Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1629 - Chương 1627: Xã Hội Không Phải Lvory Tower.

Chương 1627: Xã Hội Không Phải Lvory Tower.
Chương 1627: Xã Hội Không Phải Lvory Tower.
Chương 1627: Xã Hội Không Phải Lvory Tower.




Vừa nói, Trương Thiên Thư vừa mở loa ngoài.

Cô rất rõ ràng, chủ nhiệm nhân sự gọi điện thoại cho mình là muốn làm gì.

Ngày bình thường, mình và anh ta cũng không gặp nhau nhiều, nhất định là vì chuyện cất nhắc lần này.

Điện thoại này tới đúng thật là đúng lúc.

"Trương chủ nhiệm, tìm tôi có chuyện gì sao?" Trương Thiên Thư vừa cười vừa nói.

"Lúc trước có quyết định ngày mai cô sẽ đi hiệu đính huấn luyện, nhưng tình huống có chút thay đổi, ngày mai cô không cần tới nữa đâu. Tôi thông báo cho cô một tiếng, tránh việc mất công đi."

"Không cần tôi đi sao!"

Trương Thiên Thư hiện lên vẻ kinh ngạc, sắc mặt lập tức thay đổi.

Đây là quá trình nhất định phải đi trước khi đề bạt.

Nói cách khác, người nào được nâng lên thì người đó sẽ phải đi tham gia quá trình huấn luyện này!

Nhưng bây giờ, vậy mà không cần mình đi!

Đây là có ý gì!

"Trương chủ nhiệm, đã xảy ra chuyện gì vậy, không phải đã nói rõ rồi à, làm sao còn thay đổi!"

"Chuyện này. . ."

Chủ nhiệm nhân sự chần chờ vài giây đồng hồ, "Cô đừng hỏi việc này nữa, tóm lại chính là không cần đến nữa."

"Trương chủ nhiệm, tôi không đi tham gia huấn luyện cũng được, nhưng anh có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không." Trương Thiên Thư không chịu buông tha.

Cô vẫn chờ dùng việc này để đả kích Tô Cách, nếu như không được chọn thì mình sẽ không có chút ưu thế nào ở trước mặt cô ta nữa.

"Cô đã để lộ việc này ra." Trương chủ nhiệm nói:

"Vừa rồi hiệu trưởng điện thoại tới, bổ nhiệm Tô chủ nhiệm làm đoàn ủy của trường, sau đó cũng không nói thêm gì nữa. Cô hẳn là cũng đã hiểu, tóm lại là ngày mai không cần đi, đỡ một chuyến tay không, tôi vẫn còn có chuyện, cúp trước đây."

Điện thoại bị cúp, Trương Thiên Thư trừng mắt há miệng, cả người đều cảm thấy không tốt.

Tô Cách cũng có vẻ hơi ngoài ý muốn, Lâm Dật rốt cuộc đã nói gì với hiệu trưởng Triệu, mà chỉ vài phút đã xử lý xong việc này rồi?

"Cô rốt cuộc đã dùng thủ đoạn hèn hạ gì để cướp chỗ của tôi!"

Trương Thiên Thư hét lên như người bị bệnh tâm thần, giống như muốn ăn thịt người.

"Việc này không có quan hệ gì với tôi cả, hiệu trưởng Triệu bảo cô lui xuống, nếu như không hài lòng thì cô có thể đi hỏi." Tô Cách nói chuyện không giả chút nào, "Nhưng mà tôi đề nghị cô, vẫn nên tìm nguyên nhân trên người của mình đi thì hơn."

"Cô nói bậy bạ, rõ ràng đã chỉ định tôi, nhất định là cô đã dùng thủ đoạn hèn hạ!"

"Được rồi, Thiên Thư, không cần thiết quan tâm đến bọn họ làm gì." Chu Chí Cường nói:

"Trường học còn có nhiều chức vị như vậy, anh giúp em sắp xếp là được, không cần thiết phải để ý đến thứ này."

Nói xong, Chu Chí Cường nhìn Lâm Dật và Tô Cách, "Giữa chúng ta coi như kết thành cừu oán, sau này cứ chờ xem!"

"Nhìn cái gì?" Lâm Dật vừa cười vừa nói:

"Bạn gái của anh cũng không ở lại trường được mấy ngày nữa, vẫn nên nhanh tìm cho cô ấy một công việc mới đi."

"Anh có ý tứ gì!"

"Ngay cả tôi là ai mà các người cũng không biết, thế mà còn dám giả trang ở đây, rất đáng bị đánh mặt."

Tô Cách đắc ý ngẩng cao đầu, khỏi phải nói là có bao nhiêu cao hứng.

"Anh ấy là Lâm Dật, là Phó hiệu trưởng của Sư Đại Trung Hải." Tô Cách nói:

"Nếu như cô làm việc nghiêm túc một chút, thì đã xem qua cơ cấu tổ chức thành viên của trường học, không đến mức kiêu ngạo trước mặt anh ấy."

"Phó hiệu trưởng!"

Hai người đồng thời sửng sốt!

Trong đầu đều là dấu chấm hỏi, anh ta còn trẻ như vậy, làm sao có thể lên làm Phó hiệu trưởng được!

Trương Thiên Thư vội vàng lấy điện thoại di động ra, tra xét một chút về cơ cấu tổ chức thành viên của trường học!

Cô bất ngờ phát hiện, người đàn ông trước mắt này, thật sự là Phó hiệu trưởng của Sư Đại Trung Hải!

"Các người cũng đã thấy được, tôi cũng không thêm gì nữa, tự mình nghĩ kỹ lại xem còn có thể ở lại trường được bao lâu."

Tích tích _ _

Lâm Dật ấn chìa khóa xe, cửa xe Voice Night mở ra.

Tròng mắt của Chu Chí Cường và Trương Thiên Thư thiếu chút nữa đã rơi xuống.

"Các, các người thế mà lại lái siêu xe!"

"Chẳng lẽ không thể sao? Cũng không phải là quá nhiều tiền, chỉ 120 triệu, hi vọng một ngày nào đó các người cũng có thể mua nổi xe như này."

Tô Cách nói với vẻ rất đắc ý, sau đó cùng Lâm Dật lên xe, sau đó đi lướt qua cạnh hai người.

"Con bà nó, hôm nay thật kích thích."

Tô Cách khoa chân múa tay: "Cuối cùng cũng thắng cô ta một lần."

"Người phụ nữ kua quả thật có chút bành trướng."

"Nào chỉ là bành trướng, quả thực là bành trướng đến nổ tung." Tô Cách vén tóc, "Nếu không phải hôm nay anh qua đây, tôi thực sự không có biện pháp nào đấu lại cô ta."

"Không có cách nào cả, xã hội không phải Ivory Tower, có rất nhiều chuyện không như ý mình."

"Đúng vậy, nếu như tất cả mọi chuyện đều đi theo trình tự bình thường, tôi đã sớm thăng chức, cũng không đến mức phải ngốc ở đoàn ủy trường một năm." Tô Cách nói:

"Nhưng mà hôm nay thật sự phải cảm ơn anh về việc ngày hôm nay, cho nên tôi quyết định, từ hôm nay về sau, lúc anh mắng tôi, tôi nhất khẳng định sẽ không đáp trả, không mắng không nói lại."

"Cô mẹ nó có lý do a, tôi mang theo cô hai năm, heo cũng lên được Vương giả. Cô ngược lại tốt rồi, không chỉ có không đi lên, còn cứ thế mà khiến cho một Vương giả như tôi rớt xuống đại sư. Cô nói tôi nghe một chút, cô có mặt nào để cãi lại vậy."

"Ngạch. . ."

Tô Cách xấu hổ cười một tiếng, "Tôi cũng rất cố gắng, nhưng thiên phú cứ như vậy."

Lâm Dật bất đắc dĩ lắc đầu, tính cách thích ăn lại thích chơi này của Tô Cách đoán chừng rất khó sửa được.

Lâm Dật đưa Tô Cách về trường học, xe của cô còn ở nơi này.

Sau khi đưa người về, Lâm Dật lái xe đến tập đoàn Triều Dương, đón Kỷ Khuynh Nhan tan làm.

Cũng giống như hôm qua, lại là ôm một đống văn kiện lớn trở về, bận đến tóc tai tóc lộn xộn đều có không thời gian quản lý.

Sau khi về nhà, Kỷ Khuynh Nhan vội vã vào thư phòng, chuyện nấu cơm đương nhiên là giao cho Lâm Dật.

Mà lúc ăn cơm, Lâm Dật nhận được xe điện thoại của quản lý triển lãm xe hơi.

"Lâm tiên sinh, bây giờ chúng tôi chuẩn bị đưa xe qua cho ngài, khoảng hai giờ sau là có thể đưa đến trường đua xe quốc tế Trung Hải, không biết bên ngài có tiện nhận không vậy?"

"Tiện, cứ trực tiếp đưa qua."

"Được, bây giờ sẽ đưa qua ngay, tôi sẽ nhanh chóng tranh thủ đưa qua cho ngài."

Sau khi nói xong chuyện đưa hàng, Lâm Dật bỏ di động lên bàn.

"Mua đồ à?" Kỷ Khuynh Nhan thuận miệng hỏi, "Xe sao?"

"Ừm? Làm sao em biết?"

Lâm Dật nhìn lấy Kỷ Khuynh Nhan, không ngừng dò xét.

Có chút gì đó nha.

"Trước đó em có nghe người của công ty thảo luận, nói mấy ngày nay có loại xe phát triển mới ra mắt, vốn dĩ muốn hỏi anh có đi hay không, nhưng bận quá nên quên mất."

"Kỷ tổng thật sự là luôn nhìn thấu mọi việc."

Kỷ Khuynh Nhan hơi đắc ý, "Sau khi đưa xe đến, có phải là anh sẽ muốn chạy vài vòng đúng hay không?"

"Đương nhiên là phải luyện tay rồi, ma sát một chút."

"Lúc lái xe nhớ chậm một chút, chú ý an toàn."

"Được rồi."

Sau khi ăn xong, biết Lâm Dật rốt ruột đi chơi, Kỷ Khuynh Nhan đã đuổi anh đi, tự mình dọn dẹp bát đĩa.

. . .

Lúc này, một chiếc Aston Martin, ngừng lại trước trường đua xe quốc tế Trung Hải.

Nhưng cũng không lái vào bên trong, mà là dừng tại cửa, dường như đang chờ người.

Sau mười mấy phút, một chiếc BMW đời 7, đừng lại bên cạnh chiếc Aston Martin kia.

Một nam một nữ bước xuống từ trên xe.

Mà hai người kia, chính là hai người mà Lâm Dật đã gặp tại triển lãm xe hơi, Đổng Hàm Vũ và bạn gái của anh ta.

"Ừm hả? Chuyện là sao vậy, anh không phải mua Veneno à, sao còn lái cái xe nát này đến đây?"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment