Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1402 - Chương 1400: Giai Đoạn Giúp Đỡ Người Nghèo Mới

Chương 1400: Giai Đoạn Giúp Đỡ Người Nghèo Mới
Chương 1400: Giai Đoạn Giúp Đỡ Người Nghèo Mới
Chương 1400: Giai Đoạn Giúp Đỡ Người Nghèo Mới




“Đã biết, Vương bí thư, chúng tôi sẽ qua ngay bây giờ.”

Nói xong chuyện chính, Lý Khánh Khải cúp điện thoại, nói với Lâm Dật:

“Đi thôi, Vương bí thư gọi hai chúng ta qua, đoán chừng là có việc.”

Lâm Dật gật gật đầu, đứng dậy cùng Lý Khánh Khải đến văn phòng của Vương Vận Giang.

Khi đi tới văn phòng của Vương Vận Giang, Lâm Dật phát hiện, không chỉ có gọi anh và Lý Khánh Khải.

Vu Triều Hỉ và Chu Phong cũng ở đây.

“Tiểu Lâm tới rồi, các người tìm chỗ ngồi đi.”

Nhìn thấy Lâm Dật, Vương Vận Giang cười nói, vô cùng hài lòng với Lâm Dật.

Nhưng mà khi Vu Triều Hỉ và Chu Phong nhìn thấy Lâm Dật thì gương mặt lại vô cùng lạnh lùng.

Bọn họ cũng vừa đến đây, cũng không nghĩ tới, Vương Vận Giang sẽ gọi cả anh ta đến.

“Người đều đã tới đông đủ, tôi cũng bắt đầu nói chuyện chính.”

Vương Vận Giang điều chỉnh tư thế ngồi ngồi một chút rồi nói:

“Hiện tại chuyện chiêu thương đã qua được một đoạn thời gian, mà toàn bộ chuyện này đều là kết quả do Lâm Dật và lão Lý cố gắng. Tôi đại biểu người trong huyện bày tỏ sự cảm ơn của mình với hai người.”

“Thật ra tôi cũng không làm gì cả, cũng giúp một đỡ chút, công việc đều do Lâm Dật làm.”

Lý Khánh Khải không có ý định đoạt công lao của Lâm Dật, vừa cười vừa giải thích.

“Tôi hiểu chuyện bên trong, các người đều có công lao.”

Nghe nói như thế, sắc mặt của Vu Triều Hỉ và Chu Phong lại càng kém, nhưng lại không tiện nói gì, chỉ có thể cố nặn ra vẻ tươi cười, bày tỏ chúc mừng.

“Đương nhiên, hôm nay gọi các người đến đây cũng không phải là vì nói chuyện này.”

Bốn người điều chỉnh lại thân thể, lập tức đi vào vấn đề chính.

“Hôm nay gọi các người đến đâu, chủ yếu nhất là chuyện có liên quan đến việc xóa đói giảm nghèo.” Vương Vận Giang nói:

“Tôi tin rằng, trong tương lai không xa, trình độ kinh tế của huyện chúng ta nhất định sẽ được cải thiện. Nhưng phương diện y tế và giáo dục cũng là trọng điểm trong đó, cho nên công tác trong trọng tâm trong tương lai của huyện chúng ta đều phải đặt trên hai phương diện này.”

Trong lòng Chu Phong vừa động, giữa đuôi lông mày lộ ra vẻ vui mừng.

Trước đó lúc ăn cơm cùng cậu đã nói qua chuyện này.

Theo việc xây dựng các khu công nghiệp, vấn đề kinh tế trong huyện nhất định sẽ được được giải quyết.

Cho nên vấn đề cần giải quyết trong tương lai chính là y tế và giáo dục!

Cũng may là cha mẹ của mình trước khi về hưu, một người là bác sĩ bệnh viện, một người là giáo viên trường học, có nhân mạch quan hệ nhất định ở phương diện này, chắc chắn có thể giúp đỡ không ít.

Trước đó chuyện thu hút đầu tư, mình đã thất bại thảm hại trước mặt Lâm Dật. Nhưng ở trong hai chuyện này, mình nhất định phải tìm mặt mũi trở về!

Nếu như không có bất kỳ chiến tích nào, thì muốn được đến Dư Hàng khẳng định là chuyện vô cùng khó khăn, cho nên nhất định phải bắt lấy cơ hội lần này!

“Vương bí thư, giao hai chuyện này cho tôi đi.” Chu Phong chủ động xin đi giết giặc, nói:

“Cha tôi đã từng là phó chủ nhiệm của bệnh viện thứ ba của Dư Hàng, mẹ tôi đã từng là giáo viên hướng dẫn của sư phạm Dư Hàng, nếu như tôi trở về liên lạc một chút, hẳn là có thể giải quyết vấn đề này.”

“Trong nhà cậu còn có quan hệ như vậy sao.”

Chuyện này khiến cho Vương Vận Giang bất ngờ, nếu là như vậy, công việc việc muốn triển khai cũng dễ dàng hơn.

Chu Phong cười gật đầu, “Năm đó lúc còn làm việc, bọn họ đều có sức ảnh hưởng rất lớn, mặc dù bây giờ đã về hưu, nhưng có lúc, chỉ cần một câu nói là được.”

“Không tệ.”

Vương Vận Giang như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nói:

“Con đường cần phải đi từng bước một, vững vàng trầm ổn mới tốt, chúng ta trước tiên cứ bắt đầu từ phương diện y tế trước đi.”

Nói xong, Vương Vận Giang nhìn Lâm Dật rồi nói:

“Tiểu Lâm, tôi biết năng lực của cậu, hai người các cậu cùng phụ trách chuyện này, tranh thủ hoàn thành công việc này một cách hoàn mỹ hơn.”

“Cùng một chỗ sao?”

Chu Phong dừng một chút, vừa cười vừa nói:

“Vương bí thư, chuyện này thì không cần đâu, lấy nhân mạch quan hệ trên tay thôi thì một mình tôi hoàn toàn có thể xử lý tốt, không cần Lâm chủ nhiệm hỗ trợ đâu.”

“Nhiều người hơn thì cậu cũng có thể dễ dàng một chút.” Vương Vận Giang nói:

“Hoặc là hai người các người tách ra đi làm cũng được, dù sao đều là làm việc tốt cho huyện, người nào làm được thành tích thì tôi đều cao hứng cả.”

Ngay từ đầu, Vương Vận Giang muốn đem nhiệm vụ này giao cho một mình Lâm Dật.

Cậu ta có thể kéo tập đoàn lớn như Lăng Vân kéo đến huyện Đông Tam xây dựng, nhất định là có chỗ lợi hại của mình.

Cho nên muốn để cậu ấy thử một chút, nói không chừng sẽ có hiệu quả.

Nhưng không nghĩ tới trong nhà Chu Phong lại sẽ có nhân mạch quan hệ như này.

Quả thực đúng là tốt càng thêm tốt.

"Cám ơn Vương bí thư đã tín nhiệm, "Thật ra từ rất sớm trước đó, tôi đã có kế hoạch về chuyện này, nhất định sẽ làm tốt chuyện này." Chu Phong nói.

“Thái độ của cậu đối với công việc, đúng thật là không tồi.” Vương Vận Giang rất vui vẻ, “Nói cho tôi biết, cậu định làm như thế nào.”

“Khoảng hơn mười ngày nữa chình là ngày tuyên truyền viêm gan B cả nước. Tôi định tìm bác sĩ tới để chữa bệnh cho nông thôn, sau đó để những chuyên gia kia dạy cho những bác sĩ trong huyện chúng ta, dùng nó để nâng cao trình độ của bọn họ.”

“Ý nghĩ này rất tốt, chữa bệnh xuống nông thôn cũng không phải mục đích, làm tốt việc huấn luyện mới là chuyện quan trọng nhất.”

Vương Vận Giang hài lòng gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Dật, nói:

“Tiểu Lâm, cậu nghĩ thế nào.”

“Tôi thật sự còn chưa nghĩ tới chuyện này, cũng không biết cụ thể nên làm thế nào, còn phải suy nghĩ một chút.”

“Việc này không vội, các người trở về chuẩn bị tốt một chút, tranh thủ hoàn thành chuyện này.” Vương Vận Giang nói:

“Tóm lại, đây chính là bước kế hoạch tiếp theo trong huyện chúng ta, về phần cụ thể làm như thế nào thì tự các người sắp xếp là được. Nếu như có chỗ cần trong huyện giúp đỡ thì các người cứ việc nói, chỉ cần không trái với điều lệ, tôi đều sẽ bật đèn xanh, nhất định phải đánh tốt trận chiến xóa đói giảm nghèo này!”

“Vâng! Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Chu Phong kích động nói.

Lấy tài nguyên trên tay mình, chuyện này đối với mình mà nói chính là dễ như trở bàn tay!

Tất cả công lao chắc chắn đều sẽ là của mình!

Người nào cũng đừng nghĩ tới việc tranh giành với mình!

“Tốt, tan họp đi, nếu như lại có những vấn đề khác thì chúng ta lại nghiên cứu.”

Bởi vì là họp ở văn phòng, cho nên cũng không nói nhảm nhiều như vậy, nói xong chuyện chính thì giải tán.

Bốn người lần lượt đi ra ngoài, trong hành lang, Chu Phong nhàn nhạt liếc Lâm Dật một cái.

“Lâm chủ nhiệm, đây chính là nhiệm vụ khó khăn, anh tốt nhất phải nắm chặt một chút, chớ bị tôi bỏ lại phía sau.”

“Anh vẫn nên quan tâm tới chuyện của mình đi.” Lâm Dật nói:

“Giả vờ nhiều như vậy cũng không được gì đâu, nếu cuối cùng mà không rõ ràng thì đừng có mà mất trí nhớ đó.”

Lý Khánh Khải xoa mồ hôi lạnh trên trán, tiểu tử Lâm Dật này cái gì cũng tốt, khuyết điểm duy nhất chính là nói chuyện rất thẳng.

Cậu của người ta còn đang ở đây kìa? A!

“Anh không phải chỉ là gặp may, sau đó mới kéo được mấy tập đoàn tới sao! Còn thật sự cho rằng mình có thể làm được mọi thứ sao?” Chu Phong ra vẻ lạnh lùng nói.

Lâm Dật gật gật đầu, “Tôi chính là cho rằng như thế, cảm thấy mình là nhân tài toàn năng, anh còn có gì muốn nói nữa không?”

Chu Phong:…

Vu Triều Hỉ:…

Anh như vậy còn muốn chúng tôi nói tiếp thế nào đây!

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment