Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1482 - Chương 1480: Thân Phận Bại Lộ.

Chương 1480: Thân Phận Bại Lộ.
Chương 1480: Thân Phận Bại Lộ.
Chương 1480: Thân Phận Bại Lộ.




Cùng lúc đó, ngoài hành lang phòng bệnh, âm thanh ồn ào vẫn không ngừng.

Sau khi xảy ra chuyện, bác sĩ trong bệnh viện liền gọi điện cho Trương Đại Dũng trước, cũng dặn người chứng kiến không được báo cảnh sát.

Mọi chuyện cũng đang chờ Trương viện trưởng tới.

Trương Đại Dũng cũng không có dây dưa, sau khi nhận tin, liền vội vàng chạy tới thu dọn tàn cục.

Ông lại căn dặn tất cả mọi người một lần nữa, không nên tiết lộ mọi chuyện ra ngoài.

Mọi chuyện đều cần chờ điều tra rõ ràng, bởi vì ông cảm thấy, nếu như không có nguyên nhân khác thì Lâm Dật không có khả năng làm ra chuyện như vậy.

An Ninh đứng bên cạnh cửa sổ, gấp đến nối hai đầu lông mày thanh tú như muốn xoắn vào nhau, cô cũng không có biện pháp nào cả.

“Trương viện trưởng, xác định không cần báo cảnh sát sao, hành hung trước mặt mọi người, bây giờ nghĩ lại thôi tôi cũng đã thấy sợ.”

Một bên khác, chủ nhiệm khoa ngoại nhỏ giọng hỏi.

“Không cần, làm theo lời tôi nói là được.” Trương Đại Dũng nghiêm túc nói.

Bởi vì ông có thể xác định, Lâm Dật cũng không phải là người nguy hiểm.

“Cậu ấy lúc trước là chủ nhiệm khoa tim mạch của bệnh viện Hoa Sơn, đồng thời cũng là trưởng bí thư Hiệp hội Y học Trung Quốc, căn bản không thể nào là tội phạm giết người được, nhiều lắm cũng là xảy ra xung đột. Cho nên mọi người không thể xúc động, anh trở về thông báo cho người bên trong một chút, nếu như ai tiết lộ chuyện này ra ngoài thì không cần làm ở đây nữa.”

“Cậu ta là trưởng bí thư Hiệp hội y học sao?”

“Tầng lớp của các người còn chưa đủ, còn chưa tiếp xúc đến dạng cấp bậc này như cậu ấy.” Trương Đại Dũng nói:

“Buổi chiều hôm nay, có người bệnh nhân đã bị tuyên án tử hình, nhưng cậu ấy cứ thế mà kéo người đó đi ra từ trong quỷ môn quan. Anh nghĩ một chút xem trình độ của cậu ấy cao đến bao nhiêu.”

Chủ nhiệm phòng bĩu môi, người bị Trương viện trưởng tuyên án tử hình lại được cậu ta cứu về sao!

Chuyện này cũng quá khủng bố rồi.

“Có tài nghệ này, kỹ thuật của cậu ấy còn không phải là nghịch thiên sao?”

“Không phải vậy thì sao, nếu như không có bản lĩnh, sao có thể trở thành Hội trưởng Hội y học Trung Quốc.” Trương Đại Dũng nhìn về phía phòng 706 một chút, thấp giọng nói:

“Được rồi, hai ta cũng đừng thảo luận chuyện này nữa, việc này không thể coi thường, tuyệt đối đừng xảy ra sự cố.”

“Tôi đã biết.”

Sau khi lên tiếng, phòng chủ nhiệm quay người muốn đi, chuẩn bị đi dặn dò mọi người một lần.

Nhưng ngay tại lúc này, cửa thang máy đột nhiên mở ra.

Ngoài ý muốn nhìn thấy hơn mười cảnh sát đi ra từ trong thang máy.

“Viện trưởng không xong, cảnh sát đến rồi!”

“Làm cái quỷ gì vậy, không phải tôi đã nói không được báo cảnh sát sao, người từ đâu tới vậy!”

Nhìn thấy cảnh sát, sắc mặt của An Ninh lập tức thay đổi, trái tim nhỏ thiếu chút nữa đã nhảy ra từ trong cổ họng.

Mà cảnh sát xuất hiện, cũng khiến cho Trương Đại Dũng không biết làm như thế nào cho phải.

Không cần nghĩ cũng biết, bọn họ đi tới nhất định là để xử lý chuyện của Lâm Dật.

“Đồng chí cảnh sát, tôi là viện trưởng Nhị Viện, chuyện này chỉ là hiểu lầm, chính chúng tôi đã có thể xử lý tốt, không làm phiền các người.”

Trương Đại Dũng rất rõ ràng lợi và hại trong chuyện này.

Cho dù Lâm Dật là trưởng bí thư Hiệp hội Y học Trung Quốc, nhưng làm ra loại chuyện này, cảnh sát cũng sẽ không ngồi yên.

Bởi vì không chỉ có bác sĩ và y tá nhìn thấy, mà bệnh nhân cả tầng cũng đều biết chuyện này.

Ảnh hưởng trực tiếp và gián tiếp ảnh hưởng là không cách nào lường được.

Muốn đè chuyện này xuống, chỉ sợ là rất khó.

“Chào Trương viện trưởng, tôi là sở trưởng sở cảnh sát Học Phủ, Trần Liên Sinh, hi vọng các người có thể phối hợp với tôi.” Trần Liên Sinh nói:

“Chúng tôi cần đưa người về điều tra, hi vọng các ngươi không nên cản trở.”

“Chúng tôi nhất định sẽ phối hợp, nhưng sự kiện này cũng chỉ là hiểu lầm, không cần thiết phải gióng trống khua chiêng như vậy.”

“Có phải là hiểu lầm hay không, còn phải điều tra rồi mới có thể quyết định.” Trần Liên Sinh nói:

“Các người đều không nên tới gần phòng 706, để tránh việc gặp phải nguy hiểm.”

Vẻ mặt Trương Đại Dũng hiện lên vẻ lo lắng, ông muốn giúp Lâm Dật xử lý chuyện này, nhưng lại bất lực.

Hơn mười cảnh sát, thận trọng tới gần phong 706.

Cùng lúc đó, Trần Liên Sinh và hai người khác, đã móc súng ra để có thể ứng phó bất trắc bất cứ lúc nào.

Thấy cảnh này, An Ninh thiếu chút nữa đã ngất đi.

Cô muốn đi lên ngăn cản, nhưng lại không biết nói cái gì cho phải.

Bởi vì chứng cứ vô cùng xác thực, Lâm Dật quả thực đã cầm đao đâm người.

Đúng lúc này, mọi người thấy, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Lâm Dật đi ra từ bên trong, đụng mặt với Trần Liên Sinh.

Hai nhóm người mắt lớn trừng mắt nhỏ một hồi lâu.

“Các người là đến bắt người sao?”

Ngạch...

Trần Liên Sinh có chút mơ hồ, không phải đến bắt người, chẳng lẽ đến để ăn cơm sao?

“Báo lên tên của ngươi!”

Trần Liên Sinh cầm súng chỉ Lâm Dật, vô cùng phòng bị.

“Lâm Dật.”

Sau khi xác định thân phận của Lâm Dật, bầu không khí càng thêm giương cung bạt kiếm.

“Không được nhúc nhích, hiện tại lập tức đi theo chúng tôi!”

“A? Các người tới bắt tôi sao? Chuyện này thì có chút không đúng thì phải.”

“Cậu cầm đao hành hung, chẳng lẽ còn muốn ngụy biện sao!”

“Tôi thừa nhận chuyện này, quả thực đã cầm đao đâm người, nhưng người ở bên trong đều không phải là thứ tốt gì. Tôi cũng coi như là giúp các người xử lý sâu mọt xã hội, bắt tôi cũng không đúng lắm.”

“Tôi không biết bên trong là người nào, nhưng cậu lại làm ra hành vi này tại nơi công cộng, chúng tôi nhất định phải trừng trị cậu theo pháp luật!”

Trương Đại Dũng bất đắc dĩ đỡ trán, hiện tại chứng cứ vô cùng xác thực, muốn ngụy biện đều không có cơ hội, cảm giác mọi đã mất đi khống chế.

“Lâm Dật, anh đừng cợt nhả nữa nghiêm chút một chút đi, phối hợp với cảnh sát cho tốt vào, bây giờ không phải là lúc đùa giỡn!” An Ninh lớn tiếng nói.

“Nói nhỏ chút, nơi này là bệnh viện, đừng có hô to gọi nhỏ, sẽ không tốt.”

Nếu như điều kiện cho phép, An Ninh hận không thể đi lên cho Lâm Dật một bạt tay.

Nếu như anh thật sự bận tâm chuyện này, sao vừa rồi lúc đâm người lại không nghĩ đến!

Thật sự là tức chết người mà.

“Hai người đều chú ý một chút, bây giờ không phải là lúc cho các người nói chuyện!” Trần Liên Sinh chỉ Lâm Dật nói:

“Nhanh giơ tay lên.”

“Đừng hoảng hốt, tôi biết các người cũng là người mang chức trách.” Lâm Dật nhìn Trần Liên Sinh, nói:

“Anh đi theo tôi một chút, tôi có chút chuyện muốn nói với anh.”

“Cậu đừng có mà cợt nhả với tôi, đừng cho là tôi không biết cậu muốn làm gì!” Trần Liên Sinh nghiêm túc nói:

“Nếu như cậu có bất kỳ động tác nguy hiểm nào, tôi đều có quyền đánh chết cậu.”

“Trong tay các người có súng, trên tay tôi ngay cả rắm cũng không có, anh khẩn trương như vậy làm gì.”

Trần Liên Sinh cẩn thận nhìn Lâm Dật, dùng súng chỉ sang vị trí cửa sổ bên cạnh.

“Chúng ta sang bên kia nói.”

“Đi thôi.”

Lâm Dật thoải mái đi đến bên bệ cửa sổ, Trần Liên Sinh thận trọng theo sau.

Giữa hai người luôn duy trì khoảng cách nửa mét.

Nếu có bất kỳ tình huống đột ngột nào thì anh cũng có thể kịp phản ứng.

“Đừng khẩn trương như vậy, đều là người một nhà.”

Lâm Dật tựa ở bên bệ cửa sổ, ném giấy chứng nhận thân phận của mình cho Trần Liên Sinh.

Tuy không biết cụ thể là giấy chứng nhận gì, nhưng Trần Liên Sinh đã cảm thấy mơ hồ!

Bởi vì trên giấy chứng nhận màu đỏ có năm ngôi sao!

Thận trọng mở giấy chứng nhận ra, đôi mắt của Trần Liên Sinh lập tức trừng lớn.

“Cậu lại là...”

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment