Chương 1498: Hai Cục Công Thương.
Chương 1498: Hai Cục Công Thương.
“Tại sao tôi phải nghe lời anh!”
Lý Tự Cẩm nhát gan, gặp phải loại chuyện này, liền trốn ở sau lưng An Ninh, không dám nói chuyện.
Nhưng An Ninh là ai?
Đây chính là con gái sinh ra và lớn lên tại Đông Bắc, sao có thể sợ mấy cái này được.
“Tôi hôm nay nhất định phải dạy, anh chạm thử một chút xem!”
“Người đẹp lợi hại!”
Thái độ của An Ninh được sự ủng hộ của toàn trường!
Bởi vì bọn họ đã gặp qua chuyện như vậy, chỉ là không cứng rắn giống như An Ninh.
“Vậy thì các người đừng chơi ở đây nữa, hiện đi ngay đi, đừng quấy rối thêm nữa!”
Nói xong, tổ huấn luyện viên liền kéo quần áo của An Ninh, mềm không được, chuẩn bị cứng rắn.
“Bỏ tay ra!”
“Anh Lâm.”
Nghe thấy tiếng nói chuyện của Lâm Dật, Lý Tự Cẩm liền chạy qua, thấy anh cũng khiến cho cô có không ít cảm giác an toàn.
“Các người là cùng một bọn?”
“Anh có ý kiến gì sao?”
“Ý kiến lớn.” Tổ trưởng huấn luyện viên lên tiếng:
“Nếu như các người còn muốn chơi ở đây thì làm việc theo quy tắc, nếu không muốn chơi thì đi, không ai giữ cả!”
“Các người không cảm thấy, hành vi của mình quá lưu manh sao? Chẳng lẽ không sợ bị tố cáo à?”
“Tố cáo? Cứ tự nhiên.” Tổ trưởng huấn luyện nói:
“Số điện thoại khiếu nại là 12315, gọi điện thoại khiếu nại ngay bây giờ đi, nếu như cậu không gọi điện thoại, tôi sẽ xem thường cậu!”
“Không cần đâu, tôi có số điện thoại cá nhân, gọi 12315 thì không có ý nghĩa, hiệu suất làm việc chậm như vậy, tôi cũng không có thời gian chờ.”
Nói xong, Lâm Dật tìm trong điện thoại được số của một người tên là Vương Chúc Niên, chuẩn bị gọi điện thoại.
“Vương cục.”
“Không phải chuyện của công ty chúng tôi, tôi đang trượt tuyết tại Băng Thành, bên này có người ép mua ép bán, có thể phái người tới điều tra một chút hay không.”
“Chỉ là một nhóm huấn luyện viên trượt tuyết, cứ nhất định bắt người ta phải mua chương trình học trượt tuyết của bọn họ, người khác không thể tự mình dạy, việc này hẳn là đang làm trái quy định đúng không.”
“Vậy được, chuyện sau đó thì tôi mặc kệ.”
“Chờ lúc tôi qua đó, nhất định sẽ tìm anh uống một chút.”
Nói xong chuyện chính, Lâm Dật liền cúp điện thoại.
Tất cả âm thanh cãi lộn, đều dừng lại tại thời khắc này!
Bởi vì bọn họ đều nghe được nội dung cuộc điện thoại của Lâm Dật.
Vương cục!
Thời đại này, không quan tâm là ở nơi nào, chỉ cần là cán bộ cấp cục thôi cũng đã không phải là người mà người bình thường có thể trêu chọc.
“Anh Lâm, anh gọi điện thoại cho ai vậy, có tác dụng gì không?”
Trong ấn tượng của Lý Tự Cẩm, lãnh đạo cục công thương của huyện Đông Tam hình như cũng họ Vương.
Nhưng huyện Đông Tam chỉ là một huyện thành nhỏ, hơn nữa cách đây còn xa như vậy, căn bản là không quản được chuyện nơi này.
“Cục trưởng công thương.”
“Không phải là huyện Đông Tam à.”
“Lấy chút tài năng kia của lão Vương làm sao có thể quản đến chuyện bên này được.” Lâm Dật nói: “Bên phía Yến Kinh.”
“Tê...”
Mọi người nghe nói như vậy, đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Một cuộc điện thoại, trực tiếp đánh tới Yến Kinh, nhân mạch quan hệ của người này có phải là quá mạnh rồi hay không?
Giờ phút này, tổ trưởng huấn luyện viên cũng trở nên luống cuống.
Hôm nay là đụng phải cây đinh rồi!
“Tôi nói cho cậu biết dù có gọi điện thoại cho lãnh đạo công thương Yến Kinh cũng vô dụng, không xen vào được chuyện bên Băng Thành, đừng tưởng rằng có thể hù dọa tôi.” Tổ trưởng huấn luyện viên nói.
“Ai nói là tôi gọi điện cho người công thương bên Yến Kinh vậy?”
“Không phải chính cậu nói sao, thế nào, chẳng lẽ Yến Kinh có hai cục công thương? Cậu đang đùa tôi sao?”
“Nhưng nó chính là có hai cục công thương mà, tốt xấu gì cũng là người ba bốn mươi tuổi rồi, đừng thiếu hiểu biết như vậy chứ.”
“Tôi thấy người thiếu hiểu biết là cậu mới đúng, một chỗ làm sao có thể có hai cục công thương được!”
Lời nói không có tri thức của Lâm Dật khiến cho tổ trưởng huấn luyện viên càng trở nên tự tin hơn, cảm thấy người này chính là bị bệnh tâm thần, não không dùng được.
Mà người xung quanh, cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Lâm Dật.
Tổ chức chính thức như công thương này, một chỗ cũng chỉ có thể có một cái, đây là lẽ thường tình.
Cho dù Yến Kinh là thủ đô, cũng không thể có tính đặc thù ở phương diện này được, cho nên không có khả năng có cục công thương thứ hai, việc này là cậu ta sai.
“Anh nói không sai, những nơi khác chỉ có thể có một cục, nhưng Yến Kinh lại không giống, ngoài cục công thương Yến Kinh như những nơi khác thì còn có một tổng cục, chẳng lẽ anh quên rồi sao?”
Tê ~~
Lời này vừa nói ra, người ở chỗ này đều cảm nhận được sự rung động và kinh ngạc.
Thế mà liên hệ đến người của tổng cục công thương!
Anh chàng này làm nghề gì vậy? Cũng quá lợi hại rồi!
“Tổng, tổng cục công thương...”
“Người tôi gọi điện thoại tên là Vương Chúc Niên, không tin anh có thể lên mạng tra một chút, nhìn xem có người này hay không, đừng làm như tôi đang bắt nạt anh không bằng.”
“Chuyện này...”
Giờ phút này, tất cả huấn luyện viên đều ngây ngẩn cả người, ai mà có tâm tư đi thăm dò mấy thứ này nữa chứ!
Nhưng đám người vây xem bên trong cũng có người hiểu chuyện, vội vàng đăng nhập trang web chính thức, trong cột cơ cấu tổ chức tra được tên của Vương Chúc Niên!
“Đúng thật là có người này!”
Quần chúng kinh hô một tiếng, khiến cho mấy tên huấn luyện viên triệt để tịt ngòi!
Nếu như không có bản lĩnh, cậu ta cũng không có khả năng tự tin như vậy.
“Được rồi, đi thôi, nơi này còn có du khách nơi khác, tôi không tính toán việc này nữa, tự các người chơi đi.”
Ý thức được mọi chuyện không đúng, tổ trưởng huấn luyện viên cũng không muốn xoắn xuýt thêm nữa.
Nếu như tiểu tử này lừa dối người, mình nhiều lắm chỉ tổn thất mấy trăm tệ mà thôi, nếu như là thật thì có thể sẽ mất luôn công việc này.
Không cần thiết bởi vì chút chuyện nhỏ mà mạo hiểm lớn như vậy.
Vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt.
“Đừng có đi vội a, mọi chuyện còn chưa giải quyết xong mà.”
“Không thèm để ý các người!”
“Triệu Đức Minh, anh đứng lại đó cho tôi!”
Ngay lúc huấn luyện viên quay người chuẩn bị đi, chợt nghe có người hét tên mình.
Anh ta nhìn lại, phát hiện là là tổng giám đốc khu trượt tuyết, Lý Phi Dương!
“Lý tổng, sao ngài lại tới đây.”
Bởi vì toàn bộ khu này đều do Lý Phi Dương phụ trách, xem như là lãnh đạo cấp bậc cao nhất.
Tất cả mọi người đều phải nghe theo sự quản lý của anh ấy, tổ trưởng huấn luyện viên trước mắt này cũng không ngoại lệ.
Cho nên khi nhìn thấy người này, tổ trưởng huấn luyện viên Triệu Đức Minh vô cùng khách sáo, mà trong lòng bỗng có một loại dự cảm xấu.
“Con mẹ nó anh không biết xấu hổ mà còn hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì!” Lý Phi Dương mắng:
“Có người tố cáo các người kéo bè kéo cánh thu phí lung tung, ảnh hưởng đến việc vui chơi của du khách. Chuyện này có phải là do anh làm hay không!”
Triệu Đức Minh bị mắng cho mơ hồ, muốn nói chuyện lại không biết giải thích thế nào.
Nhìn khắp các khu vực trên cả nước, chỗ nào cũng có chuyện người làm thịt khách, cho nên ngay cả cơ hội giải thích cũng không có.
Mà điều quan trọng nhất chính là Lý Phi Dương cũng biết chuyện này, mình cũng đã trả cho anh ta không ít chỗ tốt, cho nên mới mở một mắt, nhắm một mắt. Hiện tại anh ta thế mà tới quát mắng mình, đúng là đồ qua sông rút ván!
“Vừa rồi chỉ là xảy ra chút hiểu lầm, chúng tôi làm sao có thể làm loại chuyện đó được.” Triệu Đức Minh cười giải thích.
“Hiểu lầm cái rắm, mới vừa rồi còn ép người ta giao tiền tìm huấn luyện viên, nếu không thì không cho người ta chơi! Hiện tại sao lại không có can đảm thừa nhận vậy!” Du khách xung quanh nói.
“Có chuyện của các người à!” Triệu Đức Minh rống lên một tiếng, sau đó nhìn Lâm Dật nói:
“Người anh em, vừa rồi là tôi không đúng, việc này coi như xong đi.”
------
Dịch: MBMH Translate