Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1574 - Chương 1572: Món Quà Độc Đáo.

Chương 1572: Món Quà Độc Đáo.
Chương 1572: Món Quà Độc Đáo.
Chương 1572: Món Quà Độc Đáo.




Lâm Dật giơ tay, kéo mông Nhan Từ lại.

"Anh cảm thấy đề nghị này của em rất tốt, với khung cửa sổ lớn từ trần đến sàn như vậy, đối mặt anh là mặt biển rộng lớn, hoa nở ấm áp, nếu là không dùng thì thật là lãng phí."

"Em biết ngay anh sẽ nghĩ như vậy mà, cho nên em đã chuẩn bị rất lâu."

"Chuẩn bị cái gì?"

Lâm Dật có chút khó hiểu, mình mời cô ấy ra ngoài ăn một bữa cơm, cũng không nghĩ tới chuyện khác.

"Tự anh xem sẽ biết thôi." Nhan Từ thở dốc nói.

Dù không nói rõ là chuyện gì, nhưng đến lúc này, kẻ ngu cũng phải biết là xem ở đâu.

Cởi áo nới dây lưng ...

"Kiểu dáng này đủ mới mẻ độc đáo, anh cũng chưa từng nhìn thấy."

Nhan Từ kiều mị kéo mặt Lâm Dật, "Không phải anh nói buổi chiều có một trận chiến ác liệt sao? Cho nên em cố ý đến trung tâm mua sắm, đặc biệt mua bộ này về, nếu không cũng không làm lỡ thời gian lâu như vậy được."

Lâm Dật bỗng nhiên tỉnh ngộ, suy nghĩ cả nửa ngày, hóa ra là đi mua vật này mới làm trễ nãi thời gian.

Nhưng trận chiến ác liệt mà mình nói cũng không phải là với cô ấy!

Nhưng mà như vậy cũng rất tốt, xem như là một hiểu lầm xinh đẹp đi, về sau nhiều thêm mấy lần nữa cũng không sao.

Hai người củi khô bốc lửa, vừa đốt liền cháy.

Mặc dù là một căn nhà mới sửa sang lại, nhưng dựa vào vốn kiến thức của Lâm Dật, hoàn toàn không làm khó được anh.

Chu Du kết hôn không có giường —— đan xen kiều.

Hơn nữa mặt hướng biển rộng, có một cảnh phong tình đặc biệt.

Khoảng hai giờ sau, một trận chiến ác liệt kết thúc, đơn giản thu dọn một chút, cả hai sảng khoái bước ra khỏi vịnh Lâm Khê.

Về phần battle với Hà Viện Viện, cũng chỉ có thể đẩy lên ngày mai.

Sau đó một tuần.

Lâm Dật có thể nói là trải qua cuộc sống hoang phí của thế hệ phú nhị đại.

Ban ngày đến công ty khiêu chiến với Viện Viện, lúc mệt mỏi thì đến chỗ Kỷ Khuynh Nhan, thuận tiện sống chung với Vương Oánh.

Hoặc là đi tới chỗ Lý Sở Hàm hoặc Nhan Từ,

Tháng ngày trôi qua phải được kêu là quá thoải mái.

Thuận tiện cũng đưa những món quà mà mình đã chuẩn bị, trong đó cũng bao gồm 200 triệu kia.

Đêm Giáng sinh vào ngày 24 là một ngày lễ rất quan trọng đối với các cặp đôi ở Trung Quốc

Nhưng đối với Kỷ Khuynh Nhan mà nói, hình như có cũng được mà không có cũng được.

Quà tặng gì gì đó, hoàn toàn không quan trọng, chỉ cần Lâm Dật ở bên cạnh cô là tốt rồi.

Lúc trước Kỷ Khuynh Nhan cảm thấy lúc nói chuyện yêu thương chính là muốn đẹp đẽ, ngọt ngào.

Hiện tại mới hiểu được, ở cùng nhau mới là tốt nhất.

"Em ăn xong rồi, em lên lầu thay quần áo đây, đợi lát nữa cùng nhau đi ra ngoài."

"Anh đưa em đi."

"Anh không đến tập đoàn Lăng Vân sao?"

"Tập đoàn bên kia cũng không có việc gì, đưa xong em tới quá khứ cũng tới kịp."

"Moa~~ biểu hiện không tệ."

Kỷ Khuynh Nhan ở trên mặt Lâm Dật hôn một cái.

"Em sẽ làm nhanh, anh chờ em một lúc."

Nói xong cũng sôi nổi trở lại trên lầu, còn hiếm hoi ngâm nga một bài hát.

Khoảng hai mươi phút sau, Kỷ Khuynh Nhan thay quần áo xong.

Áo khoác cashmere màu be phối hợp với áo sơ mi trắng của Givenchy, nửa người dưới là quần jean màu đen, đường viền chân và mông được tôn lên một cách hoàn hảo, toát lên vẻ đẹp quyến rũ vô hạn.

Đứng ở lầu hai nhìn Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan quay một vòng.

"Anh thấy bộ này như thế nào? Cho điểm đánh giá bao nhiêu?"

"Rất đẹp, đi thôi."

"Ừ."

Đã nhận được lời khẳng định của Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan xinh đẹp đi xuống lầu.

Lâm Dật đưa cô đi làm, là để cô có thể mang đôi giày cao gót mới mua.

"Hôm nay đổi xe à?"

Thường ngày lúc ra cửa, Lâm Dật đều là lái chiếc Voice Night kia, hôm nay anh lại lái chiếc Lexus 570 đi ra.

"Chiếc xe kia có chút hơi chán, hơn nữa còn không thoải mái như cái này, hôm nay sẽ lái nó đi làm."

Kỷ Khuynh Nhan giật giật cánh mũi.

Muốn nói thoải mái, Mirage và Mulshang hẳn là khá hơn một chút.

Nhưng cô cũng không hỏi nhiều, đó chỉ là phương tiện đi lại mà thôi, lái chiếc nào cũng giống nhau.

Sau khi chuẩn bị xong, hai người lên xe, Lâm Dật lái xe rời khỏi Cửu Châu Các.

Nhưng rất nhanh, Kỷ Khuynh Nhan phát hiện có chỗ không đúng.

Con đường này, cũng không phải là đến công ty.

"Hả? Anh có chuyện gì khác sao?" Kỷ Khuynh Nhan tò mò hỏi.

"Có chút việc riêng, anh đi làm trước."

"Được, em không nóng nảy, lái chậm một chút."

Kỷ Khuynh Nhan cũng không nghĩ nhiều về việc này, mặc dù công ty còn có một số việc còn đang chờ mình xử lý, nhưng cũng không thiếu trong thời gian ngắn này.

Rất nhanh, Kỷ Khuynh Nhan phát hiện phong cảnh dọc đường rất quen thuộc, đây là hướng đi đến sân bay.

Đúng như cô đoán, khoảng một tiếng sau, Lâm Dật đã lái xe đến sân bay.

"Em cuối cùng cũng biết tại sao anh lại lái chiếc xe này ra ngoài rồi."

"Tại sao?"

"Bởi vì chiếc xe này bảy chỗ, thích hợp để đưa đón người hơn. Hơn nữa cốp xe phía sau cũng rộng rãi để chứa hành lý."

"Em nói đúng, cốp xe phía sau quả thật có hành lý, nhưng cũng không phải tới đón người."

"Không phải tới đón người?" Kỷ Khuynh Nhan tò mò nhìn Lâm Dật, "Vậy anh đến sân bay làm gì?"

"Em xem một chút hành lý cốp xe phía sau liền biết."

Đôi mắt to ủ rũ của Kỷ Khuynh Nhan đảo vài lần, sau đó cởi đai an toàn xuống xe, mở cốp xe phía sau ra.

Thình lình phát hiện, bên trong đều là quần áo của mình. Tất cả các loại váy, còn có mỹ phẩm với tranh sức, cùng với đồ dùng bình thường rửa mặt, đầy đủ mọi thứ.

Thậm chí ngay cả nội y của mình cũng được xếp vào.

"Hả? Sao anh lại mang hết đồ của em ra ngoài đây?"

Lâm Dật cười hì hì nhìn cô, "Bình thường công việc của em quá bận rộn, anh đây đưa em đi chơi."

Sửng sốt một hồi lâu, Kỷ Khuynh Nhan mới phản ứng lại, đây là món quà giáng sinh bất ngờ mà Lâm Dật chuẩn bị cho mình!

Muốn dẫn mình ra ngoài đi du lịch.

"Thiệt là, sao anh không nói trước với em chuyện này."

Kỷ Khuynh Nhan vừa kích động lại hưng phấn, viền mắt đều đỏ.

"Nói trước cho em biết thì còn gì thú vị nữa chứ."

Cô lau nước mắt, Kỷ Khuynh Nhan cảm động nói:

"Nhưng em hôm nay cũng không trang điểm gì nhiều, một chút chuẩn bị cũng không có, sớm biết vậy em đã mặc đẹp hơn một chút rồi."

"Mặc dù người ta nói con người dựa vào quần áo, ngựa dựa vào cái yên, nhưng những bộ quần áo đó căn bản không thể làm nổi bật lên vẻ đẹp của em chút nào, cho nên em như vậy rất tốt. Xinh đẹp tinh khiết như hoa sen, trang điểm tự nhiên nha."

"Anh nói cũng thật dễ nghe, hừ hừ." Kỷ Khuynh Nhan kiêu ngạo hấc đầu, "Vậy chúng ta sẽ đi đâu?"

"Bí mật, tạm thời vẫn chưa thể nói cho em biết được."

"Cắt."

Kỷ Khuynh Nhan cũng không hỏi nhiều nữa, bởi vì có hỏi Lâm Dật cũng sẽ không nói cho mình biết.

Nếu anh ấy đã sắp xếp xong xuôi, mình cũng mặc kệ, đi theo anh ấy là được rồi.

Rất nhanh, hai người lấy hành lý lên máy bay.

Khoảng hơn tám giờ sau, máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Dubai.

Bởi vì chênh lệch múi giờ, hiện tại Dubai đã là hơn hai giờ chiều, thời gian vừa vặn cũng không có muộn lắm.

"Em còn tưởng rằng anh muốn đưa em đi Bắc u chứ, không ngờ là tới đây."

Là nơi giàu có nhất thế giới, Dubai vẫn luôn là thành phố du lịch nổi tiếng.

Ánh mặt trời, bãi cát, bờ biển, còn có xe hơi sang trọng ở khắp mọi nơi.

Dù là nam hay nữ đây cũng là nơi có thể kích thích hóc môn adrenalin.

Đứng ở trên mảnh đất trù phú nhất, cảm giác hô hấp cũng đều được mùi tiền.

Nhưng đối với Lâm Dật mà nói, nơi này còn có một ý nghĩa đặc biệt nữa.

Lúc trước mẹ anh rời Yến kinh sau đó đã tới nơi này.

Cũng không biết bà ấy hiện tại ở đâu, có thể gặp được bà ấy ở đây không.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment