Chương 1615: Được Tán Thành
Chương 1615: Được Tán Thành
"Anh kiểm tra trên tài khoản chính thức, biết hôm nay em khám bệnh tại nhà nên tới đây." Lâm Dật nói:
"Nhưng sao em ra sớm vậy? Bây giờ chắc hẳn còn chưa hết giờ làm mà?"
"Trong bệnh viện không bận việc lắm, em xin nghỉ, tính tới công ty trang trí nội thất xem thử."
Từ trước đến nay Lâm Dật nói gì, Lý Sở Hàm đều nghe theo.
Lâm Dật bảo cô đi trang trí lại căn nhà, cô nhanh chóng bắt tay vào làm chuyện này.
"Em lên xe đi, anh sẽ đi cùng em."
Lâm Dật tiện tay ném chìa khóa cho Lý Sở Hàm: “Em tới lái xe đi. Anh mua chiếc xe này về, em còn chưa động vào lần nào đâu."
Thấy chiếc xe Voice of the Dark Night cách đó không xa, Lý Sở Hàm cũng có phần không kìm chế được nữa.
"Em chưa từng lái siêu xe bao giờ, sợ không lái tốt, đâm hỏng của anh."
"Em đâm hỏng lại bắt người gán nợ."
Nụ cười như hoa chợt nở rộ trên gương mặt của Lý Sở Hàm, đẹp đến mức làm người ta đắm đuối, nhìn như ánh sáng chói chang giữa mùa hè.
"Được."
Hai người lên xe, Lý Sở Hàm thắt dây an toàn, nhưng lúc chuẩn bị lái xe, Lâm Dật đưa sợi dây chuyền do Tần Ánh Nguyệt mua tới trước mặt Lý Sở Hàm.
"Em xem thử có thích không?"
"Dây chuyền à?"
Thấy hình dáng của hộp, Lý Sở Hàm đã đoán được đồ bên trong.
Lâm Dật gật đầu: “Em mở ra xem thử kiểu dáng đi."
Lý Sở Hàm mở hộp ra, trong mắt đong đầy ý cười dịu dàng.
"Chỉ cần là đồ anh tặng, em đều thích hết."
Từ trước tới nay, Lý Sở Hàm đều không quan tâm đồ Lâm Dật tặng mình trị giá bao nhiêu tiền.
Chỉ cần là đồ anh tặng, cô đều thích.
"Em trả lời cũng có lệ quá đấy."
"Không, em thích thật mà." Lý Sở Hàm vội vàng giải thích:
"Nhưng chỉ là nó quá đắt tiền. Lần sau anh không cần mua đồ đắt tiền như vậy đâu, anh kiếm tiền cũng không dễ dàng gì, mua rẻ một chút là được rồi."
"Nhưng vấn đề là thứ này không phải là anh mua."
"Không phải là anh mua à?"
"Mấy ngày trước anh đi Dubai, gặp mẹ anh ở đó. Bà ấy lại chọn cái dây chuyền này cho em."
"Hả?"
Lý Sở Hàm quá kích động: “Dì mua cho em à?"
Trong bốn người phụ nữ, rõ ràng người hiểu rõ Lâm Dật nhất không phải là Kỷ Khuynh Nhan, mà là Lý Sở Hàm.
Bởi vì trên mức độ nào đó, thân thế của hai người đặc biệt tương tự nhau.
Chỉ là Lâm Dật may mắn hơn Lý Sở Hàm một chút.
Sau mỗi lần hai người gặp mặt, Lâm Dật đều thích gối lên trên đùi cô xem ti vi.
Trên thực tế, hai người đều không tập trung vào ti vi, mà chậm rãi nói chuyện phiếm và trò chuyện về những gì từng xảy ra.
Lý Sở Hàm bình thường đều đóng vai chị cả, tính tình dịu dàng, ôn hòa nội tâm.
Cho nên cô biết rất nhiều chuyện của Lâm Dật.
Ví dụ như Tần Ánh Nguyệt.
"Chỉ là một sợi dây chuyền thôi, em có cần phản ứng lớn như vậy không?"
"Nhưng đây là dì đưa, sao dì lại muốn mua cái này cho em chứ?"
"Em ở bên cạnh anh lâu như vậy, mẹ anh mua dây chuyền cho em, chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?"
"Nhưng em không xứng với sợi dây chuyền này."
"Sao lại không xứng chứ?"
Thấy Lâm Dật sa sầm mặt, Lý Sở Hàm khẽ nói.
"Đáng lẽ phải đưa cho bạn gái anh mới đúng."
"Em không cần quan tâm tới chuyện đó." Lâm Dật nói:
"Em chỉ phải nhớ, từ nay về sau, trừ anh ra, còn có người sẽ đối xử tốt với em là được rồi."
"Vâng."
Lý Sở Hàm lặng lẽ lau nước mắt, đột nhiên được mẹ của Lâm Dật thừa nhận có ý nghĩa rất quan trọng đối với cô.
Thấy Lý Sở Hàm rơi nước mắt, Lâm Dật mỉm cười, cũng không nói gì nữa.
Bất luận là cảm xúc tốt hay xấu, đều cần được phát tiết.
Mấy phút sau, Lý Sở Hàm đã đỡ xúc động hơn, Lâm Dật cầm sợi dây chuyền kim cương nói.
"Nào, để anh đeo lên cho em."
"Vâng."
Lý Sở Hàm ghé sát lại gần Lâm Dật, khoe ra phần gáy nhỏ nhắn của mình.
Kiểu dáng dây chuyền rất đơn giản, không quá lòe loẹt.
Mặc dù là rẻ nhất trong ba sợi dây chuyền, nhưng cũng là sạch sẽ trẻ trung nhất, quả thật rất thích hợp với Lý Sở Hàm.
Sau khi đeo lên, Lý Sở Hàm soi gương một lúc lâu, lại có chút đắc ý giống như đứa trẻ được mua quần áo mới.
Trạng thái này rất hiếm thấy trên người Lý Sở Hàm.
"Chúng ta đi đâu?"
"Anh gọi điện thoại, tư vấn về chuyện trang trí nội thất đã."
Lâm Dật không quen biết nhiều người về mảng nội thất, nên không hiểu lắm về phương diện này.
Vì vậy anh gọi điện thoại cho Vương Oánh, ngành bất động sản và trang trí nội thất ít nhiều có chút liên quan, Lâm Dật muốn tư vấn một chút.
Mấy phút sau, Lâm Dật nói chuyện xong lại cúp máy.
"Đi NCM, anh đã mở app dẫn đường, em cứ lái theo tuyến đường trên bản đồ là được."
Vì nơi đó cách bệnh viện Hoa Sơn không xa, bọn họ đi chưa đến nửa giờ đã tới nơi.
"Anh chị muốn trang trí nội thất ạ?"
Bọn họ đi vào trong NCM, cô lễ tân xinh đẹp đã lập tức bước tới đón.
Lâm Dật nhìn xung quanh, cảm giác trang trí bên trong công ty này cũng không tệ lắm, trình độ vẫn tạm được.
Vì vậy anh gật đầu, xem như trả lời.
"Mời anh chị đi theo tôi."
Hai người được cô lễ tân dẫn đường, đi vào khu vực ghế sa lon bên cạnh.
"Anh chị có vừa ý với phong cách nào không? Tôi có thể căn cứ vào sở thích của hai người để giới thiệu người thiết kế nội thất cho anh chị."
Lý Sở Hàm nhìn Lâm Dật, muốn để anh quyết định.
"Em muốn trang trí nhà em thế nào, không thể theo anh được."
"Hiện đại một chút là được, không nên quá phức tạp." Lý Sở Hàm nói.
"Chính là theo phong cách hiện đại đơn giản ạ? Tôi sẽ tìm người thiết kế giúp anh chị, mong hai người chờ một lát."
Sau khi tìm hiểu rõ sở thích cơ bản nhất của hai người, cô lễ tân xoay người rời đi.
Nhưng cô ta vừa xoay người, đã bị Lâm Dật ở phía sau gọi lại.
"Thưa anh, anh còn có cần gì khác ạ?"
"Cô tìm người thiết kế tốt nhất của các cô, không cần tìm người trình độ bình thường."
"Vâng."
Nữ lễ tân rời đi, mừng thầm vì hôm nay gặp được tay nhà giàu.
"Em suy nghĩ thật kỹ xem muốn trang trí căn nhà thế nào, bằng không lát nữa sẽ không thể nào trao đổi được."
"Vâng, em biết rồi."
Mấy phút sau, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi được cô lễ tân dẫn tới. Anh ta ngồi xuống trước mặt hai người, khẽ khom người giới thiệu:
"Tôi xin tự giới thiệu trước, tôi là Thái Vĩnh Hưng, là quản lý phòng thiết kế NCM, rất vui được phục vụ hai người."
Hai người đều gật đầu, xem như trả lời.
"Tôi muốn hỏi một chút, căn nhà của hai người khoảng bao nhiêu mét vuông?"
"260 mét vuông. " Lý Sở Hàm nói.
Thái Vĩnh Hưng gật đầu, diện tích còn tạm được.
Đến trình độ như anh ta, anh ta chướng mắt những căn nhà dưới một trăm mét vuông, chúng không xứng để anh ta thiết kế.
"Hai người có thể nói sơ qua yêu cầu của mình cho tôi biết được không? Nếu không có phong cách trang trí nội thất rõ ràng, chỗ tôi còn có rất nhiều kiểu dáng mẫu, có thể đưa cho các người tham khảo."
"Tôi cũng không yêu cầu gì lớn, chỉ đơn giản hiện đại một chút là được rồi, nhưng mong anh hãy thiết kế phòng sách lớn có khả năng lưu trữ."
"Chuyện này thì không có vấn đề." Thái Vĩnh Hưng nói: "Hai người có dự toán là bao nhiêu?"
"Tất cả khoảng một triệu."
"Một triệu?" Vẻ mặt Thái Vĩnh Hưng thoáng biến đổi.
------
Dịch: MBMH Translate