Mỗi Tuần Ta Có Một Nghề Mới [Dịch Vip]

Chương 1655 - Chương 1653: Các Người Mau Đóng Cửa Lại

Chương 1653: Các Người Mau Đóng Cửa Lại
Chương 1653: Các Người Mau Đóng Cửa Lại
Chương 1653: Các Người Mau Đóng Cửa Lại




Tiếng tát vang dội này làm cả tầng đều yên tĩnh lại.

Ai nấy đều trợn mắt há hốc miệng, không ai ngờ được người đàn ông trước mắt này lại dám ra tay đánh người thật!

Hơn nữa còn ở chỗ của người ta!

Tống Gia Du đứng ở phía sau, mắt cũng lóe lên đầy ánh sao.

Thảo nào mỗi lần chị họ nhắc tới anh rể đều giống như một fan ruột nhỏ, đàn ông nam tính thế, ai mà không thích cho được.

Tôn Vĩ ôm mặt, rõ ràng bị Lâm Dật đánh cho ngu người.

"Làm người điên cuồng một chút không sao, nhưng quá làm màu lại không được."

"Mẹ kiếp mày lại dám đánh tao, mày có tin tao giết chết mày không?"

Tôn Vĩ mất lý trí, cầm lấy cái ghế bên cạnh đập về phía Lâm Dật!

"Mẹ kiếp, ông còn muốn giết chết tôi à?"

Lâm Dật không nói nhiều, gương mặt tươi cười, đạp Tôn Vĩ một phát!

Vù một tiếng!

Mặc dù không dùng hết sức, nhưng một đạp này vẫn khiến Tôn Vĩ văng ra ngoài giống như một đống rác rưởi.

"Tổng giám đốc Tôn!"

Trương Thắng Kiệt giống như chó săn, đỡ Tôn Vĩ lên, sau đó lớn tiếng kêu la:

"Nhân viên an ninh đều chết ở đâu rồi? Các ngươi mau qua đây!"

Không cần Trương Thắng Kiệt gọi, sau khi xảy ra chuyện, lễ tân ở cửa đã gọi nhân viên an ninh qua.

Nhưng lúc đối mặt với Lâm Dật, hai nhân viên an ninh đều không dám ra tay.

Bản năng mách bảo bọn họ, người đàn ông trước mắt này thật sự không dễ chọc.

Tôn Vĩ che ngực, được Trương Thắng Kiệt đỡ lên, nhìn Lâm Dật với ánh mắt hung ác.

"Tôi lười so đo với đám mọi rợ các người. Với chỉ số IQ này của các người, đi ra ngoài gây dựng sự nghiệp bị người ta chơi chết cũng đáng đời!"

"Tống Gia Du, nể tình chúng ta từng là đồng nghiệp, các người vẫn nên mau chóng cút đi, bằng không tôi sẽ báo cho cảnh sát."

"Các người đúng là ăn cướp còn la lành. Muốn báo cảnh sát cũng là tôi báo cảnh sát!" Tống Gia Du nói.

"Cô báo cảnh sát thì có tác dụng gì? Cách làm của chúng tôi hoàn toàn phù hợp với quy tắc trong kinh doanh, là tại bản thân cô không có năng lực, cũng không cần trách người khác. Cô nên quay về tìm một lớp học đi. Với chỉ số thông minh này của cô thật sự không thích hợp để đi ra gây dựng sự nghiệp đâu."

"Anh!"

Tống Gia Du tức giận, ngực phập phồng lên xuôgns.

Cô ta cũng biết, cho dù báo cảnh sát chuyện này cũng vô ích, Trương Thắng Kiệt làm rất sạch sẽ, không để lại bất kỳ nhược điểm nào, cảnh sát cũng không làm gì được anh ta.

"Được rồi, em đừng tức giận nữa, công ty này của bọn họ sẽ không mở được lâu đâu."

"Không mở được lâu à? Cậu nghĩ cậu là ai chứ? Cậu còn có thể xử tử hình chúng tôi được sao?"

Tôn Vĩ cười lạnh nói :

"Việc đã đến nước này, tôi cũng ngả bài với các người. Chúng tôi sẽ nhanh chóng khiến cho những địa điểm mà các người phát triển ở tuyến dưới thay đổi hợp đồng, đến lúc đó chúng tôi sẽ chiếm trên 70% thị trường tập gym trong cả nước. Các nhà tư bản lớn đều sẽ nghiêng về phía chúng tôi, sau này sẽ phát triển càng lúc càng tốt. Cậu còn nói chúng tôi sẽ đóng cửa à? Đúng là quá nực cười."

Đám quản lý cấp cao của công ty công nghệ Lam Kình đều cười ha hả.

"Công ty phát triển không ngừng, cho dù muốn đóng cửa cũng không được. Tôi cảm giác thằng nhóc này uống nhầm thuốc rồi."

"Tôi thấy cậu ta chẳng còn cách nào, chỉ có thể nói mạnh miệng cho đã nghiền thôi."

"Anh nói xem cậu ta có thể chọc tiểu nhân không? Nguyền rủa chúng ta à, ha ha..."

"Người mọi rợ không có học thức như bọn họ thật sự rất dễ làm ra chuyện như vậy, ha ha..."

"Tống Gia Du, tôi khuyên hai người đừng ở lại thâm cho thêm mất mặt xấu hổ nữa, Ngay vừa nãy, tổng giám đốc Tôn đã nhận được một khoản đầu tư bảy mươi triệu, hơn nữa còn được mấy người bỏ vốn đầu tư mạo hiểm đã tìm tới chỗ chúng tôi, đây là kinh doanh, không phải các người nói vài câu mê sảng là có hiệu quả được. Các người mau chóng cút đi."

Lâm Dật nhìn đồng hồ đeo tay, phát hiện đã hơn mười một giờ.

"Tôi còn có chút thời gian, lại chơi với các người một lát."

Nói xong, Lâm Dật cầm điện thoại, gọi vào một số trong danh bạ điện thoại.

"Thành phố Dư Hàng có một công ty tên là công nghệ Lam Kình, tất cả ứng dụng của bọn họ đều tồn tại vấn đề không nhỏ, đề nghị áp dụng niêm phong xử lý."

"Được, càng nhanh càng tốt."

"Vất vả rồi, chờ tới lúc tôi đi Yến kinh sẽ tìm các người ăn cơm."

Lâm Dật cúp máy, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người anh.

"Anh rể, anh gọi điện thoại cho ai vậy?"

"Người bên giám sát mạng quốc gia."

"Giám sát mạng quốc gia!" Tống Gia Du trừng mắt: “Anh còn quen biết với người bên đó à?"

"Còn quan hệ rất tốt đấy."

Nhà họ Lương có quyền phát biểu cực lớn trên phương diện giám sát mạng quốc gia.

Lâm Dật lại là người bên phía nhà họ Lương, lời nói tất nhiên còn dùng được.

Sau đó, Lâm Dật cầm điện thoại, lại gọi tới số của Lư Ngạn Dân.

"Bí thư Lư, bên Dư Hàng các anh có một công ty tên là công ty công nghệ Lam Kình. Anh có thể phái người của ban ngành có liên quan qua điều tra không? Tôi nghi ngờ bọn họ tiến hành cạnh tranh kinh doanh với thủ đoạn không đàng hoàng."

"Được, xử lý càng nhanh càng tốt."

Hai cuộc điện thoại, trước sau không tới năm phút, lại làm cho mọi người ở đây thậm chí không dám thở mạnh.

"Anh rể, anh nói bí thư Lư là lãnh đạo số một của Dư Hàng sao?"

"Đúng vậy, Lư Diễm Dân." Lâm Dật nói:

"Hôm qua anh tới đây là để nói chuyện với ông ta."

"Bí thư Lư!"

Nghe được ba chữ này, Tôn Vĩ và Trương Thắng Kiệt đều trợn trừng mắt.

"Không ngờ… không ngờ cậu còn quen biết với bí thư Lư!"

"Có ngạc nhiên không? Có bất ngờ không?"

"Cậu bớt đứng đây lừa người đi. Cậu là ai, cũng xứng để quen biết với nhân vật lớn như vậy chứ?"

"Tôi cho ông biết, chị tôi là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Triều Dương tại Trung Hải, anh rể tôi là chủ tịch tập đoàn Lăng Vân ở Trung Hải, ba mươi triệu vốn đầu tư của tôi là do anh ấy cho tôi. Anh ấy muốn trừng trị các người, chỉ là chuyện một câu nói mà thôi!"

"Tập đoàn Lăng Vân!"

Bọn họ rất xa lạ với tên của tập đoàn Triều Dương, nhưng tập đoàn Lăng Vân lại như sấm bên tai!

Đây chính là công ty sừng sỏ đang phát triển ở Hoa Hạ!

Một khi nó được đưa ra thị trường chứng khoán, chủ tịch hội đồng quản trị sẽ lập tức leo lên vị trí đại gia Hoa Hạ!

Quan trọng nhất chính là bọn họ còn nghiên cứu ra máy Quang Khắc, công ty có bối cảnh hùng hậu!

Công ty nhỏ như nhà bọn họ không thể nào so sánh được với một quái vật khổng lồ như vậy!

"Anh.. anh rể cô lại là..."

Vẻ mặt Trương Thắng Kiệt trắng bệch, hối hận tới mức xanh cả ruột.

Không nói đến Tống Gia Du có năng lực thế nào, có anh rể làm núi dựa lớn như vậy, sau này công ty sẽ phát triển không tệ được!

Không thể nghi ngờ, cách làm này của mình chính là hủy đi tương lai!

"Tổng giám đốc Tôn! Tổng giám đốc Tôn!"

Trong lúc Tôn Vĩ không biết làm sao, chợt có tiếng kêu hoảng sợ truyền đến.

Một người đàn ông trung niên chạy từ trong văn phòng ra, hô to:

"Ba phần mềm của công ty chúng ta đều bị xóa, người dùng không có cách nào đăng nhập vào bình thường được!"

"Bị xóa!"

"Nhắn lại là chúng ta cần phải chỉnh đốn và cải cách nội dung, thời gian sử dụng sẽ được quyết định sau!"

Rầm!

Đối với Tôn Vĩ và Trương Thắng Kiệt, tin tức này chẳng khác nào sấm sét đánh giữa trời quang vậy.

Mặt khác cũng đã chứng minh lời người đàn ông này nói!

Anh đúng là đã gọi điện thoại cho người của bên giám sát mạng!

Mình đắc tội người như vậy, sau này không chừng chính là một con đường chết!

"Lại không phải xóa bỏ ba khoản App kia sao? Vậy còn chưa là gì đâu, đợi lát nữa người của ban ngành liên quan cũng sẽ tới, trò hay vừa mới bắt đầu thôi."

Lâm Dật ném lại một câu, dẫn theo Tống Gia Du rời đi.

Mọi người hoang mang kinh ngạc, nhìn theo bóng lưng Lâm Dật rời đi giống như nhìn thấy thần linh.

------

Dịch: MBMH Translate





Bình Luận (0)
Comment