Chương 1597: Nhanh Chân Đến Trước.
Chương 1597: Nhanh Chân Đến Trước.
Sau khi cầm lấy chiếc nhẫn mà Jeffrey đưa cho mình, Lâm Dật chậm rãi đi ra khỏi nhà hàng.
Về phần những chuyện xảy ra phía sau, đã không còn có quan hệ gì với anh nữa.
Xuống lầu dưới, Lâm Dật nhìn thấy Kỷ Khuynh Nhan và Tần Ánh Nguyệt.
Nhìn thấy Lâm Dật, Kỷ Khuynh Nhan chạy qua, hỏi thăm xem anh có bị thương không?
"Yên tâm đi, không có việc gì, em xem anh bây giờ không phải là rất tốt sao." Lâm Dật cười ha hả nói:
"Không phải muốn đi xem ca kịch à? Sao còn chưa đi?"
"Anh còn ở bên trong, em nào có tâm tư đi xem ca kịch nữa." Kỷ Khuynh Nhan oán giận nói:
"Tình huống vừa rồi nguy hiểm như vậy, sao anh lại không đi ra cùng chúng em, dọa chết em rồi."
"Chỉ là một lão lưu manh, mang theo một đám tiểu lưu manh, có gì mà phải sợ."
Lâm Dật xoa đầu Kỷ Khuynh Nhan, an ủi:
"Yên tâm đi, không có việc gì cả."
"Hai người các con đừng ở đây anh anh em em nữa." Tần Ánh Nguyệt nói:
"Mọi chuyện đều đã được quyết, hai chúng ta đi xem ca kịch đi. Người làm mẹ như dì đây còn không lo lắng, con đặt tâm ở trong lòng là được rồi."
"Con biết rồi, thưa dì." Kỷ Khuynh Nhan yếu ớt nói, sau đó nhìn Lâm Dật, "Anh cũng đừng ở bên ngoài nữa, đi cùng với bọn em đi."
"Thôi đừng, anh không có hứng thú với mấy thứ như ca kịch này, hai người cứ đi đi. Anh đi dạo chỗ khác một chút, thả lỏng tâm trạng."
Thấy Lâm Dật thật không muốn đi, Kỷ Khuynh Nhan cũng không có cưỡng cầu nữa.
Sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần về vấn đề an toàn, cô mới rời đi với Tần Ánh Nguyệt.
Lâm Dật đưa Kỷ Khuynh Nhan đi rồi lên xe, lái xe chạy đến tháp Khalifa.
Toà tháp này là tòa tháp cao nhất thế giới, Lâm Dật ngước đầu nhìn lên, trong bầu trời đêm tĩnh mịch, nhìn không thấy đỉnh đầu.
Giống như một cây cột chống trời, mang đến cho người ta một loại áp lực không thể gọi tên.
Sau khi xuống xe, Lâm Dật nhìn bốn phía một chút, ngoại trừ bãi đỗ xe thì cũng không còn nhân viên công tác nào nữa.
Lâm Dật đùa nghịch chiếc nhẫn trên tay, đi về phía lương đình.
"Ha ha, người anh em, tôi muốn hỏi thăm một người."
Bảo vệ trong lương đình nhìn sang Lâm Dật, trên mặt lộ ra nụ cười.
"Tiên sinh, ngài cứ nói?"
"Tôi muốn tìm một người tên là Lyon, anh ấy là đồng nghiệp của anh đúng không"
Vẻ mặt của bảo vệ có chút cổ quái, đánh giá Lâm Dật từ trên xuống dưới vài giây đồng hồ.
"Tôi chính là Lyon, xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì không?"
Biết được thân phận của đối phương, Lâm Dật nở nụ cười, không nghĩ tới lại có thể tìm được một cách nhẹ nhàng như vậy.
Lâm Dật không nói thêm gì nữa, đưa chiếc nhẫn của Jeffrey ra.
"Mang tôi đi xem lô hàng, chuyện còn lại hẳn là không cần tôi nhiều lời đúng không."
Nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Lâm Dật, ánh mắt của Lyon lập tức thay đổi, từ không tín nhiệm biến thành kiêng kị.
"Xin chờ tôi một chút."
Lyon ngó đầu ra, phát hiện bốn phía không có người, lập tức cầm lấy bộ đàm thông báo:
"Sal, đi thay tôi một chút, tôi phải ra ngoài bận chút chuyện, lúc trở về sẽ mua thuốc cho anh."
"Được rồi, tôi sẽ lập tức qua đó, chúc anh mọi chuyện thuận lợi, hi vọng anh nhanh trở về một chút."
Không đến mấy phút, một chàng trai da nâu chạy ra từ cửa hông của tháp Khalifa, thay ca cho Lyon.
Hai người lập tức cùng đi vào tháp Khalifa.
Nhưng Lâm Dật cũng không buông lỏng cảnh giác, bởi vì không thể hoàn toàn tín nhiệm người tên là Lyon này được.
"Nơi này là nơi mua sắm và du lịch, anh cần phải mua một tấm vẻ thăm quan, mới có thể tùy ý đi lại ở đây." Lyon nói.
"Được."
Dựa theo lời Lyon nói, Lâm Dật mua tấm vé tham quan đắt nhất, thuận lợi tiến vào trong tháp Khalifa.
Cho dù phong cách trang trí và sự giàu có ở đây vượt mức quy định, là nơi mà mỗi người đều muốn check in. Nhưng Lâm Dật lại không có tâm tư như vậy, anh đang muốn tìm lô hàng kia, sau đó để cho người áo đen mắc câu.
Ở đâu ngang chỉ huy dưới, hai người cùng nhau vào thang máy.
Sau đó nhấn xuống nút 162.
Lại phát hiện không có bất kỳ phản ứng gì.
Ngay sau đó, Lyon lại ấn mấy lần, phát hiện thang máy tầng 162 tầng vẫn không có phản ứng.
Lâm Dật nhíu mày, tháp Khalifa có 162 tầng, mình muốn lên tầng thăng bằng, như vậy thì khoảng cách gần nhất, chính là phải đến tầng 162 trước.
Không nghĩ tới lúc này thời điểm, còn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
"Ha ha, chuyện này là thế nào, tạo sao thang máy lại không dùng được?" Lyon nói với người phía bên ngoài:
"Thang máy đã bị dừng lại, vừa rồi đã thông báo cho các người, chẳng lẽ anh không biết sao?"
"Đáng chết, đang còn tốt tại sao dừng hết thang máy?"
"Bởi vì trong màn hình giám sát phát hiện hình ảnh khả nghi, cho nên mới dừng toàn bộ thang máy lại."
Hình ảnh khả nghi!
Nhịp tim của Lâm Dật đột nhiên đập nhanh!
Anh bỗng cảm thấy có một loại dự cảm xấu.
"Vậy được rồi."
Sau khi làm rõ nguyên nhân, Lyon quay đầu nhìn Lâm Dật.
"Thật sự là không may, thang máy bị dừng lại, chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp khác."
Lâm Dật hơi híp mắt lại, nhìn chòng chọc vào Lyon.
"Làm bảo vệ ở đây, phía bảo an xuất hiện vấn đề mà anh lại không biết à."
"Chuyện này. . ." Vẻ mặt của Lyon có chút bối rối, "Tôi vẫn luôn nghe nhạc ở bên ngoài, cũng không có chú ý tới trong bộ đàm nói cái gì, cho nên bỏ qua."
Lâm Dật còn muốn truy hỏi, lại ngoài ý muốn trông thấy bên ngoài thang máy có một người đàn ông mặc quần áo màu đen bước nhanh về phía cửa!
"Anh đứng lại đó cho tôi!"
Nhìn người áo đen ngoài cửa thang máy, Lâm Dật lập tức hiểu rõ toàn bộ!
Anh ta nhất định chính là người áo đen mà mình gặp phải trước đó!
Mà nhân viên công tác nói, vừa rồi tại phòng quan sát có một bóng người khả nghi, người kia nhất định là anh ta!
Lâm Dật không chút nghi ngờ, đồ trong phòng thăng bằng đã bị người áo đen cầm đi!
Từ đầu đến cuối, hành vi của mình đều bại lộ trong tầm mắt của anh ta!
Khi mình biết được tin tức xác thật, anh ta đã thông qua thiết bị nghe lén đến đây từ sớm, sau đó lấy đi trang sức có khảm khoáng thạch Bass đi!
Sau một chút suy nghĩ, Lâm Dật không chút do dự phóng ra ngoài!
Nhưng tại lúc này, lại bị đạp một chân!
Chính là Lyon!
"Anh căn bản cũng không phải là Lyon!"
"Hiện tại mới biết thì đã chậm!"
"Đi con mẹ anh!"
Lâm Dật không nói nhảm nữa, móc chủy thủ của mình ra, đâm về phía "Lyon"!
Người kia không kịp phản ứng, lại thêm vốn cũng không phải là đối thủ của Lâm Dật, sau khi bị đâm một đao thì ngã xuống đất không dậy nổi!
Cũng đúng vào đúng lúc này, tháp Khalifa rơi vào tình trạng khủng hoảng, người thấy cảnh này, đều hét ầm lên.
Người áo đen vừa đi đến cửa cũng dừng lại, quay đầu.
Ánh mắt hai người giao nhau ở giữa không trung!
Mặc dù trên mặt anh ta đeo khẩu trang, Lâm Dật lại có thể cảm nhận được, anh ta đang cười chính mình!
"Thao!"
Lâm Dật mắng một câu, lấy số tiền không còn lại nhiều trong túi ném vào không trung.
Sự chú ý của nhân viên công tác và du khách đều rơi xuống những tờ tiền đang rơi xuống. Lâm Dật nhân lúc bọn họ thất thần liền lập tức đuổi theo!
Lúc đi ra cửa lớn, anh nhìn thấy người áo đen lái một chiếc Type-R đi ra đường cái bên cạnh.
Lâm Dật cũng không chần chờ, lên xe của mình!
Đuổi sát theo chiếc xe đó trên đường cái sáng đèn!
------
Dịch: MBMH Translate