Chương 1553: Tính Cho Bọn Họ Rẻ Một Chút.
Chương 1553: Tính Cho Bọn Họ Rẻ Một Chút.
Nghe thấy có người gọi tên của mình, Lâm Dật nhìn qua phương hướng của giọng nói thì phát hiện là cái ăn mặc đồng phục nữ nhân.
Tuổi của người phụ nữ khoảng hơn hai mươi tuổi, tóc uốn xoăn, mặc đồng phục màu đen, lộ ra vẻ khôn khéo mà già dặn.
Nhìn gương mặt của người phụ nữ, Lâm Dật cảm thấy khá quen, giống như đã gặp qua ở đâu đó.
Suy nghĩ kỹ một hồi mới lên tiếng:
"Dương Liễu?"
"Các người có quen biết sao?" Kỷ Khuynh Nhan hỏi theo bản năng.
"Là bạn học cấp ba của anh, không nghĩ tới lại gặp ở đây."
"Bạn học cấp ba?" Kỷ Khuynh Nhan nhìn Lâm Dật với ý vị sâu xa, "Không phải là mối tình đầu của anh đó chứ."
"Lúc đi học, anh luôn không để ý đến chuyện bên ngoài, là một học sinh chăm ngoan chỉ một lòng đọc sách, làm sao có thể làm loại chuyện lung ta lung tung kia được."
"Lấy đầu óc này của anh, nếu như chỉ một lòng đọc sách thì có lẽ đã có thể thì vào trường của em rồi." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Đoán chừng lúc anh đi học, đều dành hết thời gian lên người những nữ sinh khác, nếu không cũng không thể qua nhiều năm như vậy mà còn có nữ bạn học nhận ra anh."
"Lớn lên thì đẹp trai, lại còn có tiền, đây cũng là lỗi của anh sao?"
"Hừ, chính là anh sai."
Lúc này, cô gái tên là Dương Liễu đi về phía Lâm Dật, "Các người đến xem nhà sao?"
Lâm Dật quét mắt nhìn bảng tên trước ngực của cô, là cố vấn tiêu thụ của Vân Sơn Quốc Tế.
"Đúng rồi, tới xem nhà một chút."
Dương Liễu quan sát Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan một lúc.
Trong lòng không khỏi hơi xúc động.
Lúc trước khi còn đi học, mình đã viết thư tình cho anh ta, nhưng sau đó anh ta lại không thèm phản ứng đến mình.
Cô vốn dĩ đã quên việc này rồi, hôm nay nhìn thấy Lâm Dật lại bỗng nhiên nghĩ tới.
"Nghe nói sau khi anh tốt nghiệp vẫn luôn ở Trung Hải, giờ sao lại trở về Quảng Châu mua phòng ốc rồi? Có phải là tại Trung Hải áp lực quá lớn hay không?"
"Chỉ là mua căn nhà, không có quan hệ gì với áp lực cả."
"Ha ha." Dương Liễu cười khẽ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Rõ ràng chính là không sống nổi tại Trung Hải nữa, sau đó mới về Quảng Châu, thế mà còn che che giấu giấu.
"Các người có thể xem thử nhà ba phòng của Vân Sơn Quốc Tế. hiện tại đang đặt móng, hiện tại đang được hình thành, rẻ hơn nhiều so với các nhà thương mại khác không ít, giá cả rất lợi ích thực tế."
Kỷ Khuynh Nhan nhìn thoáng qua Dương Liễu, cô vốn dĩ cũng không để ý đến cô ta, nhưng nói gần nói xa, cô luôn cảm thấy cô ta đang xem thường Lâm Dật.
"Tiểu Dương, cô quen biết hai vị khách hàng đó sao?"
Người nói chuyện chính là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, ăn mặc rất chỉnh tề, đeo kính, mang đến cho người ta một loại cảm giác hào hoa phong nhã.
Tên của anh ta gọi Chu Bình, là tổ trưởng tổ một tổ tiêu thụ của Vân Sơn Quốc Tế.
"Anh ta là bạn học cấp ba của tôi."
"Nếu như đã có quen biết, vậy thì cô phụ trách hai khách hàng này đi." Chu Bình nói:
"Lúc nói chuyện cũng thuận tiện hơn một chút."
"Điều này e rằng không được, bạn trai tôi sắp tới đây, có lẽ sẽ không có thời gian."
"Là muốn xin phép nghỉ ra ngoài sao?"
"Không phải, không phải." Dương Liễu nói:
"Tôi và bạn trai tôi muốn kết hôn, chuẩn bị mua một phòng nhỏ ở đây, cho nên lát nữa hai chúng tôi cũng phải nhìn nhà, không có cách nào giới thiệu cho bọn họ được."
Két két _ _
Đúng lúc này, cửa của trung tâm tiêu thụ bị đẩy ra.
Một người đàn ông trẻ tuổi đi vào từ bên ngoài, nhìn bộ dáng thì khoảng tầm ba mươi.
Mặc quần áo bình thường, tóc tai tỉ mỉ, trên tay còn cầm lấy một chìa khóa xe BMW.
"Anh yêu, em ở chỗ này."
Nhìn thấy người đàn ông tiến vào, Dương Liễu vẫy tay, anh ta lập tức đi về phía cô ta.
Nhưng lúc đi tới, người đàn ông cầm chìa khóa xe BMW nhìn thấy Lâm Dật cùng Kỷ Khuynh Nhan, không khỏi đánh giá vài lần trên người bọn họ.
Hai chân tinh tế được quần bò bao phủ, áo khoác màu đen áo thể hiện rõ khí chất, lại phối với ngũ quan và dáng người không thể bắt bẻ kia.
Đừng nói là trong cuộc sống hiện thực, dù là trong vòng giải trí cũng không thể gặp được phụ nữ xinh đẹp như vậy.
"Lâm Dật, tôi giới thiệu cho anh một chút, đây là bạn trai tôi Đỗ Ninh, buôn bán nhập khẩu xe song song."
"Đúng là rất thật lợi hại." Lâm Dật thuận miệng trả lời một câu.
Anh ngửi thấy chút mùi vị giả trang từ trên người Dương Liễu.
"Liễu Liễu, cũng giới thiệu cho anh một chút đi." Đỗ Ninh nói.
"Anh ấy là bạn học cấp ba của em, tên là Lâm Dật, người bên cạnh hẳn là bạn gái của anh ấy." Dương Liễu nói:
"Trước đó vẫn luôn làm việc tại Trung Hải, không nghĩ tới còn gặp mặt ở chỗ này."
"Làm việc tại Trung Hải sao còn về Quảng Châu mua nhà vậy?"
"Anh sao có thể nói như vậy chứ."
Dương Liễu nói:
"Áp lực tại Trung Hải lớn như vậy, một phòng nhỏ bất kỳ thôi đã hơn 10 triệu. Đó đâu phải là nơi cho người bình thường ở, không sống được ở đó nữa thì về Quảng Châu mua nhà không phải là chuyện rất bình thường sao."
"Em nói cũng đúng, ở Quảng Châu thì chỉ cần mấy triệu đã có thể mua được một căn nhà không tệ, quả thực rẻ hơn bên Trung Hải nhiều."
Tuy giọng nói của Dương Liễu không lớn, nhưng lấy thính lực của Lâm Dật đương nhiên là nghe được rõ ràng.
Tôi con mẹ nó trêu chọc cô à, mới tới đã trang bức rồi?
"Lâm Dật, chúng tôi cũng phải xem nhà, không nói chuyện với anh nữa."
Nói xong, Dương Liễu nhìn về phí tổ trưởng Chu Bình rồi nói:
"Tổ trưởng, tôi không có thời gian phụ trách, anh tìm người tiếp đãi bọn họ đi."
“Đi làm việc của cô đi, vừa lúc tôi cũng không có việc gì, để tôi phụ trách hai khách hàng là được rồi."
"Anh dẫn bọn họ đi xem mấy căn nhà ba năm, giá phòng đó tương đối rẻ, sau đó lại giảm cho họ một chút, tiền đặt cọc nhớ làm thấp một chút, nếu không thì sẽ là một khoản chi tiêu không nhỏ."
"Tôi biết phải làm sao, yên tâm đi." Chu Bình nói:
"Còn hai người thì sao, không đi xem nhà ba năm sao? Mua nhà đủ năm quả thực rất có lời."
"Chúng tôi định sang năm kết hôn, mua phòng theo năm sẽ không còn kịp." Dương Liễu vừa cười vừa nói:
"Hơn nữa bạn trai tôi có điều kiện, mua nhà hơn 200 mét vuông cũng không cần cho vay, không cần thiết phải mua mấy loại nhà đó."
"Vậy được rồi, bận việc của các người đi, tôi mang hai vị khách hàng này đi xem một chút."
Chu Bình có chút cảm thán, người phụ nữ tóc dài này tốt hơn nhiều so với Dương Liễu, nhưng tìm được người đàn ông giống nhau, cuộc sống tương lai khẳng định là có khoảng cách.
Dương Liễu nhìn Lâm Dật một chút, "Chúng tôi đi trước, phương diện giá tiền nhất định sẽ lấy thấp nhất cho anh, anh cứ yên tâm về chuyện này."
Kỷ Khuynh Nhan: . . .
Lâm Dật: . . .
Thật mẹ nó cảm ơn ngươi tám đời tổ tông nhà cô.
Lâm Dật không thèm quan tâm đến Dương Liễu, nói với Chu Bình:
"Mang bọn tôi đi xem nhà ba năm một chút đi."
"Được rồi, tiên sinh nữ sĩ mời tới bên này."
Dựa theo hướng dẫn của Chu Bình, Lâm Dật và Kỷ Khuynh Nhan đi tới.
"Chúng ta không phải muốn mua biệt thự sao, còn nhìn nhà bình thường làm gì?"
"Anh trai gần nhất mới có bạn gái, anh cảm thấy cũng không tệ lắm, tuổi của bọn họ cũng không nhỏ, nếu như mà thuận lợi thì trễ nhất là năm sau, cũng sẽ nói tới chuyện cưới gả. Anh muốn mua một phòng nhỏ cho anh ấy."
"Như vậy không tốt lắm đâu." Kỷ Khuynh Nhan nói:
"Anh mua biệt thự cho Ngưng Nguyệt mà chỉ đưa cho anh trai một căn nhà bình thường?"
"Đưa nhà bình thường cho anh ấy cũng chưa chắc là đã nhận huống chi là biệt thự." Lâm Dật nói:
"Nếu không hiện tại, anh ấy cũng không có khả năng đi làm tài xế xe vận tải."
------
Dịch: MBMH Translate