Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1533 - Chương 1531: Tôi Không Phải Đường Tăng.

Chương 1531: Tôi Không Phải Đường Tăng.
Chương 1531: Tôi Không Phải Đường Tăng.
Chương 1531: Tôi Không Phải Đường Tăng.




"Chắc chắn không có vấn đề gì sao?"

Câu hỏi của Lâm Dật, khiến cho ba người đều cảm thấy mơ hồ.

Thuận lợi còn không tốt sao?

Chẳng lẽ còn cần phải xảy ra chút chuyện?

"Mọi chuyện đều rất thuận lợi, dù sao cũng để cho hai nhà bọn họ kiếm lời hơn 100 triệu đô la mỹ, cho nên đều rất phối hợp." Kỳ Hiển Chiêu nói:

"Người phụ trách hạng mục của công ty hai nhà còn nói, gần đây muốn đến tham quan khảo sát công ty của chúng ta, nhìn điệu bộ này, nói không chừng là muốn hợp tác lâu dài."

"Các người tiếp đãi mấy loại chuyện này là được." Lâm Dật nói:

"Nếu như còn có các hợp tác liên quan khác thì chúng ta cũng không cần tiếp. Các người trực tiếp liên hệ với tập đoàn Hoa Nhuận là được. Loại chuyện này nên để cho bọn họ vận hành, chúng ta chỉ cần làm cầu nối ở giữa, làm một người trung gian kiếm chút chênh lệch giá là được."

"Việc này là nghề của tôi." Hà Viện Viện nói.

"Dẫn mối sao?”

"Móa, tôi đang nói làm người trung gian kiếm lời nhờ vào chênh lệch giá."

Thấy hai người lại ầm ĩ, bầu không khí trong văn phòng mới thoải mái hơn không ít.

"Lâm tổng, ngài hiện tại có thời gian không, cũng đã sắp cuối năm rồi, tôi đã lập một bản kế hoạch phát triển trong năm mới cho công ty. Tôi muốn trò chuyện với ngài một chút về chuyện này, nhìn xem có chỗ nào cần sửa đổi hay không."

"Được."

Lâm Dật thay đổi tư thế, "Vừa lúc ba người đều ở đây, mở cuộc họp nhỏ để nói về chuyện này đi."

"Điền tổng, cô nói trước đi?" Kỳ Hiển Chiêu nói.

"Vẫn là anh nói trước đi, kế hoạch công việc của tôi đều là căn cứ vào bên kia, tôi nói trước cũng không có ý nghĩa."

"Vậy được rồi."

Kỳ Hiển Chiêu hắng giọng một cái rồi nói:

"Hạng mục máy quang khắc ba nano đã được duyệt, đây là sự ưu tiên hàng đầu của tập đoàn trong năm tới. Tiếp theo, cũng nên đề cao nghiệp vụ chip và điện thoại di động, để bảo đảm địa vị của chúng ta trong ngành nghề này, cùng với việc giữ vững các nguồn thu chi."

Lâm Dật gật gật đầu, Kỳ Hiển Chiêu sắp xếp như vậy, không có bất kỳ sai sót nào.

"Tiếp theo là kế hoạch thành lập phòng thí nghiệm mới, dựa vào địa vị của chúng ta trong ngành nghề chất bán dẫn và chip, chế tạo một hệ thống sinh thái hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho cuộc sống của mọi người tiến vào thời đại trí năng."

"Chỗ hỗ trợ lẫn nhau này, anh nói rõ một chút xem."

"Đơn giản mà nói chính là đặt một ngôi nhà, bao gồm chủ sở hữu xe và ga ra, xem như là một hàng hóa điện tử, dùng Chip của chúng ta làm đại não để kiểm soát mỗi một bộ phận trong phòng. Ví dụ như ti vi, điều hoà không khí, máy giặt, đèn điện, vv. . . Dùng nó để thực hiện một hình thức sinh hoạt với độ trí tuệ cao."

Lâm Dật nghe xong, trầm tư vài giây đồng hồ.

"Tiếp tục nói."

"Tiếp theo, chính là việc bố trí chất bán dẫn và chip ở nước ngoài." Kỳ Hiển Chiêu nói:

"Tuy chúng ta đã thành công nghiên cứu ra máy quang khắc tân tiến nhất, đồng thời đã đưa nó vào sản xuất, nhưng so với Asmael, Đài Điện và Samsung thì danh tiếng của sản phẩm chúng ta vẫn còn chưa đủ. Cho nên sang năm tôi dự định thử khai thác thị trường quốc tế, biến tập đoàn Lăng Vân thành một công ty quốc tế lớn."

Lâm Dật gật gật đầu, Thẩm Thục Nghi thường xuyên nói Kỳ Hiển Chiêu là người đại tài, chỉ cần bồi dưỡng một chút và cho anh ấy sân khấu đủ lớn thì tương lai nhất định sẽ trở thành nhân vật một phương.

Hiện tại xem ra lời này đúng thật là không sai.

Xét về phương diện quan sát cục diện và tầm nhìn quốc tế, Hà Viện Viện và Điền Nghiên đều có chút chênh lệch với anh.

"Những thứ này chính là phương hướng phát triển của công ty trong năm tới, Lâm tổng, ngài có ý kiến gì không."

Lâm Dật nhìn Hà Viện Viện và Điền Nghiên.

"Hai người các người thì sao?"

"Trước đó chúng tôi đã xem trước, chúng tôi đã sớm biết chuyện bên trong, cảm thấy không có vấn đề gì." Hà Viện Viện nói:

"Nhưng có thể thấy sang năm sẽ rất bận bịu, đề nghị Lâm tổng tăng chút tiền lương cho chúng tôi."

"Được rồi, đề nghị của cô không có hiệu lực."

"Móa nó."

"Kế hoạch này không có vấn đề gì, nhưng tôi cần bổ sung một ít."

Nghe thấy Lâm Dật nói chuyện, ba người đều ngồi thẳng người theo bản năng.

Lâm Dật là một ông chủ vung tay, nếu như không có chuyện lớn thì sẽ không lên tiếng.

Một khi anh ấy muốn mở miệng, vậy nhất định là có chuyện lớn.

"Các người có biết, lúc đầu tại sao tôi lại muốn dốc hết sức lực để phát triển nghiên cứu máy quang khắc và hệ điều hành điện thoại di động mới không?"

"Sợ người khác bắt chẹt.” Điền Nghiên nói.

"Đúng." Lâm Dật nói:

"Đối với tôi mà nói, chuyện kiếm tiền rất quan trọng, nhưng ý thức sứ mệnh của bản thân càng quan trọng hơn."

Lâm Dật thay đổi tư thế.

"Hỏi các người một vấn đề rất đơn giản, lúc vẽ thì dùng phần mềm gì?"

"CAD." Điền Nghiên nói.

"Tài chính dùng phần mềm gì?"

"NAP của Đức."

"Thiết kế chip thì dùng phần mềm gì?"

"EDA của công ty Synopsys, Mỹ." Kỳ Hiển Chiêu nói.

"Tạm thời không nhắc đến những thứ khác, chỉ ba phần mềm này thôi đã có hai cái của Mỹ, một cái của Đức, giả dụ bị bắt chẹt thì tập đoàn Lăng Vân sẽ vận hành như thế nào đây? Ba người có thể cho tôi một đáp án không?"

"Chuyện này. . ."

Vấn đề của Lâm Dật trực tiếp khiến cho ba người cảm thấy mơ hồ, hoàn toàn không biết trả lời thế nào.

Bởi vì đây là một chuyện rất kinh khủng.

Nếu như ba phần mềm của ba công ty này chấm dứt đổi mới với tập đoàn Lăng Vân thì không cần nghi ngờ, 80% nghiệp vụ của tập đoàn Lăng Vân đều sẽ lâm vào tê liệt.

"Chuyện như vậy rất không có khả năng xảy ra." Hà Viện Viện nói ra ý nghĩ của mình.

"Rất không có khả năng, cũng không có nghĩa là không có." Lâm Dật nói:

"Trước lợi ích của quốc gia, cá nhân chỉ là nhỏ bé, chờ đến lúc đó, không ai có thể chỉ lo thân mình được."

"Kế hoạch của lão Kỳ là phát biển ra nước ngoài, phương thức kiếm lợi nhuận cũng là đoạt miếng ăn từ trong miệng của người khác, một khi động đến lợi ích của bọn họ thì chuyện gì cũng có thể xảy ra."

"Lâm tổng, ý của anh là, phương hướng phát triển của năm sau là lấy những hạng mục lạc hậu này làm trung tâm phát triển sao?"

"Chưa nói tới chuyện có phải là trung tâm hay không, nhưng nhất định phải coi trọng những chuyện này, một công ty khoa học kỹ thuật thì nên có dáng vẻ này." Lâm Dật nói:

"Những dự án khác cũng cần được phát triển, không thể bỏ lại phía sau, tốt xấu gì tập đoàn còn có nhiều nhân viên như vậy, chúng ta cũng không thể dựa vào tình yêu, vẫn cần phải kiếm lời."

"Tôi đã hiểu, Lâm tổng, tôi sẽ hoàn thiện lại phần kế hoạch này một chút."

"Vậy thì kế hoạch của tôi cũng cần cầm trở về sửa đổi, đến lúc đó sẽ cùng báo cáo luôn."

Lâm Dật gật gật đầu, nhìn sang Hà Viện Viện, "Cô thì sao, có gì cần báo cáo không?"

"Kế hoạch mới của tôi chính là tăng lương."

"Tốt, tan họp."

Hà Viện Viện: . . .

Sau khi ba người rời đi, Lâm Dật lái xe đến bệnh viên Hoa Sơn, bồi Lý Sở Hàm và Kiều Hân cùng đi ăn cơm trưa, thuận tiện thay thuốc.

Vốn dĩ công việc này là của Lý Sở Hàm, nhưng Kiều Hân chủ động xin đi giết giặc. Lý Sở Hàm cũng không nghĩ nhiều, chỉ là thay thuốc mà thôi, không có chút độ khó kỹ thuật nào, nên dứt khoát giao lại cho Kiều Hân.

Nhưng ở trong quá trình này, tất cả y tá của khoa tim mạch đều xông tới, ngồi một vòng quanh Lâm Dật.

Bọn họ nhìn Lâm Dật, vừa nhìn vừa liếm môi.

"Các người có thể bình thường một chút hay không, tôi tên là Lâm Dật, không phải là Đường Tăng."

"Chủ yếu là cơ bụng của anh quá mê người, tôi có thể liếm một chút không?" Một y tá tóc dài nói.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment