Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1600 - Chương 1598: Đồng Bọn Của Người Áo Đen.

Chương 1598: Đồng Bọn Của Người Áo Đen.
Chương 1598: Đồng Bọn Của Người Áo Đen.
Chương 1598: Đồng Bọn Của Người Áo Đen.




Rầm rầm rầm _ _

Tiếng gầm rú lớn như là dã thú, chạy như bay trên đường lớn trong đêm tối.

Chỉ là xét về giá cả mà nói thì Type-R của người áo không đắt bằng chiếc Meira của Lâm Dật.

Nhưng nghe thanh âm liền biết, chiếc xe kia đã được cải tiến, trên tính năng đã vượt qua một đoạn.

Nếu như không phải dựa vào kỹ thuật điều khiển của Lâm Dật thì người áo đen đã bỏ xa anh mấy con phố rồi.

Trong xe, ánh mắt Lâm Dật trở nên khó coi muốn chết.

Không chỉ để cho đối phương nhanh chân đến trước, mang đến cảm giác bị thất bại, mà là trong toàn bộ quá trình, bản thân mình luôn ở vào thế bị động.

Trong khi anh giám sát anh ta thì anh ta cũng dùng phương thức của mình để giám sát lại anh.

Nhưng anh lại không có bất kỳ phát hiện nào!

Lâm Dật cảm thấy, đây là chuyện vô cùng đánh mặt, là một loại phủ định đối với năng lực của mình.

Anh đã trải qua loại cảm giác này không chỉ một lần.

Tiếp theo, điều mà Lâm Dật càng tính sai hơn chính là, lần hành động này, cũng không phải là một mình người áo đen mà còn có đồng bọn cùng tham dự vào!

Người bảo vệ vừa rồi chính là một trong số đó!

Thậm chí tên đồng nghiệp mà bảo vệ kia gọi tới cũng vô cùng có khả năng là cùng một bọn!

Sau khi nhận được tin tức, đã sớm tới tháp Khalifa, tìm được người tên Lyon kia!

Ánh mắt của Lâm Dật nhìn chăm chú vào đuôi xe Type-R phía trước, vẻ mặt càng thêm âm trầm.

Đây hoàn toàn là một âm mưu được sắp xếp vô cùng tỉ mỉ, cũng là chuyện mà mình hoàn toàn không ngờ tới.

Có lẽ là chính bọn họ cũng không dự liệu được, tháp Khalifa sẽ quay chụp được bóng người khả nghi và thang máy lại bị dừng để kiểm tra.

Cho nên mới bị bại lộ.

Dựa theo sắp xếp trước đó của bọn họ, nếu như không có những chuyện ngoài ý muốn này thì kế hoạch sẽ đại công cáo thành, bản thân mình ngay cả truy đuổi cũng không có.

Chuyến đi Dubai lần này của mình thắng tất cả mọi người, nhưng lại thua chỉ mình anh ta!

"Thảo!"

Lâm Dật đập vào tay lái một cái thật mạnh, lại đạp chân ga một cái.

Dựa vào kỹ thuật điều khiển cao siêu của mình, khoảng cách với người áo đen đã càng ngày càng gần.

50m...

30m...

Mười mét...

Năm mét...

Hơn nửa giờ, khoảng cách giữa hai người đã không cách nhau bao nhiêu, chỉ còn lại khoảng cách của một cái thân xe!

Đúng lúc này, Lâm Dật dồn sức đánh tay lái, đụng vào thân xe Type-R.

Lốp xe Type-R bắt đầu trượt, tiếng cọ xát chói tai truyền đến, Type-R đã mất đi thăng bằng, bắt đầu xuất hiện sự trượt dài trên đường cao tốc.

Nhưng kỹ thuật điều khiển của người áo đen này cũng không kém, chỉ sau vài giây đồng hồ ngắn ngủi đã điều chỉnh lại thân xe, khôi phục lại tốc độ chạy bình thường.

Chỉ là đã bị Lâm Dật đuổi kịp, muốn đi sẽ không còn dễ dàng như vậy nữa.

Cho dù tính năng của Type-R có dẫn trước Paramela, nhưng dưới kỹ thuật điều khiển xuất sắc của Lâm Dật, người áo đen vẫn rơi vào thế hạ phong.

Ánh mắt Lâm Dật sáng như đuốc, như lửa nóng hừng hừng phun ra, giống như một con sư tử muốn ăn thịt người!

Nhưng mà!

Ngay tại lúc Lâm Dật đã điều chỉnh tốt trạng thái thì ngoài ý muốn nhìn thấy người áo đen vậy mà lại giảm tốc độ.

Mục đích đã đạt được, Lâm Dật cũng bắt đầu giảm tốc, sau mấy chục mét, hai bên đều ngừng xe lại.

Lâm Dật và người áo đen đồng thời xuống xe, nhưng trên mặt của đối phương, đã thay bằng chiếc mặt nạ hề quen thuộc kia.

Nhiệt độ của Dubai có sự chênh lệch lớn giữa ngày và đêm, nhiệt độ ban đêm thấp hơn nhiều so với trong tưởng tượng.

Bầu không khí giữa hai người cũng giống như màn đêm này, băng lãnh mà yên lặng.

"Tính toán kỹ thì hai chúng ta đã hơn nửa năm không gặp."

Giọng nói của Lâm Dật rất thấp, không có bất kỳ cảm tình nào.

Người áo đen trầm mặc không nói, đây là sự trả lời im lặng đối với Lâm Dật.

"Nếu như vết thương của anh đã tốt thì hôm nay chúng ta sẽ phân cao thấp, nếu như còn chưa tốt thì cứ đi đi, tôi không ngăn cản anh."

Người áo đen đứng tại chỗ, vẫn không có bất kỳ sự đáp lại nào.

Lâm Dật nhướng mày, nhìn người áo đen thật kỹ.

Hành động như vậy nằm ngoài dự liệu của anh, cho dù như không đi thì cũng cần phải có hành động, không có khả năng bình tĩnh như thế được.

Rầm rầm rầm _ _

Đúng lúc này, có tiếng gầm rú truyền đến, Lâm Dật quay đầu, ánh đèn chói mắt phía xa khiến người ta không tài nào mở mắt nổi.

Rất nhanh, xe phía sau đã lái tới, là một chiếc GTR đã được sửa chữa lại.

Chiếc xe dừng lại phía sau Lâm Dậy ba mét.

Cửa xe mở ra, ba người đàn ông đi ra từ bên trong, trong đó có một người đã có tuổi, khoảng tầm hơn bốn mươi tuổi.

Hai người còn lại có vẻ còn trẻ tuổi, dáng vẻ hơn hai mươi ngoài ba mươi, bằng tuổi với anh.

Lâm Dật híp mắt, đánh giá một vòng trên người của người, không có một người quen nào cả.

Cách ăn mặc của ba người đều không có bất kỳ điểm sáng nào, nhìn giống với những người bình thường sinh sống dưới tầng đáy xã hội.

Nhưng bọn họ có thể tới đây, đủ để chứng minh bọn họ không bình thường.

"Anh đi trước đi, chúng tôi sẽ xử lý anh ta."

Người nói chuyện chính là người đàn ông trung niên, vẻ mặt bình tĩnh, giống như trong mắt ông ta, Lâm Dật chỉ là một người không có ý nghĩa.

Người áo đen không dừng lại, di chuyển về phía xe của mình.

Lâm Dật không có quản nhiều như vậy, lúc này lập tức đuổi theo!

Cũng đúng vào đúng lúc này, một người đàn ông dáng người tương đối cao trong đó xông về phía Lâm Dật.

Vì để tránh né công kích từ phía sau lưng, Lâm Dật từ bỏ việc đuổi theo, nghiêng người tránh thoát công kích của người kia.

Đồng thời, cũng đánh mất cơ hội tốt nhất để đuổi theo người áo đen.

Bản thân anh cũng hiểu rõ, ở thời điểm này, muốn đuổi theo người áo đen đã là chuyện không thể nào.

Lâm Dật xoay người, nhìn ba người đột nhiên xuất hiện trước mắt, vừa cẩn thận vừa phòng bị.

Anh cảm thấy rất hiểu.

Lúc trước đều giao dịch khoáng thạch với số lượng lớn thì người áo đen mới có thể xuất hiện.

Mà bây giờ, chỉ là vật phẩm trang sức nạm khoáng thạch, mà có thể khiến bọn họ huy động nhân lực, điểm ấy quá khả nghi.

"Người trẻ tuổi, cậu không nên đuổi theo nữa, hành vi của cậu đã tạo thành phiền toái không nhỏ cho chúng tôi, cho nên hôm nay không thể giữ lại cậu."

Lâm Dật nhướng mày, nhìn tên đàn ông trung niên thần sắc cao ngạo kia.

"Các người đoạt đồ của tôi, còn nói mấy lời như vậy với, có phải là có chút không nói đạo lý hay không."

"Chúng ta đều là cùng một loại người, nắm đấm của ai cứng rắn thì người đó có đạo lý, chẳng lẽ cậu mới bước vào nghề à, lại nói những thứ này với tôi, không cảm thấy buồn cười sao."

Lâm Dật không trả lời, bởi vì từ trong lời nói của đối phương, có thể phán đoán ra rất nhiều tin tức hữu dụng.

Bản thân anh và người áo đen cũng không phải chỉ mới giao thủ một lần.

Nhưng dưới cái nhìn của bọn họ, mình giống như là lần đầu tiên xảy ra xung đột với bọn họ.

Có thể là người áo đen khi giao nộp chiến lợi phẩm cũng không nói ra chuyện của mình.

Cho nên hiện tại bọn họ căn bản không biết mình là người nào.

"Nếu đã như vậy thì chính là không cần phải nói chuyện nữa."

Lâm Dật lui về phía sau một bước, dùng hành động này để phòng việc bị ba người đột nhiên tập kích.

"Số 18, cậu lên đi, xử lý cậu ta." Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.

"Vâng!"

Người đàn ông dáng người hơi cao tập kích Lâm Dật trước đó, bước về phía trước một bước.

Sau đó tốc độ lấy sét đánh không kịp bưng tai đánh về phía anh!

Lâm Dật híp mắt, lộ ra từng trận hung quang, tựa như là một ngọn lửa cháy hừng hực!

"Hôm nay đã nghẹn một bụng lửa, đành lấy mấy người trút giận vậy!"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment