Chương 1634: Bị Gọi Tên.
Chương 1634: Bị Gọi Tên.
Loại hình ảnh này vừa bắt đầu đã oanh tạc, trong nháy mắt khiến cho bầu không khí dạ hội trở nên bùng nổ.
Tuy vũ đạo còn có khuyết điểm, nhưng tất cả mọi người là nhân viên bình thường, có thể nhảy được như này đã là vô cùng tốt.
Hơn nữa thứ mà mọi người để ý, cũng không phải là trình độ vũ đạo lợi hại thế nào, chân đẹp là được rồi.
Lâm Dật âm thầm gật đầu, Nhan Từ quả nhiên là có tiến bộ.
Sau khi nhảy mở màn kết thúc, đôi chân trắng bóng rời sân khấu.
Ngay sau đó một nam minh tinh nổi tiếng đi lên, lập tức khiến cho toàn thể nữ đồng nghiệp bùng nổ.
Thậm chí có người còn đứng lên hò hét, tràng diện có chút mất khống chế.
"Anh Lâm, nữ nhân viên của công ty anh cũng không được a, sao mới chỉ nhìn thấy tiểu thịt tươi thôi đã giống như là như bị điên rồi." Cao Tông Nguyên nói:
"Dù sao cũng là công ty lớn, như vậy có chút mất mặt."
Lâm Dật chỉ chỉ Hà Viện Viện ở hàng trước.
"Nếu như anh thật sự có thời gian rỗi, vẫn nên quan tâm đến người kia của mình nhiều hơn một chút đi."
Cao Tông Nguyên thuận thế nhìn qua, phát hiện Hà Viện Viện còn lớn hơn.
Nếu như không phải Kỷ Khuynh Nhan ở bên cạnh ngăn cản, đoán chừng đã muốn xông lên rồi.
Cao Tông Nguyên che mặt, "Coi như tôi chưa nói gì cả."
Ngoại trừ tiết mục bên ngoài, hiện trường còn chuẩn bị rất nhiều trò chơi nhỏ, phần lớn đều là công ty hai nhà hỗ trợ nhau, không chút nào xa lạ, vô cùng hài hòa.
Tốc độ của buổi tiệc tiến triển rất nhanh, không có quá nhiều thứ loè loẹt, có thể nói là toàn bộ quá trình không thừa một chút nước, cộng với có minh tinh đến tham gia, chất lượng có thể nói là vô cùng cao.
Sau khi chương trình đi được hơn một nửa, hai người chủ trì của tập đoàn Triều Dương lên sân khấu, cầm micro nói với người xem phía dưới.
"Hiện tại xin mời nữ sĩ Đường Hiểu Hiểu, biểu diễn ca khúc 《 Dưới trời sao 》, mọi người cùng vỗ tay hoan nghênh."
Sau khi giới thiệu, dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Hiện tại, Đường Hiểu Hiểu là một ngôi sao hot nhất trong nước, bài hát《 dưới trời sao 》do cô sáng tác vẫn luôn có nhiệt độ rất cao trên rất nhiều nền tảng lớn.
Cho dù là người bình thường không đu idol, cũng đều có thể hát theo mấy câu.
Thậm chí có thể nói rằng rất nhiều người ở đây đều đang đợi cô lên sân khấu.
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt kết thúc, Đường Hiểu Hiểu mặc một chiếc váy màu trắng, mềm mại đi tới chính giữa sân khấu.
Tiếng vỗ tay và reo hò vừa mới chìm xuống lại vang lên một lần nữa sau khi cô xuất hiện.
Đường Hiểu Hiểu mỉm cười nhìn người phía dưới, không nghĩ tới hiện trường có thể nhiệt liệt như vậy, khiến cho tâm trạng của cô cũng bị kéo theo.
Tiếng vỗ tay dưới đài kéo dài không thôi, Đường Hiểu Hiểu cũng không vội biểu diễn, ánh mắt nhìn qua người phía dưới, vừa mỉm cười vừa chào hỏi.
Nhưng vào lúc này, Đường Hiểu Hiểu ngoài ý muốn nhìn thấy người đàn ông cướp bánh gạo nếp của mình đang ngồi ở dưới sân khấu.
"Quả nhiên là nhân viên của hai công ty!" Đường Hiểu Hiểu oán thầm ở trong lòng.
Con bà nó, thật sự muốn đánh cho anh ta một trận.
Tiếng vỗ tay kéo dài khoảng nửa phút, mới dần dần lắng lại.
Đường Hiểu Hiểu cầm micro lên, nói với người ở chỗ này:
"Tôi rất vui khi có thể có cơ hội tham gia buổi tổng kết cuối năm của tập đoàn Lăng Vân và tập đoàn Triều Dương. Sau đây tôi sẽ đem đến cho mọi người ca khúc 《 Dưới trời sao 》, đồng thời cũng chúc công ty hai nhà tương lai sẽ phát triển càng ngày càng tốt, sáng tạo nên huy hoàng."
Lời nói trong mấy trường hợp giống như vậy, Đường Hiểu Hiểu đều đã khắc sâu trong tâm khảm, lưu lại chút ấn tượng tốt thì sau này còn có khả năng hợp tác.
Tiếng vỗ tay lại vang lên lần nữa, nhưng nương theo khúc nhạc dạo, mọi người đều an tĩnh lại, chuẩn bị nghe Đường Hiểu Hiểu ca hát.
"Anh Lâm, em gái này không tệ." Cao Tông Nguyên bình phẩm từ đầu đến chân.
"Chỉ với số đo này của cô ấy, cho ăn bể bụng cũng chỉ là A, thực sự không phải là đồ ăn của tôi, anh có thể hỏi lão Lương xem anh ấy có muốn hay không."
"Người như lão Lương, ai đến cũng không từ chối, hơn nữa mấy nữ minh tinh như cô ấy cũng phù hợp với khẩu vị của anh ấy."
"Biết anh ấy hơn hai năm, cảm thấy nữ minh tinh của làng giải trí dường như đều bị anh ấy ngủ qua."
"Nữ minh tinh lên sân khấu thứ ba và thứ sáu đều bị lão Lương ngủ qua."
"Thật mẹ nó trâu bò."
Hai người cười ha hả phun tào vài câu, sau đó liền bắt đầu nghe nhạc.
Nhưng Lâm Dật phát hiện, giọng của người phụ nữ này càng nghe càng thấy quen thuộc.
Hình như là người phụ nữ muốn mua bánh gạo nếp vừa rồi thì phải.
Hơn nữa dáng người cũng rất giống, sẽ không trùng hợp như thế chứ?
Rất nhanh, Đường Hiểu Hiểu đã hát xong một bài.
Dưới đài lại vang lên tiếng vỗ tay kịch liệt.
"Thêm một bài nữa!"
"Thêm một bài nữa!"
"Thêm một bài nữa!"
Nghe tiếng tung hô của người dưới đài, tâm trạng của Đường Hiểu Hiểu cũng tăng theo, phản hồi của những người này dường như còn sôi nổi hơn cả một số fan.
Ánh mắt của Đường Hiểu Hiểu theo bản năng rơi vào trên người Lâm Dật.
Phát hiện đối phương căn bản không nhìn mình, mà chống một tay rồi ngủ thiếp đi.
Mình ca hát trên sân khấu, vậy mà anh ta lại dám ngủ!
Đây chính là không để mình vào mắt!
Đường Hiểu Hiểu cảm giác mình bị đánh mặt.
"Làm gì thế? Sao còn ngây người!"
Người đại diện nói chuyện thông qua tai nghe.
Đường Hiểu Hiểu cái này mới phản ứng được, mình có chút thất thố.
Dựa trên hợp đồng thì hôm nay mình sẽ hát hai bài, chuẩn bị biểu diễn bài thứ hai.
Cô nắm chặt micro, Đường Hiểu Hiểu đang muốn mở miệng, trong đầu bỗng nhiên có ý nghĩ chợt lóe qua, lập tức nói với người phía dưới:
"Tôi còn muốn biểu diễn một ca khúc nữa, nhưng hôm nay là một ngày vui, tôi muốn mời một vị fan hâm mộ, tới cùng song ca với tôi."
Thấy Đường Hiểu Hiểu chủ động đưa ra yêu cầu như vậy, người ở dưới sân khấu vừa kích động vừa cảm thấy ngoài ý muốn. Nếu như có cơ hội đứng chung sân khấu với minh tinh thì đúng là rất kích thích.
Tất cả mọi người có chút chờ mong, hi vọng Đường Hiểu Hiểu có thể chọn trúng mình.
Mấy phút đồng hồ sau, mọi người nghe được Đường Hiểu Hiểu nói:
"Hàng thứ năm, vị tiên sinh mặc áo khoác màu đen kia đi."
Nhân viên của tập đoàn hai nhà đều đồng loạt nhìn về phía hàng thứ năm.
Ngoài ý muốn nhìn thấy người mặc áo khoác màu đen chỉ có một mình Lâm Dật.
Lúc này tất cả mọi người không lên tiếng, chọn trúng Lâm tổng, bản thân mình vẫn nên thành thật một chút thì hơn.
Cho dù Lâm Dật còn đang ngủ, nhưng Đường Hiểu Hiểu cũng không xấu hổ chút nào.
Vừa rồi lúc trở về, anh ta đã nói với bạn mình rằng ngũ âm của mình không được đầy đủ, khiêu vũ cũng không có thiên phú.
Đợi lát nữa gọi anh ta lên sân khấu, hai người cùng song ca, hiệu quả cao thấp thì nhất định có thể biến anh ta thành trò cười của công ty !
Đừng nhìn tôi đánh không lại anh, nhưng tôi cũng có phương thức báo thù, hừ hừ!
"Cô gái này có phải là cố ý hay không, hai người bọn họ đang ngủ, còn có thể được chọn sao?" Hà Viện Viện nói.
"Có lẽ là Lâm Dật nhà chị quá thu hút người khác, cho nên mới chọn trúng anh ấy." Kỷ Khuynh Nhan vừa cười vừa nói.
"Ai ai ai, em không thích nghe chị nói như vậy, lão Cao nhà em cũng không kém."
"Không kém là không kém, nhưng cũng không đẹp bằng Lâm Dật nhà chị." Kỷ Khuynh Nhan nói với vẻ rất đắc ý.
"Lâm tổng."
Một nam nhân viên bên cạnh nhẹ nhàng đụng Lâm Dật một chút.
Lâm Dật đang ngủ say liền xoa xoa mắt.
"Thế nào? Kết thúc rồi à?"
"Vẫn còn chưa kết thúc đâu, Đường Hiểu Hiểu chọn trúng ngài lên sân khấu song ca với cô ấy."
Lâm Dật ngáp một cái, nước mắt đều muốn chảy ra.
Lâm Dật nhìn Đường Hiểu Hiểu trên sân khấu, lẩm bẩm một câu.
"Tôi cũng không biết cô ta là ai, hát cái gì đây chứ."
------
Dịch: MBMH Translate