Chương 1513: Anh Xác Định Để Cho Tôi Nổ Súng Trước Sao?
Chương 1513: Anh Xác Định Để Cho Tôi Nổ Súng Trước Sao?
Lý Đông là em ruột của Lý Phi, mười năm trước đã theo anh ta cùng nhau đến Moscow, cũng đạt được một ít danh tiếng.
Bởi vì có thủ pháp chơi súng bậc nhất, nên anh ta nổi tiếng trong vùng.
"Ivan giới thiệu đến và nói với chúng ta đó là người Trung Quốc, hình như còn rất có tiền. Đợi lát nữa người đến, nhìn xem tình hình như thế nào."
Vóc người Lý Phi hơi gầy, vóc dáng cũng không cao.
Nhìn từ bên ngoài vào, không có chút đặc sắc nào, nhưng những năm gần đây lại dựa vào quyết tâm, cũng nổi danh ở đây, cũng có chỗ đứng vững chắc.
"Nếu là người một nhà, còn phải đề phòng sao?"
"Đây là quy tắc, không thể phá vỡ được."
"Hiểu rồi."
Lúc hai người còn đang nói chuyện, một cô gái người Nga mặc bikini đi về hướng hai người.
"Ông chủ, có hai người Trung Quốc tìm anh."
"Là một nam một nữ sao?"
"Đúng thế." Cô gái chớp chớp mắt nhìn, "Nhìn rất đẹp nha."
Lý Phi gật đầu, "Để họ vào đây đi."
"Được."
Khoảng mấy phút sau, Lâm Dật với Ninh Triệt đi về hướng của Lý Phi.
Dùng hai mắt trên dưới đánh giá hai người, dáng người và ngoại hình của Ninh Triệt khiến cho hai anh em nhà họ Lý cũng phải sáng mắt lên.
Dáng người như vậy còn quyến rũ hơn cả so với những người phụ nữ u Mỹ.
"Anh là người muốn mua đồ?"
"Đúng, có những quy củ gì, anh cứ nói thẳng là được."
Thấy Lâm Dật sảng khoái như vậy, Lý Phi cũng cảm thấy thú vị.
"Quy củ đều là do người đặt ra, tất cả đều dễ nói chuyện."
Lý Phi nhìn Ninh Triệt, "Anh để người phụ nữ này ở lại đây với tôi một đêm, tôi chuẩn bị cho anh hai cái."
Lý Đông cười híp mắt, vương tay về phía Ninh Triệt.
"Lâu lắm rồi mới thấy một người phụ nữ tuyệt vời như vậy."
Lâm Dật tiện tay móc ra chủy thủ ở sau lưng, cười ha ha nói:
"Anh nếu như chạm vào cô ấy một cái, tôi liền đem tay của anh chặt, không tin thì anh cứ thử xem."
Lời này vừa nói ra, Lý Đông ngừng động tác trên tay.
Những người khác trong quán bar cũng đứng dậy, chậm rãi đến gần Lâm Dật với Ninh Triệt.
"Đừng hoảng hốt, tốt xấu gì chúng ta cũng là người nhà, đừng có phô trương như vậy chứ."
Lý Phi ngăn thủ hạ của mình lại, sau đó nhìn Lâm Dật.
"Huynh đệ, lá gan cũng không nhỏ, ở địa bàn của tôi mà còn dám đối với em trai của tôi kêu gào. Anh cho rằng đều là người Trung Quốc thì tôi liền không dám động thủ sao?"
"Buôn bán không xả thân nghĩa, tôi cũng không phải nhất định phải mua đồ ở chỗ anh."
Lâm Dật dùng chủy thủ cắt móng tay, "Nhưng vẫn là câu nói vừa rồi, anh nếu như dám động vào người cô ấy một cái, tôi liền đánh gãy tay của anh."
Ba ba ba ——
Lý Phi vỗ tay, "Chẳng trách dám đến chỗ tôi mua đồ, lá gan quả thực không nhỏ. Vậy tôi muốn thử xem lá gan của anh, nếu như anh thắng, đồ sẽ tặng miễn phí cho cậu."
"Chơi như thế nào."
Lý Phi lấy ra một khẩu súng lục ở phía sau hông.
"Cò quay Nga, hẳn là đã từng nghe nói chứ, vừa vặn em trai tôi chơi súng cũng được, hai người các cậu thử xem." Lý Phi nói:
"Cậu thắng, đồ vật tôi miễn phí cho cậu, nếu cậu thua người phụ nữ này thuộc về tôi."
"Được." Lâm Dật không chút do dự, sảng khoái đồng ý.
Ninh Triệt kéo một cái ghế, ngồi ở bàn trống bên cạnh, một tay chống má, chờ đợi trò chơi giữa hai người bắt đầu.
Lý Đông cầm bàn súng lục, cười nhìn Ninh Triệt.
"Mỹ nữ, cô hình như không có chút lo lắng nào nhỉ."
"Có anh ấy ở bên cạnh nên tôi cũng không có gì phải sở."
"Ha ha ... Cô vẫn rất tín nhiệm anh ta nhỉ." Lý Đông cười to nói:
"Không phải khoát lác với cô, đã nhiều năm như vậy, tôi xưa nay chưa từng thua, người chết ở trên tay tôi cũng không dưới hai mươi người rồi."
Lâm Dật cũng không cảm thấy Lý Đông đang khoác lác.
Nước Nga được mệnh danh là dân tộc chiến đấu cũng là bởi vì gan lớn, cái gì cũng dám chơi, cuối cùng chết như thế nào cũng không biết.
Bằng không cũng không thể cầm Vodka uống từng ngụm như vậy, Lâm Dật cũng không dám uống như thế.
"Vậy thì anh càng không sánh bằng anh ấy được, các anh không ở cùng một đẳng cấp nha." Ninh Triệt mơ hồ nói.
Nếu như Lâm Dật xem thường anh ta, Lý Đông còn có thể tiếp nhận được, nhưng nếu bị một người phụ nữ quyến rũ và mê hoặc như vậy xem thường, mặt mũi coi như mất sạch.
"Cô cảm thấy tôi chỗ nào không bằng anh ta chứ?"
"Súng của anh giết hơn hai mươi người, nhưng cây súng trong quần anh ấy kia lại tạo ra hơn hai mươi người, đây chính là chênh lệch." Ninh Triệt chống má, ngón chân ôm lấy giày cao gót, nhẹ nhàng lay động, quyến rũ mà gợi cảm.
"Đàn ông mà, lúc nào cũng chơi những cục sắt đó có ích lợi gì? Trái với súng ở trong quần kia mới là thật lợi hại."
Lý Đông vẻ mặt kỳ quái, muốn phản bác nhưng lại nói không ra lời!
Lâm Dật cười cười, miệng của Ninh Triệt thật sự không phải thứ mà người bình thường có thể chịu được.
"A a, nhưng hôm nay nhìn thấy tôi rồi, anh ta và và cái thứ trong đũng quần anh ta e là đều phải phế bỏ."
"Vậy tôi đợi ở đây xem kịch vui."
Ninh Triệt nói: "Nếu như anh ấy chết, tôi tối hôm nay chính là của hai anh em các anh, bảo đảm phục vụ các anh hài lòng nha."
"A a, cô nói rồi đó, không nên nuốt lời."
Những người bên trong quán bar đều nở nụ cười, dám cùng với Nhị ca so súng, đó không phải là muốn chết sao? Đúng là thú vị.
Nghĩ tới đây, nhóm người của Lý Phi lại nhìn Ninh triệt.
Người phụ nữ cực phẩm, hôm nay nhất định là đi không được rồi.
Sau khi các lão đại chơi xong rồi, về sau liền là của mình.
Lý Đông ở trong lòng cười lạnh một tiếng, nhìn Lâm Dật một cái.
"Tôi sẽ nói rõ với anh một số quy tắc trước, để tránh anh hiểu theo ý sai lệch." Lý Đông cầm súng lục nói:
"Tôi sẽ đặt một viên đạn vào, chúng ta thay phiên hướng đầu của mình nổ súng, cuối cùng người nào còn sống sót thì thắng."
"Không thành vấn đề."
Nhóm thủ hạ của hai anh em Lý gia mỗi một người đều ý cười dạt dào, nhưng những người bình thường kia, lại có hơi kinh ngạc.
Này nếu như vận khí không tốt, người chơi game liền sẽ bị mất mạng tại chỗ!
Đùa có phải có chút quá độc ác không?
Hoàn toàn chính là cược mạng, hai người kia lá gan thực sự quá lớn!
Nhưng trong này, còn có một nhóm người nga xem trò vui không sợ phiền phức lớn, dồn dập vỗ tay bảo hay, thậm chí còn có người giơ lên Vodka, đối biểu đạt ý kính rượu với hai người.
Vào giờ phút này ánh mắt của Ninh Triệt cũng rơi ở trên người Lâm Dật.
Nhưng cô từ đầu đến cuối đều là tin tưởng Lâm Dật, hiện tại cũng giống như vậy.
Nhưng mà cô vẫn là không nghĩ ra, Lâm Dật tự tin ở đâu ra mà xử lý vấn đề này?
Dưới tình huống này, căn bản cũng không dễ để gian lận được.
"Quy tắc tôi đã hiểu, nếu như không thành vấn đề, hiện tại liền bắt đầu đi." Lâm Dật nhàn nhạt nói.
Lý Đông cầm súng, ở bên trong thả một viên đạn, đưa tới trước mặt Lâm Dật.
"Để cho công bằng, tôi sẽ cho anh tới trước, để tránh anh nói là tôi khi dễ người."
Lý Đông cười lạnh, giống như đang cười nhạo sự ngu dốt của Lâm Dật.
Lý Đông nói như vậy cũng không tính là sai.
Từ góc độ xác suất mà nói, người đầu tiên nổ súng xác thực chiếm tiện nghi hơn.
Bởi vì xác suất người đầu tiên bắn trúng đạn tỷ lệ chỉ có một phần sáu, người thứ hai là một phần năm, sau cứ thế mà suy ra ...
Lâm Dật tiếp nhận súng lục của Lý Đông, ở trên tay áng chừng một chút, sau đó lại mở súng lục ra, nhìn viên đạn bên trong một chút.
"Anh xác định để cho tôi nổ súng trước sao?"
------
Dịch: MBMH Translate