Chương 1599: Các Người Phạm Vào Tội Chết.
Chương 1599: Các Người Phạm Vào Tội Chết.
Tốc độc của số 18 rất nhanh, cộng với khoảng cách giữa hai người không tính là xa, chỉ trong nháy mắt, anh ta đã xông tới trước mặt Lâm Dật!
Sau đó một cú đá lăng không hướng thẳng về phía mặt Lâm Dật!
"Thảo!"
Lâm Dật mắng một câu, thân thể lui về phía sau một bước, hai tay quỷ mị đưa ra, bắt lấy mắt cá chân của số 18 một cách chuẩn xác!
"Con mẹ anh."
Lâm dật tức giận mắng một tiếng, anh dùng lực vặn, thân thể của số 18 trong nháy mắt lập tức mất thăng bằng, ngã ầm ầm trên đất!
Đồng tử người đàn ông trung niên và người đàn ông thấp còn lại không khỏi giãn ra, hoàn toàn không nghĩ tới, Lâm Dật sẽ có trình độ như này.
Vậy mà chỉ dùng một chiêu để khiến số 18 rơi vào thế hạ phong!
Mà số 18 không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy.
"Mẹ nó!"
Số 18 tức giận mắng một tiếng, đây là một chuyện vô cùng nhục nhã, anh ta lập tức dùng hai tay chống xuống, chuẩn bị phản kích!
Nhưng đúng vào lúc này, bỗng có một bóng đen đánh tới, anh ta bất ngờ nhìn thấy Lâm Dật xuất hiện ở trước mặt mình!
Phốc!
Trên tay Lâm Dật có cầm một chiếc dao găm phòng ngự, thẳng tắp đâm vào tim của số 18!
Máu tươi như suối phun, bắn tung tóe khắp nơi, ngay cả Lâm Dật đều không có may mắn thoát khỏi.
Là một bác sĩ khoa tim mạch đứng đầu toàn thế giới, thủ pháp giết người của Lâm Dật cao và tinh xảo hơn nhiều so với sát thủ.
Vẫn chưa tới năm giây, số 18 đã từ bỏ giãy dụa, chết ngay trên tay của Lâm Dật.
Vốn dĩ cơn tức của Lâm Dật đã nghẹn một bụng không có chỗ phát tiết.
Hiện tại có người chịu chết, anh đã đem tất cả tức giận trút hết lên trên người số 18!
Nhìn tình trạng thảm hại của số 18, hai người còn lại đều híp mắt, không thể tin tưởng nổi, một thành viên trình độ cấp D cứ như vậy mà chết trên tay của anh ta!
Người nam nhân trước mắt này lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bọn họ!
Lâm Dật thở hắt ra một hơi, nhưng rất nhanh đã bình phục lại.
Tuy quá trình giao thủ rất ngắn, nhưng Lâm Dật đã hiểu rõ đại khái về trình độ của số 18.
Trình độ cấp D trung đẳng, cũng không tính là mạnh, còn có chênh lệch không nhỏ với người áo đen.
Hơn nữa, từ một điểm này, Lâm Dật càng thêm khẳng định, người áo đen không nói với người khác về chuyện của mình.
Nếu không thì người đàn ông trung niên kia không có khả năng phái anh ta ra chịu chết.
"Lần này để tôi tới." Người đàn ông dáng người thấp còn sót lại lên tiếng.
"Không cần đâu." Người đàn ông trung niên nói:
"Cậu chưa chắc đã là đối thủ của hắn, vì để tránh việc thương vong không cần thiết, vẫn nên để tôi tới đi."
Người đàn ông trung niên dò xét một bước về phía trước, ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Dật, sự tức giận trong mắt đã không có cách nào để che giấu nữa!
"Người trẻ tuổi, nói tên của cậu đi."
Lâm Dật dùng quần áo lau vết máu trên dao găm, "Không cần phải nói tên làm gì cả, các người để anh ta đi, tôi chắc chắn sẽ không giữ các người lại, người chết không cần thiết biết nhiều như vậy."
"Hay cho một kẻ không biết sống chết như cậu, vậy tôi ngược lại muốn nhìn xem, hôm nay có thể giữ cậu lại hay không!"
Vừa dứt lời, người đàn ông trung niên phát động công kích, khí thế như hồng, tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức Lâm Dật ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.
Hô thông!
Còn không đợi Lâm Dật bày ra tư thế phòng ngự, bỗng nhiên cảm thấy đau xót ở ngực, giống như bị một thanh búa tạ đập mạnh một cái!
Trong khoảnh khắc, thân thể Lâm Dật đã mất đi thăng bằng, bay rớt ra ngoài, nện xuống trên lưng chiếc xe phía sau!
Tê _ _
Lâm Dật hít vào một ngụm khí lạnh, bị đạp như thế, cảm giác xương cốt toàn thân đều như muốn rời ra từng mảnh.
Đồng thời, cũng có phán đoán bước đầu đối với trình độ của người đàn ông trung niên.
Ít nhất cũng phải là cấp B!
Lâm Dật che ngực, lảo đảo nghiêng ngã đứng lên, ánh mắt vô cùng cẩn thận.
Dạng này người, đã vượt ra khỏi phạm trình mà mình có thể ứng phó.
Muốn đánh thắng anh, chỉ sợ là không có khả năng.
Nhưng muốn đồng quy vu tận, có lẽ vẫn còn có chút cơ hội.
"Đỡ được một chân của tôi, lại còn có thể đứng lên, thân thể này quả thật không tệ."
Đây là lời khen ngợi phát ra từ đáy lòng của người đàn ông trung niên.
Trong người đồng lứa, người có thể chống đỡ được một chân của mình lại còn có thể đứng lên, chỗ số 0, cũng chỉ có cậu ta.
Tố chất thân thể của cậu ta khác hẳn với người thường, nếu như có thể mang về nghiên cứu cũng là lựa chọn tốt.
Lâm Dật nắm chặt dao găm trên tay, giọng nói trầm thấp.
"Lấy trình độ của anh, tôi quả thực đánh không lại anh, nhưng nếu anh muốn giết chết tôi thì dường như cũng rất không có khả năng, trừ khi anh cũng không muốn sống nữa."
"Ha ha..."
Người đàn ông trung niên nở nụ cười, "Tôi đã thấy rõ trình độ của cậu, muốn đồng quy vu tận với tôi thì không phải chỉ là kém một chút thôi đâu."
Tiếng nói vừa dứt, người đàn ông trung niên lại xông tới lần nữa, động tác gọn gàng, không chút dây dưa dài dòng.
Lần này, hai tay Lâm Dật chồng lên nhau, đặt trước người, cản tất cả công kích của người đàn ông trung niên lại.
Nhưng cho dù chặn cũng vô dụng, chênh lệch giữa hai người cũng không phải có thể bù đắp đơn giản như vậy được!
Lâm Dật còn bay ra ngoài!
Tuy nói không chật vật giống như vừa rồi, nhưng tình trạng của anh còn thảm hại hơn!
Cảm giác xương cốt trên người đều muốn gãy mất!
Cảm giác đau đớn lan ra khắp toàn thân, thậm chí ngay cả tinh thần đều không có cách nào tập trung nổi!
Cùng lúc đó, người đàn ông trung niên lại xông tới, chuẩn bị phát động công kích đối với Lâm Dật.
Cho dù mục đích của ông ta, là đưa Lâm Dật về tổ chức.
Nhưng trước lúc đó, nhất định phải đánh phục cậu ta!
Dạng người này nếu như không dạy dỗ thì cho dù mang về cũng sẽ xảy ra vấn đề!
Rất nhanh, người đàn ông trung niên đã đứng trước mặt Lâm Dật.
"Tôi nhìn thấy hai cánh tay này của cậu có chút hơi thừa, tôi sẽ phế bỏ giúp cậu trước."
Người đàn ông trung niên không chút do dự, cũng không có ý nương tay, nâng một chân lên, đạp về phía cánh tay Lâm Dật.
Đúng lúc này!
Một tia sáng lóe lên như điện quang!
Một đạo ánh sáng lạnh lẽo lóe qua!
Lâm Dật huy động dao găm phòng ngự đại sư, trong đêm tối, xuất ra một đạo ngân quang lạnh như băng!
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên trở nên kinh hãi, không nghĩ tới sẽ Lâm Dật chơi một tay như thế!
Cho dù ông ta đã đến cấp B, nhưng bởi vì chủ quan, nên vẫn bị dao găm của Lâm Dật đâm vào da thịt trên đùi!
Mặc dù chỉ là bị thương ngoài da, nhưng với ông ta mà nói, bị người có trình độ như Lâm Dật đả thương, là chuyện vô cùng nhục nhã!
Lâm Dật thất tha thất thểu đứng lên, cười lạnh, nói:
"Đã nói với ông rồi, tôi có biện pháp đồng quy vu tận với ông, sao ông lại không nghe chứ."
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng, sự tức giận trên mặt càng tăng lên, dường như đã đóng sát tâm đối với Lâm Dật!
"Vậy tôi muốn nhìn xem, hôm nay cậu định làm thế nào để đồng quy vu tận với tôi!"
Ong ong ong _ _
Ngay tại lúc người đàn ông trung niên chuẩn bị động thủ lần nữa, bỗng nghe thấy tiếng gầm rú động cơ truyền đến một lần nữa.
Lấy tốc độ cực nhanh, chạy đến trước mặt Lâm Dật!
Người đàn ông trung niên không dám coi thường hay là hành động mù quáng, mà nhìn chằm chằm vào chiếc xe đột nhiên lái qua kia.
Cửa xe mở ra, Tống Kim Dân lạnh lùng bước xuống xe.
"Thế nào rồi?"
"Còn chưa chết."
"Đi trên xe chờ tôi đi."
"Để lại người sống."
"Biết rồi."
Lâm Dật biết, mình không phải là đối thủ của người đàn ông trung niên, lúc này cũng không có cậy mạnh nữa, lên xe của Tống Kim Dân.
Sau khi sắp xếp cẩn thận cho Lâm Dật, ánh mắt của Tống Kim Dân khẽ quét qua người đàn ông trung niên.
"Các người đã phạm vào tội chết!"
------
Dịch: MBMH Translate