, sau đó đi ra ngoài cùng mọi người.

Cơm trưa là chuyện của mấy lãnh đạo trong huyện, Lâm Dật còn chưa đủ tư cách để tiếp đãi người của tập đoàn Triều Dương. Hơn nữa anh cũng không muốn tham gia, cho nên dứt khoát liền trở về văn phòng.

“Mẹ nó, rốt cuộc anh ta làm sao kéo được khoản đầu tư lớn như vậy chưa!” Chu Phong đi ở phía sau tức giận mắng.

“Việc này quả thật có chút tà môn.” Người nói chuyện tên là Phạm Chí Siêu, làm việc cùng văn phòng với Chu Phong, nhưng là phó chủ nhiệm.

Anh ta có thể leo đến chức vị này, đều là do Chu Phong cất nhắc, cho dù trên danh nghĩa cũng không tính là thấp, nhưng trên thực tế lại coi Chu Phong như thiên lôi sai đâu đánh đó, rất nghe lời.

“Còn có người tên Lý Tự Cẩm kia nữa, tôi có ý đề bạt cô ấy, thế mà còn cho thể diện mà không cần!”

“Anh Phong, tôi thấy anh đừng tốn công sức trên người Lý Tự Cẩm nữa, không đáng.”

“Như vậy sao được, đã lâu như vậy trong huyện cuối cùng cũng có một người ra dáng, tôi sẽ không từ bỏ cô ấy.” Chu Phong nắm chặt hai tay rồi ra:

“Nếu không phải là tên Lâm Dật chết tiệt kia, Lý Tự Cẩm cũng không có khả năng có thái độ này đối với tôi!”

“Chuyện này cũng không thể trách người ta được, nói thật, tiểu tử Lâm Dật kia lớn lên quả thực rất đẹp. Hơn nữa hai người bọn họ cùng làm chung trong một văn phòng, Lý Tự Cẩm có suy nghĩ đối với anh ta cũng là chuyện đương nhiên. Chúng ta cũng không thể cưỡng cầu quá nhiều.”

“Tôi hiện tại không quản được nhiều như vậy, tôi đã nhìn cô ấy một khoảng thời gian rất lâu rồi, nhất định phải phải nghĩ biện pháp bắt được cô ấy.”

“Anh Phong, chúng ta đều là người trưởng thành, không cần thiết cứ treo cổ trên một thân cây.” Phạm Chí Siêu nói:

“Chẳng lẽ anh không có suy tính gì về Quách Lộ sao?”

“Chính là Phó chủ nhiệm văn phòng chiêu thương?”

“Đúng, chính là cô ấy.”

“Cô ấy lớn lên cũng được, nhưng không xinh đẹp như Lý Tự Cẩm, hơn nữa nhìn còn có chút thanh cao, không phải là đồ ăn của tôi, nếu không thì tôi đã sớm hạ thủ.”

“Thanh cao đó là đối với người ngoài, chờ sau khi anh thu phục cô ấy thì chắc chắn sẽ không còn thanh cao nữa.” Phạm Chí Siêu nói:

“Hơn nữa còn có một chuyện không biết anh có biết không, nhà cô ấy hình như vô cùng có tiền.”

“Đừng hồ nháo, lái một chiếc Mercedes-Benz C-class thì cho là có tiền sao? Chỉ là xe hơn 300 ngàn mà thôi, tôi cũng có thể mua được.”

“Anh Phong có chỗ không biết rồi.” Phạm Chí Siêu nói:

“Hai ngày này tôi và cô ấy cùng ra ngoài làm chút chuyện, trong lúc vô tình phát hiện chút dấu vết. Nhà của cô ấy là một gia đình lớn tại Dư Hàng, những thứ còn lại thì không dám nói, nhưng tài sản ít nhất cũng hơn trăm triệu!”

“A?! Tài sản hơn trăm triệu sao!”

Chu Phong ngây ngẩn cả người, “Anh nói lại lần nữa, nhà cô ấy có bao nhiêu tiền?”

“Hơn trăm triệu, nhưng mà đây cũng chưa phỏng đoán cẩn thận lắm! Chỉ có thể nhiều hơn con số này, không thể ít hơn được.”

“Không thể nào, nếu cô ấy có tiền như vậy, còn tới chỗ như thế này làm gì?”

“Hôm qua cô ấy nói, cô còn có một người anh trai kế thừa gia nghiệp, với lại cô cũng không có tâm tư gì đối với chuyện buôn bán, chính là điển hình cho loại phú nhị đại ngồi ăn rồi chờ chết. Hơn nữa cô ấy còn có chút quan hê ở trong quan trường, sau đó thì được sắp xếp đến đây tạm thời, một năm sau sẽ được đề bạt về Dư Hàng.” Phạm Chí Siêu càng nói càng hưng phấn:

“Anh Phong suy nghĩ một chút xem, anh cố gắng trong huyện như vậy, mục đích không phải là vì để sau này có thể được điều đến Dư Hàng phát triển sao. Nếu như ngươi có thể cua cô ấy vào tay, nhà mẹ đẻ sẽ giúp đỡ cho anh, khi đó cuộc sống tương lai của anh không thể kém được.”

Tâm trạng của Chu Phong hơi kích động, thậm chí đã có chút khống chế không nổi tâm tình của mình.

“Như thế xem ra ưu thế của Quách Lộ vẫn hơn Lý Tự Cẩm.”

“Đó là đương nhiên, Lý Tự Cẩm cũng chỉ đẹp hơn cô ấy một chút, dáng người tốt hơn cô ấy một chút, nhưng Quách Lộ cũng không kém, không cần thiết cứ phải đu bám trên người cô ấy làm gì.”

“Anh nói đúng!”

Trong ánh mắt của Chu Phong lộ ra ánh sáng, “Con bà nó, cô ấy cũng đến đây hơn nửa năm rồi, sao anh phát hiện được chuyện này vậy. Nếu như tôi mà biết trước thì chắc chắn sẽ bắt cô ấy vào tay rồi!”

“Chủ yếu là hai chúng tôi không có cơ hội làm việc cùng nhau, nếu không thì tôi đã sớm biết.”

Chu Phong nhìn đồng hồ đeo tay một cái, “Hiện tại đã hơn mười một giờ, sắp tới thời điểm ăn cơm rồi, tôi đi hẹn cô ấy ăn bữa cơm.”

“Vậy thì chúc anh Phong mã đáo thành công, ha ha...”

“Việc nhỏ.” Chu Phong cười ha hả nói: “Người giống Lý Tự Cẩm thì còn không nắm chắc, nhưng tôi vẫn rất có lòng tin khi ứng phó với người như Quách Lộ này.”

“Anh nhìn phong cách ăn mặc và dáng đi bình thường của cô ấy xem, chính là loại người vẻ ngoài nghiêm túc trong xương phong tao, lấy thủ đoạn của anh Phong chắc chắn sẽ không có vấn đề.”

“Đừng nói nhảm nữa, cùng tôi qua xem một chút đi.”

“Đi thôi.”

Rất nhanh, hai người tới văn phòng chiêu thương. Bọn họ bắt gặp hai người mang theo túi lớn túi nhỏ, đến văn phòng Quách Lộ.

Không bao lâu, hai người đến tặng đồ rời khỏi văn phòng, hai người không có coi ra gì, trực tiếp đi vào.

Chu Phong còn cố gắng chú ý cách ăn mặc của Quách Lộ.

Quần bò màu xanh lam, giày cao gót màu đen, bên trong là một áo sơ mi màu đen cạp trễ, bên ngoài khoác áo lụa mỏng, khiến người ta miên man bất định.

Nhìn thấy trên bàn làm việc của Quách Lộ, có bày mười hộp cơm khác nhau, đủ các loại thức ăn.

Ngoài ra, trong một cái túi khác còn có mấy hộp hoa quả, vô cùng phong phú.

Chu Phong bị giật nảy mình, xem ra chính là đại tiểu thư nhà giàu, một bữa trưa thôi thế mà lại ăn thịnh soạn như vậy. Sao lúc trước mình lại không phát hiện ra nhà cô ấy có tiền như thế chứ.

“U, Quách chủ nhiệm, bữa trưa đúng là rất phong phú a.” Chu Phong cười chào hỏi.

“Cũng được, cũng được.”

Quách Lộ sắp xếp lại đồ ăn trên bàn, cũng không có tâm trạng quan tâm đến Chu Phong, mà người kia cũng không để ý, mà kiếm cớ bắt chuyện:

“Bữa trưa mua nhiều đồ như vậy, có thể ăn hết sao?”

“Không phải một mình tôi ăn, chuẩn bị đưa cho người khác nữa.”

Chu Phong cười cười, cảm thấy Quách Lộ còn rất biết làm việc.

Mua nhiều đồ tốt như vậy, rõ ràng là muốn hiếu kính lãnh đạo, mặc dù là con gái nhà giàu, nhưng dường như còn hiểu không ít về chuyện nhân tình thế thái.

“Cô mua nhiều đồ như vậy, có lẽ một mình cũng không cầm hết được, vừa lúc tôi cũng không có việc gì, có thể giúp cô một tay.”

Người ta cũng đã mua đồ xong, chuyện hẹn cô ấy ăn cơm chỉ có thể để lần sau.

Nhưng mà cũng không sao cả, thời gian đang còn rất nhiều, buổi tối lại hẹn là được.

Đây cũng không phải là chuyện có thể vội vàng, phải đến tiến hành theo chất lượng.

“Không làm chậm trễ bữa trưa của Chu chủ nhiệm đó chứ?”

“Không chậm trễ, vừa lúc tôi vẫn còn chưa đói.”

Quách Lộ vén tóc, khách sáo nói:

“Vậy làm phiền Chu chủ nhiệm rồi.”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment