Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1634 - Chương 1632: Cô Biết Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Lăng Vân Không.

Chương 1632: Cô Biết Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Lăng Vân Không.
Chương 1632: Cô Biết Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Lăng Vân Không.
Chương 1632: Cô Biết Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Lăng Vân Không.




Nữ sinh cao gầy vốn dĩ cũng không tức giận như vậy.

Nghĩ đến nhân phẩm của người phụ nữ đầy đặn kia cũng không tệ, không nghĩ tới người đàn ông đó lại không buông tha.

"Một đại nam nhân như anh tính toán với một cô gái như tôi làm gì vậy, hôm nào lại đến mua không được sao."

"Thật ra hôm nào đến mua cũng được, nhưng nhìn cái này đức hạnh của cô, tôi không muốn để cho cô nữa." Lâm Dật nhàn nhạt nói:

"Nếu như quả thật muốn ăn thì sáng sớm mai lại tới."

"Lát nữa tôi sẽ phải đi rồi, chỉ có chút điểm thời gian này, ngày mai không tới được."

"Đây là chuyện của cô, không có quan hệ gì với tôi cả."

"Anh!"

Lâm Dật không quan tâm đến nữ sinh cao gầy nữa, cầm điện thoại di động quét mã.

"Đều gói lại giúp cháu đi."

"Có ngay, tổng cộng 42, đưa 40 là được rồi." Lúc đưa đồ, ông cụ nói.

Ông lão vốn dĩ đã quen thuộc với Lâm Dật, đương nhiên là nguyện ý bán đồ cho anh.

Đối với người đã có tuổi thì đã không còn hứng thú với phụ nữ.

Nhưng mà cuối cùng Lâm Dật vẫn quét 45 tệ, không cần chiếm tiện nghi của ông làm gì.

Sau khi lấy đồ trả tiền, hai người mang theo đồ rồi rời đi.

Nữ sinh cao gầy nhìn quầy hàng trống rỗng, đưa mắt nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Dật và Nhan Từ, hận nghiến răng nghiến lợi!

Lão nương ngàn dặm xa xôi đến đây chính là để mua bánh gạo nếp!

Đều bị anh ta phá hủy!

Nữ sinh cao gầy hầm hầm đi đằng sau theo hai người, rất muốn đi lên cho Lâm Dật một cước.

Nhưng mà cô không dám. . .

"Đã tới đây rồi, đợi lát nữa có muốn biểu diễn tiết mục gì đó hay không?" Nhan Từ cầm bánh gạo nếp, vừa cười ha hả vừa nói.

"Lấy trình độ này của anh, em cảm thấy thích hợp diễn cái gì đây?"

"Nhảy một bài?"

"Trên đùi anh có tấm thép, không thể uốn dẻo."

"Hát một bài? Chuyện này đơn giản."

"Anh sợ người xem sẽ phun ra, vẫn là thôi đi."

Bởi vì phần thưởng của hệ thống là trí tuệ Hiền giả.

Mấy loại chuyện giống như ca hát khiêu vũ này đối với Lâm Dật mà nói đều là chuyện không thành vấn đề.

Ngoại trừ những người làm nghệ thuật lâu năm vàg đội tuyển quốc gia Aventador, có lẽg thật sự không tìm được đối thủ.

Nhưng Lâm Dật thực sự không có ý nghĩ xuất đầu lộ diện, nên dứt khoát tìm lý do để từ chối.

Nếu như không phải Kỷ Khuynh Nhan, đoán chừng hôm nay anh cũng không tới.

"Vậy được rồi." Nhan Từ vừa cười vừa nói:

"Nhưng em cảm thấy, lấy gương mặt này của anh thì chỉ cần đứng trên sân khấu, người khác căn bản sẽ không để ý anh hát thế nào."

"Cho nên anh cũng có gánh nặng thần tượng, vẫn là để cho anh duy trì chút hình tượng đi."

Nghe thấy lời nói của hai người, người phụ nữ cao gầy ngơ ngác một chút, trong lòng oán thầm:

"Chẳng lẽ là nhân viên công ty của hai nhà? Đến tham gia buổi họp thường niên?"

Người phụ nữ cao gầy không ngừng đánh giá Lâm Dật.

Hừ!

Lớn lên đẹp trai thì có làm được cái gì, một chút phong độ thân sĩ cũng không có.

Chúc anh cả đời không phát được tài, cả một đời lưu manh!

Hai người chậm rãi về tới khách sạn, nhân viên tham gia buổi họp thường cũng dần dần trở nên nhiều hơn.

Vì tránh hiềm nghi, sau khi đi vào khách sạn, Nhan Từ liền tách khỏi Lâm Dật.

Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay một cái, phát hiện còn một khoảng thời gian, liền đến quán cafe khu nghỉ ngơi ngồi chờ chương trình bắt đầu.

Thời gian trôi qua, người đến khách sạn càng ngày càng nhiều, thậm chí còn có thể nghe được âm thanh điếc tai nhức óc.

Lâm Dật thực sự nhàm chán, cầm điện thoại di động, chơi game cùng với Tô Cách.

. . .

Trong phòng thay đồ hậu trường, người phụ nữ cao gầy mở cửa đi vào, lập tức tháo khẩu trang và kính râm xuống.

Người phụ nữ có một gương mặt trái xoan xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, da thịt trắng nõn.

Nhất là sau khi lấy mũ xuống, mái tóc dài đen nhánh và xinh đẹp càng tôn lên giá trí nhan sắc và khí chất của cô.

Quả thực rất thu hút.

"Đường tiểu thư, tôi là fan của cô, có thể chụp chung một bức ảnh không?" Một nhân viên của tập đoàn Lăng Vân nói.

Bởi vì nhân viên của công ty hai nhà cũng muốn tham gia chương trình buổi tối nên đều trang điểm ở đây.

Người phụ nữ cao gầy tên là Đường Hiểu Hiểu, là một ngôi sao rất hot trong giới ca hát Trung Quốc.

Sau khi phát hành Album đầu tiên《 Sao trời 》, đã càn quét hầu hết các bảng xếp hạng lớn trong làng giải trí, mỗi một bài đều được coi là kinh điển, được yêu thích trên các nền tảng video ngắn lớn.

Nếu như không phải tập đoàn Lăng Vân nhiều tiền thì đúng thật là không mời được cô, cũng được coi là khách quý nặng cân.

"Được rồi."

Đường Hiểu Hiểu tạo dáng chụp ảnh với nữ nhân viên.

Lập tức lại có mấy nhân viên tới, muốn chụp ảnh chung và kí tên, Đường Hiểu Hiểu cũng đều đáp ứng, cũng không có quá kiêu căng.

"Cô không phải nói đi mua bánh gạo nếp à, sao lại tay không trở về."

Lúc Đường Hiểu Hiểu trang điểm, người đại diện hỏi.

"Đừng nói nữa, tôi sắp bị làm cho tức chết rồi, còn lại không nhiều lắm, đã bị một tên đàn ông đáng giận cướp hết, không ăn được bánh gạo nếp nhà bọn họ, tối nay sẽ ngủ không ngon."

"Không phải chứ, không cho cô một chút mặt mũi nào sao?"

"Tôi bọc mình cực kỳ chặt chẽ, anh ta không biết tôi là ai."

"Vậy cũng không đến mức đó chứ, chỉ nhìn dáng người này của cô cũng biết là một mỹ nữ, dù sao cũng phải khách khí một chút chứ?"

Đường Hiểu Hiểu bĩu môi, bỗng nhiên nghĩ đến người phụ nữ bên cạnh anh ta.

Giá trị nhan sắc không thua kém, dáng người nổ tung.

Trong tình huống mình bọc kín mít như này, quả thật không có ưu thế gì trước mặt người ta.

Nhưng cướp bánh gạo nếp của mình, đúng là quá khốn nạn a! ! !

"Nhưng anh ta chính là không chịu nể tình, đoán là tính hướng của anh ta không bình thường, hừ hừ!" Đường Hiểu Hiểu nói:

"Lúc đó tôi rất muốn đánh anh ta, nhưng chính là đánh không lại."

"Được rồi, cô đừng xoắn xuýt chuyện này nữa, sau này lại mua là được." Người đại diện nói:

"Lấy thân phận của cô bây giờ, lúc làm việc vẫn nên cố gắng khiêm tốn một chút, đừng để xảy ra mấy tin tiêu cực."

"Chủ yếu là sau khi tham gia hết hoạt động hôm nay thì tôi sẽ phải trở về, cũng không biết lúc nào mới có thể ăn."

"Sao lại thèm như vậy chứ." Người đại diện liếc mắt một cái rồi nói:

"Chờ sau khi trở lại, tôi sẽ nhờ bạn bè bên này đi mua cho rồi gửi qua bưu điện đến Yến Kinh là được."

"Đây chính là chị nói đó, đừng có mà nói không giữ lời."

"Nhưng chúng ta cũng phải nói rõ mọi chuyện trước, có thể mua bánh gạo nếp, nhưng cô không thể ăn nhiều, trong khoảng thời gian này cần phải bảo trì dáng người cho tốt, đừng có để mập."

"Ai nha, chỉ là chút bánh gạo nếp, chị không cần lo, không mập được đâu."

"Ngừng ngừng ngừng, lấy loại cơ địa uống nước lạnh đều mập này của cô, có thể để cô ăn chút bánh gạo nếp, tôi đã vô cùng rộng lượng lắm rồi, không muốn nói những điều kiện khác nữa."

Đường Hiểu Hiểu trợn trắng mắt, bĩu môi không nói chuyện, khiến cho chuyên gia trang điểm bên cạnh bị chọc cười.

Không nghĩ đến đại minh tinh cũng có đam mê nhỏ như vậy.

"Thôi đi, mấy người đều là người xấu."

"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, sau khi cô trang điểm, tôi có chút chuyện chính cần nói cho cô."

"Chuyện gì? Đã đàm phán xong đại ngôn nhãn hiệu rồi sao?"

"Quan trọng hơn đại diện nhãn hiệu." Người đại diện nói: "Chờ sau khi cô trang điểm xong rồi lại nói."

Đường Hiểu Hiểu đoán được, chuyện muốn nói với mình có lẽ là việc riêng, nơi này có người ngoài, không tiện nói.

Khoảng hơn nửa sau, Đường Hiểu Hiểu trang điểm xong, đến gian phòng mà khách sạn cung cấp cho cô."

"Chị Mã, chị muốn nói với tôi chuyện gì?"

"Cô biết tập giám đốc của tập đoàn Lăng Vân không?"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment