Chương 1435: Rất Xin Lỗi, Các Người Không Được.
Chương 1435: Rất Xin Lỗi, Các Người Không Được.
“Có ý gì? Tấm gương và bệ cửa sổ có gì tốt mà yêu thích?”
“Ngạch...” Hà Viện Viện dừng một chút, “Sau này chị sẽ hiểu thôi.”
Tích _!
Tích _!
Tích _!
m thanh đếm ngược vang lên, 30 chiếc đua xe lần lượt xông ra ngoài!
Chu Chí Bằng một chân đạp chân ga, anh ta vốn cho là mình có thể nhất kỵ tuyệt trần, một hơi chạy đến vị thứ nhất, cứ luôn dẫn đầu.
Không nghĩ tới vừa mới xuất phát, đã bị Lâm Dật giành trước nửa cái thân!
“Tốc độ xuất phát nhanh như vậy! Vẫn thật sự có tài.”
“Lão Chu, chuyện này là như thế nào, sao anh ta lại chạy trước mặt anh rồi.” Ngô Khải Minh nói qua bộ đàm.
“Đừng hoảng hốt, tôi mới vừa rồi chỉ dùng một tay lái xe, hiện tại tôi sẽ nghiêm túc.”
“Tôi nói rồi mà.” Ngô Khải Minh như trút được gánh nặng, nói:
“Anh ta có thể xếp tới vị thứ nhất, thì chắc chắn phải có kỹ thuật, cho nên anh nên nghiêm túc một chút. Mục đích không phải là để chiến thắng bọn họ, trọng điểm chính là cố gắng kéo dài khoảng cách, lấy ưu thế tuyệt đối để chạy đến điểm cuối.”
“Yên tâm đi, tôi sẽ khiến cậu ta ngay cả đuôi xe của tôi cũng không thấy được.”
Chu Chí Bằng ném tới tàn thuốc, khóe miệng lộ ra ý cười, “Anh đây lần này sẽ chơi đùa nghiêm túc với cậu.”
Rầm rầm rầm _ _
Hai tay Chu Chí Bằng nắm chặt tay lái, một chân đạp ga, chuẩn bị vượt lên vị trí thứ nhất tại đường rẽ đầu!
Tiếng gầm rú chói tai vang vọng khắp trường đua xe, tất cả mọi người chú ý thấy, xe của NCF Dư Hàng bắt đầu gia tăng tốc độ!
“Lâm Dật cố lên nha!”
Thấy vị trí thứ nhất của Lâm Dật khó giữ được, Kỷ Khuynh Nhan vội vàng đứng lên, cất giọng cổ vũ.
“Ai ai ai, học tỷ bình tĩnh chút, nhiều người như vậy đều đang nhìn chị kìa.”
“Mọi người không phải đều đang hô cố lên sao, chị cũng không sao cả.”
“Không thể đánh mất khí chất của nữ thần được.” Hà Viện Viện nói: “Chị nên bình tĩnh một chút.”
“Người kia đã sắp vượt qua Lâm Dật, chị cũng không bình tĩnh lại được.”
“Vậy chị cũng nói nhỏ chút, thật là.” Hà Viện Viện nói:
“Lão Cao nhà em còn chạy ở sau cùng kìa, em cũng đâu có cuống cuồng.”
“Chuyện này sao có thể giống nhau được, Lâm Dật cho tới bây giờ đều chưa từng thua qua, cho nên không thể thua.”
Nói xong, Kỷ Khuynh Nhan cũng không đoái hoài gì tới lời nhắc nhở của Hà Viện Viện nữa, lớn tiếng cổ vũ cho Lâm Dật.
Trong kính chiếu hậu, nhìn thấy xe Chu Chí Bằng chậm rãi đuổi theo, Lâm Dật cười cười, “Kỹ thuật đúng là rất được.”
Rầm rầm rầm _ _
Subaru của Lâm Dật cũng phát ra tiếng gầm rú điếc tai, lại tăng tốc một lần nữa, khoảng cách với Chu Chí Bằng lại bị kéo ra một lần nữa!
Sắc mặt của Chu Chí Bằng đã hoàn toàn thay đổi, lấy tốc độ này để tiến vào khúc cua, chắc chắn sẽ nổ bánh xe!
Tại khúc rẽ thứ nhất, Chu Chí Bằng bắt đầu giảm tốc, xuống còn 110!
Nhưng tốc độ xe của Lâm Dật vẫn còn duy trì tại mức 160!
Loại kỹ năng dùng tốc độ siêu cao để tiến vào khúc ngoặt này, khiến cho người ở chỗ này đều nhìn mà than thở!
“Tôi dựa vào, không hổ là Lâm thiếu, loại kỹ thuật này cũng chỉ có anh ấy mới có thể làm được!”
Sau khi qua khúc rẽ thứ nhất, 30 chiếc xe phân thành ba nhóm, Lâm Dật một khúc, Chu Chí Bằng một khúc, hai mươi tám người còn lại một khúc.
Mà trong hai mươi tám người này, còn có sáu người đã xảy ra va chạm, không có cách nào tiếp tục so tài nữa.
Nhưng sự cạnh tranh lẫn nhau vẫn còn rất lớn.
“Lão Chu, anh đang đang làm gì vậy, nhanh tăng tốc vượt qua anh ta đi!”
Ngô Khải Minh lớn tiếng nói qua bộ đàm.
Nhưng Chu Chí Bằng cũng không đáp lại anh ta, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Dật, cố gắng tìm cơ hội vượt qua!
Nhưng qua ba vòng liên tiếp, khoảng cách giữa hai người không chỉ không thu nhỏ được, ngược lại càng kéo càng lớn, chênh lệch ít nhất cũng hơn năm giây!
“Mẹ nó, làm sao có thể chạy nhanh như vậy được!”
Chu Chí Bằng càng chạy càng thấy kinh ngạc, bởi vì vẫn có thể lấy tốc độ cực cao để tiến vào khúc ngoặt, nhưng sau khi vượt qua thì cần phải giảm tốc thích hợp.
Nhưng phía bên mình, nhất định phải giảm càng nhiều, mới có thể bảo đảm lúc tiến vào khúc ngoặt sẽ không bị lật xe!
Chênh lệch thể hiện rõ ngay tại những chi tiết này!
“Lão Lâm, tình huống bên anh thế nào rồi?”
Tần Hán hỏi qua bộ đàm.
“Bên tôi không có vấn đề, chỉ cần các người đừng kéo chân là được rồi.”
Bởi vì là tính điểm hệ thống, nên một mình chạy nhanh cũng vô dụng, còn phải xem thành tích của người khác nữa.
Trong một chiếc Volkswagen Golf màu đỏ rực ở phía xa, Uông Đình nhìn thấy Lâm Dật nhất kỵ tuyệt trần chạy tại vị trí đầu tiên thì cảm thấy như đang nhận cả tỷ điểm bạo kích!
Cô nằm mơ đều không nghĩ tới, kỹ thuật lái xe của Lâm Dật lại tốt như vậy!
Mình so với hắn, quả thực như một người trên trời một người dưới đất!
Khó trách lúc lái một chiếc 570, đều có thể vượt qua mình.
Lấy trình độ này của anh ta thì cho dù lái FAW, cũng có thể chạy nhanh hơn so với chính mình.
“Yên tâm đi, anh cứ việc chạy ở phía trước, chúng tôi đã có kế sách, muốn cầm được hạng nhất chắc chắn là không có vấn đề gì.”
“Được.”
Qua mười hai vòng liên tiếp, Lâm Dật lấy ưu thế tuyệt đối, lấy được hạng 1!
Dẫn trước người thứ hai Chu Chí Bằng hơn mười lăm giây, khiến cho người ở chỗ này đều kinh ngạc không thôi!
Các xe phía sau cũng đều lần lượt chạy đến điểm cuối.
Ngô Khải Minh quay đầu xe, hầm hầm đi tới trước mặt Chu Chí Bằng!
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, anh thế mà lại không vượt qua được anh ta!”
Sắc mặt của Chu Chí Bằng lúc đỏ lúc trắng, cảm thấy khó có thể mở miệng:
“Chúng ta đều đã đánh giá thấp cậu ta, trình độ của cậu ta là cấp chuyên nghiệp cấp, với cái tốc độ này, dù là tay đua xe đứng đầu thế giới đều chưa hẳn có thể chạy qua được cậu ta.”
“Ha ha, đồ bỏ đi! Thế mà còn nói mình từng cầm qua chức vô địch đua xe, sau cùng vẫn để Lâm thiếu vượt qua 15 giây, vẫn nên về dỗ trẻ nhỏ đi ngủ đi!”
“Sau này cũng đừng chơi xe cải tiến nữa, Kart thích hợp với anh hơn.”
“Đồ bỏ đi!”
“Đồ bỏ đi!”
Tiếng cười nhạo như núi kêu biển gầm vang vạng tại toàn bộ sân thi đấu, sắc mặt Ngô Khải Minh dần trở nên khó coi, mắng:
“Đều mẹ nó im miệng, còn dám giả trang, tin lão tử làm chết các người hay không!”
Là phú nhị đại có danh tiếng nhất Dư Hàng, Ngô Khải Minh không phải là người có tính tình tốt.
Tâm trạng sau khi thua trận vốn đã không tốt, hiện tại lại bị mấy tên loser này chế giễu, lửa giận đã đến cổ họng!
“Lão Ngô, anh đây là đang làm gì vậy, có chơi có chịu, người ta nói hai câu thì có vấn đề gì, anh cũng quá hẹp hòi rồi.” Tần Hán trêu đùa.
“Anh bớt chiếm tiện nghi khoe mẽ đi, chờ sang năm chúng ta lại so, nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt luôn!”
Sau khi nói xong, Ngô Khải Minh kêu gọi những người khác.
“Chúng ta đi!”
“Ai ai ai, đừng có đi vội như thế, chúng ta không phải đã nói rồi sao, người thua đốt xe, anh không phải là không chơi nổi đó chứ.”
“Không cần thiết phải tích cực như vậy đi.” Ngô Khải Minh nói:
“Các người không sợ gây ra hoả hoạn sao?”
“Trường đua xe này là của tôi, có cháy cũng không sợ.” Lâm Dật nói.
“Đều là người trong vòng này, cúi đầu không thấy ngẩng đầu liền thấy, không cần khiến mọi chuyện trở nên tuyệt tình như.” Ngô Khải Minh nói:
“Lại nói, Quảng Châu SSR cũng thua, cũng không thấy mấy người bắt bọn họ không thả, đây là nhằm vào chúng tôi có phải hay không!”
“Đầu tiên, người ta không có giả bộ như các người.” Tần Hán nói:
“Tiếp theo, lão đại SSR Triệu Mộ là bạn của tôi, đương nhiên là không cần đốt. Nhưng rất xin lỗi, các người không được.”
------
Dịch: MBMH Translate