Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1646 - Chương 1644: Làm Màu Xong Lại Bỏ Chạy

Chương 1644: Làm Màu Xong Lại Bỏ Chạy
Chương 1644: Làm Màu Xong Lại Bỏ Chạy
Chương 1644: Làm Màu Xong Lại Bỏ Chạy




"Anh rể, buổi tối anh có rảnh không? Anh có muốn đến công ty của em xem thử không?"

Từ sau Nguyên Đán, Tống Gia Du và Kỷ Khuynh Nhan lại trò chuyện thường xuyên.

Nhưng rất nhiều đề tài đều được triển khai xoay quanh Lâm Dật.

Kỷ Khuynh Nhan tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khoe khoang về Lâm Dật.

Nói ra rất nhiều chuyện, chuyện gì cũng nói một lần, làm trong lòng Tống Gia Du thấy bội phục.

Chỉ hơn hai năm, anh lại sáng lập ra doanh nghiệp như tập đoàn Lăng Vân, phương diện năng lực là không thể nghi ngờ.

Cho nên cô ta rất muốn nhờ Lâm Dật tới công ty của mình, chỉ đạo công tác cho mình.

"Tối nay không được, anh đã hẹn bí thư Lư ăn cơm. Để sáng mai đi."

"Cứ quyết định vậy nhé! Sáng sớm mai em sẽ tới đón anh cùng tới công ty em."

"Em tốt nhất sớm một chút, buổi chiều anh còn có những chuyện khác."

"Được rồi, cái này không có vấn đề."

Tống Gia Du cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao Lâm Dật mới từ trong tòa nhà cơ quan đi ra, hẹn gặp lãnh đạo nói chuyện cũng là bình thường.

Vào giờ phút này, cô không sao ngờ được anh rể của mình sẽ đi tham dự bữa tiệc bể bơi.

Khoảng hơn một giờ sau, ba người ăn cơm xong.

Vì tránh cho Tống Gia Du nghi ngờ, ba người mỗi người đi một ngả.

Nhưng Lâm Dật và Tiếu Băng gặp lại ở đầu đường cách đó không xa, lái xe về phía địa điểm bữa tiệc bể bơi.

Địa điểm tổ chức bữa tiệc bể bơi là ở khách sạn năm sao bên sông Tiền Đường.

Bên ngoài có một hồ bơi ngoài trời, đã trở thành thánh địa đăng trên các đoạn video ngắn.

Rất nhiều hot girl nổi tiếng trên mạng đều đã tới đây, nhưng hôm nay chỗ này đã bị Tiếu Băng bao hết.

Bữa tiệc có thanh thế lớn, tổng cộng có khoảng năm, sáu chục chàng trai, cô gái tới tham dự.

Biết được Tiếu Băng cố ý chuẩn bị bữa tiệc hôm nay vì Lâm Dật, không ít người đều qua mời rượu, hy vọng có thể làm quen với anh.

Mặc dù bọn họ còn không biết thân phận của anh, nhưng chắc chắn sẽ không tệ, bằng không làm sao được Tiếu Băng đối xử như vậy.

Nhìn bắp đùi trắng xóa trước mặt, Lâm Dật đặc biệt xúc động.

Các hoàng đế thời xưa cũng chỉ được như vậy.

"Anh Lâm, cảm giác thế nào? Các cô gái này cũng không tệ chứ?"

Trên băng ghế màu trắng, Tiếu Băng đeo kính râm, mặc một bộ bikini màu xám, lộ ra dáng người tuyệt đẹp.

"Thật ra chất lượng vượt quá tiêu chuẩn, nhưng tại sao còn có mấy người hơn ba mươi tuổi? Có phải hơi lớn tuổi không?"

"Tổ trưởng Ninh nói anh thích người đàng hoàng, em lại chọn giúp anh mấy người chất lượng tốt." Tiếu Băng nói:

"Tuổi có hơi lớn nhưng rất quyến rũ, vẫn đặc biệt không tệ."

Lâm Dật liếc nhìn Tiếu Băng: “May cô là con gái đấy, bằng không chắc chắn là một lão già háo sắc."

"Tôi cũng có cảm giác này. Có đôi khi nhìn các em gái ngực tấn công mông phòng thủ, thật sự là cảnh đẹp ý vui." Tiếu Băng xúc động nói:

"Nếu không phải mỗi lần nghĩ đến tổ trưởng anh, cơ thể tôi vẫn có cảm giác, chắc tôi cũng cảm giác giới tình của mình có vấn đề đấy."

"Cô nói vậy mới nhắc cho tôi nhớ ra, chuyện lớn như vậy, tôi phải chia sẻ với đám bạn già háo sắc mới được."

Lâm Dật nói xong, cầm điện thoại gọi video WeChat cho Tần Hán.

Lúc anh sắp cúp máy, Tần Hán mới nghe.

Lâm Dật phát hiện bên Tần Hán hơi ầm ĩ, hình như còn uống tương đối, mặt cũng đỏ bừng rồi.

Nhìn trang trí nội thất trong phòng có hơi giống nhà hàng thịt nướng của anh ta.

"Các người thật là vui vẻ nhỉ?" Lâm Dật cười ha hả nói.

"Tạm được tạm được." Tần Hán rất làm màu nói:

"Ban đầu tôi vốn định gọi cậu tới, nhưng địa vị trong gia đình của cậu càng ngày càng tệ, bị tổng giám đốc Kỷ nắm chặt thế, tôi dứt khoát không gọi cậu nữa."

Trong lúc nói chuyện, Tần Hán còn xoay ống kính, Lương Kim Minh và Cao Tông Nguyên đều lần lượt lọt vào khung hình.

Đồng thời, bên cạnh bọn họ còn có mười mấy người mẫu có tiếng.

"Các người đúng là phong lưu khoái hoạt."

"Vậy cũng chẳng có cách nào, miễn cưỡng duy trì thôi." Lương Kim Minh cười ha hả nói:

"Anh cũng đừng trách anh em quá đáng, chúng tôi thật sự không muốn để anh phải về nhà quỳ bàn giặt, chúng tôi cũng chỉ có thể đi riêng thôi."

Lương Kim Minh còn muốn đắc ý hơn Tần Hán, lúc nói chuyện còn hôn cô người mẫu bên cạnh một cái.

"Nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc chí này của anh đi, thật khiến người ta cảm thấy trơ trẽn. Xem ra sau này có chuyện tốt, tôi không thể gọi các người nữa."

"Dừng dừng. Nếu anh lúc trước, chúng tôi còn thật sự tin, nhưng bây giờ anh đã bị tổng giám đốc Kỷ hàng phục, cũng không cần chém gió như vậy nữa."

"Nếu các anh đã nói vậy, tôi cũng không khách sáo nữa."

Lâm Dật nói xong, hô một tiếng: “Các cô gái, tập trung lại đây chào hỏi nào."

"Tới đây."

Từng người mẫu nổi tiếng trên mạng mặc đồ tắm đều bước tới trước ống kính của Lâm Dật, từng người tạo dáng, cố gắng khoe ra đường cong quyến rũ của mình.

"Mẹ kiếp!"

Ba người Tần Hán cùng mắng một câu: “Mẹ nó, cậu đúng là không phải người, không ngờ lại một mình ăn mảnh!"

"Nói vậy thì hơi quá rồi. Tôi vốn định gọi các anh qua, không ngờ các anh cũng có sắp xếp, vậy cũng chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi thôi." Lâm Dật thở dài nói:

"Một người phân chia cho nhiều cô gái như vậy, thật sự có hơi khó khăn."

"Mẹ nó, ông đây phải tố cáo cậu!"

Lâm Dật không để ý tới Tần Hán nữa, trực tiếp cúp video.

Làm màu xong lại bỏ chạy, mẹ nó thật sự quá kích thích.

"Sao lại cúp video vậy? Anh phải cho tôi có một cơ hội khoe dáng người chứ?" Tiếu Băng nói: "Bằng không tôi mặc áo tắm này chẳng phải không có đất dụng võ sao?"

"Đừng, với dáng người này của cô, vẫn nên giữ lại cho tôi xem thôi, để cho đám lão già háo sắc kia xem thì đáng tiếc lắm."

"Sao anh không nói sớm? Đợi lát nữa tôi gửi cho anh ảnh chụp kín, bảo đảm sẽ khiến anh buổi tối ngủ không yên."

"Cái này thì tạm được..."

"Cô Tiếu, xảy ra chuyện rồi!"

Lâm Dật còn chưa kịp nói đùa, một đàn ông trung niên mặc đồ vest đã chạy vội tới.

Lâm Dật vẫn có chút ấn tượng về ông ta. Đây là quản lý của khách sạn, vừa rồi lúc bọn họ vào đây, chính là ông ta đã ra tiếp đón.

"Sao ông lại hoảng hốt như vậy?"

"Chắc chiếc xe 570 màu trắng đỗ ngoài cửa là xe của các ngài à?"

"Đúng là của tôi, sao vậy?" Lâm Dật đứng dậy hỏi.

"Vừa rồi đột nhiên có mấy người tới bắt người, đập chiếc xe của ngài, nhân viên an ninh của chúng tôi có xảy ra xung đột với bọn họ, nhưng bị bọn họ đánh."

Hả?

Lâm Dật và Tiếu Băng liếc nhìn nhau.

Cảm giác chuyện này có hơi khó hiểu.

Lâm Dật từ Trung Hải tới đây, cũng không quen biết được mấy người ở đây.

Mà nhà họ Tiếu là gia tộc hàng đầu ở Dư Hàng, lấy danh tiếng của bọn họ có thể bị dọa cho cả đám người sợ són đái, ai dám đập xe của mình gây sự?

"Đi thôi, chúng ta ra xem thử."

Hai người vội vàng mặc quần áo tử tế, đi ra ngoài khách sạn.

Sau khi ra ngoài, hai người mới phát hiện bên ngoài khách sạn ngổn ngang.

Chiếc xe 570 kia của mình đã bị đập cho hoàn toàn biến dạng, không thể nào lái được nữa.

Mà mười mấy nhân viên an ninh của khách sạn cũng bị đánh cho rướm máu đầu.

Cũng may không nguy hiểm tới tính mạng.

Lâm Dật híp mắt lại, nhìn mười mấy người đứng bên cạnh xe của mình. Anh thấy những người này đều rất lạ mặt, cũng không nhận ra được một người nào.

Nhưng vào lúc này, anh lại nghe Tiếu Băng nói:

"Tiền Ích, các người làm vậy là có ý gì?"

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment