Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1532 - Chương 1530: Sự Cẩn Thận Của Kỷ Khuynh Nhan.

Chương 1530: Sự Cẩn Thận Của Kỷ Khuynh Nhan.
Chương 1530: Sự Cẩn Thận Của Kỷ Khuynh Nhan.
Chương 1530: Sự Cẩn Thận Của Kỷ Khuynh Nhan.




"Lâm Dật, em đã tắm xong, anh cũng nhanh đi rửa mặt đi."

"Được rồi, đi ngay đây."

Ngay tại lúc Lâm Dật đang suy nghĩ, Kỷ Khuynh Nhan gọi một tiếng từ trên tầng.

Lâm Dật vươn cái lưng mỏi, ném chuyện của Vương gia ra sau đầu, chờ có thời gian lại nghĩ tiếp.

Lên trên tầng, vừa hay nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan đi ra từ trong phòng tắm.

Đường cong uyển chuyển được khăn tắm quấn quanh, da thịt trắng nõn dường như sáng bóng như ngọc, hai thỏ trắng trước người giống như muốn nhảy ra từ trong khăn tắm.

Như ôm đàn tì bà nửa che mặt, như hoa sen mới nở, thanh lệ thoát tục.

Mà trên tay của cô, còn cầm máy sấy, hình như là chuẩn bị trở về sấy tóc, như vậy là có ý nhường lại phòng tắm.

"Đều vợ chồng lâu năm, còn quấn khăn tắm làm gì, nhiều xa lạ, làm như anh sẽ nhìn lén em không bằng."

"Nói như thể là anh sẽ không nhìn lén em vậy."

“Lời này của em là có ý gì, chẳng lẽ một chút tín nhiệm giữa người và người cũng không có à."

"Thôi đi, anh cứ tùy tiện nói, dù sao em cũng không cho anh nhìn, cho qua đi. . ."

Kỷ Khuynh Nhan quay vào gian phòng, Lâm Dật cũng đi vào rửa mặt.

Nhưng bởi vì trên người có vết thương, nên sau khi rửa mặt, đánh răng, rửa chân, rửa anh liền về phòng nghỉ ngơi.

Trong phòng ngủ, Kỷ Khuynh Nhan đang sấy khô tóc, sau đó vừa đọc sách vừa đắp mặt nạ.

Bất tri bất giác, thời gian dã trôi qua hơn nửa giờ, Kỷ Khuynh Nhan phát hiện, Lâm Dật vẫn còn chưa đi ra, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.

Trước đó Lâm Dật tắm rửa, nhiều lắm cũng chỉ mất hai mươi phút là xong.

Hôm nay sao lại tắm rửa hơn nửa giờ?

"Tên này trở nên thích sạch sẽ như vậy từ khi nào thế?"

Nghĩ đến đây, gương mặt của Kỷ Khuynh Nhan đỏ lên.

Đều nói tiểu biệt thắng tân hôn, tắm rửa lâu như vậy, không phải là có ý khác đó chứ?

Kỷ Khuynh Nhan càng nghĩ gương mặt lại càng đỏ.

Hai người tách ra thời gian dài như vậy, trong lòng Kỷ Khuynh Nhan ngầm thừa nhận, hôm nay anh sẽ muốn ngủ cùng mình.

Bởi vì bình thường đều là như vậy, cho dù mình có từ chối, Lâm Dật cũng sẽ chủ động tới, cho nên hôm nay cô cũng không có ý định từ chối, sau khi tắm rửa xong thì xem sách, chờ Lâm Dật tới.

"Tắm rửa sạch cũng phải ngoan ngoãn ngủ cho em, tuyệt đối không để cho anh giở trò xấu, hừ!"

Kỷ Khuynh Nhan càng nghĩ càng khẩn trương, thậm chí còn có mấy phần kích động nhỏ.

Đều là nam nữ trưởng thành, mấy thứ như dục vọng đều không có cách nào khống chế nổi.

Nhưng đợi hơn 20 phút nữa, phát hiện Lâm Dật vẫn chưa đi ra.

Kỷ Khuynh Nhan nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện trước trước sau sau đã hơn một giờ, bản thân mình tắm nữa cũng không tốn nhiều thời gian như vậy.

Cho dù Lâm Dật có tắm nghiêm túc, cũng không có khả năng dùng hơn một giờ a?

Suy đi nghĩ lại, Kỷ Khuynh Nhan lặng lẽ nhẹ nhàng xuống giường, phát hiện đèn phòng tắm đã tắt.

"Ừm hả? Tắm xong rồi sao?"

Kỷ Khuynh Nhan vô cùng buồn bực, lặng lẽ đi tới, nhẹ nhàng gõ cửa, phát hiện một chút động tĩnh cũng không có.

Lặng lẽ mở cửa phòng tắm ra, phát hiện bên trong không có một ai, Lâm Dật cũng không ở đây.

"Người đâu rồi? Chẳng lẽ đã trở về phòng? Rất không có khả năng a?"

Lầm bầm lầu bầu lẩm bẩm một câu, Kỷ Khuynh Nhan nghiêng về phía trước, nhìn sang gian phòng của Lâm Dật.

Nhưng qua khe hở của cánh cửa lại không nhìn thấy chút ánh sáng nào, đèn trong phòng đã tắt.

"Hơn nửa đêm không ngủ, người đi đâu?"

"Tự mình trở về phòng? Rất không có khả năng đi, đây không giống với tác phong làm việc của anh ấy chút này."

Kỷ Khuynh Nhan nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, quỷ thần xui khiến liền đi tới cửa phòng Lâm Dật, thử gõ gõ cửa.

Đương đương đương ——

Không có ai trả lời.

Đương đương đương ——

Kỷ Khuynh Nhan lại gõ cửa vài cái, cũng quyết định, nếu như không có ai trả lời thì sẽ gọi điện thoại cho Lâm Dật.

"Sao thế?" Giọng nói mơ mơ màng màng của Lâm Dật truyền đến.

Kỷ Khuynh Nhan ngây ngẩn cả người, đôi mắt đẹp chớp chớp.

Thế mà lại trở về phòng?

Két két _ _

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra từ bên trong.

Lâm Dật gãi đầu một cái, ánh mắt mông lung nhìn lấy Kỷ Khuynh Nhan.

"Đã trễ như vậy, sao em còn chưa ngủ nữa."

Nói xong, còn ngáp một cái.

"Không, không có việc gì. . ." Kỷ Khuynh Nhan trả lời lúng túng.

"Em thấy anh lâu như vậy không có động tĩnh, nên tới xem một chút."

"Anh cũng là người lớn như vậy, còn có thể có chuyện gì." Lâm Dật nói:

"Chỉ là có chút buồn ngủ, rửa mặt xong liền trở về ngủ, em cũng nhanh đi ngủ đi, không còn sớm nữa, ngày mai vẫn phải đi làm đó."

"Ừ ừ, em về đây, ngủ ngon."

"Ngủ ngon."

Kỷ Khuynh Nhan quay người rời đi, Lâm Dật đóng kỹ cửa.

Kỷ Khuynh Nhan đi hai bước ngoảnh lại ba lần, chau mày, hình ảnh trước mắt không giống với trong tưởng tượng của cô một chút nào.

Về đến phòng, Kỷ Khuynh Nhan lăn qua lộn lại ngủ không yên.

Lấy tính cách của Lâm Dật, đã không gặp mặt thời gian dài như vậy, về đến nhà sẽ không có khả năng ngủ một mình, đây là cái tình huống gì thế này?

Nghĩ đến hơn nửa đêm, Kỷ Khuynh Nhan cũng không nghĩ ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho đến khi trời sắp sáng mới mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, lúc Kỷ Khuynh Nhan lúc thức dậy, đã hơn 9 giờ sáng.

"Sao lại có quầng thâm mắt rồi? Tối hôm qua ngủ không ngon giấc sao?"

"Ngạch. . . Nửa đêm hôm qua có điện thoại gọi đến đánh thức em nên ngủ không ngon."

"Vậy nhanh đi rửa mặt đi, anh đi làm cơm."

"Ừ ừ, vâng."

Kỷ Khuynh Nhan lên tiếng nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không yên.

Nhưng chuyện tối ngày hôm qua vẫn cứ quanh quẩn mãi trong đầu của cô. Cô vẫn không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thế mà lại không đùa giỡn mình, quá kì quái, uổng công đợi anh ấy.

Chẳng lẽ là đi công tác quá mệt mỏi?

Lúc đánh răng, Kỷ Khuynh Nhan bĩu môi, cảm thấy cũng chỉ có khả năng này.

Lúc cô đi công tác về cũng như vậy, về nhà hầu như đều là ngủ, cũng không có tâm tư làm những chuyện khác.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Kỷ Khuynh Nhan tốt hơn không ít.

Quyết định tối nay lại cho anh ấy một cơ hội.

Hừ hừ, nếu như quá hạn thì sẽ không đợi nữa.

Sau khi rửa mặt trang điểm hoàn tất, cô xuống phòng ăn để ăn sáng.

"Anh hôm nay có sắp xếp gì không?"

"Chuẩn bị trở về xem xét công ty một chút, có không ít chuyện đang chờ anh xử lý đây."

"Vậy được rồi, buổi tối nhớ đi dạo siêu thị với em, tủ lạnh trong nhà đều trống hết rồi."

"Không thành vấn đề."

Sau khi ăn xong, hai người lần lượt lái xe đi ra ngoài.

Đến công ty, Lâm Dật gọi Kỳ Hiển Chiêu, Hà Viện Viện, Điền Nghiên đến văn phòng.

"Lâm tổng, ngài tìm chúng tôi sao."

Lâm Dật gật gật đầu, "Chuyện làm ăn vật liệu gỗ nhập khẩu đó thế nào rồi?"

"Tổng số tiền hợp đồng là 1,36 tỷ đô la mỹ, trong đó lợi nhuận khoảng tầm từ 1 triệu đến 3 triệu đô la mỹ, gần như không đáng kể." Kỳ Hiển Chiêu nói:

"Tùng đỏ và tùng trắng nhập khẩu từ Nga đã bắt đầu chất lên xe, nhanh thì một tuần, chậm thì nửa tháng là có thể vận chuyển đến bên chúng ta."

"Bên phía Brazil cũng bắt đầu chuyển hàng, nhưng mà thời gian có lẽ sẽ chậm một chút, nhanh nhất cũng phải muốn một tháng. Dựa theo suy đoán của tôi, ít nhất cũng cần từ 40 đến 50 ngày, mới có thể vận chuyển đến về bên chúng ta được."

Ngón tay Lâm Dật gõ gõ lên mặt bàn, trầm tư vài giây đồng hồ rồi mới nói:

"Từ khi ký kết hợp đồng cho đến bây giờ, đã qua gần một tuần lễ, ở giữa có sai sót gì đó không?"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment