Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1536 - Chương 1534: Anh Ấy Không Thích Chị Nữa.

Chương 1534: Anh Ấy Không Thích Chị Nữa.
Chương 1534: Anh Ấy Không Thích Chị Nữa.
Chương 1534: Anh Ấy Không Thích Chị Nữa.




Vốn dĩ Kỷ Khuynh Nhan ăn bữa cơm này đã không thấy ngon, sau khi nghe Hà Viện Viện nói thì càng ăn không vô nữa.

"Trầm lão đại đi Yến kinh sao?!"

"Đúng vậy." Hà Viện Viện nói với vẻ chắc chắn:

"Đến cấp bậc như Trầm lão đại, chi phí di chuyển của bọn họ đều là em tự mình tới làm, hôm trước lúc thời điểm ra đi, em còn phê 50 ngàn tiền kinh phí đây."

Vẻ mặt của Kỷ Khuynh Nhan lập tức dừng lại.

Trầm lão đại đã đi Yến Kinh rồi, sao có thể tìm anh ấy tăng ca được?

"Học tỷ, chị chờ em chút, em bây giờ sẽ qua tìm chị."

Hà Viện Viện cũng ý thức được chuyện không đúng, trong này nhất định có mờ ám.

Hà Viện Viện gọi điện thoại cho Kỷ Khuynh Nhan, là muốn tâm sự chuyện liên quan tới việc Quách Ngưng Nguyệt kết hôn.

Không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ lại đụng phải chuyện như vậy.

Sau khi tắt cuộc gọi video, Kỷ Khuynh Nhan đã im lặng rất lâu, ngồi sững sờ trên ghế, sau đó cầm lên điện thoại di động, bình phục tâm trạng của mình một chút rồi gọi cho Lâm Dật.

"Bên phòng thí nghiệm đang bận sao?"

"Gặp phải Bug có chút khó giải quyết, đang còn xử lý đây."

"Có anh và Trầm lão đại mà còn không xử lý được sao?"

"Hai bọn anh cũng không phải là vạn năng, cũng phải tìm kiếm cách giải quyết." Lâm Dật nói:

"Đoán chừng tối hôm nay anh sẽ không về được, cũng không cần chờ anh."

"Ừ ừ, được."

"Yêu yêu."

Kỷ Khuynh Nhan cúp điện thoại, ngồi yên trên ghế, hốc mắt phiếm hồng, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Lâm Dật trước đây đều chưa từng lừa gạt mình.

Đây là chuyện mà cô đang nghĩ đến, cũng là chuyện mà cô cố chấp nhất.

Nếu như không có những chuyện khác, tại sao lại muốn lừa gạt mình!

Kỷ Khuynh Nhan tỉnh táo lại, dường đã hiểu ra mọi chuyện.

Hôm qua Lâm Dật trở về, rửa mặt xong thì trực tiếp ngủ, cũng không phải bởi vì mệt mỏi, mà chính là có những chuyện khác.

Hôm nay còn lừa gạt mình, nói đi tăng ca với Trầm lão đại, tất cả đều là nói dối gạt người.

Nghĩ đến đây, Kỷ Khuynh Nhan khóc càng ngày càng lớn, làm sao cũng không thể khống chế tâm trạng của mình.

"Học tỷ!"

Hà Viện Viện vội vã chạy vào từ ngoài cửa, trên người còn mặc đồ ngủ, tóc cũng không chải, rõ ràng là vừa cúp điện thoại liền lái xe đến chỗ Kỷ Khuynh Nhan.

"Đừng khóc mà học tỷ"

Nhìn thấy Hà Viện Viện, Kỷ Khuynh Nhan càng khóc dữ dội hơn, một chút hình tượng cũng không có.

Hà Viện Viện cũng biết cách an ủi người khác, cứ ôm lấy cô như vậy, nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng.

Hi vọng cô có thể phát tiết hết sự phẫn uất trong lòng ra ngoài.

"Chị cảm thấy có thể anh ấy còn có những người phụ nữ khác, đã không còn thích chị nữa."

"Việc này rất không có khả năng." Hà Viện Viện nói:

"Đừng nói là tại Trung Hải, cho dù có nhìn hết các mỹ nữ trong giới giải trí, cũng không tìm được mấy người đẹp hơn chị, làm sao có thể tìm người khác được."

Hà Viện Viện cũng cảm thấy việc này không có khả năng, nhưng hành động của Lâm Dật quả xác thực khiến cho người ta phải hoài nghi.

Nhưng nếu như không có mờ ám, anh ấy cũng không cần thiết phải lừa gạt đàn chị.

"Học tỷ, chị đừng khóc nữa, hai chúng ta đến sở nghiên cứu xem một chút, tìm anh ấy rồi hỏi rõ là được rồi."

"Không muốn!"

Kỷ Khuynh Nhan lập tức từ chối, "Loại chuyện này nếu như chị mà chủ động nói thì sẽ không có ý nghĩa gì cả, Kỷ Khuynh Nhan chị cũng không phải là người như vậy."

"Nhưng dù sao cũng làm cho rõ mọi chuyện chứ." Hà Viện Viện cảm thấy tức giận, nói:

"Có lẽ còn có nguyên nhân khác thì sao? Anh ấy cũng không thể làm chuyện bỏ dưa hấu lấy hạt vừng được."

"Chuyện này rất bình thường, khi cảm giác mới mẻ qua đi, đương nhiên là không còn hứng thú nữa." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Giống như trước đó, lúc anh ấy còn làm việc tại bệnh viện, quan hệ với nữ đồng nghiệp kia cũng không rõ ràng."

"Chuyện kia không phải đã nói rõ rồi sao, đó chỉ là hiểu lầm."

"Có phải là hiểu lầm hay không ai mà biết được chứ, chị chỉ là không muốn tính toán nhiều như vậy." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Nhưng chuyện ngày hôm nay, chị cảm thấy đã có thể nói rõ vấn đề."

Kỷ Khuynh Nhan lau nước mắt, vẻ mặt khổ sở, sức sống trên người dường như đã bị kéo ra trong nháy mắt.

Tuy bình thường cô hay cãi nhau với Lâm Dật, nhưng cho dù ở thời điểm nào thì cô cũng luôn hi vọng Lâm Dật và đàn chị có thể ở cùng một chỗ.

Nếu quả như thật tách ra, cô cũng sẽ cảm thấy đáng tiếc.

"Chị đừng đoán bừa như vậy, có lẽ không phải như chị nghĩ đâu." Hà Viện Viện an ủi:

"Nhìn xem tình huống trước rồi lại nói, ngày mai anh ấy sẽ về nhà, nói không chừng sẽ chuẩn bị cho chị bất ngờ gì đó cũng nên."

"Rất không có khả năng đó."

Nếu như chỉ có chuyện ngày hôm nay, Kỷ Khuynh Nhan có lẽ thật sự sẽ nghĩ như vậy, nhưng cô nghĩ lại một chút về chuyện xảy ra ngày hôm qua, thì cảm thấy cách nói này không thể đúng được.

Cho dù anh ấy có âm thầm chuẩn bị bất ngờ cho mình, cũng không có khả năng trở về liền lập tức ngủ say được.

Đây hoàn toàn không phải là phong cách của anh ấy, lúc trước không phải như thế.

Nhưng loại chuyện này lại không có cách nào nói với Hà Viện Viện được.

"Trước cứ mặc kệ chân tướng chuyện này đã, chúng ta cũng đừng có kết luận nhanh như vậy, đợi thêm một ngày nhìn xem tình huống thế nào đã." Hà Viện Viện nói.

Thà phá mười ngôi chùa, cũng không thể phá hủy một cuộc hôn nhân.

Đến lúc này rồi, Hà Viện Viện vẫn đứng về phía Lâm Dật, nếu không hai người thật sự sẽ không còn khả năng.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, Lâm Dật thật sự không có vấn đề gì, nếu không cô sẽ là người đầu tiên đi lên xé xác Lâm Dật.

"Chị đã gọi điện thoại cho anh ấy chưa?"

"Đã gọi." Kỷ Khuynh Nhan nói:

"Anh ấy bảo hôm nay sẽ tăng ca với Trầm lão đại và sẽ không về."

Hà Viện Viện hít sâu một cái, cách làm như vậy quá đáng nghi.

"Em mặc như này chạy ra ngoài, cũng không có cách nào trở về, hôm nay em sẽ ở lại với chị một đêm, ngày mai sẽ cùng nhau đi làm."

"Ừm."

Kỷ Khuynh Nhan lạnh nhạt gật đầu, cô đã không còn tâm tư đi chú ý những chuyện khác nữa.

Sáng sớm hôm sau, tâm trạng của Kỷ Khuynh Nhan đã ổn định lại không ít, nhưng vẫn không hăng hái lắm.

Chuyện ngày hôm qua đã mang đến đả kích quá lớn với cô.

"Được rồi, chị cũng đừng nghĩ đến mấy chuyện này nữa, buổi tối lúc ăn cơm, em sẽ thăm dò anh ấy giúp chị."

"Không cần đâu."

Kỷ Khuynh Nhan vừa mặc quần áo vừa nói:

"Loại chuyện này không thể cưỡng cầu được, vẫn nên thuận theo tự nhiên mới đối tốt. Chị sẽ cho anh ấy ba ngày, nếu như anh ấy không chủ động nói rõ với chị thì chị sẽ nói với anh ấy, không cần thiết phải tốn sức như vậy."

"Thế nhưng là..."

"Không có thế nhưng gì hết, đi làm đi."

"Được rồi."

Hà Viện Viện tìm một bộ quần áo mà mình có thể mặc trong tủ đồ của Kỷ Khuynh Nhan, sau đó cũng lái xe đi làm.

Trong văn phòng, Hà Viện Viện đi tới đi lui, hết vòng này tới vòng khác.

Cô nghĩ mãi mà vẫn không hiểu nổi chuyện này.

Ông chủ của mình tuy có chó một chút, nhưng trải qua thời gian dài như vậy, cho dù là người mù cũng đều có thể nhìn ra anh ấy đối với học tỷ là thật tâm thật. Hơn nữa, hai bên còn gặp qua gia đình của nhau, chuyện kết hôn sau này là chuyện chắc như đinh đóng cột, đang rất tốt sao lại xảy ra loại chuyện này chứ?

Chẳng lẽ lại là bởi vì sắp đến lễ giáng sinh, muốn làm thiêu thân?

Hình như cũng có loại khả năng này.

Đương đương đương ——

Ngay lúc Hà Viện Viện đang suy nghĩ lung tung, cửa ban bị gõ.

"Vào đi."

Người tiến vào, là thư ký của Hà Viện Viện, trên tay còn cầm lấy một phần văn kiện.

"Hà tổng, hàng không Tân Hoa đưa tới một danh sách vé máy bay."

"Danh sách vé máy bay?" Hà Viện Viện lẩm bẩm một câu, "Là của Trầm lão đại sao?"

"Là của Lâm tổng."

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment