Chương 1429: Chị Dâu, Giúp Em Một Chút.
Chương 1429: Chị Dâu, Giúp Em Một Chút.
"Hả? Lâm tổng?"
Nghe thấy cách Vương Thiên Long xưng hô với Lâm Dật, những người đang đứng ở đây đều có chút kinh ngạc.
Bởi vì nhìn cách ăn mặc của người này, cũng biết là khách sạn cao cấp, nhưng anh ta lại xưng hô như vậy với Lâm Dật.
Điều này có chút kỳ quái.
"Lâm Dật, anh thường xuyên tới đây ở sao?" Uông Đình hỏi.
Cách đây rất lâu, Uông Đình đã biết được Lâm Dật rất có tiền, nếu không cũng sẽ không thể lái một chiếc xe hơn 1 triệu được.
Việc có một công ty nhỏ, được người ta gọi là Lâm tổng cũng là chuyện bình thường.
"Thỉnh thoảng sẽ đến."
"Vậy tại sao giám đốc điều hành khách sạn lại tới đây bắt chuyện với anh vậy?"
"Bởi vì khách sạn này là của tôi, việc gọi tôi Lâm tổng không phải là chuyện bình thường sao, chỉ số IQ cô có vấn đề à?"
Lời này vừa nói ra, mọi người có mặt đều khiếp sợ, không có ai nghĩ tới, khách sạn này vậy mà là của Lâm Dật!
Theo bản năng, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía khách sạn rộng lớn xa hoa trước mắt, thật lâu nói không nên lời.
Nếu như vậy, giá trị của anh ta ít nhất cũng hơn trăm triệu rồi!
Uông Đình âm thầm bĩu môi, trước tiên không nói cái khác, chỉ với khách sạn này cũng đã giàu hơn cô rồi.
"Đi thôi, đừng ở chỗ này làm gì, trước tiên thu xếp chỗ ở đã."
"Được được, tốt." Lý Tự Cẩm vội vàng nói, trong lúc nhất thời vẫn còn chưa thể tiếp nhận được thân phận của Lâm Dật.
Bởi vì đã sớm đặt phòng trước, cho nên hiệu suất nhận phòng cực kỳ nhanh, không tới nửa giờ, toàn bộ đã làm xong.
Về phần chuyện tiếp theo, Lâm Dật sẽ không tiếp tục tham dự vào nữa, đều giao cho Lý Tự Cẩm xử lý là được rồi.
Liếc nhìn ngày trên điện thoại di động, phát hiện đã là cuối tuần, Lâm Dật gọi điện thoại cho Kỷ Khuynh Nhan, muốn xác định thử cô ấy có đang ở công ty hay không.
"Lâm tiên sinh, anh hôm nay làm sao lại rảnh rỗi như vậy lúc này gọi điện thoại cho em."
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Kỷ Khuynh Nhan cười hì hì nói, giống như bên trong đang truyền sóng điện đến đều có một mùi ngọt ngào.
"Hôm nay không bận, xem thử em đang làm gì."
"Ở công ty tăng ca đây này." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Đất ở huyện Đông Ba bên kia cũng đã mua xong rồi, mới vừa cùng với bộ phận thiết kế bên kia mở họp xong, chuyện này đã được đưa vào lịch nghị sự rồi."
"Quả thực em có thể bắt tay làm." Lâm Dật nói:
"Sau khi tòa nhà được xây dựng xong, nền kinh tế của huyện cũng sẽ vận chuyển lại, bây giờ bắt tay làm là thích hợp nhất."
"Ha ha, em cũng nghĩ như vậy."
"Vậy được rồi, em làm việc trước đi, anh có chuyện phải làm rồi."
"Ừ, khi nào ăn trưa thì em sẽ gọi điện lại cho anh."
"Được."
Cúp điện thoại, Lâm Dật lấy xe từ bãi đậu xe khách sạn, lái xe đi về hướng đến tập đoàn Triều Dương.
Thế nhưng, khi Lâm Dật đến tập đoàn Triều Dương, anh phát hiện phòng làm việc của Kỷ Khuynh Nhan không có một bóng người.
Không có trong phòng vệ sinh, phòng nghỉ ngơi cũng không có.
Cuối cùng phát hiện túi xách của cô ấy cũng không có ở đây, hiển nhiên là không ở công ty.
Lập tức, Lâm Dật hỏi thư ký của cô ấy, kết quả cũng như không, cô ấy cũng không biết Kỷ Khuynh Nhan đã đi đâu.
Ngồi ở trên ghế của Kỷ Khuynh Nhan, Lâm Dật bấm điện thoại gọi cho Kỷ Khuynh Nhan.
"Lâm tiên sinh, về khoảng cách cú điện thoại vừa rồi đến bây giờ mới qua được 40 phút thôi, anh không cần thiết nhớ em đến như vậy chứ." Kỷ Khuynh Nhan cười nói.
"Không thể được sao, cũng đã nhớ tới không ngủ yên giấc rồi." Lâm Dật nói: "Cho nên muốn biết em đang làm gì."
"Em thấy anh không phải là đang nhớ em, mà là tra xét em đấy."
"enenen ... Em cũng có thể hiểu như vậy."
"Cắt, anh có tra xét em cũng không sợ, từ sáng sớm đến bây giờ em đều ở trong phòng làm việc, anh nếu như không tin, hiện tại liền cúp điện thoại, gọi điện thoại cho thư ký của em đi, cô ấy có thể làm chứng cho em."
"Không cần gọi điện thoại phiền phức như vậy, anh đi hỏi cô ấy một chút là biết thôi."
"Hả? Anh hỏi cô ấy thế nào?"
"Chỗ làm việc của cô ấy, không phải ngay bên cạnh văn phòng của em sao? Đẩy cửa đi ra là có thể tìm được cô ấy, căn bản không cần phải dùng tới điện thoại."
"Hả?"
Kỷ Khuynh Nhan sửng sốt một hồi lâu, "Anh đang ở phòng làm việc của em!"
"Anh đúng là đang ở phòng làm việc của ai đó, nhưng chỗ này không có bất kỳ ai, không hề giống như người nào đó nói, lúc nào cũng ở trong phòng làm việc bận việc."
" ——! Lâm Dật anh là đồ xấu xa!"
Kỷ Khuynh Nhan hét lên một tiếng, sau đó liền cúp điện thoại không nói thêm gì.
Cô ấy sở dĩ nói như vậy, là vì biết Lâm Dật sẽ không làm những chuyện phiền phức như vậy, cũng sẽ không gọi điện thoại cho thư ký.
Lại không ngờ tới, anh lại đang ở trong phòng làm việc của mình!
Mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan cầm túi xách vội vã chạy trở về văn phòng.
Lâm Dật ngồi trên ghế dựa, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Kỷ Khuynh Nhan.
"Kỷ tổng, em cũng quá bận rộn nhỉ, vì công việc mệt đến đầu đầy mồ hôi, thực sự là khó khăn cho em mà."
Kỷ Khuynh Nhan vừa thẹn lại vừa túng quẫn.
"Anh trở về sao lại không nói sớm với em một tiếng."
"Nói cho em biết trước còn có ý nghĩa gì chứ? Em nhìn xem đến tập kích đột nhiên như vậy không phải thu hoạch ngoài cả mong đợi sao."
"Cắt, em không có làm việc trái với lương tâm, không sợ quỷ gọi cửa." Kỷ Khuynh Nhan đặt túi xách xuống, "Vừa nãy Viện Viện gọi điện thoại cho em, hẹn em đi dạo phố, em mới vừa đi tới bãi đậu xe, anh liền điện thoại tới."
"Em chắc chứ?"
"Đương nhiên."
Kỷ Khuynh Nhan ngồi xuống trên đùi Lâm Dật, "Không tin anh gọi điện thoại cho cô ấy đi, hiện tại liền hỏi, phải chứng minh trong sạch cho em."
"Không cần, chút lòng tin này anh vẫn phải có."
"Vậy không được, cú điện thoại này anh phải gọi."
Lâm Dật bất đắc dĩ mỉm cười, không nghĩ tới Kỷ Khuynh Nhan sẽ tích cực như vậy, không thể làm gì khác hơn là đem điện thoại di động lấy ra, bấm gọi cho Hà Viện Viện.
"Có chuyện gì." Hà Viện Viện hung dữ nói, quả thực không phân rõ hai người ai là ông chủ, ai là nhân viên.
"Thái độ của cô là sao đấy? Tốt xấu gì tôi cũng là ông chủ của cô."
"Ách ... Ông chủ anh có chuyện gì vậy."
"Không có việc gì, hôm nay không phải cuối tuần sao, an ủi nhân viên phía dưới, muốn hỏi thăm thử cô đang làm gì."
"Tôi ở bên ngoài đi công tác, đã liên tục chạy một tháng. Vì công ty tôi cũng đã liều cái mạng già, cả người gầy mất một vòng, chuyện yêu đường cũng không muốn nói. Trong đầu đều là nghĩ tới công việc ở công ty, hy vọng Lâm tổng có thể tăng cho tôi chút tiền lương."
"Hả? Ở bên ngoài đi công tác?"
Sắc mặt Kỷ Khuynh Nhan cũng giống như anh, mới vừa rồi còn gọi điện thoại cho cô hẹn đi dạo phố, chuyện này làm sao lại ở bên ngoài đi công tác rồi?
"Cô xác định ở bên ngoài đi công tác? Mà là không phải hẹn học tỷ của cô đi dạo phố sao?"
"Làm sao có khả năng, tôi làm sao có thời giờ đi dạo phố, đã lâu rồi tôi cũng không có hẹn với học tỷ. Tôi chỉ muốn vì công ty 996, không đúng, là 007, làm một con vật đủ tiêu chuẩn của xã hội."
"Nhưng học tỷ của cô nói, cô hẹn cô ấy đi dạo phố, chuyện gì thế này? Vẫn đi dạo phố ư?"
"Hả? Anh đang ở cùng với học tỷ của tôi?"
"Đúng."
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không kết nối được, xin gọi lại sau, Sorry! The subscriber you core content media led can not be connected for the moment, please ..."
"Này mẹ nó..."
Lâm Dật đem điện thoại di động ném sang một bên, "Kỷ tổng, việc này giải thích thế nào đây?"
"Anh đừng nghe cô ấy nói bậy, em còn nhật ký cuộc nói chuyện đây." Kỷ Khuynh Nhan vội vàng lấy điện thoại di động ra, "Anh xem một chút đi, cô ấy mới vừa rồi còn gọi điện thoại cho em mà."
"Đây cũng không thể nói rõ vấn đề gì."
"Nhưng cô ấy xác thực gọi điện thoại cho em mà, em không có lừa anh." Kỷ Khuynh Nhan cắn chặt môi, "Để em gọi cho cô ấy, phải đem chuyện này nói cho rõ ràng."
Nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan lo lắng sắp khóc, Lâm Dật không nhịn được cười rộ lên.
"Được rồi được rồi, anh trêu em thôi, em không cần làm như vậy."
"Chúng em thật sự hẹn nhau đi dạo phố." Kỷ Khuynh Nhan oan ức nói:
"Em là sợ anh nói em không làm việc đàng hoàng, nên mới lừa anh là đang ở văn phòng."
"Anh tin em." Lâm Dật nhéo nhéo gương mặt Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Cũng đã ở bên nhau lâu như vậy rồi, anh làm sao có thể không tin em được chứ."
Leng keng leng keng ——
Kỷ Khuynh Nhan còn muốn lên tiếng, nhưng vào lúc này, điện thoại di động trong túi vang lên, là Quách Ngưng Nguyệt gọi điện thoại tới.
"Chị dâu, chị đang làm gì đó, em xảy ra chút việc, chị có thể giúp em được không."
------
Dịch: MBMH Translate