Chương 1467: Một Đêm Kích Thích.
Chương 1467: Một Đêm Kích Thích.
Bên ngoài quán bar, Lâm Dật đỡ An Ninh đi tới bên cạnh xe, sau đó lấy chìa khóa xe ra từ trong túi của cô, chuẩn bị tìm một chỗ nghỉ ngơi.
“Này, người anh em, cậu làm như vậy có chút không chính thống đi.”
Lâm Dật vừa đỡ An Ninh vào ghế phụ, còn không đợi mình lên xe, thì nghe phía sau có người nói chuyện.
“Làm sao lại không chính thống rồi?”
“Lừa người con gái nhà người ta đến quán bar uống rượu, sau đó để người ta quá chén, đưa đến khách sạn làm loại chuyện đó, cậu không cảm thấy mình rất vô sỉ sao?”
“Người này cũng lớn tuổi rồi nào có giống thiếu nữ? Mắt bị mù sao?”
Mã Hoành Nghiệp và hai tên tiểu đệ của anh ta đều sững sờ, không nghĩ tới Lâm Dật sẽ nói như vậy.
“Con mẹ nó cậu dám nói chuyện như vậy với anh Mã của tôi sao, nhanh thả người, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát tố cáo cậu.”
“Số điện thoại báo cảnh sát là 110, nhanh gọi đi, không gọi được thì tôi sẽ xem thường các người.”
Ba người lại sửng sốt lần nữa, người trước mắt này sao cứ không hành động theo lẽ thường vậy!
Cậu ta cho là mình đang nói đùa với cậu ta sao?
“Móa, con mẹ nó, cậu cho rằng tôi đang đùa cùng cậu sao!”
Một tên tiểu đệ của Mã Hoành Nghiệp, xông tới phía Lâm Dật.
“Dám nói chuyện như vậy với tôi, tôi cảm thấy cậu hình như đang đùa giỡn mạng của mình.”
“Tôi con mẹ nó thấy cậu chính là chán sống!”
Tiểu đệ của Mã Hoành Nghiệp, nhặt một khối gạch từ dưới đất lên, đập vào đầu Lâm Dật.
Lâm Dật nghiêng người, tránh thoát công kích của đối phương, sau đó nắm lấy cổ tay của đối phương, đoạt lấy cục gạch!
Trong mắt người kia lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới thân thủ của Lâm Dật lại tốt như vậy.
Đang chuẩn bị phát lực lần nữa, tránh thoát sự trói buộc của Lâm Dật, bỗng nhiên anh ta cảm giác đầu đau rát, sau đó thì không biết cái gì nữa.
Nhìn đầu tiểu đệ của mình toàn là máu, Mã Hoành Nghiệp cảm thấy mơ hồ.
Tuy nói dưới tay có mấy người, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là mấy tên lưu manh. Bọn họ chưa từng gặp qua tình huống như vậy, so với bọn người Tôn Mãn Gia, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
“Người anh em, cậu bình tĩnh một chút, chúng ta nói chuyện từ từ.”
“Nói cái con mẹ anh.” Lâm Dật cầm lấy cục gạch, mắng:
“Thế nào, thấy con gái người ta đẹp mắt, liền nghĩ đến chuyện thò một chân vào để đưa người về sao?”
“Không không không, chúng tôi không phải có ý đó, là người khác bảo chúng tôi tới.”
“Còn có người sai sử các người sao?”
Lâm Dật có chút không nghĩ tới chuyện này, bên trong thế mà vẫn còn có ẩn tình.
“Là Trương Tiểu Quân bảo chúng tôi tới, nói ngươi đắc tội anh của cậu ta, để ba người chúng tôi đến đánh cậu một trận. Nếu không chúng tôi cũng sẽ không tới.”
“Trương Tiểu Quân? Người kia là ai?”
“Cậu ta đang uống rượu ở bên trong, tôi có thể mang cậu đi vào.”
Lâm Dật ném cục gạch trân tay ra.
“Đi, dẫn tôi xem một chút rốt cuộc là có chuyện gì.”
Mã Hoành Nghiệp để một tên tiểu đệ khác ở lại chiếu cố người kia, sau đó cùng Lâm Dật quay về quán bar.
Cùng lúc đó, Đỗ Ngọc Minh và Trương Tiểu Quân đang nâng ly cạn chén trong ghế dài, mùi rượu ngút trời.
“Anh, người phụ nữ của đơn vị các người đúng là cực phẩm, em cũng có chút động tâm.”
“Động tâm cũng vô dụng, người ta đã có bạn trai, nghe nói năm sau dự định kết hôn.”
“Có bạn trai mà còn đi uống rượu với người đàn ông khác?” Trương Tiểu Quân vừa cười vừa nói:
“Xem ra cũng là người phụ nữ bề ngoài nghiêm túc, bên trong phóng đãng. Nếu như anh Mã không ra mặt, đoán chừng tối hôm nay, cô ta và người đàn ông kia sẽ quyết chiến đến trời sáng.”
Nhìn thấy hành động tối nay của An Ninh, Đỗ Ngọc Minh cũng không phản bác gì.
Cảm thấy em họ của mình nói cũng có đạo lý.
Bởi vì có vài người phụ nữ chính là như vậy, bên ngoài thì chững chạc đàng hoàng, nhưng bên trong lại vô cùng phóng đãng, đoán chừng An Ninh chính là kiểu phụ nữ như vậy!
Bản thân mình lúc trước thật sự đã nhìn lầm cô ta.
“Đừng nói chuyện của An Ninh nữa, người tên là Mã Hoành Nghiệp kia đã trở về.”
Trương Tiểu Quân quay đầu, thấy Mã Hoành Nghiệp ở trước cửa.
“Vẫn là anh Mã làm việc nhanh, cho đến bây giờ vẫn chưa tới năm phút đâu, thế mà đã khiến cho tiểu tử kia...”
Nói còn chưa dứt lời, Trương Tiểu Quân đã ngậm miệng lại.
Bởi vì anh ta nhìn thấy Lâm Dật, cũng đi vào từ bên ngoài, hơn nữa còn không bị thương chút nào mà đứng ở bên người Mã Hoành Nghiệp!
Đỗ Ngọc Minh và Trương Tiểu Quân liếc nhau một cái, không hiểu là đã xảy ra chuyện gì.
Lẽ ra cậu ta cần phải bị đánh ngã trên mặt đất mới đúng chứ!
Lâm Dật và Mã Hoành Nghiệp đứng tại cửa ra vào, nhìn về phía Đỗ Ngọc Minh.
Sau đó, Lâm Dật nói vài câu bên tai của Mã Hoành Nghiệp, liền xoay người đi ra ngoài.
Mà Mã Hoành Nghiệp, thì đi về phía của Đỗ Ngọc Minh và Trương Tiểu Quân.
“Người đến rồi, hỏi một chút xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Trương Tiểu Quân gật gật đầu, nhìn Mã Hoành Nghiệp đi tới, anh ta cũng đứng lên.
“Anh Mã, đã xảy ra chuyện gì vậy, không phải để cho các người...”
Hô thông!
Mã Hoành Nghiệp không cho Trương Tiểu Quân cơ hội nói chuyện, một chân đá lên trên người anh ta!
“Móa, con mẹ nó lại dám lừa hố lão tử, hôm nay tôi sẽ giết chết cậu!”
“Anh Mã, sao anh lại đánh tôi, có phải anh đã nhận được chỗ tốt gì từ chỗ anh rồi hay không!”
“Tôi con mẹ nó đánh chết cậu!”
Mã Hoành Nghiệp đã không còn tỉnh táo, cầm lấy chai rượu bên cạnh đập lên đầu Trương Tiểu Quân, tràng diện lại mất đi sự khống chế.
...
Ngày thứ hai, ánh mặt trời rừa rỡ chiếu vào từ ngoài cửa sổ.
Trên giường lớn, thân thể mềm mại như dãy núi trập trùng, quyến rũ động lòng người.
Cho dù trời đã sáng, nhưng bầu không khí mập mờ trong phòng lại không giảm bớt chút nào.
Anh Ninh như em bé, cuộn tròn lấy thân thể bản thân, lông mi dài khẽ động, giống như đang mơ một giấc mơ đẹp đã mà ngọt ngào.
Bỗng nhiên, An Ninh mở hai mắt ra, hoảng sợ nhìn khắp căn phòng, là một người trưởng thành, cô biết cảnh tượng này có ý nghĩa như thế nào!
Thân thể mềm mại như ngọc run một cái, cô vén chăn lên xem xét, một mảnh đỏ hồng chướng mắt khiến cô nhìn thấy mà giật mình!
Sắc mặt An Ninh trắng bệch, có một số việc, cô coi là Lâm Dật chỉ nói suông thôi, không hề nghĩ tới anh ấy thật sự làm thật!
Hai tay An Ninh che mặt, An Ninh không có bất kỳ tâm trạng ngoài ý muốn nào khác. Cô cũng không khóc không nháo, cứ ngơ ngác ngồi ở trên giường, không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này, trong phòng vệ sinh vang tiếng nước chảy ào ào, không bao lâu sau, Lâm Dật đi ra từ trong phòng vệ sinh, nhìn An Ninh đã dậy thì hỏi. “Thế nào, có phải đã dễ chịu hơn không ít rồi hay không?”
An Ninh không nói chuyện, đáp lại Lâm Dật chính là sự lạnh lùng vô tận.
“Chuyện tối ngày hôm qua, hi vọng anh không nói ra ngoài.”
Lâm Dật nhíu mày, cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.
“Nói cũng đúng, tốt xấu cô cũng là người sắp kết hôn, tôi nhất định sẽ giữ bí mật này giúp cô.”
“Mấy ngày nay tôi sẽ không đến viện đâu, chuyện tiếp đãi, tôi sẽ nói với Trần viện trưởng, để ngài ấy sắp xếp người thay tôi.”
“A? Không tiếp đãi nữa sao?” Lâm Dật nói:
“Không phải nói tối nay sẽ mời tôi ăn cơm sao, sao mới mặc quần vào đã làm như không quen biết nữa vậy.”
“Không cho phép nói chuyện này nữa!” Giọng điệu của An Ninh cao hơn mấy phần, trong lời nói mang theo ý lạnh.
“Chị gái, cô có bệnh tâm thần à, tôi trêu chọc cô chỗ nào chứ?”
“Đừng nói chuyện với tôi!” An Ninh lạnh lùng trả lời.
“Đúng là mẹ nó phục cô luôn, tính cách kiểu gì thế không biết.” Lâm Dật trùm khăn tắm, cầm máy điện thoại riêng tại đầu giường, bấm gọi cho tiếp tân.
“Đã giặt sạch quần áo của tôi chưa.”
“Nhanh đưa tới đi.”
An Ninh không biết Lâm Dật muốn làm gì, hiện tại cô cũng không tâm tư chú ý những thứ kia.
Không đến vài phút, cửa phòng bị gõ vang, Lâm Dật đi ra mở cửa.
“Tiên sinh, quần áo đã được giặt sạch, dịch vụ giặt đồ của khách sạn chúng tôi đều là riêng lẻ, xin ngài cứ yên tâm mà mặc.”
“Được, cảm ơn.” Lâm Dật cười gật đầu, tiễn phục vụ đi.
An Ninh ngẩng đầu theo bản năng, phát hiện không chỉ có quần áo của Lâm Dật, còn có quần áo của mình nữa.
“Sao anh lại đưa quần áo của tôi đi giặt?”
“Mẹ nó cô nôn lên cả người tôi, không đưa đi giặt, chẳng lẽ để lại mà ngửi sao?”
“Ngạch...”
An Ninh cảm thấy có điểm gì đó là lạ.
Cô rất rõ mấy chuyện của phụ nữ, nếu như quả thật đã xảy ra chuyện như vậy, sao mình lại không có chút cảm giác nào chứ?
“Tối hôm qua anh đã làm những gì?”
“Cô uống nhiều quá nên phát điên, cứ muốn gọi tôi là ba ba, khuyên như thế nào cũng đều không nghe.”
“Cút, tôi mới sẽ không nói như vậy!”
“Cô còn muốn tôi làm gì? Ngủ với cô sao? Thối như vậy, cô không xứng để cho tôi ngủ.”
“Anh còn không biết xấu hổ mà dám nói!” Trên gương mặt xinh đẹp của An Ninh mang theo sự tức giận, sau đó di chuyển sang một bên giường, để lộ ra dấu vết đỏ tươi!
“Vậy cái này thì giải thích thế nào đây! Anh giải thích cho tôi xem!”
Lâm Dật cau mày, vẻ mặt xoắn xuýt.
“Chị hai, cô nói nhỏ một chút, cô không ngại mất mặt nhưng tôi thì ngại.”
“Anh vô sỉ! Đời con gái của tôi đều đã bị anh phá hỏng rồi!”
“Là người thân nhà cô tới, có quan hệ cái lông gì với tôi chứ!”
------
Dịch: MBMH Translate